- Lão tiên ông. Ngài tuy là sinh mệnh trải qua tu luyện hàng ti
năm, chăng qua là pháp lực thảm hậu, không thể trờ thành một
sinh mệnh chân chính nắm giữ mình.
Nghe vậy lão tiên ông hào quang sáng rọi chấn động tâm thần, rồi sau đó lại không cho là đúng nói:
- Lời nói này, Thiên Thu tông sư cũng nói qua, cũng vì lão hủ
thiết tường phương pháp “Hóa Linh" dùng một nửa tâm hồn lực
dựng dục ra một quả Nhân Sâm Quả đặc thù, dùng hình thái phần thân đi lại thế gian. Đến lúc đó. ta cũng có thể tự thản đi
lại thế gian.
- Không hổ là Thiên Thu Vô Ngân, có thể nghĩ ra biện pháp này.
- Tuy nhiên phán thán chung quỵ không thể thoát được hạn chế của bản thể. nhiều nhất chi có thể đi lại trong một phạm vi nhất
định. Huống chi, sau khi Nhân Sâm Quả hình thành, đã là một cá
thê có sinh mệnh. Chi có thể cho bản thê thoát khỏi gông cùm xiẻng xích mới là chân chính nắm giữ tự do.
- Xin hỏi Dương đạo hữu, có cao kiến gì?
- Biện pháp của Dương mỗ là, khiến lão tiên ông bó bản thể tiên mộc này, đem tinh hoa một đời cùng Nguyên Hồn gtri trong một
quả Nhân Sâm Quà, cũng dùng nó đạt được “Tân sinh”, dùng thân
thể tụ do dạo chơi bốn bể. là loại tiêu sái thích ý cỡ nào.
Dương Phàm không nhanh không chậm nói.
- Bò qua bán thể tiên mộc?
Nhãn Sâm tiên thụ hoảng hốt. liên tục lắc đầu.
- Tiểu Luân Hỗi, chỉ là cực hạn kéo dài sinh mệnh về bán thể.
Như thực vật đông đi xuân đến bình thường lặp lại luân hỗi.
loại luân hỗi này bình thường sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối
với nhân quả trong thiên địa.
- Ta hiện tại ở giai đoạn Tiểu Luân Hổi, cũng như cây cối, xuân
hạ thu đông. Giờ phút này tuôi già vô lực. tương đương cây cối
khi trời Đông giá rét. Mà khi hết năm, đỏng đi xuân lại. mói
đắc thành chinh quả.
Dương Phàm nói tới đây. trong mắt lóe ra vẻ kỳ dị.
Lão tiên ỏng than thớ không thôi:
- Khó có thể tin, công pháp của Dương đạo hữu đem ý cảnh sinh
mệnh luân hỗi áp súc đánh dấu ở trênnguời mình. Thậm chí ở
giai đoạn này. ngươi gânnhư có thể xưng là Trường Sinh Bất Tử.
- Ha ha. nếu là như vậy. không ngừng đông đi xuân đến. tu vi của ta mặc dù có thể thong thả gia tăng, nhưng cảnh giới lại vĩnh
viễn dừng ở một trình tự.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
- Cho nên... Ta phải vượt qua Tiêu Luân Hỗi, tiến vào Đại Luân Hỗi huyên diệu vô cùng.
- Vậy cái giá vượt qua Tiểu Luân Hỗi?
Lão tiên ông run lên.
- Phải tử vong! Cũng giống như tiên quá trên bản thể lão tiên ông. mà ta thì là bản thể tiến vào từ vong.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra vài phần hung phấn.
Độ cao của hắn không cho phép tới đó là ngừng như vậy!
Lão tiên ông bội phục vạn phần:
- Phương pháp tân sinh cùa Dương tông sư sau Chứng Quá Kỳ một khi
thành công, sẽ thoát khỏi gông cùm xiểng xích hiện tại, lình
ngộ sinh tử luânhỗi; tiến vào một trinh tự hoàn toàn mới. Từ
đó về sau có thể thọ cùng thiên địa. gân như có thể tính là Vĩnh hăng bất diệt chân chính.
Dương Phàm nghe vậy không khỏi
thẩm thân. Không hổ là nhân vật pháp lực sánh ngang Chân Tiên, có thể đoán ra sau Chứng Quả Kỳ có thể lĩnh ngộ sinh tử luân hỗi.
Sau đó, Dương Phàm bắt đầu cùng lão tiên ông luận đạo vong ngã.
Nháy mắt, thời gian trăm năm trôi qua.
Trong lúc này, Dương Phàm trừ luận đạo. rất nhiều thời gian cũng dùng để tu luyện.
Lão tiên ông rất rộng rãi lại tặng cho hắn bổn năm quả tiên quả.
Dương Phàm tổng cộng chi ăn một quả. không động đến sổ tiên quá
này. hơn phân nửa thời gian dùng để tìm hiểu và thôi diễn.
Trước khi đi, lão tiên ông than thớ:
- Phương pháp tân sinh cùng khẩu quyết Dương đạohữu cung cấp, Ngày sau lão hủ sẽ suy tính thử một lân.
Rồi sau đó, hắn một thân mộtminh thăm dò tiên đào.
Trăm năm nay. tu vi hắn tất nhiên là đột nhiên tăng mạnh, cách vẫn Hoa đại viên mãn cũng không còn xa.
về phần đám người Tiểu Vi, nghe lão tiên ông nói sau ba Ngày tiến vào tiên đáo đã bị truyền tống đi.
Người bình thường chỉ có thể ở lại Vân Tiên Đáo ba Ngày.
Nhưng Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngán đều là trường hợp đặc biệt, nghe nói là có đại năng trên đảo chiếu cố.
Đi trên tiên đảo nửa ngày, trên đường gặp được không ít cảnh quan là người ta kinh diễm.
Lúc hoàng hôn, Dương Phàm rốt cục thấy được cây Bàn Đào tiên quả một trong ba tiên thụ trên Ván Tiên Đảo.
về mặt công hiệu, Bàn Đào cùng Nhâm Sâm như nhau, hiệu quá tăng
trưởng pháp lực khá thấp nhưng hiệu quả gia tăng thọ nguyên rất tốt.
Dương Phàm giống như cũ đối với Bàn Đào tiên thụ xin tiên quả, một giọng nữ lạnh băng truyền đến:
- Hừ, đừng tướng l ẳng từ Nhân Sảm Quả lão tiên được đến chỗ
tốt. liền cho l ẳng có thể chiếm được tiên nghi ở chỗ ta.
Nguyên lai, cùng sống trên Vân Tiên Đảo. Bàn Đào tiên tử cùng Nhân Sâm Quá lão tiên
Dương Phàm cùng tự biết việc này. nhưng là hắn có chút không bó
được kỳ hiệu gia tăng thọ nguyên của Bàn Đào quà.
Tiên
quả này, ăn một quả từ đó ở nhân giới gần như là thọ tựa Nam
Sơn, cùng Trường Sinh Bắt Tử cùng khôngkém nhiều.
Nhưng là Bàn Đào tiên thụ này cùng Nhân Sâm Quả tiên thụ có quan hệ ác liệt, tự nhiên sẽ không cho hắn tiên quả.
Dương Phàm trầm ngâm một lát, nói:
- Vậy Dương mỗ cũng chi đành phái đắc tội.
Dứt lời, hắn trước tiên kéo giãn khoảng cách vối Bàn Đào tiên thụ, sau đó ngồi xuống mặt đất.
Rồi sau đó. vẫn Hoa lực dọc theo mảnh đất này lan tràn ra.
Dương Phàm lựa chọn địa phương cực kỳ xảo diệu, vừa khéo ở ngoài
rễ cây Bản Đào tiên thụ. thoát khỏi phạm vi công kích.
Sau khi vẫn Hoa lực tràn ra. rễ cây trong đất ở phụ cận không ngờ có xu thế thong thả héo rũ.
- Tu sĩ nhân loại, ngươi muốn làm gì?
Thanh âm Bàn Đào tiên tử kia tràn ngập tức giận vô cùng.
- Tuy rang các hạ là tiên thụ. nhưng Dương mỗ chỉ cần ở nơi này tu luyện ngàn năm, có thể cho ngươi héo rũ.
Dương Phàm cười nói.
Trong lòng hắn cũng thẳm kinh hãi phẩm chất tiên thụ. Lấy tu vi
cảnh giới tăng mạnh của hắn giờ phút này mới có thể trong vòng mười hơi thớ khiến tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ biến thành tu sĩ bậc
thấp.
Nhưng là muốn đổi phó với tiên thụ này lại ít nhất cẩn thời gian ngàn năm.
Bất kể Bàn Đào tiên thụ rít gào kinh hô như thế nào. Dương Phàm
đều không quan tâm. yên lặng không ngừng vận Chuyên vẫn Hoa lực.
vẫn Hoa lực muốn suy yếu bán thể Bàn Đào tiên thụ, khó khắn rất lớn rất lớn.
Nhưng là vẫn Hoa lực của Dương Phàm không chỉ tác dụng vào rễ mà còn tác dụng đất đai bốn phía.
Như thế liên tục trôi qua ba ngày, sinh mệnh lực của Bân Đào tiên thụ đã bị suy yếu một trình độ nhất định.
Nếu tiếp tục xu thế này, lại qua mấy trăm năm Bàn Đào tiên thụ sẽ héo rũ, thậm chí là chết đi.
- Nhân loại, dừng tay! Ta cho ngươi Bàn Đào là được!
Bàn Đào tiên tử rốt cục chịu thua, bắn ra một quá Bàn Đào chín nẫu.
Dương Phàm không chút nghĩ ngời, ăn xong đem hột gieo trong Tiên Hồng Không Gian, rôi sau đó lại cười nói:
- Ngươi còn có không ít quá chín, cùng đưa cho Dương mỗ đi thôi.
- Ngươi... Ngươi lại lòng tham không đáy!
Thanh âm Bàn Đào tiên tử khẽ run rây.
Tuy nhiên cuối cùng vẫn làm ra thỏa hiệp, lại giao ra chín quả Bàn Đào.
Dương Phàm cất kỹ tiên quả, sau đó lại tìm tới cây Bích Ngọc Thiên Hồn Quả.
Bích Ngọc Thiên Hồn Quả chính là tiên quả càng thêm đặc thù. chi
dùng cho linh hồn. có tác dụng tăng sự hiểu biết đối với thiên
địa, cùng với chữa trị linh hồn.
Nghe nói quả này là
một tài liệu tất yếu luyện chế Độ Kiếp Đan, ăn một viên có
thể gia tăng sức chống cự đối với Tâm Ma Kiếp.
Vút vút vút!
Dương Phàm vừa tới, còn không lên tiếng, mười quả nhưBích lam u linh liền bắn tới.
- Đa tạ.
Dương Phàm đón lấy Bích Ngọc Thiên Hồn Quà, vội vàng nói tạ ơn. Không nghĩ tiên thụ này lại phổi hợp như thế.
Đương nhiên, hắn chi ăn một viên, gieo hột trong Tiên Hồng Không Gian, lại cất kỹ chín quả.
Cùng lúc đó. ở một góc khác Vân Tiên Đảo.
Một tu sĩ nho bào cùng một nữ nhân áo vàng đứng trong mây mù nhìn về phía Dương Phàm.
- Đây còn là lần đầu tiên nhìn thấy tu sĩ bên ngoài tới có thể uy hiép tiên thụ giao ra tiên quả. Không hô là nhân vật Thiên Thu
Vô Ngân tôn sùng...