Soul From Another World

Chương 3: Những Cuộc Gặp Gỡ



Layla bị kéo khỏi hồi ức đẹp bởi vài tiếng ồn ngoài cổng. Một thằng nhíc béo ú dắt tay một phụ nữ cao gầy có cái cổ dài hơn người bình thường tiến vào. Theo sau là người đàn ông phát phì quá cỡ với cái bụng ních mỡ , tay lôi cổ một bé trai gầy gò. Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết gã đó và tên mập kia là cha con. Layla dám cá nếu quăng cha con nhà này vào trong đống lợn, chắc chẳng phân biệt nổi đâu là lợn đâu là người. Xem đi, những ngấn mỡ cứ nhấp nhô theo từng cử động của hai cái lu di động. Mập đến nỗi chẳng thấy cái cổ đâu. Còn cậu nhóc gầy nhom kia sỡ hữu một mái tóc nâu rối bù, quần áo cũ kỹ , rộng thùng thình, đeo chiếc kính te tua như dùng từ mười năm về trước. Đôi mắt cậu ta màu xanh rất đẹp, nhìn giống màu của đại dương bao la. Thấp thoáng trên trán là ....vết sẹo hình tia chớp ???

“ Harrt Potter ”

Layla cảm thấy choáng váng như búa tạ nện vào đầu. Dù ông bố vĩ đại của cô đã nhắc nhở nhưng cô vẫn không ngờ mình đụng mặt nhân vậ chính nhanh thế. Mà nói thế thì kia chắc là gia đình Dursley rôì. Xem bộ dạng ốm yếu của Harry như thế hẳng là bị bạt đãi từ nhỏ mà.

Chờ Layla tự kỷ xong thì Harry đã làm biến mất tấm kính và giải phóng cho con trăn. Nó bò đi làm cả sở thú biến thành cái chợ trời đầy tiếng la hét. Layla tốt bụng tới đỡ Harry đứng dậy.

_ Cậu không sao chứ?

Harry cảm kích quay đầu nhìn người vừa giúp mình, chưa có ai đối xử tốt với cậu như vậy.

_ A....cám ơn ...mình...không sao..

Harry ngẩn người nhìn cô bạn trước mặt. Cô ấy rất đẹp, nhất là đôi mắt, một màu tím êm dịu và bí ẩn . Bỗng chốc khuôn mặt Harry đỏ bừng lên, tim đập liên hồi. Trong phút chốc cậu đã tự hỏi rằng đây có phải là thiên sứ tới cứu vớt tâm hồn bé bỏng của cậu không?

Chưa để cậu bé tội nghiệp tỉnh mộng, một cánh tay bánh ú đã kéo cổ áo cậu ngược ra phía sau. Ông Dursley ú mập xách ngược cậu lên gằn từng tiếng:

_ LÀ ! MÀY !

Layla từ trước đã không ưa gia đình này, giờ có cơ hội dạy dỗ cô ngu gì bỏ qua. Một luồn ánh sáng tím léo lên trên bàn tay giấu sau áo khoác của Layla rồi biến mất. Ngay sau đó, chiếc quần của ông Dursley tuột xuống , phô bày chiếc quần trong màu đỏ in hình gấu teddy hồng. Buồn cười hơn, trong lúc luống cuống ông giẫm lên chiếc quần của mình và té oạch xuống đất. Trong ông ta bây giờ hệt như trái bóng bị đá qua đá lại. Bà vơ ông ta lập tức chạy tới đỡ chồng mình, mặt ông Dursley đỏ lên vì tức. Ông ta quát to một tiếng rồi lôi Harry đi. Phỏng chừng kỳ này cậu nhóc thê thảm rồi. Layla âm thầm cầu phúc cho anh bạn nhỏ. Cô không cố ý nha, đừng trách cô, có trách thì trách số cậu ta đen quá mà thôi.

Rồi khỏi tiệm sách, cô đi tới quán Cái Vạch Lũng, rồi từ đó đi tới Hẻm Xéo. Nếu cô không lầm thì tối nay Hagir sẽ tới tìm Harry, vậy hôm nay cô phải đi mua đồ ngay kẻo lại đụng mặt đôi oan gia nổi tiếng. Nhưng người tính không bằng trời tính, vừa bước vào tiệm sách cô đã bị một thằng nhóc đụng ngã lăn quay. Tên nhóc đó có một mái tóc bạch kim trãi ngược ra sau, tròn vo hệt quả trứng gà. Đôi mắt màu xám tro nhìn cô chằm chằm. “ OMG ! Đây chính là Rắc cồ má lòi , người tình nhỏ của Chúa cứu thế ! Thế quái nào tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa vậy trời ???”

Layla âm thầm mắng mo trong lòng thì bất ngờ một bàn tay đưa tới trước mặt cô.

_ Bạn không sao chứ? Tôi không cố ý

Cô ngước mặt lên đơ vài giây, mặt kệ cậu ta lôi mình dậy. Cái quái gì đây? Tên tiểu ngạo kiều này sao lại lịch sự, ôn hòa như vậy được ? Chẳng giống trong phim chút naò!

Khuôn mặt Draco đỏ bừng, vốn cậu định sẽ mắng tên chắn trước mặt mình một trận nhưng không ngờ giây phút nhìn vào đôi mắt kia, tim của cậu đã đánh liên hồi. Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của người nào đó, Draco không khỏi lo lắng. Không phải cô ấy ghét cậu rồi chứ? Cậu không muốn nha, cậu đã xin lỗi rồi mà.

Bất chợt nhìn vào khuôn mặt hết sức miềm nén của tên nhóc trước mặt , Layla không khỏi cảm thán. Cậu ta rất dễ thương nha, nhất là cái bộ dáng đỏ mắt kia làm cô rất thích à.

_ Tô không sao , cám ơn câụ

Không chút keo kiệt, Layla tặng cho Draco một nụ cười nhẹ. Xoát một tiếng gương mặt Draco đỏ muốn nhỏ máu. Tay chân cậu luống cuống lui ra phía sau, ai ngờ trượt chân té lên cây gậy của người đàn ông phía sau. Hạ bộ cậu ấy tiếp xúc thật thân mật với cây gậy. Ngay lập tức cậu ta ngã lăn ra đất gần như ngất lịm. Người đàn ông kia chau chặt chân mày chậm chạp phun ra từng chữ

_ Draco!

Mặt mày Draco xám ngoét lại, chưa kịp định thần đã bị cha cậu xách đi. Layla bị bỏ lại một mình ngơ ngát như con nai vàng . Ai đó giải thích cho cô chuyện gì đang xảy ra vậy????

* Liên : hi kết thúc chương 3 rồi, mọi người cảm thấy nó thêa nào? À nhân tiện hỏi luôn mọi người thích ai làm nam chính ?