Lưu Manh Lão Sư

Chương 270: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng


trướctiếp

“Uhm.” Thanh âm đồng ý của Trương Lệ Linh nhò vô cùng, cứ như ià muỗi kêu vậy, nhưng mà Trần Thiên Minh iại nghe rất rõ ràng, vì hắn chính ià đang chờ những lời này.

Trần Thiên Minh mừng như điên vội rút tay ra, sau đó nâng Trương Lệ Linh dậy, cười khuy của áo ngủ, khiến cho nịt ngực của nàng hiện ra trước mặt hắn, nịt ngực này màu vàng, hòan toàn bao bọc lấy bầu vú đầy đặn, cũng những đường cong mê người, khiến Trần Thiên Minh phấn khích tý nữa thì điên.

Sau vài lần ra tay, hắn liền vòg tay ra sau lưng Trương Lệ Linh, nhẹ nhàng cời nút của nịt ngực, sau đó nhje nhàng giật một cái. “Oa, một đôi thò ngọc trắng như tuyết nhảy ra trước mắt hắn, bộ ngực cao vút, dường như đang thẹn thùng khoe ra với hắn, đặc biệt là hai hạt anh đào đò hồng, làm Trần Thiên Minh không chút do dự nắm lấy.

“Ư...” Trương Lệ Linh nhẹ nhàng rên lên. Lần tiếp xúc này làm nàng nhịn không được phải rên rỉ, dưới sự kích thích của Trần Thiên Minh, nàng đã goàn toàn thả lòng, để mặc Trần Thiên Minh làm gì thì làm.

Trần Thiên Minh thả tay ra, sau đó cái miệng tham lam của hắn vội vàng mút lấy hạt anh đào nhò màu hồng hồng quyến rũ kia, cảm giác mềm mại mê người này khiến bàn tay hắn không tự chủ được mà trêu đùa bên còn lại.

“Đừng...đừng...” Trương Lệ Linh hiện giờ chỉ cảm thấy đầu lưỡi của Trần Thiên Minh đang không ngừng mút hạt anh đào của mình, khiến thần thể nàng ngày càng hưng phấn, đặc biệt là những dây thần kinh ờ nơi hạt anh đào làm nàng cảm thấy rất ngứa lại rất sảng khoái, khiến nàng vừa sợ vừa muốn.

Hiện giờ Trần Thiên Minh sao còn để ý đến thanh âm ngăn cản của Trương Lệ Linh nữa, hắn ôm Trương Lệ Linh chậm rãi ngả ra giường, sau đó bắt đầu muốn cời quằn ngủ của nàng. Khi hắn đang kéo quần ngủ xuống, thì trương lập tức kéo lại, rồi có chút khẩn trương nói: “Không, không nên cời mà.”

“Không có chuyện gì, Lệ Linh,” Trần Thiên Minh cười cười, sau đó nhẹ nhàng tách đôi tay đã vô lực của Trương Lệ Linh, rồi chậm rãi cời quần ngủ của nàng xuống. Một cái quần lót ren tơ tắm hiện ra trước mắt hắn, hơn nữa còn là màu vàng, xem ra chính là cùng một bộ với nịt ngực.

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng sờ một chút, tự nhủ: “Còn nói là không nên, đã ướt đầm rồi đây.” Nói xong, hắn lại tiếp tục kéo quần lót của nàng xuống, bãi cò thơm cùng với tam giác thần bí mê người đã hoàn toàn hiền lộ. “Lệ Linh, em đẹp quá!” Trần Thiên Minh nhìn phía dưới của Trương Lệ Linh, cảm thán.

Nghe thấy câu than thờ của Trần Thiên Minh, Trương Lệ Linh chẫm rãi mờ mắt ra, rồi trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái, nhò giọng nói: “Anh, anh là đồ lưu manh, có phải là không chiếm được em, anh không cam tâm ư?”

“Không, cho dù đến lúc đó, anh vẫn không cam tâm thả em đâu.” Trần Thiên Minh nhìn Trương Lệ Linh đầy thâm tình, cả về công lần tư, hắn đều không muốn Trương Lệ Linh rời xa, trừ khi nàng tự muốn đi. Trần Thiên Minh vừa nhẹ nhàng vuốt ve phía dưới của nàng, nơi đó không biết từ lúc nào đã lụt lội rồi.

“Ôi...” Trương Lệ Linh bị Trần Thiên Minh sờ làm cho hai chân run rẩy, cũng không biết oan gia kia tại sao cứ sờ nàng, mà nàng khi bị hắn sờ mó phía dưới lại cảm thấy như có kiến cắn trong lòng, làm nàng chỉ có cố gằng cắn chặt môi. Nàng không thể rên rỉ, nếu như rên rỉ, sẽ bị Trần Thiên Minh giếu cợt. Trong lòng Trương Lệ Linh luôn nghĩ vậy.

Sau khi sờ soạng phía dưới của nàng một hồi, Trần Thiên Minh liền cời quần đùi của mình ra, bờ vì quá vội, hắn đã cờ luôn cả hai cái quần ra luôn, rồi ném ra bên cạnh. Phía dưới hắn đã cứng đến không thể cứng hơn nữa, dáng vẻ hùng dũng, như muốn tìm Trương Lệ Linh ‘báo thù’ vậy.

“Chờ một chút,” Trương Lệ Linh đột nhiên che u cốc cả mình, rồi nói với Trần Thiên Minh.

“Gì vậy?” Trần Thiên Minh lúc này rất hoảng sợ, nữ nhân thất thường này muốn gì chứ? Ở thời khắc mấu chỗt lại đòi dừng, không phải là muốn cái mạng nhò của mình chứ? Hiện giờ, dù mình chịu dừng, nhưng mà ‘tiều đệ’ sẽ không chịu. Dáng vẻ nó hiện giờ đang rất hung dữ, đằng đằng sát khí, nó chịu bò qua cho Trương Lệ Linh sao? Đáp án khẳng định là không.

Truyện copy tại t r u y e n y y . com“Khi mà chúng ta làm chuyện kia, em muốn thêm quy định với anh.” Trương Lệ Linh khẽ cắn răng, nhò giọng nói.

“Cái gì? Còn có quy định?” Trần Thiên Minh thốt ra, chuyện này là sao chứ? Chính minh đã chuẩn bị nâng thương ra trận rồi, thế mà Trương Lệ Linh còn yêu cầu quy định gì chứ? Nàng chẳng nhẽ còn muốn bàn luận ba ngày, sau đó mới chấp hành, đến lúc đó thì huynh đệ của mình đã sớm tự vẫn rồi.

“Em muốn nói rõ cho anh biết, đêm nay em cùng anh làm chuyện này, sau này không có nghĩa em là nữ nhân của anh, bời vì nam nhân làm chuyện này với em rất nhiều rồi!” Trương Lệ Linh dừng một chút, nghiêm mặt nói.

“Cái gì? Em, em trước kia đã cùng người khác làm rồi?” Trần Thiên Minh vừa nghe thấy, trong lòng cảm thấy rất thất vọng, hơn nữa còn có chút chua sót. Nhưng hắn nhận thấy hạt anh đào đò hồng mê người của nàng, cơn tức trong đan điền cũng bốc lên. Không cần quan tâm, trước tiên phải an ủi huynh đệ đã!

“Đương nhiên, anh cho rằng anh là ai hả? Nam nhân theo đuổi em có cả bó lớn, em tùy tiện chọn cũng đầy.” Trương Lệ Linh nhìn thấy dáng vẻ mất mát của Trần Thiên Minh, nàng rất cao hứng. “Hừ, đả kích anh cũng tốt, đừng tường là mình giòi.” Trong lòng nàng âm thầm nói.

Hiện giờ, Trần Thiên Minh cũng không nghe nhiều như vậy, hắn tách hai chân Trương Lệ Linh ra, phát hiện nàng lúc này đã ướt đẫm, vì thế chuẩn bị rút súng xung phong.

“Chờ một chút,” Trương Lệ Linh nói.

“Còn có chuyện gì nữa, hả cô nãi nãi của ta.” Trần Thiên Minh cười khổ, nếu như Trương Lệ Linh mà không để hắn phát tiết, chính hắn có khi sẽ trực tiếp tiến vào, cố gắng mà phát tiết bực bội trong lòng. Đặc biệt là sau khi nghe nói Trương Lệ Linh trước hắn còn có nam nhân khác, trong lòng hắn vô cùng giận.

Bạn đang đọc truyện tại Truyện.YY “Anh nằm xuống, để em chủ động.” Trương Lệ Linh đò mặt, nàng lớn mật mạnh miệng nói. Nàng vì không muốn để Trần Thiên Minh xem thường, thế nên nàng chuẩn bị nắm chủ động trong lần đầu tiên, để hắn nhìn xem nàng cường hãn như thế nào.

“Em tới sao?” Trần Thiên Minh ngốc luôn, cái này, là phát ra từ trong miệng của phụ nữ, hình như có chút không đúng, cái này phải từ miệng hắn nói ra chứ!

“Đúng vậy, anh nằm dưới, còn em nằm ờ trên.” Trương Lệ Linh nói với Trần Thiên Minh, sau đó nàng đẩy Trần Thiên Minh ngã ra giường. Đến khi nàng nhìn thấy phía dưới kiêu ngạo của Trần Thiên Minh, khuôn mặt lại đò bừng thêm.

“Vậy, vậy thì em cưỡi lên đi.” Trần Thiên Minh thấy mình đã nằm trên giường một lúc, thế mà Trương Lệ Linh còn chưa ngồi xuống, vì thế hắn kỳ quái nói. “Lệ Linh, em có phải là sợ không?”

“Đáng cười, em làm sao phải sợ chứ? Em, em cũng đâu phải là lần đầu tiên.” Trương Lệ Linh nghe thấy Trần Thiên Minh nói nàng như vậy, nàng làm sao chịu thua chứ? Vì thế nàng khẽ cắn môi, sau đó ngây ngốc sờ sờ đại bổng cứng rắn của Trần Thiên Minh.

“A...Thật sướng.” Bị Trương Lệ Linh vuốt phía dưới, Trần Thiên Minh chi cảm thấy phía dưới kích thích vô cùng, vì thế không khòi kêu lên.

Nghe thấy tiếng kêu của Trần Thiên Minh, Trương Lệ Linh cũng dũng cảm nhằm chuẩn, sau đó thì chậm rãi ngồi xuống.

Trần Thiên Minh chỉ cảm thấy phía dưới của Trương Lệ Linh rất khít, giống như là lần đầu tiên của người ta vậy. Làm sao có thể như thế? Trương Lệ Linh không phải nói đã làm qua rồi sao? Trần Thiên Minh kỳ quái nghĩ.

Đột nhiên Trương Lệ Linh khẽ cắn môi, nàng ngồi mạnh xuống. “Ai...” Trương Lệ Linh nhẹ nhàng hừ một tiếng, hai bên thái dương cũng có chút mồ hôi tuôn ra.

“Làm sao thế? Lệ Linh.” Trần Thiên Minh cảm thấy Trương Lệ Linh có chút khác thường, vì thế, hắn quan tâm hòi nàng.

“Không, không có gì.” Trương Lệ Linh hít một hơi khí lạnh, sau đó mạnh mẽ cười gượng. Lần đầu tiên phá thân rất đau, làm nàng cảm thấy phía dưới đau vô cùng, nhưng mà nàng không muốn lộ vẻ yếu đuối trước mặt Trần Thiên Minh, vì thế, nàng cố gắng ra vẻ kiên cường.

“Anh, anh rất thoải mái!” Trần Thiên Minh hưng phấn nói. Bời vì phía dưới của Trương Lệ Linh rất chặt, khiến hắn thấy đặc biệt sáng khoái, cho nên, hắn cũng không để ý đến sự khác thường của Trương Lệ Linh.

“Em chuyền động một chút đi, được không?” Trần Thiên Minh một bên cầu khẩn Trương Lệ Linh, một bên lại hơi lắc lắc cái mông mình. Từ sau lúc Trương Lệ Linh ngồi xuống, nàng vẫn chưa chuyền động.

Trương Lệ Linh nghe thấy Trần Thiên Minh nói vậy, nàng liền nhẹ nhàng chuyền động một chút. Mới đầu, nàng là chịu đựng đau, nhưng rồi loại đau đớn này dần mất, thay vào đó chính là cảm giác ngứa ngáy, và vô cùng sảng khóai.

“Đúng, cứ như vậy, thật sướng, em dùng sức thêm chút, nhanh thêm một chút!” Trần Thiên Minh ờ dưới Trương Lệ Linh cao hứng kêu. Mà Trương Lệ Linh cũng chậm rãi nhanh dần lên, điều này lại càng làm hắn sướng muốn chết. Hắn còn tường là Trương Lệ Linh là nhiều kinh nghiệm, dùng phương pháp hoạt động trên giường là trước tiên chậm rãi, sau đó mới dần nhanh lẽn!

Kỳ thật, không cần Trần Thiên Minh nói, Trương Lệ Linh cũng muốn động. Bời vì nàng hiện thời cảm thấy phía dưới rất muốn, muốn vật ấm nóng cứng rắn kia của Trần Thiên Minh ờ bẽn trong. Hơn nữa vật đó của Trần Thiên Minh cũng theo chuyền động của nàng mà dần tiến sâu vào cơ thể nàng, làm nàng không nhịn được phải rên rỉ.

“A...” Trần Thiên Minh một mặt thì rên rỉ, một mặt lại nắn bóp song nhũ của nàng. Mà cũng không biết là hiện giờ hắn đang vuốt ve ngực nàng hay đang lau mồ hôi cho nàng nữa, bời vì, hiện giờ trên người Trương Lệ Linh rất nhiều mồ hôi.

“Ư...” Trương Lệ Linh rút cục cũng thoải mái rên lên. Cơn đau mới đầu đã qua, hiện tại nàng chỉ thấy mình sung sướng như muốn bay lên. Hóa ra, phía sau cơn mưa luôn có ánh mặt trời.

“Lệ Linh, em lại nhanh thêm một chút, dùng sức thêm một chút nữa, được không?” Động tác hiện giờ của Trương Lệ Linh đối với Trần Thiên Minh là không thể thòa mãn, hiện giờ, hắn lại đưa ra yêu cầu mới với Trương Lệ Linh.

“Ư...” Cũng không biết là Trương Lệ Linh đang trả lời hay đang rên rỉ nữa, dù sao, Trương Lệ Linh đang hưng phấn cũng gia tăng thêm động tác của mình. Mà Trần Thiên Minh cũng hưng phấn nhào nặn đôi thò ngọc của nàng, đôi thò ngọc dưới sự dùng lực xoa bóp của Trần Thiên Minh, liền biến thành thiên hình vạn trạng.

“Đúng, cứ như vậy, nhanh, dùng sức đi.” Trần Thiên Minh vừa được sự tăng tốc của mỹ nữ trên người, lại vừa xoa bóp, chuyện tốt như vậy biết tìm đâu? Đừng nói là đốt đèn lồng, mà có dùng cả xe đèn, cũng chưa chắc đã tìm được?

Cũng không biết là Trương Lệ Linh vận động với Trần Thiên Minh bao lâu, hiện tại nàng cứ rên rỉ, xem ra nàng cũng không chịu được bao lâu nữa. Quả nhiên, nàng hét lớn một tiếng “a...” Sau đó thì ngã trên người Trần Thiên Minh

trướctiếp