Sau khi Lăng Phong đại chiến Tuyệt Phiến, thế nhân truyền tụng, hôn lễ
yến hội, giờ phút này Nam Cung thế gia khánh công hội, mỗi người cũng
đang bàn luận về sự tích thần kì của Lăng Phong.
Tần Thục Phân được Lăng Phong gọi vào mật thất, đi chung còn có Thẩm Nhạn Băng, Ân Bích Hà cùng Từ Diễm Quân.
"Tướng công, ngươi đã nói ngươi lúc trước được Mạc Hùng cứu, hắn để cho ngươi
lẻn vào Nam Cung thế gia giả mạo Nam Cung Vũ. Người ta nói sát thủ là do Mạc Hùng hạ lệnh đến, hay là Mạc Hùng biết được ngươi muốn phản bội
hắn, không tiếc phái Tuyệt Phiến tới để giết ngươi?". Tần Thục Phân có
chút lo lắng hỏi.
Lăng Phong nói:" Theo lý thuyết ta hiện tại làm
việc, cơ bản cùng Mạc Hùng không đối nghịch, hắn sẽ không biết ta muốn
phản bội hắn, dù sao hắn cho ta uống thuốc độc để làm vốn mà, cho dù Hoa Đà sống lại còn chưa có bản lĩnh đem độc trong cơ thể ta bức ra. Mạc
hùng nhất định tin tưởng ta
"Vậy Tuyệt Phiến vì sao mà đến? " . Thẩm Nhạn băng hỏi, "Chẳng lẽ là Hồ Điệp môn mời giết ngươi? "
Lăng Phong nói: "Thời điểm bắt đầu, Lô Khiếu Phong không muốn giết ta, làm
như luận bàn nhưng sau đó không biết vì cái gì để lộ sát chiêu. Tuy rằng đều là thủ hạ của Mạc Hung nhưng chúng ta vẫn phải đề phòng.
Lăng
Phong nhớ lại lúc hắn cùng thủ hạ Mạc Hùng luận bàn, hắn cho tới bây giờ cũng không nói cho Tần Thục Phân các nàng biết, kỳ thật mình giả mạo
Nam Cung Vũ chính là sát thủ trong tuyệt kiếm Huyết Thủ, tứ đại sát thủ
cùng là thủ hạ dưới tay Mạc Hùng, nhưng không biết mặt. Dù vậy, bốn
người thành danh đã lâu, cho dù không biết nhưng căn cứ vào vũ khí cũng
nhận ra, tỷ như Tuyệt Phiến dùng quạt. Có lẽ Tuyệt Phiến biết Cung Tự và cả Tuyệt Kiếm, cho nên ngay từ đầu làm bộ ám sát, thật ra chính là luận bàn, vì cái gì lại biến thành thực sát? Lăng Phong nghĩ cũng không
hiểu, hơn nữa Tuyệt Phiến hành động là do Mạc Hùng cho phép, Mạc Hùng
không có khả năng không biết thân phận thật của Lăng Phong, vì sao lại
hành động như vậy? Chẳng lẽ nói Lư Phong căn bản là một mình tiếp nhận
giao dịch?
Tần Thục Phân nói: "Có thể hay không là Lư Phong một mình
tiếp nhận giao dịch, sợ ngươi hướng Mạc Hùng tố giác, cho nên muốn giết
ngươi diệt khẩu?"
Lăng Phong": Không loại trừ khả năng này, nhưng mà
cũng không lớn lắm. Bởi vì một mình tiếp nhận giao dịch, một khi bị Mạc
Hùng biết, sẽ sống không bằng chết"
Thẩm Nhạn Băng hỏi: "Nói như thế, Tuyệt Phiến là do Mạc Hùng phái tới, mục đích là giết ngươi?
Lăng Phong nói: " Có lẽ là cho ta một phát kiếm cảnh cáo, Mạc Hùng biết rõ
Tuyệt Phiến không phải là đối thủ của ta, lại cố ý không nói cho Tuyệt
Phiến tình huống chân thực, cho hắn trước mặt mọi người ám sát ta. Để ta đánh bại hắn, dương danh lập vạn!"
Từ Diễm Quân hỏi: "Nhưng hắn làm như vậy là có dụng ý gì?"
Tần Thục Phân tiếp: "Chẳng lẽ nói hắn muốn cho tướng công ngươi càng nổi danh càng tốt?"
Thẩm nhạn băng nói: "Kể từ đó, sức ảnh hưởng của tướng công lại càng lớn."
Ân Bích Hà suy nghĩ rồi nói: "Nếu đổi lại ta là Mạc Hùng, làm như vậy chỉ
có một lý do, muốn cho tướng công trở thành anh hùng, được người người
trong thiên hạ kính ngưỡng, đả bại Tuyệt Phiến lại đả bại Trang Chi
Điệp, cuối cùng là cướp lấy Võ Lâm minh chủ. Mạc Hùng nắm tướng công
trong lòng bàn tay, chẳng khác nào nắm trong tay toàn bộ Võ Lâm !"
"Không sai!". Lăng Phong nói: " Bất quá ta xem dã tâm của Mạc Hùng càng thêm một bước, chí không tại giang hồ!"
"Vậy ở đâu?". Từ Diễm Quân hỏi.
"Thiên hạ!" .Lăng Phong nói: "Kỳ thật những năm gần đây, hắn đã mời Tứ Tuyệt
ám sát không ít mệnh quan triều đình, ta khẳng định hắn đã an bài trong
triều đình không ít người, nhất là gần đến lúc tranh ngôi Vương, phỏng
chừng hắn cũng đã ủng hộ 1 vị vương tử trong số đó."
"Không thể tưởng được Mạc Hùng dã tâm lại cao như vậy." Tần Thục Phân phán
"Chúng ta kế tiếp làm sao bây giờ? Ứng phó sao đây?"
Lăng Phong nói: "Một khi Mạc Hùng tạm thời không có ý hãm hại ta ,ta đây sẽ
giả bộ tiếp tục theo kế hoạch của hắn. Bất quá ta phải nhanh một chút
tìm Hoa Đà giải độc cho ta, như vậy ta có thể thoát khỏi khống chế của
hắn. Chỉ cần độc trên thân ta hết, không có gì mà phải sợ hãi Mạc Hùng."
Chúng nữ gật đầu, Tần Thục Phân mỉm cười: "Một khi đã như vậy, tướng công
ngươi hay là trở về động phòng hoa chúc đi, miễn cho ba vị tân nương tử
phải sốt ruột chờ ."
"Đúng là hảo nương tử! " Lăng Phong cười ha ha,
ôm Tần Thục Phân, làm trò trước mặt những nương tử khác, chính là sảng
khoái ra sức hôn nàng
Cáo biệt Tần Thục Phân các nàng, trở lại tân
phòng , lúc này đã sớm điểm lên long phong hoa chúc, hôm nay Đường Tư
Tư, Công Tôn Ngọc Chân, Mộ Dung Thanh Thanh tam nữ cùng chung một phòng, phỏng chừng cũng Lăng Phong đang muốn duỗi tay ôm lấy tân nương, lúc
này Xuân Cầm ,Hạ Kỳ ở một bên nói: " Tướng công chậm chút!"
Lăng Phong sửng sốt,: " Vì cái gì?"
Xuân cầm nói:" Ta thay thế thiếu phu nhân hỏi công tử một nan đề, đây là các thiếu phu nhân đã sớm thương lượng"
Lăng Phong nói: "Nan đề à, có gì cứ nói".
Hạ Kỳ nói: "Chính là khăn phủ đầu của tân nương , đầu tiên nói chuẩn xác
tên tân nương muốn lột khăn, nếu sai phạt ngươi ngủ sàn nhà, sai một lần ngủ một đêm sàn nhà, hai lần là hai đêm, ba lần ba đêm, đó là cách xử
phạt ngươi đấy."
Lăng Phong mỉm cười: " Không làm khó được ta đâu pé"
Xuân Cầm mỉm cười nói: "Vậy mời tướng công, chúng ta đi .". Nói xong cùng Hạ Kỳ ly khai tân phòng.Lăng Phong thấy trong phòng chỉ còn lại có mình cùng ba pé tân nương, vì thế hưng phấn nói: "Ba vị nương tử, tướng công hành lễ ."
Nói xong, đi đến một tân nương, dùng cái mũi ngửi một lần, mỉm cười nói: "Mùi thơm ngát như hoa Quỳnh Ngọc, tự nhiên là Tư Tư ."
Nói xong, nhẹ nhàng lột khăn che đi, chỉ thấy trong mắt hắn chính là Đường
Tư Tư, mái tóc dài quá vai, giống như dương liễu vũ phong, nguyệt mi đạm phất, hai mắt như làn thu thủy, môi anh đào chu nhuận, khóe miệng mỉm
cười thản nhiên thật quyến rũ, một đôi mắt sáng đưa tình, thật động lòng người, quả nhiên là nhân gian hiếm thấy. Không hổ là một trong Thập đại mỹ nữ tung hoành thiên hạ.
Đường Tư Tư thẹn thùng: "Tướng công, một cửa này ngươi qua, phía sau còn có hai vị tỷ muội đó nha!"
Lăng Phong mỉm cười: "Hãy xem ta."
Nói xong hắn liền đến gần một vị tân nương khác, ngửi ngửi, nói: "U cốc hoa lan, là Ngọc Chân."
Xốc khăn che đầu lên , quả nhiên là Công Tôn Ngọc Chân, nàng giờ phút này
giống như thiên tiên. Mi đại sơ miêu, phong nhãn hàm xuân, trên gương
mặt đạm quân yến chi, hơn nữa đôi môi đỏ tươi thật đẹp, trải qua một
phen trang điểm nhẹ, lại càng có vẻ quyến rũ động lòng người.
"Thiên
Sơn Tuyết Liên thơm ngát, đương nhiên chỉ có Thanh Thanh .". Nói xong,
Lăng Phong đi đến Mộ Dung Thanh Thanh hắn vén khăn lên, chỉ thấy Mộ Dung Thanh Thanh cổ trắng buông xuống, khuôn mặt đỏ ửng động lòng người .Vốn thật kiều diễm xinh đẹp, giờ phút này như Hằng nga hạ phàm.
Vén khăn che của ba vị tn6 nương xong, Lăng Phong cùng các nàng cẩn rượu, dưới
ánh nến lung linh nhìn thật kiều diễm, Lăng Phong không nhịn được đem
tam nữ ôm vào trong lòng
Đường Tư Tư đợi hắn bình tĩnh trở lại, nhẹ giọng nói: " Ngươi a, còn như vậy cẩn thận chúng ta tỷ muội đem ngươi đuổi ra à."
Lăng Phong mỉm cười ôm Đường Tư Tư ngồi ở trên mình, trái ôm Mộ Dung Thanh
Thanh, phải ôm Công Tôn Ngọc Chân, mỉm cười nói: " Tư Tư, Thanh Thanh,
Ngọc Chân! Các ngươi lần này tới Hàng Châu ba ngày, hôm nay lại đều là
nương tử của Lăng Phong ta, nhớ lại cứ như là ảo mộng "
Đường Tư Tư
mặc dù nhanh mồm nhanh miệng, nhưng lúc động phòng cũng trở nên khẩn
trương, nàng vội vàng duỗi tay che miệng hắn lại, nói: "Ngươi đừng nói
nữa, hôm nay là ngày vui của ngươi a, nếu không chẳng phải muốn khinh
bạc bọn muội sao?"
Lăng Phong không đợi nàng nói xong, ôm lấy nàng đi đến bên cạnh, Mộ Dung Thanh Thanh cùng Công Tôn Ngọc Chân che miệng cười nhẹ.
Đường Tư Tư xấu hổ, dưới ánh nến, mày liễu mắt hạnh, chu thần nửa điểm, mặt
như hoa đào, thật say long người, nghe vậy cũng là nở nụ cười:" Ngươi
ngay lúc lần đầu gặp ta, ta chỉ biết, đời này trốn không thoát tay
ngươi."
Mộ Dung Thanh Thanh cười nói: "Tướng công, Tư Tư, đã không
còn sớm , không bằng đêm nay Tư Tư bồi tướng công, ta cùng Ngọc Chân cáo từ trước."
Đường Tư Tư cười giữ chặt các náng: "Các ngươi đừng đi,
các ngươi cho rằng ta một người có thể ngăn cản đại sắc lang này a, chỉ
sợ chúng ta liên thủ, cũng không là đối thủ của hắn, đến lúc đó không
biết đi nơi nào tìm viện binh a, các ngươi nếu không lưu lại, ta cũng
đi!"
Mộ Dung Thanh Thanh là người từng trải, không có gì nói, nhưng còn Công Tôn Ngọc Chân nghe vậy xấu hổ đến thần tình đỏ bừng.
"Tốt lắm, bắt đầu từ Tư Tư cho Thanh Thanh cùng Ngọc Chân làm mẫu ".Lăng
Phong cười nói, ôm lấy Đường Tư Tư, trên dưới không ngừng vỗ về chơi đùa .
Đường Tư Tư nằm trong lòng Lăng Phong, một tay không e dè vuốt cái đó của hắn, mị nhiên nói: " Tướng công, ngươi xấu lắm."
Lăng Phong mỉm cười:" Ta đương nhiên xấu rồi, không xấu như thế nào có thể
lấy ngươi a, nam nhân không xấu, nữ nhân chính là không thích !"
"Bại hoại, ngụy biện!". Đường Tư Tư tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng mà cũng xoay người ôm lấy Lăng Phong, tùy ý Lăng Phong hôn môi cùng hai má của nàng, trong lòng
tràn đầy tình yêu vô hạn.
Hương phong thuần tửu, mỹ nhân như ngọc.
Đường Tư Tư khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng. Lăng Phong duỗi tay cầm tay phải của nàng, vươn cánh tay trái ôm bả vai của nàng, bên tai ngửi được u
hương mùi thơm của cơ thể con gái, tại hai má nàng nhẹ nhàng hôn, môi
tiếp xúc, thân thể mềm mại trong lòng hắn có chút khẽ run, Đường Tư Tư
trên mặt diểm sắc hồng, xấu hổ nhìn thập phần đáng yêu, Lăng Phong trong lòng rung động, chịu không nổi, gắt gao ôm nàng, hôn thật sâu.
Đường Tư Tư mắc cỡ đỏ mặt, lưỡi đinh hương bị hắn quấn lấy làm cho cả người
run rẩy, trong lòng tựa như nai con nhảy loạn không ngừng, cũng không
biết làm sao đành phải mặc hắn bài bố.
Hôn nồng nhiệt, chỉ thấy Đường Tư Tư hai gò má ửng đỏ, sóng mắt lưu động, nói không nên lời. Lăng
Phong tay kia thì tại toàn thân của nàng trên dưới vuốt ve, Đường Tư Tư
thẹn thùng không dám ngẩng đầu lên. Trải qua 1 trận vuốt ve, Lăng Phong
làm cho nàng ngã lên trên giường, nhẹ nhàng đem xiêm y phía trên của
Đường Tư Tư cởi bỏ, lộ ra cái yếm nhỏ, cảm giác được hai vai có chút
run, Lăng Phong trong lòng nhảy mạnh, cổ trắng cao ngất, đường cong yểu
điệu mềm mại, trong suốt cân xứng, hoàn toàn hiện tại trước mắt hắn.Lăng Phong thần hồn điên đảo, trêu chọc làm Đường Tư Tư thở gấp liên tục,
hai người triền miên, mùi thơm trên yếm khe khẽ lan tỏa , cặp ngọc thố
trơn nhẵn, nõn nà, thon dài, làm Lăng Phong yêu thích không buông tay,
quanh thân máu bắt đầu sôi trào, nhiệt lưu giống như nước triều dâng
lên. Đường Tư Tư đang hứng tình, lúc này toàn thân phiếm hồng . Lăng
Phong không nhịn được vươn cổ, hôn 1 cái ở nhũ hoa hồng hồng, dùng sức
cắn mút , làm nàng toàn thân phát run, thoải mái cực kỳ.
Phấn điêu
ngọc trác, bạch bích không tỳ vết , làm Lăng Phong mê mẫn, nóng vội giơ
lên bảo bối, rốt cục không nhịn được hướng Đường Tư Tư đánh sâu vào.
Đường Tư Tư bị Lăng Phong hí lộng như vậy, đau đến cả người run rẩy, sắc mặt tái nhợt, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra" Tư Tư, ta làm sau ngươi sao? ".Lăng Phong ôn nhu nói
"Không, tướng công. Ngươi cho ta cảm giác rất phong phú, rất hạnh phúc " Đường Tư Tư mị nhãn như xuân trả lời
Lăng Phong trong lòng dâng lên 1 cảm giác thương tiếc, gắt gao ôm nàng hôn
nồng nhiệt,. Dần dần, nàng bị dục hỏa chiếm cứ, phong mông mảnh mai lắc
lư.
Không được bao lâu, Đường Tư Tư liền mãnh liệt cuồng triều mà ra, cái loại cảm giác hạnh phúc này làm nước mắt nàng rơi liên tục