Trong lúc Lăng Phong cùng Tử Phượng, Tú hoàn, Tú Quỳnh, Đan Phượng đại
chiến 300 hiệp, Bạch lộ đứng trong phòng, trừ Quý Nhược Lan ra thì bốn
tỷ muội tụ tập cùng 1 chỗ thương lượng chuyện gì đó.
Chỉ nghe Đõ Chỉ Lan nói: "Nhị tỷ, ngươi nói chúng ta làm sao bây giờ?"
Bạch LỘ trấn định nói: "chúng ta giờ có 3 cách lựa chọn, thứ nhất là đi Phúc Kiến rồi đi Vân Quý
trùng kiến Ngũ Tiên giáo. Thứ 2 là mấy tỷ muội ta giải tán chia chác tài sản mỗi người 1 hướng, cách còn lại là thực hiện hiệp định với Lăng
Phong, gia nhập Nam Cung thế gia. Bây giờ mọi người thấy sao, Nghi Quân
ngươi nghĩ thế nào?
Trầm Nghi Quân, chính là người mang bát canh sâm
vào cho Lăng Phong, đích thực là 1 đại mỹ nữ nàng vì không chịu nổi kích thích khi thấy Lăng Phong và chúng nữ giao hảo, nên vội vã ra khỏi
phòng.
"Quay về Phúc Kiến rồi đi Vân Nam, ta chắc không đi đâu"
Trầm Nghi Quân tỏ thái độ nói: "Mấy năm nay chúng ta vất vả lắm mới thành
lập nên Hương Tạ Cư, chúng ta luôn nghĩ đây là tâm nguyện suốt cả đời,
hôm nay giải tán lòng ta thấy thật sự mệt mỏi. Kỳ thực 2 năm nay ta một
mực lo lắng, chúng ta cả đời chả có gì, kiến công lập nghiệp cùng võ lâm xưng bá? Hay Ngũ Tiên giáo thống nhất giang hồ? Ta nghĩ những cái này
xa vời quá. Chúng ta là nữ nhân , ta cũng là người từng trải, sự cần
thiết nhất đối với 1 nữ nhân là tình cảm, 1 mái nhà để mình hạnh phúc.
Dĩ nhiên chúng ta cần 1 thân phận, muốn tìm 1 hảo nam nhân đội trời đạp
đất lấy làm chồng, nhưng chỉ sợ không thực hiên được."
Trầm Nghi Quân đỏ mặt nói: " Các vị tỷ muội, các ngươi nguyện ý trở lại Phúc Kiến sao? Các ngươi không muốn kiếm 1 nam nhân để dựa vào sao?"
Bạch Lộ
đứng đó nhìn về phía Đỗ Chỉ Lan Và Hà Nguyệt Mai, các nàng trong lòng
đang đấu tranh kịch liệt. Kỳ thực các nàng thấy Trầm Nghi Quân nói rất
đúng, nhưng mà bây giờ có 3 sự lựa chọn, mặc dù các nàng đều có khuynh
hướng về lựa chọn thứ ba nhưng Lăng Phong sẽ chấp nhận các nàng sao?. Tố Hoa các nàng đều là xử nử trẻ đẹp lại đã có quan hệ với hắn thì mới có
thể theo hắn cả đời. Còn các nàng thì dù gì cũng là người từng trải, cho dù có thích thì cùng chỉ là trong 1 khoảng thời gian trẻ đẹp thôi,
thanh xuân sẽ trôi qua, khi tuổi già liệu còn được ban ơn mưa móc, hưởng thụ sủng hạnh nữa hay không?.
Đõ Chỉ Lan Ngẩng đầu nói với Bạch Lộ: " Nhị tỷ, Ngươi xem Lăng Phong có phải là 1 nam nhân không có trách nhiệm không?"
Bạch Lộ thở dài nói:" Ta cũng không biết chính xác. Bất quá thân thể hắn
thực sự cường tráng, đối mặt với 8 tỷ muội kia mà vẫn như thường, theo
lý thì phải cạn kiệt mà đầu hàng vậy mà vẫn sinh long hoạt hổ, càng chơi càng khỏe, vậy mới có thể nói hắn là người sẽ có nhiều thê thiếp'.
" Cái gì"
Chúng nữ đều kinh hô, các nàng thật kinh hãi, ngay cả chơi liên tục bát nữ mà không ngã thì thật là kỳ tích a!
Hà Nguyệt Mai bây giờ mới nói: " Nhị tỷ, người xem Lăng Phong có nguyện ý thu nhận chúng ta không?"
Đỗ chỉ Lan Nói tiếp:" Nếu chúng ta nguyện ý, ta nghĩ hắn cũng không phản
đối, then chốt là phải xem hắn có thật tình hay chỉ xem chúng ta như
tình 1 đêm, vậy thì không phải chúng ta sẽ đau khổ sao..."
Bạch Lộ
nói: "Kỳ thực ta cũng nghĩ minh bạch toàn bộ mọi chuyện rồi, nếu như
Lăng Phong không xuất hiện phỏng chừng số phận chúng ta đã cực kỳ bi
thảm!!! Kỳ thực đại tỷ truyền lệnh bài chưởng môn cho ta thực ra cũng là để bộc lộ thái độ của nàng".
Đỗ Chỉ Lan nói: " Ý của đại tỷ là gì?"
Bạch Lộ nói: " Ý của đại tỷ là chúng ta nên theo Lăng Phong. Nếu như không phải Lăng
Phong tới kịp lúc thì chúng ta đã rơi vào ma trảo của lũ người chính
phái, khi đó chúng ta còn sự lựa chọn sao? Ông trời đã cho hắn cứu chúng ta, đó là thiên mệnh. Lúc trước ta đi vào phòng đại tỷ, thấy Nhược Yên
đang ở trong phòng khuyên đại tỷ đi theo Lăng thiếu hiệp. Ta nghĩ chúng
ta ở giữa, thấy Nhược Yên rõ ràng có thái độ muốn làm người của Lăng
Phong. Nàng ta thanh cao như vậy mà cũng nguyện ý phó mặc thể xác cho
hắn, thì chúng ta có thể tin cậy mà ủy thân cho hắn. Nhược Yên cũng muốn ta trở thành người của Lăng thiếu hiệp, nữ nhân cả đời hạnh phúc nhất
là có được người mình yêu."
Hà Nguyệt Mai nói: " Đó là ý của nhị tỷ sao?"
Bạh Lộ nói:" Nghi Quân nói đúng đó, nữ nhân cả đời chỉ cần tìm được 1 nam
nhân chân chân chính chính là hạnh phúc đơn giản nhất. Giờ đã tối rồi,
ta cũng không nói nhiều nữa, ta quyết định theo Lăng thiếu hiệp, cho dù
làm trâu làm ngựa, bởi vì... vì ta với hắn cũng yêu say đắm, muốn cùng
hắn hoàn thành hiệp định đã hứa hẹn. Nghi Quân, ba ngừơi các ngươi tự
chọn đi nhé, ta cũng không miễn cưỡng các ngươi..."
Chúng nữ suy nghĩ 1 chút, Trầm Nghi Quân đỏ mặt nói đầu tiên: "Nhị tỷ, ta nguyện ý."
Khi Trầm Nghi Quân phá mở cục diện đang bế tắc. Đỗ Chỉ Lan và Hà Nguyệt Mai chúng nữ cũng đều biểu thị sự đồng ý. Bạch Lộ nói:" Nếu như vậy, chúng
ta cũng không nên chậm trễ nữa, Chỉ Lan ngươi vào phòng tìm Lăng Phong,
hỏi hắn có nguyện ý thu nhận chúng ta không, nhớ kỹ, đừng miễn cưỡng
nhé..."
Đỗ Chỉ Lan gật đầu , đi tới gian phòng tìm Lăng Phong, thì
Lăng Phong đang ôm bát nữ nằm ở trên giường... Đỗ Chỉ Lan tiến vào, Lăng Phong trước là cả kinh, nhưng ngay sau đó mỉm cừơi nói:" TỨ tỷ, sao
nàng lại tới đây?."
Đỗ Chỉ Lan ngượng ngùng gật đầu, quan tâm nói:" Tướng công, chàng khỏe không?"
Lăng Phong cừơi nhạt nói:" Ta ổn, Tứ tỷ, nàng gọi ta là tướng công, chẳng lẽ nàng nguyện ý gả cho ta sao?"
Đỗ Chỉ Lan trong lòng khó tránh khỏi kích động nói:" Tướng công, kỳ thực
ta tới đây cũng là vì chuyện này, không chỉ ta mà còn có tỷ muội khác.
Nhưng vì thân phận của chúng ta, mà không dám mở miệng nói, sợ ngươi
khinh thường..."Lăng Phong nói:" Lăng Phong ta không phải là người
tính toán chi ly, ai cũng có quá khứ, chỉ cần biết sai mà sửa thì cũng
nên tha thứ. Hơn nữa các nàng có gì sai, những điều khác thì không dám
nói, nhưng chắc chắn ta sẽ yêu thương các nàng, tương lai, khẳng định là ta sẽ có rất nhiều thê thiếp, nhưng không kể nhiều hay ít, ta vẫn đối
xử với các nàng như nhau, trước sau không đổi, hơn nữa thân thể ta cho
phép ta bác ái!( vãi, anh trâu bò, 1 đêm ngự trăm em No problem)
Lúc này, chúng nữ đang nằm cũng đã tỉnh lại, nghe được đoạn đối thoại của 2 ngừơi thì Tố Hoa không nhịn được bèn nói:" Tứ tỷ, tướng công nói không sai, cho dù chàng không muốn thì chúng ta
cũng vẫn nguyện ý gửi gắm cho chàng, vì chàng là nơi để chúng ta nương
tựa."
Đỗ Chỉ Lan cảm động nói: "Tướng công, mời chàng đến phòng của ta".
"Nương tử, dẫn đường đi".Lăng phong mỉm cừơi nói.
Đỗ Chỉ Lan cũng không nói gì nữa, phân phó chúng nữ nghỉ ngơi còn mình thì đưa Lăng Phong đến phòng của Bạch Lộ, giờ phút này thì nói gì cùng là
dư thừa. Thấy Trầm Nghi Quân, Hà nguyệt Mai đã chờ từ lâu, Bạch Lô lại
đi đâu không biết, Lăng Phong nhìn mấy vị mỹ nữ mà ở đâu cũng khiến
ngừơi ta động lòng không thôi này mà lòng tràn đầy hưng phấn.
Trầm
Nghi Quân trở thành mục tiêu thứ nhất của Lăng Phong, mỹ nhan của nàng
khiến lòng ngừơi ta phải xao xuyến, môi anh đào mỏng manh, khuôn mặt
trắng xinh, rung động lòng ngừơi. Lăng Phong đi tới phía sau, hai tay
khoác lên vai Trầm Nghi Quân, miệng kề sát bên tai nàng, ôn nhu nói: " Nghi Quân, nàng thật khiến ngừơi ta mê muội."
Trầm Nghi Quân thẹn thùng cúi đầu: "Ta là tỷ tỷ của ngươi, lớn hơn ngươi vài tuổi, làm sao so được với mấy ngừơi Tố Hoa được."
"Nghi Quân tỷ, ngươi có sự thành thục mà các nàng ấy không có."
Nói xong, hai tay hắn vươn tới trước ngực nàng, hai tay mò vào trong áo,
nắm lấy cặp vú vừa no tròn vừa co dãn của nàng, vừa xoa vừa nắn, Trầm
Nghi Quân cảm thấy như bị điện giật, bất ngờ Lăng Phong lại hôn lên đôi
môi đỏ mọng của nàng, cả ngừơi nàng bị hắn làm cho run rẩy cả lên.
Lăng Phong nhanh chóng cởi đi áo ngoài của nàng, sau đó là cái yếm, trên
nguời Trầm Nghi Quân không còn mảnh vải nào, lộ ra thân hình nở nang
cùng kiều nhan đỏ bừng, tản mát ra từng đợt hương vị nữ nhân thành thục, Lăng Phong thấy vậy thì cả người như phát nhiệt, tiểu đệ đệ nơi hạ thân càng ngày càng lớn.
Trầm Nghi Quân tuy là người từng trải, nhưng lại chưa bao giờ trải qua tư vị của nam nữ hoan ái, mặc dù là Đỗ Chỉ Lan
đứng ở bên cạnh cũng không tưởng tượng ra nổi Lăng Phong lại có nhiều
chiêu như thế, sở dĩ phải há hốc miệng vì hầu hết toàn bộ nam nhân đều
không chịu làm việc này, cho dù là để nữ nhân ở trên cũng làm họ mất
mặt, huống chi các nàng lại xuất thân từ chốn phong trần, Hương Tạ Cư là nơi để nam nhân vui chơi, nam nhân đên đây chỉ biết vui chơi, chơi xong rồi đi, không hề quan tâm đên cảm nhận của nữ nhân. Thành thật mà nói,
thực sự nếm trải qua sự thỏa mãn trong chuyện chăn gối là chưa có bao
giờ. Bởi thế mà Đỗ Chỉ Lan thấy Lăng Phong ôn nhu, săn sóc Trầm Nghi
Quân như vậy trong lòng chỉ cảm thấy kinh dị, khó tin.
Trầm Nghi Quân thấy ngứa ngáy trong lòng, từng đợt khoái cảm như điện kéo tới, nàng
chưa bao giờ ra trận lại gặp phải Lăng Phong dạn dày như vậy khiến nàng
chút nữa ăn không tiêu. Lăng Phong cũng không có nghĩ tới nàng lại chặt
như vậy, nhìn nàng vừa tao mị, vừa đói khát, thì hắn bị kích thích đên
tột cùng.Tốc độ nơi bàn tay sờ nắn của hắn cũng tăng vọt lên, bóp nặn
càng gát gao.
Qua nửa ngày, Trầm Nghi Quân mới thở gấp nhìn Lăng
Phong, nàng như khóc như van nài, bộ dạng thật động lòng người, khiến
Lăng Phong không đành lòng nói: " Nghi Quân tỷ, ta không biết nàng lại chặt chẽ như vậy, khiến nàng không chịu được, ta thực lỗ mãng..."
Trầm Nghi Quân thấy hắn quan tâm thì mỉm cười :"Tỷ tỷ không trách ngươi, bây giờ nhẹ nhàng 1 chút, đừng dụng sức, ta sợ chịu không nổi, nhớ đừng
động quá mạnh..."
Miệng nàng nở 1 nụ cười đầy vẻ vũ mị mê người.
Lăng Phong không nghĩ Trầm Nghi Quân bề ngoài mỹ nhan đẫy đà lại xuất chúng
như vậy, có thể lấy được nữ nhân như thế làm tiểu thiếp, quả là phúc của ngàn đời trước tu được.
Hai người cùng nhau lên tới đỉnh rồi, lại
cùng ôm lấy nhau, lát sau, Lăng Phong nhẹ nhàng vuốt ve Trầm Nghi Quân.
Trầm Nghi Quân lòng đầy thỏa mãn, lại nhìn thấy nhu tình của Lăng Phong
khiến nàng cảm thấy được sự vui sướng hoàn mỹ nhất. Điều này nàng chưa
bao giờ cảm nhận thấy, Trầm Nghi Quân bắt đầu cảm thấy mình đã yêu Lăng
Phong, hai người vưà ôm hôn nhau được 1 lúc thì Trầm Nghi Quân thỏa mãn
mà ngủ thiếp đi.
Người thứ hai lao vào vòng tay củaLăng Phong là Hoa
tiên tử Hà Nguyệt Mai ,hai tay Lăng Phong du tẩu trên thân thể nàng, Hà
Nguyệt Mai vừa rồi xem cảnh xuân cung của Lăng Phong và Trầm Nghi Quân
cũng đã khiến nàng khó chịu trong lòng, khi tay của Lăng Phong chạm đến
chỗ đó của nàng, nàng có thể cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt, đôi mắt
nàng nhắm lại, hai má đỏ bừng như máu.
Lăng Phong vừa sờ vừa ngắm Hà
Nguyệt Mai xinh đẹp, nàng là người trẻ nhất trong 5 chi em, tuổi chưa
đến đôii mươi, vừa trắng vừa mềm khuôn mặt lại trái xoan trắng mịn, hai
hàng lông mi như trăng non. Chóp mũi cao tinh xảo, môi anh đào hồng
thắm, đôi mắt phượng nhắm chặt, hàng mi cong đang run rẩy.
Ánh mắt
hắn di chuyển tới trước ngực nàng, bộ ngực trắng muốt, hai tòa nhũ phong đang phồng lên, ở giữa là khe núi sâu thẳm, đôi chân thon dài, toàn
thân tuyết trắng điểm chút hồng, thật mềm mại a.
Đôi tay trắng nõn
của Hà Nguyệt Mai vuốt nhẹ ngực Lăng Phong, đồng thời nâng mông lên đón
nhận sự tấn công của hắn, Lăng Phong thì rong ruổi trên thân thể ấm áp
như ngọc của nàng, chỉ thấy lúm đồng tiền trên mặt nàng đỏ bừng, mây
hồng nổi lên, ánh lên đỏ thẫm, kiều nhuận như thủy. Đôi mắt kiều mị, mỗi lần nhăn mày cũng có thể câu hồn đoạt phách, xuân ý vô hạn. Mũi quỳnh
đứng thẳng, miệng thơm thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ mê người.
Đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, thở ra hương thơm dụ người. Thân thể mềm
mại run rẩy như gợn sóng, dáng vẻ cực đẹp. Tâm tình nàng bỗng nhiên dao
động, Vùng bồng đảo cao vểnh tự nhiên, hai núm hồng vươn cao ngạo nghễ,
run rẩy như 2 con thỏ ngọc trắng muốt thật dễ thương, khiến chúng nhân
nhìn thấy không khỏi say mê. Nàng đúng là tư sắc tuyệt vời, thân thể
trơn bóng, tỏa ra mị lực chết người, hương thơm câu hồn, Lăng Phong tha
hồ mà hưởng thụ những tư vị ngọt ngào, ôn nhu này.
Hà Nguyệt Mai đã
qua cao trào, vẫn ôm ấy Lăng Phong. Mà Lăng Phong dường như cũng luyến
tiếc. Sau khi nàng khôi phục thần trí, mới quay lại nói với Lăng Phong: "Tướng công, thân thể và tinh thần này của tỷ tỷ từ đây về sau đều thuộc về ngươi rồi."
Lăng Phong ôm nàng hôn hít một hồi rồi mới để nàng nghỉ ngơi.