Xuyên Qua Mạt Thế: Bảo Bối Cười Cái Nào
Khuyến cáo bạn cào còn chong xáng làm ơn click back,chương này sẽ nặng
hơn cả chương trước -_-,còn bạn nào quyết định tiếp tục đọc,hãy chuẩn bị khăn giấy~
Mặc Diễm sung sướng rên một tiếng,không đưa ra đẩy vào ở trước ngực cô nữa,mà cho cự vật đâm thẳng vào miệng cô.....
Nhưng không may cho anh rồi,Dương Uyển Nghi không để cho ý định của anh thực
hiện được,mái tóc trắng dài nhanh chóng trói chặt cơ thể anh rồi kéo anh ra xa chỗ cô.Dương Uyển Nghi chống tay ngồi dậy,thở dốc.Ngực trắng nõn
theo hơi thở của cố mà phập phồng lên xuống theo.
Uyển Nghi quyệt miệng,sâu trong đôi mắt phủ xương mù hiện lên một tia bất mãn.Hừ,cô
Dương Uyển Nghi làm sao có thể cho ai đó thượng mình được,nằm mơ
đi,không có cửa đâu,cửa sổ cũng không có.
Để cho mái tóc trêu đùa Mặc Diễm,Dương Uyển Nghi đưa mắt đi tìm 'nạn nhân' tiếp theo.Đưa mắt
quanh phòng,bây giờ cả căn phòng đều đã tràn đầy mùi mị của tinh
dịch,hương vị ngai ngái xộc thẳng vào mũi cô làm cô có chút khó chịu
nhăn mày.Aiii~ chọn ai bây giờ,rối rắm nha.
Với tay đến cái ghế
bên cạnh,dùng sức,nương theo ghế đứng dậy.Giữ cho thân thể đứng
vững,Uyển Nghi tiếp tục quan sát.Sau đó....ánh mắt của cố sáng
lên....nghịch ngợm cười một tiếng,cô tiến về phía "nạn nhân" vừa chọn.DẠ vâng,và nạn nhân tiếp theo được lọt vào tầm mắt của thú dữ chính
là...Hách Liên Tiêu Dật.
Đứng trước mặt của Hách Liên Tiêu
Dật,Uyển Nghi vẫy nhẹ tay,tóc trắng đang quấn lấy anh liền rút lui.Không bị mái tóc che mắt nữa,Hách Liên Tiêu Dật liền đưa mắt nhìn người đứng
trước mặt mình.Thân thể trắng nõn trần truồng không có bất kỳ y phục che lấp, thừa dịp trên đó có một chút tinh mịn mồ hôi mà lộ ra dáng vẻ vô
cùng dụ hoặc, khiến cho hô hấp của người nào đó trở nên nặng nề.Hách
Liên Tiêu Dật hít một hơi,ngỡ ngàng nhìn Uyển Nghi.
Trước mặt cô
gái,là người mà anh hằng đem mong nhớ,là người mà ngay từ nhỏ anh đã đặt trên đầu tim đau sủng,bây giờ,cô lấy một loại tư thế dụ hoặc đứng trước mặt anh.Tầm mắt rơi vào trên lưng tóc dài theo động tác của tiểu nữ nhi mà tạo nên một mảnh ẩm ướt ám ảnh. Dấu vết vừa động tình giữa hai chân
đặc biệt rõ ràng, theo động tác đi lại, mật nước chậm rãi trượt
xuống.Hách Liên Tiêu Dật nuốt nước miếng,yết hầu trở nên khô nóng.
Dương Uyển Nghi nhìn động tác của nam nhân,hài lòng cúi người xuống trước mặt anh làm Hách Liên Tiêu Dật giật nảy mình.Anh hơi lùi về sau,mặt khẽ
nghiêng,trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng.Dương Uyển Nghi nhìn người nào
đó thẹn thùng,nghiêng đầu nghĩ nghĩ,sau đó liền bạo dạn,dang tay ôm lấy
không cho người nào đó lui ra sau nữa.
Bị động tác của người nào
đó làm cho cương cơ thể,Hách Liên Tiêu Dật mất tự nhiên quay đầu.Đập
ngay vào mắt anh chính là đôi mắt màu tím phủ sương của cô.Hách Liên
Tiêu Dật mê màng nhìn vào nó,cả ngươi mông lung,tinh thần đã sớm bay đến vùng đất nào đó rồi.Dương Uyển Nghi nhíu mày,người này bị sao vậy?Sao
tự dưng lại thất thần rồi?Không được nha,cô còn chưa làm gì đâu,không
cho thất thần.Nghĩ rồi cô bá đạo lôi kéo đầu của Hách Liên Tiêu Dật,mạnh mẽ hôn lên bạc môi của anh.
Hách Liên Tiêu Dật cảm thấy trên môi ấm áp,lấy lại tinh thần thì bị cảnh trước mặt làm cho đơ người.Anh trợn tròn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người nào đó đang phóng to ngay
mắt,đồng tử co lại,cả người cương cứng không biết làm gì.Dương Uyển Nghi bất mãn,cắn nhẹ lên bạc môi,làm Hách Liên Tiêu Dật hơi hé ra môi,nhân
cơ hội,lưỡi nhỏ nhắn như rắn nước,trườn sâu vào bên trong,bắt đầu công
cuộc khám phá vùng đất mới.
Cảm giác ngọt ngào lan tràn trong
khoang miệng,Hách Liên Tiêu Dật liền mặc kệ tất cả,tay phải nâng gáy của cô,tay trái vòng sang,ôm lấy thắt lưng nhỏ nhăn,tinh tế của Uyển
Nghi,ghìm chặt vào lòng.Hai người môi lưỡi giao triền,được một lúc lâu
mới nhả ra,kéo ra một sợi chỉ bạc xinh đẹp.Hách Liên Tiêu Dật nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng,không kiềm được hôn lên hai má của cô.
-Nghi,anh yêu em.
Hách Liên Tiêu Dật khẽ thủ thỉ,trong thanh âm có chút run run làm cho cô gái nghi hoặc nâng mắt nhìn.Uyển Nghi ngẩn người nghĩ nghĩ,nha đây là thông báo?Cô khẽ lắc đầu,không nghĩ,đau đầu.(t/g:=.=").
-Nha~ yêu em?~
Dương Uyển Nghi mị hoặc kéo dài thanh âm,giọng nói vì tình dục mà hơi khàn y
hệt một con mèo nhỏ làm lòng của Hách Liên Tiêu Dật có chút ngứa.
-Ân,yêu em.-Hơi thở hỗn loạn,Hách Liên Tiêu Dật tuy không hiểu tại sao cô laị
hỏi như vậy nhưng vẫn thành thành thực thực trả lời.
-Vậy sao...-Uyển Nghi tiếp tục kéo dài thanh âm.-Vậy anh phải nghe theo lời em,được không?
Thanh âm mang theo tia làm nũng làm cho lòng của Hách Liên Tiêu Dật mềm
nhũn,gật gật đầu đáp ứng cô.trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt,Dương
Uyển Nghi nghịch ngợm cười.
-Vậy anh dang chân ra.-Cô bá đạo ra lệnh.(t/g:*sặc nước*khụ khụ,con gái...có phải quá thẳng thắn không vậy?)
Cô gái bá đạo mệnh lệnh bay thẳng vào tai của Hách Liên Tiêu Dật làm anh
có chút không biết làm thế nào,...Uyển Nghi đang có ý định gì đây?Thấy
Hách Liên Tiêu Dật chậm chạp không nghe theo,Uyển Nghi bất mãn hừ một
tiếng.Nghe cô gái vì bất mãn mà hừ nhỏ,Hách Liên Tiêu Dật bỗng nhiên bật cười,sau đó liền dang chân ra,thôi cô thích làm gì liền chiều cô vậy.
Uyển Nghi xem người nào đó nghe lời,thích ý cười cười,tay nhỏ nhắn khẽ vuốt
đầu Hách Liên Tiêu Dật,xong còn nói thêm một câu làm anh cảm thấy vô
cùng bất đắc dĩ:
-Ngoan a~
Quyến rũ nhìn Hách Liên Tiêu
Dật,Dương Uyển Nghi cúi người,mông nhỏ nhắn vểnh lên,tròn trịa mà trắng
nõn làm cho Hách Liên Tiêu Dật yết hầu co giật.Thiếu nữ xinh đẹp mở môi, vươn cái lưỡi ướt át mềm mại, nhẹ nhàng liếm qua đỉnh côn thịt, hàm
răng không ngừng ở cái lỗ toát ra yêu dịch mà ma sát phất nhẹ, môi mỏng
non mềm kiều mềm chăm chú bọc lấy tử lượng cán, ái muội chậc chậc mút
vào.
-Ân,Nghi.
Hách Liên Tiêu Dật sảng khoái đến cực điểm thấp suyễn, thân thể vì kích tình mà buộc chặt.
-Sâu một chút,Nghi...
Nam nhân không biết đủ đè lại cổ tiểu thiếu nữ, hơi dùng sức áp xuống phía
dưới, cái mông rắn chắc cũng bắt đầu lắc lư, nhún nhún về phía trước.
-Ân...hừ..
Sau lúc đầu khó chịu, cô gái bắt đầu chậm rãi cảm giác được trống rỗng, một bên tận khả năng dùng sức liếm mút nam nhân gắng gượng, một bên thân
thủ xoa nắn tiểu huyệt giữa hai chân, đè lại hoa hạch sớm đã sưng đỏ
đứng thẳng, mật nước tràn lan thành đại dương mênh mông.
-Ngô..ân..hừ
Tay nàng chỉ nhẹ xúc, mang đến khoái cảm không ngừng tích lũy, tiểu nhân
nhi nheo mắt, chăm chú ngậm nam căn trong miệng, ngón tay lung tung chà
xát hai cánh hoa mềm mại.
Hách Liên Tiêu Dật cúi đầu, thấy tiểu
thiếu nữ kìm lòng không đậu động tác, khóe miệng nam nhân khẽ nhướn một
góc độ tà ác. Bỗng nhiên đem đầu tiểu nhân nhi áp hướng bụng mình, đồng
thời ác ý động bụng dưới, côn thịt thô trường nhiệt năng thật sâu đâm
vào cổ họng ấm áp ẩm ướt của tiểu nhân nhi. Cảm giác khó chịu muốn ói
làm tiểu thiếu nữ muốn đẩy lui yết hầu, đem dục vọng nam nhân sưng vù
bài trừ.
-Nga!Ân...Nghi...thật thoải mái.
Hách Liên Tiêu
Dật dần không chịu được,bắn tinh dịch vào miệng nhỏ nhắn của cô
gái.Dương Uyển Nghi theo bản năng nuốt xuống,không để chừa một giọt.Cô
ngẩng đầu,thấy nam nhân vì thoải mái mà thích ý ngả người ra sau...bỗng
trong đầu nổi lên một ý niệm.Cô lại cúi người,nhìn cuc huyệt của người
nào đó ngay trước mặt,xấu xa,lấy ngón tay út chọc thẳng vào.
-A....
Tự dưng xuất hiện một vật lạ trong cơ thể,Hách Liên Tiêu Dật cả người khẽ
run,giật mình nhìn cô gái.Thấy được trên môi cô hiện lên ý cười tàn
ác,Hách Liên Tiêu Dật giọng hơi run bên trong pha vài phần hưng phấn:
-Nga...Nghi....
Cô gái biết người nào đó thoải mái,ngón tay ngịch ngợm đâm thọc liên
tục,ra ra vào vào làm Hách Liên Tiêu Dật sung sướng ngả người,miệng hô:
-Nha...Nghi...tiếp tục...
Làm được một lúc thì Uyển Nghi dừng lại,tay nhỏ nhắn nhanh chóng rút ra
khỏi cúc huyệt của người nào đó.Cảm giác thoải mái bỗng biên mất làm cho Hách Liên Tiêu Dật mất hứng,nghi hoặc nhìn cô gái,thấy cố đang cắn cắn
môi anh đào liền hỏi:
-Nghi..em sao vậy?
-Dật,...không thoải mái.
Cô gái cắn cắn môi trả lời.Hách Liên Tiêu Dật nghe vậy lo lắng ôm lấy cô,dịu dàng săn sóc:
-Không thoải mái?
-Ừ,...Dật...em đến được không?
Bị câu hỏi bất ngờ của cô làm giật mình,Hách Liên Tiêu Dật nhíu mày:
-Em đến?Nghi...không được..việc này phải là từ nam nhân làm chứ.
-Nha,tại sao lại không được?nữ nhân tại sao lại không thể làm chứ-Nghe câu trả lời của anh,Uyển Nghi bất mãn,phồng má nói.
Thấy cô trẻ con như vậy,Hách Liên Tiêu Dật cười nhẹ,ôn nhu dỗ cô:
-Ừ,ừ nữ nhân cũng được,nhưng mà nha,Nghi nam nhân đến có nhiều chỗ thoải mái hơn nha.
-Thật sao?-Uyển Nghi mơ màng đi vào bẫy của người nào đó.
Hách Liên Tiêu Dật cười cười,tiếp tục dỗ:
-Ân,vậy bây giờ thế này,anh đến,nếu như em không thoải mái liền đổi lại em đến,có được không?
Uyển Nghi nghĩ nghĩ,ân như vậy cũng không tệ.Nghĩ kỹ liền gật đầu đáp ứng.Nụ cười trên môi của anh sâu hơn.
-Ân,Nghi,chuẩn bị,anh đến.
Hách Liên Tiêu Dật đột nhiên nặng thêm động tác trong tay, hai ngón khép
lại, hung hăng cắm vào nước huyệt, kịch liệt, lại hết sức khiêu khích,
nhìn tiểu thiếu nữ trước người.Tiểu huyệt bỗng chốc bị xâm nhập làm cho
Uyển Nghi run rẩy,thở dốc,vòng tay ôm cổ của Hách Liên Tiêu Dật.
Bàn tay to theo lời nói mà một chút lại một chút ở hoa huyệt mẫn cảm qua
lại xoay tròn khu lộng, thậm chí hai ngón tay sau khi thâm nhập hoa kính còn tà ác hơi tách ra, kẹp lấy viên thịt mềm nộn nhẹ nhàng khẽ động.
Khoái cảm tầng tầng cuốn đến làm Uyển Nghi thoải mái dâm gọi liên tục.
-Ân a....Dật...thật thoải mái.
Uyển Nghi khó chịu giãy dụa, hoa nước trong mật huyệt róc rách chảy ra.Hách Liên Tiêu Dật hài lòng nhìn phản ứng của thiếu nữ,đưa tay ôm lấy cô,đi
đến bàn họp,đặt cô ngồi lên trên.
Dùng sức,Hách Liên Tiêu Dật tà
ác đem chính mình chen vào giữa hai chân tiểu thiếu nữ, thân thủ đẩy ra
cánh hoa phấn nộn khép kín ngoài mật huyệt. Trên đỉnh, một viên nho nhỏ
hồng sắc nổi lên run nhè nhẹ, mà mật nước trong suốt sền sệt liên tục từ tiểu huyệt chậm rãi chảy ra.
Hách Liên Tiêu Dật nhịn không được
vươn tay, nhẹ nhàng đảo qua hoa huyệt, mật nước lập tức dính vào thô
chỉ, kéo thành chỉ bạc thật dài.
-Nghi,thật xinh đẹp.
Không tự chủ được phát ra ca ngợi, nam nhân lần thứ hai đưa ngón tay chậm rãi đính nhập vào trong cơ thể thiếu nữ.
-A..ân
Tiểu thiếu nữ kiều mị rên rỉ, nông nông sâu sâu theo hồng nộn miệng nhỏ nhả
ra, tiểu huyệt cũng co rút mấp máy, hương thơm mật dịch không ngừng tuôn ra, trong nháy mắt liền làm ướt tay Hách Liên Tiêu Dật, khai ra nhiều
đóa hoa dâm mỹ.
Hách Liên Tiêu Dật nhịn không được lè lưỡi liếm liếm môi, dúi đầu vào giữa hai chân tiểu thiếu nữ, trắng trợn liếm mút.
-Ngô...ân...Nghi...ngọt quá.
Nói xong, chợt cuốn lấy hoa hạch nho nhỏ, đầu lưỡi cường ngạnh đâm sâu.
-Nha… A…
Nghe tiếng rên uyển chuyển như ca rung động lòng người, linh hồn nam nhân
tựa như lại bị câu đi mấy phần. Hách Liên Tiêu Dật đứng dậy ngồi xuống,
cũng đem tiểu thiếu nữ ôm ngồi trên chân mình.
-Nghi...bây giờ anh vào,em ổn chứ?
-Ân...
Nghe được tiếng trả lời của cô,Hách Liên Tiêu Dật mạnh mẽ mở ra hai cánh
hoa,một tay đỡ lấy côn thịt thô to, nhắm vào hoa huyệt của cô.
-A....
Cô gái ngả người,rên một tiếng.
Hách Liên Tiêu Dật đợi cho cô quen với xâm nhập của mình,bây giờ bắt đầu
khởi động thắt lưng cùng mông,quyết đoán động toàn lực đâm vào, một chút liền cắm đến chỗ sâu nhất trong tử cung… Kích thích ngập đầu trong nháy mắt làm cho tiểu thiếu nữ tước hạ vũ khí đầu hàng, trở thành tù binh.
-A a a a… Dật...Quá sâu…
Chưa bao giờ nếm thử tư thế ngồi, làm cho dục vọng nam nhân một chút đã
thẳng tắp xen vào miệng tử cung. Tiểu nhân nhi không chịu nổi dục vọng
mãnh liệt như vậy, khóc ra tiếng. Nhưng dục vọng tăng vọt lại làm cho
tiểu thiếu nữ không tự chủ được trên dưới đong đưa.
-Ân..Dật.....động a~