Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y không có tâm tình trở về chỗ hôm qua.
Nhất là Thượng Quang Y Y nóng lòng trở về Quy Tâm Tự. Cho nên Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y liền thay trang phục leo núi rồi chạy xuống
núi,không nghĩ tới ở dưới chân núi gặp đoàn người Nam Cung Vân, Nam Cung Võ
Thì ra là đêm qua Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y một đêm không
về,lại không có bất kỳ tin nhắn nào,các lão bà biết được làm cho cả đêm
không ai yên giấc.Lúc này Nam Cung thế gia phát động mọi người chia nhau đi tìm.
Theo Chu Thông suy đoán, Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y hẳn là đi tìm Băng Hương Mạn Ngọc, Nam Cung Vân nghe lại bất chợt nhớ đến
chuyện ở núi Lạc Nhạn, cho nên liền dẫn Nam Cung Võ đến đây tìm,không
nghĩ lại gặp được.
Đột nhiên thấy Nam Cung Vân xông lên, hung hăng
xoay lỗ tai Lăng Phong,dùng sức kéo tai làm Lăng Phong hắn cũng cảm thấy đau. Nam Cung Vân nước mắt rưng rưng, hung hăng nói : " Huynh cả một
đêm không về,làm hại tỷ muội bọn ta lo lắng một đêm,huynh thì tốt,phong
lưu khoái hoạt a?"
Lăng Phong biết Nam Cung Vân không phải ăn dấm của Thượng Quan Y Y chỉ là giận hắn đi mà không nói một lời,không thể làm
gì khác hơn là cười nói : " Vân Nhi,muội buông ra đã,có gì thì từ từ
nói."
Nam Cung Vân làm nũng nói : " Không thể buông tha. Huynh đàng hoàng khai báo,tối hôm qua hai người đã làm những gì?"
Lăng Phong liền dụ dỗ nàng : " Cái này nói ra thì dài,cho dù nói cũng không thể rõ ràng,về nhà hãy nói ."
Thượng Quan Y Y cũng nói : " Vân nhi,thật ra chúng ta đi hái Băng Hương Mạn
Ngọc,sau gặp một chút phiền toái,tuyệt không giống như muội nghĩ"
Tâm tình Nam Cung Vân tốt hơn nhiều nói : " Y Y tỷ,tỷ không cần giải
thích,chúng ta cũng rõ ràng,chẳng qua là Tướng công rất đáng hận
rồi,mang theo tỷ đi ra ngoài. Hai người ở trong tuyệt cảnh nhất định có
một nhân sinh điên cuồng,lấy tính cách háo sắc của tướng công,tối hôm
qua Y Y nhất định là cực khổ.Chúng ta biết năng lực của tướng công,một
tỷ muội không thể ứng phó được."
Thượng Quan Y Y vừa nghe hận không có cái lỗ nào để mà chui vào,chí có thể cúi đầu im lặng.
Nam Cung Vân ngoài miệng thì nói như thế,nhưng nàng đã từ từ buông lỏng tay ở lỗ tai Lăng Phong ra.
" Thì ra có người tối qua tịch mịch rồi" Lăng Phong trong lòng biết rõ
Nam Cung Vân,thô bạo cũng là phương pháp biểu lộ tình cảm,cho nên cũng
không hề chọc tức nàng,cầm hai tay nàng,hung hăng hướng đôi môi anh đào
hôn tới.
Nam Cung Vân thất kinh,muốn tách khỏi Lăng Phong,nhưng bị
hai tay Lăng Phong giữ bất động,định lớn tiếng kháng nghị,nhưng đôi môi
lại bị Lăng Phong bịt lại không thể phát ra âm thanh gì.Nam Cung Vân từ
từ buông lỏng không chống cự nữa,tùy ý để Lăng Phong hôn trên đôi môi
thơm của nàng.
Qua một lúc Lăng Phong mới buông Nam Cung Vân ra,nàng
nằm ở trong ngực Lăng Phong thở gấp,mở cặp mị nhãn nhìn hắn ,nói không
ra lời.
Lăng Phong mỉm cười với nàng : " Tiểu quai quai này, như thế đã đủ chưa? Có muốn lần nữa không?"
Nam Cung Vân tránh ra khỏi người Lăng Phong nói : " Không đứng đắn. không
so đo với huynh nữa,chờ về nhà,xem bọn muội thu thập huynh thế nào"
Lăng Phong cười ha ha một tiếng : " Thật sao?Ta chờ bọn muội liên thủ, ha ha." ( trâu bò đừng hỏi)
Lăng Phong trở lại Nam Cung thế gia,Thượng Quan Y Y đem Băng Hương Mạn ngọc
cho Chu Thông chế giải dược. Từ Diễm Quân,Thẩm Nhạn Băng,Tây Môn Đình
Đình,Quý Nhược Lan các nàng cùng nhau trách cứ Lăng Phong không để ý cảm thụ của chúng thê tử,cũng bảo hắn sau này đi đâu thì phải báo một
câu,hơn nữa phải được nhóm thê tử đồng ý,nếu không chính là phạm gia
quy. Xét tới nguyên nhân lần này là vì hái Băng Hương Mạn Ngọc,vì vậy có thể phá lệ,nhưng không có lần sau nữa. Các nương tử hướng về phía Lăng
Phong "mắng chửi" một trận. Thẩm Nhạn Băng có lệnh,mỗi nương tử đều phải có trách nhiệm quản phu quân,mỗi người đều nhằm vào khuyết điểm của
Lăng Phong phê bình,làm hắn to hết cả đầu.bị nói cho một ngày.
Thật vất vả lằm mới thoát khỏi.Lăng Phong lúc này mới thở phào nhẹ nhõm
Chúng thê tử trở về làm việc hàng ngày,cũng không lên tiếng quan tâm tới Lăng Phong nữa.
Đây là chuyện tình chưa từng có,Lăng Phong cũng biết mình hôm nay đã khiến
nhiều người tức giận,cho nên cũng chỉ có thể nén giận.
Lăng Phong tắm xong,đi ra ngoài vừa lúc gặp Tây Môn Đình Đình,Mộ Dung Thanh Thanh,Công Tôn Ngọc Chân,Nam Cung Vân,Nam Cung Tình,Đường Tư Tư các nàng đang
luyện tập kiếm pháp,nhìn thấy Lăng Phong,cao hứng xông tới.
" Ngọc Chân,đã quen hết chưa?"
Lăng Phong cười hỏi,Công Tôn Ngọc Chân cười ngọt ngào nói : "Ân,các tỷ tỷ
đối với muội rất tốt,muội biết thêm rất nhiều tỷ tỷ như Phượng Hoàng tỷ
tỷ,Tạ tỷ tỷ,Lục muội muội và rất nhiều người mới."
Nói tới đây,Công
Tôn Ngọc Chân cười nói : " Tướng công,thiếp không nghĩ người thích tướng công thật nhiều a,hơn nữa cũng đều xinh đẹp."
Lăng Phong cười kéo
nàng vào trong ngực,để cho nàng ngồi lên đùi, nói : " Nàng cũng không
xấu a,hiện tại đã là tiểu mỹ nhân,hai năm nữa nhất định là đại mỹ nhân."
Công Tôn Ngọc Chân mặt ửng đỏ,có chút ngượng ngùng nói : " Tướng công dụ dỗ
thiếp,thiếp sao mà so được với các tỷ tỷ,các nàng đều nổi danh trên bảng thiên hạ thập đại mỹ nhân."
Vừa nói nàng vùi mặt vào trước ngực Lăng Phong,nói thanh âm rất nhỏ chỉ Lăng Phong mới nghe thấy : " Tướng
công,thật là thiếp cũng xinh đẹp như các tỷ tỷ không?"
Lăng Phong cười dài,nâng mặt nàng lên,khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng,hai mắt to,cái miệng nhỏ nhắn,thật khả ái.
" Dĩ nhiên" ánh mắt Lăng Phong sáng lên,làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của
Công tôn Ngọc Chân càng đỏ,mắc cỡ nhắm mắt lại : " Tướng công,chàng thôi đừng nhìn thiếp nữa,nhân gia xấu hổ a" nhìn Lăng Phong mãi không lên
tiếng,Công Tôn Ngọc CHân lại mở mắt ra,nhìn Lăng Phong ngượng ngùng nói: " tướng công,chàng hư"" Sao ta lại hư?". Lăng Phong nhìn mắt nàng hỏi.
Công Tôn Ngọc Chân thẹn thùng nói : " Ánh mắt của chàng nói cho thiếp biết chàng nghĩ gì"
Lăng Phong không khỏi đắc ý cười ha ha : " Thật sao? Ta nghĩ gì?"
Công Tôn Ngọc Chân áp vào ngực lăng Phong miệng nói : " Tướng công,chàng thật xấu,khi dễ người ta"
Lăng Phong cười nói vào tai nàng : " Vậy nàng có thích tướng công khi dễ nàng không?"
Hắn cố ý nhấn mạnh hai từ " khi dễ" mặc dù ai cũng biết ý tứ đó.
Công Tôn Ngọc Chân mắc cỡ đỏ mặt,cắn nhẹ tai Lăng Phong nói : " Thích"
Lời nói nhỏ nhẹ bên tai làm Lăng Phong không khỏi rung động trong lòng,tự nhiên phản ứng sinh lý.
Ngồi ở trong lòng Lăng Phong,Công Tôn Ngọc Chân tự nhiên cảm nhận được,thân
thể mềm mại nóng lên,cắn lỗ tai hắn nói : " Tướng công,chàng thật
xấu,làm nhân gia thật khó chịu."
Lăng Phong vuốt ve nàng,hôn dái tai
nàng nói : " Cái này không trách được ta a,Ngọc Chân nàng thật đáng
yêu,làm cho người ta không nhịn được,chỉ muốn cắn một cái."
Lăng
Phong cảm thấy thân thể mềm mại của Công Tôn Ngọc Chân nóng lên,tiểu
ngọc nữ cách một lớp vải dán chặt ở ngực hắn.Đây không phải lần đầu tiên hưởng thụ nhưng lần nào cũng rất thư thái. ( ước gì mình được như anh
ý)
Công Tôn Ngọc ôm chặt Lăng Phong,chậm rãi nói , giọng nhỏ như muỗi kêu : " Cả người Ngọc Chân thuộc về tướng công,tướng công muốn như thế
nào Ngọc Chân cũng cam tâm tình nguyện" ( sao không có em nào nói với
mềnh nhờ )
" Tướng công,chàng thân mật với Ngọc Chân muội muội xong
chưa,nếu như chưa thì cứ tiếp tục,nếu xong rồi thì đi theo bọn
muội,chúng tỷ muội có lời muốn nói với chàng."
Đường Tư Tư lúc nào cũng như vậy,thật là giang sơn dễ đổi,bản tính khó dời. Lăng Phong rất là phục nàng.
Lăng Phong để Công Tôn Ngọc Chân xuống,mới phát hiện chúng nữ đã vây quanh
Công Tôn Ngọc Chân,tựa như cùng xem cuộc vui,cái này khiến cho Công Tôn
Ngọc Chân xấu hổ,thoát khỏi người Lăng Phong xấu hổ chạy đi.
" Làm sao vậy,đã xảy ra chuyện gì?"
Lăng Phong đối mặt với chúng thê tử không nhịn được hỏi.
Tây Môn Đình Đình cùng Nam Cung Vân kéo Lăng Phong ngồi giữa các nàng : " Chàng ngồi xuống thì biết."
Cùng lúc đó Công Tôn Ngọc Chân cũng bị Mộ Dung Thanh Thanh kéo đến bên người nàng,trên mặt chúng nữ có vẻ kỳ quái,đây là lần đầu Lăng Phong thấy sự
tình này.
Lăng Phong ôm Tây Môn ĐÌnh Đình cùng Nam Cung Vân vào
ngực,nhị nữ cũng không phản đối dán vào Lăng Phong,trên mặt tỏa ra thần
trí hạnh phúc,mỗi lần nhìn thấy thần thái này,trong lòng Lăng Phong cũng thấy an ủi.
" Chụt-chụt" hôn hai cái vào má hai thê tử ngồi trong
ngực. Lăng Phong cười nhìn lên chúng nữ : " mọi người hôm nay làm sao
vậy,vừa mới mở Hoàn phê đại hội mọi người lại muốn mở Thẩm phán đại hội
sao?" Lăng phong cố gắng giả làm bộ dạng khổ tư : " Không đúng,gần đây
ta không có ra ngoài ăn vụng a"
" Phốc chi" một tiếng,chúng nữ đều nở nụ cười,Nam Cung Tình,Lục Phỉ Nhi,Công Tôn Ngọc Chân càng che miệng cười.
Nam Cung Vân nằm trong ngực Lăng Phong,cắn chặt tai hắn nói : " Chàng nếu
dám ra ngoài ăn vụng,thiếp liền cắn chết chàng." Tây Môn ĐÌnh Đình mặc
dù không nói,nhưng cũng làm giống động tác của Nam Cung Vân,cắn vào tai
Lăng Phong giống như đã nói : " Chàng mà ra ngoài ăn vụng,thiếp cũng cắn chết chàng."
Lúc Tây Môn Đình Đình cùng Nam Cung Vân chỉ còn một nửa bộ dáng thiên kim thục nữ
Sau khi cười xong, Mộ Dung Thanh Thanh nói : " Tướng công,hôm nay sở dĩ các tỷ muội gọi chàng ra là muốn thương lượng một chút việc."
Nói tới đây,Mộ Dung Thanh Thanh dừng lại một chút nhìn vẻ mặt chúng nữ.
Nói thật ra,các nàng là thiên kim đại tiểu thư,mặc dù Tây Môn Đình Đình là
vi tôn nhưng Mộ Dung Thanh Thanh đột nhiên giống như là đại tỷ các chúng nữ,mặc dù so sánh số tuổi thì nàng còn kém hơn Đường Tư Tư một
tuổi,cùng Tây Môn Đình Đình,Nam Cung Vân xếp cùng một hàng. Nhưng là
trong hàng ngũ thê thiếp, nàng vẫn có một sự uy nghiêm nhất định
Lăng Phong cũng kỳ quái,các nàng có cái gì tự mình thương lượng,hơn nữa lại thần thần bí bí.