Bảy ngày sau đó, khu rừng vang lên một tiếng nổ lớn Bùm!!! Cuồng Sư mặt
mày ủ rũ nhìn dược đỉnh vừa nổ tung, viên đan dược thứ mười sắp thành
công thì lại bị thú hỏa của nó dao động làm vỡ tan, đến nay nó cùng Dực
Xà tập luyện đan nổ ba đỉnh rồi, cái vừa rồi là cái thứ tư. Trường Thiên bên cạnh đang trong trạng thái biến thân, vừa luyện xong viên nhất cấp
Hồi Nguyên Đan, hắn là người có thành tích tốt nhất, luyện hơn ba mươi
viên nhất cấp đan dược các loại, nhưng cũng làm nổ dược đỉnh nhiều nhất, tận mười đỉnh.
Cũng không trách Trường Thiên được, Kim Địa Đế
Hỏa quá mức bá đạo, cứ ngay lúc dung hợp đan dược cần nhiệt lượng mãnh
liệt hơn thì Kim Hỏa cũng theo đó bá đạo mạnh mẽ hơn, làm bạo liệt bao
nhiêu dược đỉnh lớn nhỏ. Hầu hết dược đỉnh bọn hắn có toàn cấp thấp,
không cái nào ra hồn, đến thú hỏa nhỏ yếu của Cuồng Sư, Dực Xà còn chịu
không nổi, tan vỡ tận bốn cái. Thế nhưng thành quả đạt được cũng làm
Trường Thiên gật đầu hài lòng không thôi, tính riêng hắn số đan dược làm ra đủ để kiếm được một đống tiền, Trường Thiên dự tính sau hôm nay thử
đột phá lên Nhị cấp Đan sư xem sao, đẩy nhanh tốc độ lên một chút, sớm
ngày luyện được Hóa Hình Đan rồi rời khỏi đây, trong khu rừng này không
còn gì có thể giúp hắn đột phá tu vi được nữa, đan dược có tác dụng cho
Cao cấp Nguyên Khí kỳ trở lên ít nhất cũng phải đỉnh phong Tam cấp Đan
dược.
Đan dược được Cuồng Sư luyện ra tuy toàn là sơ giai nhất
cấp Đan, nhưng phẩm chất thì khỏi phải bàn, đạt tám phần năng lực, chỉ
có hai phần tác dụng phụ, có thể trực tiếp bỏ qua, đan dược như thế
Trường Thiên để lại chữa thương hồi khí, không bán làm gì, lộ thực lực
sớm cũng không tốt. Bạo phá đan Trường Thiên yêu cầu, Dực Xà luyện được
bảy viên, Trường Thiên hắn thử tác dụng trước ba viên cảm thấy ổn, nên
hắn chừa bốn viên còn lại cho Triệu Võ, đoán chừng trăm viên Hỏa Bạo
Phân Liệt Đan nhất cấp này là giúp Triệu Võ đột phá nhục thân Siêu Cấp
Nguyên Khí hậu kỳ, nên Trường Thiên phải tranh thủ số đan dược tạo ra
cho em nó.
Trường Thiên giải trừ biến thân, lau mồ hồi trán,
luyện đan dược tiêu hao linh hồn lực thái quá, đến cả hắn cũng cảm thấy
ăn không tiêu, hai con yêu kia trực tiếp nằm xuống đất, ngửa bụng lên
trời thở hổn hển, nhưng cũng nhờ bảy ngày liên tục luyện đan khiến hồn
hải của bọn hắn tăng lên một khoảng lớn. Trường Thiên ngẩng đầu nhìn
trời một lát liền quay đầu nhìn đám người Triệu Võ, Tử Di, Băng Giao
đang loạn đấu đằng xa: "Hây!!! Mấy đứa lại đây, ta đưa cho ít đồ rồi
quay về làng này!"
Triệu Võ nghi hoặc nhìn hắn: "Thiên ca không
về cùng bọn đệ sao?" Trường Thiên cười nhẹ xoa đầu Triệu Võ: "Các ngươi
về là được rồi, ca còn phải tranh thủ luyện đan, sớm đạt tứ cấp Đan sư
càng tốt, hành trình lần này cũng không có gì nguy hiểm, ca đi theo cũng vô dụng!" Trường Thiên nói xong trên tay xuất hiện quả lựu đạn lúc
trước Triệu Công đưa cho: "Cầm lấy nó, nếu gặp chuyện bất trắc hoặc
không giải quyết được ném lên trời thông báo cho ca biết, ca sẽ nhanh
chóng xuất hiện trợ giúp các ngươi."
Triệu Võ tiếp lấy trịnh
trọng nói: "Đệ sẽ nhanh chóng hoàn thành sự vụ trong làng rồi quay trở
lại với ca." Trường Thiên mỉm cười gật đầu rồi xoay qua nhìn Tử Di, nhẹ
nhàng vuốt ve mái tóc màu tím của cô bé: "Tiểu Di, muội còn nhỏ với ít
tiếp xúc sự đời nên vẫn còn non lắm, đi theo tiểu Võ nhớ nghe lời hắn,
mặc dù hắn nhỏ tuổi hơn muội nhưng gian xảo hơn ta nhiều, ca trước đây
khi mới gặp tiểu tử này liền ăn không ít trái đắng, mãi đến bây giờ mới
chịu ngoan ngoãn nghe lời ca, bây giờ tách ra hắn sẽ lại giở thói lưu
manh cho xem, học mấy cái khôn lanh chứ đừng học cái tính ba xạo của hắn nhé!"
Tử Di nhu thuận gật đầu, Trường Thiên yêu thương xoa đầu
hai đứa, quay đầu lại nói vơi Cuồng Sư: "Đưa tất cả đan dược ngươi luyện được cho Tử Di bọn họ. Các ngươi mỗi người cầm một chiếc giới chỉ trữ
vật, đến làng rồi thì xin mấy bình đan dược bỏ vào, ta đã dùng nguyên
lực ngăn cách không khí làm bào mòn dược tính rồi, sớm có bình đựng đan
vẫn tốt hơn." Câu sau tất nhiên là nói với đám Triệu Võ rồi.
Nhìn ba người gật đầu, Trường Thiên mới cười ấm áp: "Được rồi các ngươi đi
đi, đến nơi trời cũng đã tối rồi, để tiểu Lang đưa các ngươi về làng cho nhanh, có thêm một bảo kê khi cần." Nhìn mọi người biến mất vào rừng
Trường Thiên mới thở dài một hơi, quay sang bảo Cuồng Sư với Dực Xà:
"Các ngươi đi tìm những dược liệu hôm bữa ta vẻ tiếp đi, mấy ngày nay
luyện chế cũng sắp hao hết rồi, không nên hái hết, những thực vật này
cũng không hiếm, phát triển lại nhanh, chừa lại một ít sau này quay lại
đây còn cái sử dụng!"
Hai con yêu thú cung kính cúi đầu sau đó
lao vút vào rừng, cả hai đều có thể phi hành nên tìm quá trình tìm dược
liệu cũng nhanh hơn nhiều. Trường Thiên khuông mặt dần ngưng trọng lại,
hắn chuẩn bị luyện đan dược nhị cấp đỉnh phong Tăng Nguyên Đan, chỉ khác một chữ "Tăng" cùng chữ "Hồi" nhưng đẳng cấp lại chênh nhau một trời
một vực, một loại Nhất cấp sơ giai Đan một loại lại là Nhị cấp đỉnh
phong Đan.
Người ta khi bắt đầu tập luyện Nhị cấp Đan dược chỉ
toàn chọn sơ giai đơn giản nhất để luyện, một phần về độ khó, phần còn
lại vì giá tiền dược liệu, đỉnh phong đan đắt hơn sơ giai đan rất nhiều, hầu như gấp ba gấp bốn lần giá trị. Bảo Trường Thiên cuồng, nhưng hắn
có thực lực để cuồng, bảo hắn phá của thì hắn có cả khu rừng Xích Dạ làm chỗ dựa, chả có thằng Đan sư dưới Lục cấp nào giàu bằng Trường Thiên
lúc này cả.Hiện tại trên tay Trường Thiên là cái giới trạc đựng dược
liệu, trong đó có hai mươi phần nguyên liệu luyện chế Tăng Nguyên Đan,
mục tiêu của hắn trong lần này là luyện được ít nhất năm viên, tỉ lệ
thành công một phần tư. Tỉ lệ vậy cũng đã rất cao rồi, nên nhớ đây là
lần đầu tiên hắn luyện, chỉ cần thành công thì Trường Thiên chính thức
trở thành Nhị cấp Đan sư, không cần luyện thêm một viên nhị cấp nào đan
dược nào khác cả. Mục đích chính lần này Trường Thiên chọn đỉnh phong
Đan chính vì muốn làm bàn đạp nhảy bậc lên luyện chế luôn tam cấp đan
dược, cái hắn cần chính là kinh nghiệm, cho nên lần luyện đan này cực kỳ quan trọng với Trường Thiên hắn.
Hít một hơi thật sâu ổn định
lại tinh thần, hắn muốn trong trạng thái đỉnh phong luyện chế Tăng
Nguyên Đan. Soạt một tiếng bốn loại dược vật: Sinh Sinh Quả, Huyền Y
Thảo, Cường Khí Quả, Hàn Thảo trôi lơ lửng trước mặt Trường Thiên. Hắn
ngưng trọng nhìn kỹ từng món đoạn gật mạnh đầu, bật nắp dược đỉnh,
Trường Thiên hét lớn một tiếng biến hình thành Xích Thân (mình gọi tắt
cho gọn), dxpLninC bốn loại dược vật đang lơ lửng đột nhiên bốc cháy bay thẳng vào bên trong dược đỉnh, đây là thành quả chơi lửa bao lâu nay
của Trường Thiên, hắn gọi thứ đồ chơi này là "hư không bốc cháy".
Quá trình tách chất thải đầu tiên cũng khá đơn giản, khó ở chỗ sử dụng ngọn lửa thiêu đốt đi lượng chất thải này, chất lượng đan dược về sau phụ
thuộc phần lớn vào bước này. Kim Hỏa bá đạo có khả năng nén ép số chất
thải đến mức nhỏ nhất tùy theo năng lực Trường Thiên. Rất nhanh một dòng chất lỏng màu đen đặc sệt từ từ tách ra khỏi đống dược liệu, thứ còn
lại ở trung tâm là một đám dịch nhỏ màu lam nhạt trong suốt. Trường
Thiên bắt đầu điều khiển hỏa diễm bao quanh dòng chất lỏng đen thui kia, nhiệt độ trong đỉnh dần dần tăng cao.
Sau một lúc chất lỏng màu đen từ một bàn tay chỉ còn lại đầu ngón út bé tí, bởi vì rút lượng thải này không thể rút ra trực tiếp được, nên phải thiêu hủy bớt đi. Trường
Thiên thấy vậy nhanh chóng dung hợp đan dược lại, nhưng khi tăng cao
cường độ hỏa diễm thì Bùm!!! một tiếng, dược đỉnh không chịu nổi liền nổ tan tành. Trường Thiên tặc lưỡi cười khổ, cái đỉnh luyện bốn đợt đan
rồi lại quên thay, mất toi một đống dược vật quý giá, mặc dù là đại gia
nhưng hắn vẫn đau lòng không thôi.
Không lâu sau đó lại vang lên
tiếng xèo xèo và mùi khét, lần thứ hai Trường Thiên thất bại, điều này
đã nằm trong dự tính của hắn, nên rất nhanh lại một đợt dược liệu nữa
được cho vào dược đỉnh, xong lần luyện chế này là hắn đến cực hạn, phải
giải trừ biến thân cho nên lần này phải cực kỳ cẩn thận. Trường Thiên
tập trung cực độ, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy từ trên trán
xuống mặt, có một ít vào mắt làm mắt hắn cay xè nhưng hắn không nhíu lấy một cái, mắt mở lớn nhìn chằm chằm dược đỉnh.
Rất nhanh đã tới
công đoạn dung hợp đan, bước khó nhất trong luyện đan, nhẹ thì cháy hết
nặng thì nổ luôn dược đỉnh. Dòng dịch lỏng màu lam nhạt chậm rãi dung
hợp từng chút một, đôi khi tích! kêu nhẹ một cái, nhưng không có gì đáng ngại, tiếp tục như vậy chừng mười phút, cuối cùng Trường Thiên cũng thở phào một hơi, khi nãy cũng ngay đoạn này hắn mất thăng bằng dẫn đến
cháy hết số dược dịch bên trong, may mắn không nổ đỉnh. Về sau là công
đoạn đơn giản nhất ngưng đan, những đan dược cao cấp ngưng đan mới có dị tượng, còn đan dược cấp thấp như này, ngưng đan lại là đơn giản nhất.
Một lát sau một viên đan dược to cỡ tròng mắt Trường Thiên xuất hiện trên
tay hắn, màu lam nhạt nhẹ nhàng, nhưng lượng nguyên khí ẩn ẩn bên trong
nó rất lớn. Trường Thiên ước chừng một người Trung cấp Nguyên Khí sơ kỳ
ăn viên Tăng Nguyên Đan này vào có thể trực tiếp tiến vào Nguyên Khí
trung kỳ, từ đó có thể thấy độ trân quý của viên đan dược này là như thế nào. Trường Thiên thở phào một hơi giải trừ biến thân, vận chuyển Hư Vô vào lòng bàn tay, hút viên Tăng Nguyên Đan vào bên trong không gian của nó. Lúc này hắn mới có thể yên tâm nhắm mắt ngồi xuống, tiến vào tĩnh
tâm đả tọa, luyện ba thành một khiến hắn rất thỏa mãn, bây giờ chỉ chờ
đêm xuống mượn áp lực từ bầu trời giúp hắn kích thích tốc độ hồi phục
Song lực trong người là đã có thể tiếp tục biến thân luyện đan, tốc độ
phải nói vô cùng nhanh khiến người ta lé mắt kinh hãi không thôi.