Mình đã thành công chinh phục Hà Bích Tú, giờ hạ thể của nàng chỉ có
phục tùng mình. Lăng Phong cảm thấy trong lòng phi thường thoải mái,
thời gian này tâm tình lại càng vui hơn vì Nam Cung Tuấn đã bị bắt.
Lăng Phong thuyết phục được Tống Ngọc Chi cùng Từ Tử San làm chứng, sau đó
lại còn cấp cho Nam Cung Tuấn một vài tội danh khác, như: hắn có ý đồ
muốn cưỡng bức Hà Bích Tú, muốn gần Hà Bích Tú để hại mình và Nam Cung
Hiên, đồng thời cướp lấy gia vị của Nam Cung Hiên. Sauk hi Nam cung hiên biết được tin tức này liền mắng Nam Cung Tuấn là súc sinh sau đó nhốt
hắn vào đại lao của Nam Cung thế gia.
Hà Bích Tú thực sự rất cảm kích lăng Phong, vì hắn đã không nói chuyện nàng và Nam Cung Tuấn thông đồng cùng nhau mưu phản, ngược lại dốc sức kéo nàng ra khỏi vũng lầy đó, bịa thành Nam Cung Tuấn có mưu đồ cưỡng bức nàng, Lăng Phong đã bảo vệ nàng không phải sa vào vòng tù túng khổ sai. Nếu hắn mà nói ra nàng và Nam
Cung Tuấn thông đồng với nhau thì đến chết nàng cũng khó xóa được tội
danh, ít ra cũng bị đuổi ra khỏi nhà, hoặc thậm chí bị Nam Cung Hiên ban cho cái chết. Chỉ như vậy thôi có thể coi Lăng Phong có ân tái sinh đối với Hà Bích Tú.
Từ giờ, Hà Bích Tú liền một lòng một dạ đối với Lăng Phong, nói gì cũng nghe, xxx cũng nghe. Từ khi bị Lăng Phong đem hạ thể của Nàng khai phá. Hắn rất ngạc nhiên phát hiện Hà Bích Tú tựa như cái
động không đáy, luôn có cảm giác thèm khát dục vọng, nếu không phải mình có lợi khí chắc cũng khó có thể hàng hàng phục loại nữ nhân cực thịnh
này, chỉ sợ chính mình cũng khó chinh phục nàng, nhưng giờ thì ngon rồi, con ranh này đã bị mình chinh phục hoàn toàn, bây giờ một mực nghe lời
mình, một mực biến thành một nữ tỳ trong thành nhất.
Nam Cung Tuấn có hai người vợ là Tống Ngọc Chi và Từ Tử San tuy cùng phạm tội với hắn
nhưng biết sai mà sửa, biểu hiện khá tốt, nên Lăng Phong dốc sức cầu
khẩn thay các nàng, bởi vậy các nàng không bị phạt nặng, nhưng Nam cung
Hiên lệnh cho 2 nàng từ nay cấm rời hâu hoa viên của Nam Cung thế gia
một bứơc, nói khó nghe đó chính là giam lỏng. Dù sao việc xấu trong nhà
không thể truyền ra ngoài. Mọi người trong nhà cũng cấm hé răng nói một
câu về chuyện này. Kỳ thực phong ba lần này ngoại trừ một ít người biết
được, còn lại bên ngoài căn bản không biết gì. Nam Cung Hiên ra lệnh,
nếu ai hỏi gì về Nam Cung Tuấn thì cứ bảo hắn đang bị bệnh rất nặng
không thể gặp được.
Nam Cung Hiên làm thế cũng chỉ hoàn toàn vị sự lo lăng, Nam Ccng Tuấn bị nhốt tại mật thất tối tăm, mà Tống Ngọc Chi cùng Từ Tử San cũng bị cấm tự do, nhưng các nàng so với hắn thì tốt hơn
nhiều, chỉ bị giam lỏng lại hậu hoa viên của Nam Cung Thế Gia, cách Kim
Phượng các của Thính Vũ Hiên không xa. Vì sao không phải Tần Thục Phân
canh giữ? Kỳ thật cũng do đại nương Từ Diễm Quân lo âu, nàng sợ Tần Thục Phân không thân thiện đối với Từ Tử San, đối xử không tốt với các nàng. Dù sao Từ Tử San cũng là thê tử của Nam Cung Tuần mà Nam Cung Tuấn muôn mưu hại Lăng Phong. Từ Diễm Quân lo lắng Tần Thục Phân ái tử vì long
lắng cho Lăng Phong, giận lây sang các nàng thì thật không tốt. Dù nói
thế nào thì Từ Tử San cũng là cháu gái của mình, hơn nữa sự tình lần này do tay con mình tạo ra, Từ Tử San và Tống Ngọc Chi cũng chỉ liên lụy mà thôi. Bởi vậy mà nàng phân công Hà Bích Tú trông giữ Từ Tử San cùng
Tống Ngọc Chi
Kì thực đối với Lăng Phong mà nói, điều này không quan
trọng lắm, nhưng trong lòng Tần Thục Phân thì chuyện này trọng yếu vô
cùng. Bởi nàng biết Hà Bích Tú, Từ Tử San, Tống Ngọc Chi cũng là nữ nhân của Lăng Phong, hai nữ nhân này ở nơi nào, Lăng Phong nhất định sẽ ở
nơi đó nhiều hơn. Hiện tại thì tốt rồi, mình bắt được người, lại còn để
Hà bích Tú trông coi các nàng, 3 nàng ở Kim Phượng Các thì Lăng Phong
ngày nào chả tới, cứ thế thì mình liệu sẽ được hắn tới khuê phòng hỏi
thăm sao?
Lo lắng của Tần Thục Phân cũng không phải không có đạo lý, bây giờ thời gian này Lăng Phong đi Kim Phượng các thưa hẳn ra.
Hôm nay trời nhá nhem tối, Lăng phong cho Tây Môn Đình Đình cùng Xuân Cầm
tứ nữ ăn no đã đời ( no tinh dịch đây mà ), lấy cớ vào mật thất tu luyện hắn liền chạy vào trang viên đi lang thang. Ai dè gặp đúng lúc Hà Bích
Tú đang xử lý công việc, nhìn thấy Lăng Phong, mị nhãn của nàng bỗng
biến thành ngập nước, Lăng Phong này chỉ biết nữ nhân này sau khi bị
mình xxx, thì càng thêm xinh đẹp, động tình.
Vốn nơi đây rất thanh
cảnh giúp thảnh thơi đầu óc, nhưng đột nhiên một ý niệm khác đã bộc phát trong đầu hắn. Nữ nhân mắt đầy nước này, phía dưới hạ thể cũng bắt đầu
ươn ướt rồi, hắc hắc, không hổ là nữ nô tỳ của mềnh( ước gì mình có 1
con để thao )
Hà Bích Tú ném cho hắn một cái mị nhãn, để hắn tới Kim
Phượng Các, không lâu sau nàng cũng đuổi đám hạ nhân đi rồi quay về Kim
Phượng Các gặp hắn.
Hà Bích Tú trở lại Kim Phượng Các, phát hiện nơi
này đã biến thành một mảng dâm mị. Lăng Phong sớm không chờ được mà ôm
lấy Tống Ngọc Chi, Từ Tử San mà hoang dâm vô độ. Tống Ngọc Chi to đẹp
mọng nước, Từ Tử San dễ thương, Lăng Phong toàn bộ đem toàn bộ trêu chọc vừa rồi của Hà Bích Tú phát tiết trên người 2 nữ nhân này. Chơi triền
miên, lên đỉnh vu sơn, tiếng rên rỉ thở gấp gáp liên tục vang lên.
Khuôn mặt tinh khiết của Tống Ngọc Chi dưới sự mạnh mẽ của Lăng Phong đã trở
nên hồng nhuận mê người, nét mặt xinh đẹp. dáng vẻ thướt tha, mềm mại,
chỗ nên cao thì cao chỗ vểnh thì vểnh cơ thể sang bóng như ngọc, bầu
ngực trắng bong hồng hào, đôi song nhũ vươn cao ướt át, chiếc eo thon
nhỏ, bắp đùi thon gọn mượt mà cân đối khép hờ lộ ra vùng tam giác thần
bí thật mê người, Tống Ngọc Chi thật hoàn mỹ không có chút tỳ vết tràn
ngập phong vận của một thục phụ như cây mận chín, môi đỏ với vùng cổ
trắng, ba vòng của nữ nhân này có thể sánh với bất kì mỹ nữ nào. Nam
nhân nào nhìn vào là tim đập thình thịch và muốn thịt ngay( đùa chứ ko
chịu nổi nhiệt )
Nằm cạnh là Từ Tử San, dáng nhỏ người thanh mảnh,
hàng liễu dài cong cong, khiến nàng càng trở nên quyến rũ động lòng
người, trên khuân mặt nàng là chiếc mũi thanh tú thẳng thắn, cặp môi
thơm ướt át hồng nhuận, đường nét thật ngọt ngào, cực kì xinh đẹp. Nhìn
khuân mặt xinh đẹp thuần thục của Từ Tử San , Lăng Phong không nhịn được mà hôn lên mạnh mẽ, nút lưỡi liên tục, Từ Tử San ngượng ngùng nhắm mắt
hửng thụ, tận hưởng nụ hôn nồng nhiệt này.
Nhị nữ tuy đã bị Lăng
Phong xxx qua không ít lần, nhưng sức chiến đấu thì yếu vl, chỉ một lúc
là vật xuống kêu không chịu nổi nước nôi lênh láng.
Lăng Phong thật
mạnh mẽ, gió thổi đến đâu cỏ rạp đến đó, nhị nữ thống khổ đã qua đi, một loại kích thích sướng vl đã đến, 2 nàng chậm rãi cảm nhận, dần dần cái
loại cảm giác khuyếch tán dần đến thần thể cùng tứ chi. Tống Ngọc Chi
mặt trắng như trứng bóc nhưng giờ đã dần hiện ra quầng đỏ hồng như hấp
dần người khác tới cắn lấy, làm cơ thể Lăng Phong càng phát điên. Ngay
cả tiếng rên rỉ của nàng dần dần cũng trở thành tiếng hưởng thụ, không
như lúc đầu khi mới đút vào. Trong đầu nào là một mảng trống rỗng, không sợ hãi, không hận, khộng nhục nhã. Cái cảm giác kích thích đã chiến
thắng lý trí, cứ thế cái cảm giác này như bám trên thân thể Tống Ngọc
Chi khiến nàng chìm vào biển dâm vô hạn.
Lăng Phong rống lên nhằm
phía Từ Tử San đâm tới, một cố khoái cảm lan tới tận tứ chi của nàng.
Mặt nàng như rạng mây đỏ, mị hoặc vô cùng, xuân ý dạt dào, mắt đẹp lim
dim, môi đỏ ướt át thở dốc không thôi, u cốc phóng đáng đâm không tới
đáy, từng đợt lan hương nhẹ nhàng thở ra phun nhẹ lên mặt Lăng Phong làm hắn càng thêm cuồng dâm, ý loạn tình mê, nhìn nàng thiên kiều bá mị như vậy, Lăng Phong cứ dốc sức mà đâm tới.Hà Bích Tú tiến tới đúng lúc 3
người lên tới đỉnh, đang nhấp nhô không ngừng, hơi thở phì phò, rên rỉ
không ngới. Tống Ngọc Chi và Từ Tử San cùng bị Lăng Phong đưa lên đỉnh
núi, tiết thân liên tục.
Nàng lúc trước còn uy phong lẫm liệt, chỉ
huy người khác, giờ này vừa vào phòng, lập tức quỳ gối xuống đất, cung
kính nói với Lăng Phong trên giường: "Bích Tú cung nghênh chủ nhân".
Lăng Phong vừa lòng, nói: "Tới đúng lúc lắm, Tử San các nàng đầu hàng rồi, nói xem hôm nay nhớ ta không nào?"
Hà Bích Tú hiền thục khẽ lên tiếng.
Sau đó, cứ qùy như thế tiến tới trước mặt Lăng Phong, rồi xoay người.
Tiếp đó nàng tốc chiếc váy dài vứt qua một bên, cởi quần dài cùng nội khố sớm đã ướt át làm cho vùng mông thơm tho bại lộ.
Lúc này trên mặt nàng đã xuất hiện một rạng mây đỏ, nàng nâng mông mân mê
khhiêu khích, vùng U cốc ướt át mở rộng đập thẳng vào mắt Lăng Phong vl( ặc ăc…)
Lăng Phong lẳng lặng nhìn mỹ nữ trước mắt, rồi mới phát ra
tiếng cười và gật đầu khen ngợi nói: "Hảo a, tiểu nô tỳ hôm nay muốn chủ nhân, chủ nhân ta thật cao hứng."
Nghe Lăng Phong khen ngợi. Hà Bích Tú đỏ ửng mặt quay lại, thần tình kiều mỵ nói : "Bích tú ngày đêm mơ
mộng tới chủ nhân. Chính vì thế mà đã ướt át như vầy nè".
Chứng kiến
Hà Bích Tú uy phong phong tám phía, vung tay múa chân trước mặt mọi
người. Nhưng lúc này lại giống như một tiểu tì với cặp mông trắng bóc,
thân phận nữ nhân nhục nhã bị bỡn cợt, với bản thân thì đã khuất phục
hoàn toàn, Lăng Phong không khỏi vui mừng khôn xiết.
Đương nhiên
những điều này là kết quả do Lăng Phong vất vả xxx mới có được, qua đoạn thời gian xxx dài như điên, Hà Bích Tú cuối cùng đã dứt bỏ lòng tự tôn
để theo hắn, hắn thao càng nhiều nàng càng sướng, nhưng nhu cầu nàng
càng muốn được thỏa mãn, giờ nàng sắm vai tiện tì chỉ để hắn thao.
Lăng Phong nghe vậy mừng rỡ không ngớt khen: "hảo hảo, nói rất hay…haha."
Hà Bích Tú thấy Lăng Phong khen, tâm mừng không thôi nói: "Đều là chủ nhân ban ơn mưa móc, sau này tiện nô chỉ nghe lời người người dạy như nào
thì nô tỳ như vậy, thích làm gì thì làm!"
Lăng Phong thấy vẻ mặt kiều mỵ lấy lòng của Hà Bích Tú, trong lòng yên tâm, nhẹ nhàng vuốt bờ mông
nảy nở của nàng nói: "Ha ha, nói rất đúng, nơi này còn đau không, mấy
ngày nay chủ nhân xuống tay hơn nặng chút! Chỉ cần nãi nghe lời, chủ
nhân nhất định sẽ yêu thương nãi, biết không"
Cặp mông sưng đỏ xoa
vẫn còn chút đau, nhưng nàng cố nén lại không biến sắc. Lúc này Hà Bích
Tú cưới cười quyến rũ gật đầu đồng ý.
Lăng Phong nghe vậy không khỏi
tràng cưới đắc ý, cả người không ngừng gắt gao đè mỹ nữ này, hạ thể
tiếng nhập thân thể và không ngừng bành trướng, như sợ mỹ nữ ăn không
tiêu mà chạy mất vây…