Ác Ma Hoàng Hậu

Chương 36: Đêm Không Ngủ


trướctiếp

Edit: Tử Hoa

Beta: A Tử

Mấy ngày nay tâm trạng Tuyết Nhi luôn luôn bất định, từ ăn đến ngủ, lúc nào cũng lo nghĩ cho cuộc sống của Huyễn nhi ở thế giới kia, nhất là vào buổi tối, cứ nằm lên giường không nhịn được sẽ suy nghĩ lung tung, Âu Dương Liệt Diễm lúc này chàng đang làm gì? Liệu nàng ấy (chỉ Huyễn nhi) có phải đang ở Phượng Minh cung không? Có phải không. . . . . . ?

Tuy rằng hậu cung của Âu Dương Liệt Diễm có rất nhiều phi tần, tuy rằng hắn cũng cùng những nữ nhân kia. . . . . . , nhưng nếu trong những nử nhân kia có cả Huyễn nhi thì trong lòng nàng sẽ càng cảm thấy khó chịu, ngực đau như khi vừa làm phẫu thuật xong vậy.

Lại là một đêm khó ngủ, Tuyết Nhi nằm ở trên chiếc giường mềm mại thoải mái nhưng làm sao cũng không ngủ được, Tuyết Nhi nhìn đồng hồ trên đầu giường, thời gian trôi thật nhanh, trời đã sắp rạng sáng. Như vậy mọi người còn đang ngủ, Tuyết Nhi nghĩ nghĩ, đơn giản rời giường xem tivi.

Bạch Tuyết chuẩn bị vào phòng bếp rót nước lại đi về phòng, nàng đánh thức chồng đang ngủ nói : “Anh à, anh có … cảm thấy con gái chúng ta có chút không ổn không?”

Thủy Minh Viễn trở mình, nhìn ái thê ngồi ở mép giường nói : “Dường như có chút không giống với trước kia, có lẽ là di chứng sau phẫu thuật.”

“Nhưng không phải bác sĩ nói không có chút dị thường sao? Hơn nữa làm phẫu thuật tim cũng không phải đổi não, anh có nhớ không, lúc trở lại nhà, dường như cả bà nội con cũng không nhận ra, hơn nữa gần đây con tựa hồ có tâm sự, luôn rầu rĩ không vui .”

“Có sao? Khả năng con. . . . . .”

“Không phải đâu? Thật sự có chút không đúng, anh có nhớ trước đây con mình không thích xem TV, cả ngày đều ở trong phòng đọc sách, vẽ tranh. . . . . .”

“Lão bà, em đừng suy nghĩ nhiều quá, có thể sau khi phẫu thuật con có chút không quen thôi, qua một thời gian có thể sẽ tốt lên, em cũng đừng quá lo lắng, mau ngủ đi.” Thủy Minh Viễn nói xong kéo thê tử về trên giường.

“Lão công, đã trễ thế này mà con còn đang ở dưới lầu xem tivi, thật sự. . . . . .”

“Em nói bây giờ con vẫn đang xem TV?” lần này Thủy Minh Viễn cũng hiểu được thật sự có chút không ổn, trước kia từ rất sớm chưa bao giờ muộn hơn chín giờ con đã đi ngủ, nhưng bây giờ, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã rạng sáng, làm sao con họ vẫn còn xem TV?

Thủy Minh Viễn ngồi xuống đối thê tử nói: “Lão bà, em đi ngủ trước, anh xuống xem con thế nào nhé?”

Bạch Tuyết nhìn chồng, có chút không yên lòng, cũng rời giường.

“Con gái, đã trễ thế này còn chưa ngủ, nếu con không ngủ được, có thể tìm ba ba nói chuyện phiếm.” Thủy Minh Viễn cười hướng Tuyết nhi đi tới.

“Ba ba?” Tuyết Nhi cả kinh, đứng lên.

Thủy Minh Viễn ấn vai Tuyết nhi ngồi xuống nói : “Con gái ngoan, ngồi đi, ba ba cùng con xem TV nhé?”

“Ba ba, có phải con làm ầm ỹ đánh thức ba mẹ không? Vậy con không xem nữa.”

“Không phải, tại ba ba không ngủ được, cho nên muốn xuống xem tivi, thật khéo phát hiện con đang ngồi. Ha ha, có phải con không thích ba ba xem TV cùng con không?”

“Mẹ?” Tuyết Nhi trợn mắt há mồm nhìn mẹ đang từ thang lầu đi xuống.“Ba mẹ có phải. . . . . .”

Bạch Tuyết cười cười giải thích: “Con đừng hiểu lầm, là do chúng ta không ngủ được.”

Tuyết Nhi trầm mặc, đối mặt với cha mẹ đột nhiên xuống dưới bồi mình xem TV, có chút luống cuống chân tay.

Nghĩ nghĩ, Tuyết Nhi quyết định vẫn là thẳng thắn, nàng không muốn luôn luôn vướng mắc trong lòng, cúi đầu nói: “Ba mẹ, có phải hai người cảm thấy con rất khác với Huyễn nhi trước kia không?”

Vợ chồng Thủy Minh Viễn sửng sốt, không nghĩ tới con còn mẫn cảm hơn trước kia, nhất thời không nghĩ được gì.

“Kỳ thật con cũng không biết sao lại thế này, trước khi con tỉnh, con đã gặp qua Huyễn nhi, sau khi tỉnh lại, con liền. . . . . .” Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn vợ chồng Thủy Minh Viễn bên cạnh, không biết có nên tiếp tục không.

Vẫn là Thủy Minh Viễn phản ứng trước, “Con gái ngốc, con không phải là Huyễn nhi sao, chớ suy nghĩ lung tung, có phải thân thể không thoải mái, ngực còn đau hay không? . . . . . .”

Tuyết Nhi lắc lắc đầu, chặt đứt lời nói của Thủy Minh Viễn: “Không phải, con không có không thoải mái, ngực cũng không đau, lại càng không phải là suy nghĩ miên man, thật sự, trước khi…tỉnh lại con thật sự đã gặp qua Huyễn nhi, nàng nói nàng lạnh quá, lạnh quá, sau đó con cũng không biết bọn con xảy ra chuyện gì, chỉ biết sau khi tỉnh lại con liền biến thành Huyễn nhi.” Tuyết Nhi hồi tưởng tình cảnh lúc ấy, thật sự rất lạnh.

Bạch Tuyết nhìn con gái đột nhiên có chút tái nhợt, đau lòng ôm chặt Tuyết nhi, nhẹ giọng nói: “Hài tử ngốc, con lại nghĩ lung tung rồi, con là Huyễn nhi của mẹ, là con gái ngoan của ba mẹụ, đều do mẹ không tốt, mẹ. . . . . .”

Tuyết Nhi khóc, nàng đột nhiên có loại mặc cảm tội lỗi, nàng không nên chiếm giữ thân thể của Huyễn nhi, lại càng không nên chiếm ba ba mụ mụ của nàng, “Không, ta không phải là con gái hai người, nhưng ta cũng không muốn như vậy, ta không biết vì sao lúc ta tỉnh lại ta lại là Huyễn nhi .”

Vợ chồng Thủy Minh Viễn kinh ngạc nhìn con gái khóc, trong lòng có dự cảm bất tường, thực sự con gái trước kia đã không thấy.

“Mẹ, thực xin lỗi, ta hẳn sớm nên nói cho mẹ sớm hơn.” vợ chồng Thủy Minh Viễn nhìn nhau, nhìn được quyết định trong mắt người đối diện.

Bạch Tuyết ôm con gái khóc nói: “Không, con chính là con gái của mẹ.” Kỳ thật bọn họ sớm đã nghĩ đến, ngày đó bác sĩ nói con gái họ có dấu hiệu chấm dứt sinh mệnh khoảng mười phút nhưng không ngờ kỳ tích lại xuất hiện. Đúng, kỳ tích, đây là kỳ tích, là kỳ tích trời cho bọn họ,

Thủy Minh Viễn đầu ong ong, mặc kệ chuyện gì đã phát sinh, người trước mắt là con gái của Thủy Minh Viễn hắn, đây là con gái duy nhất trời cho bọn họ.

Thủy Minh Viễn ngơ ngác nhìn hai nữ nhân khóc, có cảm giác rất hâm mộ, hắn làm sao không nghĩ khóc lớn một hồi, nhưng hắn là nam nhân, nam nhân đổ máu không đổ lệ. Hắn lẳng lặng nhìn, nghe hai nữ nhân mình yêu nhất ôm nhau khóc rống, thẳng đến tiếng khóc càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng, hai người giúp đỡ nhau lên lầu, chỉ để lại hắn một người ở trong phòng khách.

Đêm đó nước mắt làm tình cảm hai mẹ con càng thêm thân cận, sâu đậm, đêm đó một cuộc đời mới bắt đầu.

Dương Tử Hoa: Từ chương này mình sẽ để Tuyết nhi xưng ‘con’ theo mức độ tình cảm. Nếu mọi người có ý kiến thì mong đóng góp để mình hoàn thành bản dịch hoàn chỉnh hơn.

trướctiếp