Dương Tuệ Tâm ăn mặc thanh lịch, bình yên ngồi Ngay ngắn, vẻ đẹp
khuynh thành nhưng không kinh tâm động phách, lại có một loại vẻ đẹp yên tĩnh tự nhiên siêu quản xuất chúng.
Trong đôi mắt sáng trong như nước của nàng xẹt qua một tia khó hiểu:
- Sư tôn, đại ca của ta lại có chuyện gì? Sau khi người trở về,
công lực tăng mạnh, pháp lực thông thiên, về sau không có ai có
thể uy hiếp đến chúng ta.
- Công lực tăng mạnh, pháp lực
thông thiên? vấn đề chính ở nơi này! Trong thời gian hai mươi năm
ngắn ngủi, gần như vượt đến cấp bậc có thể so sánh với Hợp
Thể Kỳ, từ Tiên Tẩn thượng cô đèn hiện tại, trừ bỏ những
người không thể kháo chứng thì không còn có ai có tiến độ tu
luyện thần tốc như vậy. Ngay cả đương kim Tần Hoàng cũng không
ngoại lệ.
Trong mắt B ạch Vũ lão tiên mang theo vài phẩn lo âu.
Dương Phàm là đại ân nhân của Tiên Đạo Tông, lại càng có liên quan
mật thiết với sự tồn vong hung suy tương lai của Tiên Đạo Tông.
Một khi Bạch Vũ lão tiên rời đi còn hv vọng Dương Phàm hỗ trợ
chiếu cố.
- Ta cũng biết, truyền thuyết Tần Hoàng một
trăm năm tấn chức Hóa Thần Kỳ. Chẳng lẽ đại ca của ta không thể
so với kỳ tài có một không hai đệ nhát Đại Tân này sao?
Khóe miệng Dương Tuệ Tâm mỉm cười, mang theo vài phẩn tự hào.
- Đúng vậy. Tẳn Hoàng tu luyện đến Hóa Thần Kỳ trong một trăm năm, đây là tốc độ trước nay chưa có.
Bạch Vũ lão tiên chuyển giọng:
- Nhưng là nếu ngươi biết, Tẳn Tuấn từ Hóa Thần sơ kỳ đến cảnh giới Thần Hư ước chừng dùng đến hai trăm năm.
- Mà tiếp theo từ cảnh giới Thần Hư tăng lên tới Hợp Thể Kỳ,
với thiên phú của Tần Hoàng cùng tài nguyên của hoàng tộc,
một cái bình cảnh lại dùng mát hai trăm năm. Đây là kỳ tích
năm trăm năm Tản Hoàng khai sáng.
Trong mắt Bạch Vũ lão tiên chợt lóe lệ quang.
- Ta hiểu rồi...
Dương Tuệ Tâm rốt cục hiểu ra:
- Đại ca lúc tấn chức đến Hóa Thản Kỳ dùng thời gian gân hai
trăm năm. tốc độ tu luyện lúc trước xa xa không bằng Tẳn Hoàng.
Mà nay thời gian mấy chục năm ngắn ngủi, hắn siêu việt Phủ
chủ, gân như có thể so với trình tự Hợp Thẻ Kỳ. lại tương đương
tiến triên mấy trăm năm của đám người Tần Hoàng.
- Đây là mấu chốt vấn đề. Thường thường trong khoảng thời gian ngắn
đột nhiên thực lực tăng mạnh sẽ làm cho cơ sờ không ôn. Nhẹ thì tâm tính đại biến, không thể chân chính khống chế lực lượng,
ngược lại bị nó ảnh hướng. Nặng thì tẩu hỏa nhập ma, thòi
khắc có nguy hiêm sinh mệnh.
- Đại ca ngươi... Hiện tại có thể tính là nhập ma cường độ thấp.
- Nhập ma?
Đôi mắt sáng của Dương Tuệ Tâm nin lên:
- Nhưng là ta không phát hiện được người có dấu hiệu nhập ma. Sau khi đại ca trở về; rất tốt với ta.
- Ha ha, ngươi yên tâm. Dương trưởng lão không tính là chân chính
tẩu hóa nhập ma, nhiêu nhất chỉ có thẻ tính là nhập ma cường
độ thấp, trong khoảng thời gian ngắn không có trở ngại.
Bạch Vũ lão tiên vuốt râu cười, an ủi:
- Hắn hiện tại có thể khống chế lực lượng, bản tâm chua biến,
vấn để duy nhất chính là: Thực lực đột nhiên tăng vọt, cơ sớ
không ôn, bị một cỗ lực lượng mới mang tính Hủy diệt ánh hường tâm tình, do đó cái nhìn đối với sự vật sinh ra biến hóa.
Bạch Vũ lão tiên khoát tay. cho nàng đứng dậy. thở dài:
- Phàm người nhập ma, người ngoài không nên chi điểm, sẽ chi biến khéo thành vụng. Việc này trọng vếu nhất chi có thể dựa vào
chính hắn, còn có ngươi là thân muội muội, có lẽ có thể giúp được. Mà vi sư nhiều nhất chỉ có thể nói bóng nói gió.
- Đệ tử hiểu được.
Dương Tuệ Tám lau khô nước mắt nơi khóe mắt.
- Ngươi là thản nhân của Dương trưởng lão, Không bằng liên hợp ta suy tính một chút.
Bạch Vũ lão tiên lại để nghị.
-Dạ.
Dương Tuệ Tâm lập tức đồng ý. nàng cùng Bạch Vũ lão tiên cùng tu
Tiên Diễn Đại Đạo Pháp, liên thủ năng lực suy tính càng mạnh.
Lúc ban đêm. Dương Phàm mặc xong V phục, ôm Đặng Thi Dao trong lòng
ngực, trầm mặc không nói, siêng năng trị lành dâu bảm trên thân
thể trắng nõn của Đặng Thi Dao.
- Công pháp này là tự ta thôi diễn, tu luyện tự nhiên không thể đánh giá theo lẽ thường.
Dương Tuệ Tám nghe vậy, thần sắc dịu đi một chút, cảm thấy được lời đại ca có đạo lý.
- Được rồi, Đại trường lão. ta trước mang muội muội trở về.
Dương Phàm kéo tay Dương Tuệ Tâm, thán hình nhoáng lên một cái biến
mất không thấy, Ngay cả nửa cái tàn ảnh đêu không nhìn thấy.
Đi vào cửa động phủ của Dương Phàm, Dương Tuệ Tâm nghiêm túc nhìn hắn:
- Đại ca. người có thể trước tiên củng cố cảnh giới một chút hay không?
- Được được được... Quá vài ngày ta bắt đầu bế quan, dùng vài
năm thời gian củng cố cành giới. Như vậy ngươi yên tâm rồi chứ?
Dương Phàm mắt lộ ý cười, dường như hoàn toàn có thể nhìn thấu tâm tư của nàng.
Dương Tuệ Tám thớ phào một hơi. nàng thấy được Đặng Thi Dao trong động phủ của Dương Phàm.
ở trong gió đêm lạnh lẽo. Đặng Thi Dao lả lướt như tiên, trong khí chất nguyên bản cổ điển ý thơ. trong thần thái quật cường hàm
răng khẽ cắn. có thểm vài phẩn cô đơn và thanh nhã xuất trần.
- Thi Dao tỷ tỷ...
Không biết vì sao, Đặng Thi Dao không đành lòng một cách khó hiểu. Giờ khắc này mặc
dù nhìn qua Đặng Thi Dao quật cường bất khuất, cô đơn thanh nhã,
nhưng cũng không che giấu được bất lực tràn đầy trong thân thể
mềm mại nhỏ nhắn kia.
- Thi Dao tỷ tỷ. làm sao tỷ khóc?
Dương Tuệ Tâm thấy được dấu lệ trên mặt ngọc giai nhân, không khỏi trợn mắt nhìn Dương Phàm.
- Tỷ tỷ có chuyện gì khó xử, nói cho ta biết.
Giờ khắc này. trong đầu hắn hiện lên đủ loại tình, cảnh cùng
Đặng Thi Dao ở cổ chiến trường, Thiên Nho Đảo. Thiên Lan Điện, Tam Linh Sơn...
- Chẳng lẽ ta thật sự nhập ma rồi?
Trong mắt Dương Phàm xuất hiện nghi ngờ trong nháy mắt. lại bị dao
động phát ra từba đạo hư ảnh sau lưng ảnh hướng.
- Nàng rất tốt với ta. sau này ta khôngbạc đãi nàng là được.
Dương Phàm nghĩ thẳm trong lòng.
Lúc đêm khuya, Dương Tuệ Tâm đua Đặng Thi Dao trở về.
Trải qua một phen kHuyền giải, thần sắc Thi Dao dịu đi không ít.
- Biến hóa duy nhất chính là. ta khống chế lực lượng càng ngày càng cường đại. càng nghiên cứu ra đủ loại thần thông. Nếu
không có ước hẹn hai mươi năm kia, ta đã sớm đi hoàng cung Đại
Tần, tìm Tần Hoàng giao dịch Thiên Nhất Hồn Thủv rồi.
Đặng Thi Dao nghe nói lời ấy, trong lòng chợt lạnh.
Liên tục nửa tháng, cá tính bễ nghễ bá đạo của Dương Phàm không t hay đổi, nhưng là không còn tùy ý phát ra khí tức khủng bố
kinh thế hãi tục như trước nữa.