Sau đó, Lâu Điện lấy ra một chiếc đèn năng lượng mặt trời từ
trong không gian đặt ở cửa sổ chiếu sáng, rồi kéo Lâu Linh đến bên cạnh
xem xét vết thương trên người cô. Khi nhìn thấy một mảng bầm tím trên
vai, sắc mặt Lâu Điện cũng tối tăm.
“Không sao mà, hai ngày nữa sẽ tan.” Biểu cảm Lâu Linh không có gì đáng ngại, nhưng khi Lâu Điện cầm rượu thuốc
xoa bóp máu bầm cho cô, khóe miệng cô đau đến nhe răng.
Lâu Linh luôn miệng la oai oái, người xung quanh nghe thấy nhịn không được bật cười.
“La cái gì? Xoa tan máu bầm ngày mai em mới ít chịu tội!” Lâu Điện không nhịn được cười mắng, trong lòng biết cô la làng như vậy, chỉ muốn dời đi lực chú ý của anh. Nghĩ như thế, lực nhẹ đi rất nhiều.
“Đau mà! Kêu thế cũng coi như là một kiểu giải tỏa!” Lâu Linh già mồm át lẽ phải.
Lâu Điện vô cùng dịu dàng ngược đãi cô một lần nữa, mới lấy nước từ trong
không gian cho cô rửa sạch người một chút, toàn mồ hôi và bùn, hôi thối
khó ngửi, anh cũng không muốn ngược đãi bản thân, tự nhiên muốn giúp cô
sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái, mới tiện xuống tay.
Phòng ở bên kia rất nhanh đã thu dọn xong, lúc này mọi người thật sự vừa mệt
vừa bị thương, Lâu Nghiên bị thương nhẹ nhất xung phong nhận việc đi
canh gác, để bọn họ trước hết xử lý vết thương trên người. May mắn các
thương tổn đều là trầy da bên ngoài, cho dù là bị zombie sơn dương đả
thương, chỉ cần không bị thương năng, không cần lo lắng lây nhiễm vi rút zombie.
Cánh tay Thu Dung cũng bị sừng zombie sơn
dương đâm trúng, để Triệu Văn giúp cô băng bó, tầm mắt như có như không
liếc về phía chỗ Lâu Điện. Trên thực tế, không chỉ cô, những người khác
cũng vụng trộm nhìn Lâu Điện, lần này nếu không có anh, chỉ sợ tất cả
bọn họ phải bỏ mạng lại nơi đây.
Tuy Thu Dung nghe
Lâu Triển nói thực lực Lâu Điện không tầm thường, nhưng cũng không có
khái niệm, đêm nay đã tạo cho cô một ấn tượng thật sự. Dị năng Lâu Điện
tuyệt đối cao hơn mọi người, còn cấp bậc là bao nhiêu, cũng khó đoán.
Hơn nữa bọn họ không có cách nào khác thấy rõ công kích của nó, không
biết anh dùng biện pháp gì mà có thể lưu lại vết thương trên người con
zombie sơn dương, rồi giết chết nó, quả thực là quá lợi hại.
Sau khi xử lý tốt thương thế bản thân, Thu Dung lại hỏi thăm thương tích
những người khác, biết không có gì đáng ngại, cũng không ảnh hưởng nhiệm vụ ngày mai, thở nhẹ một hơi.
“Mọi người ngủ trước đi, trừ tôi, A Văn, Tiểu Nghiên gác đêm, đến 3 giờ sáng lại thay người.” Thu Văn nói, lúc trước bọn họ đã ngủ ba giờ, còn có thể đảm đương ca đầu.
Mọi người không có ý kiến.
Lâu Linh đã trở lại bình thường, chờ sau khi dị năng khôi phục, lại đề cao
một gốc cây mây biến dị, đặt nó trong góc tường, giúp đỡ canh gác.
Nhìn thấy động tác Lâu Linh, lúc này mọi người nhớ tới công dụng của cây mây biến dị, đêm nay nếu không có cây mây biến dị kéo chân con zombie sơn
dương, chỉ sợ bọn họ căn bản không thể nắm bắt động tác của nó. Nếu bị
nó tiếp cận, tuyệt đối sẽ bị thương vô cùng thảm. Hơn nữa có cây mây
biến dị hỗ trợ gác đêm, quả thật an toàn hơn, nó có thể cảnh báo Lâu
Linh, cô sẽ phát giác vật lai vãng tới gần trước tiên. Tuy rằng cấp bậc
dị năng Lâu Linh thấp, nhưng có cây mây biến dị phụ giúp, xem ra sức
chiến đấu không tầm thường.
Trong phòng, Lâu Điện
trực tiếp lấy ra túi ngủ đôi trong không gian, quang minh chánh đại kéo
cô vào túi ngủ nghỉ ngơi. Những người khác thấy bộ dạng thân mật của hai người họ, liền biết quan hệ của họ, không lắm miệng nhiều chuyện.
Trải qua một đêm mạo hiểm, chỉ sau ít phút, đoàn người đều ngủ.
Mọi người thay phiên gác đêm, mỗi người coi như ngủ chừng sáu giờ, trời đã sáng.
Thừa dịp trời hửng sáng, khi ánh mặt trời không nóng, mọi người đều thức
dậy, tùy tiện ăn chút lương khô uống nước, rồi lên đường.
Tố chất thân thể dị năng giả vô cùng tốt, nghỉ ngơi một buổi tối, chỉ cần
không phải thương tích nặng nề, bảy tám người khỏe mạnh, ngay cả vết
thương trên tay Thu đã khép miệng, mấy ngày nữa có thể lành.
Ngồi trên xe, Lâu Linh mới nhớ tới tinh hạch của hai con zombie thú tối hôm
qua, gấp gáp muốn Lâu Điện lấy ra xem. Lâu Điện trực tiếp cầm ra hai
viên tinh hạch đã rửa từ trong không gian, viên lớn là của zombie sơn
dương, giống như kim cương, rất xinh đẹp. Viên tương đối nhỏ hơn là của
zombie mèo, cũng đẹp như thế, để dưới ánh mặt trời, chiết xạ ánh sáng
bảy màu.
Lâu Nghiên cũng hiếu kỳ nhìn một cái, cô
không phải là dị năng giả không thể cảm nhận được năng lượng bên trong
tinh hạch, nhưng khi Thu Dung và Triệu Văn cầm trong tay, lại cảm giác
được năng lượng dồi dào bên trong tinh hạch khiến các cô không dám tiếp
nhận, vội trả lại cho Lâu Điện.
Đối với hành vi cầm
hai viên tinh hạch của bản thân Lâu Điện, những người khác không có ý
kiến, chủ yếu là tối hôm qua hai con zombie thú đều do Lâu Điện giết
chết, anh lấy tinh hạch là chuyện đương nhiên. Cấp bậc tinh hạch cao hơn của bọn họ hai cấp, tuy rằng hấp dẫn người, nhưng lấy thực lực các cô
bây giờ, nếu hấp thu, chưa biết chừng sẽ nổ tan xác mà chết. Dù cho giữ
lại, không có năng lực cũng không giữ được nó, không bằng để bản thân
Lâu Điện lấy.
Xe chạy một buổi sáng, vào buổi trưa rốt cuộc đến mục đích.