Xảo Nhi quay về thành phố Bảo Châu rất đơn giản, lái một chiếc xe
santana, chiếc xe BMV mới mua không lâu để lại thành phố Nam Phương,
thay đổi duy nhất là thêm một nữ lái xe.
Nữ tài xé này tên là Lệ
Thục Dĩnh là Hắc Tử từ thành phố Gianh Khẩu đặc biệt phái đến, hai mấy
tuổi, xuất thân con nhà võ, thân thủ rất cao.
Tôi đã đấu qua với cô ấy, chứng minh những lời Hắc Từ nói không phải là nói dối.
Bề ngoài Lệ Thục Dĩnh rất nho nhã, giống Tô Kiến Trung, ít nói, hỏi cô ấy ba câu, cô ấy trả lời một câu là tốt lắm rồi.
Ngoài Lệ Thục Dĩnh ra còn có một người giám đốc họ Quánh của " Công ty Hoa
Thịnh, đến khu Tú Thành chuyên môn thảo luận vấn đề thủ tục xây dựng đầu tư khách sạn.
Cụ thể công việc như thế nào, tôi và Xảo Nhi cũng
không nhất thiết phải nhúng tay vào, lãnh đạo một công ty lớn, quả thưực không phải nhúng tay vào, quá trình thu hút vốn đầu tư, Xảo Nhi là chủ
tịch, cán bộ khu vực Tú thành tổ chức một buổi yến tiệc mời cô ấy tham
dự.
Sau khi Tôn Hữu Đạo báo cáo tình hình "địa ốc Hoa hưng " lên lãnh đạo, đã thu hút sự chú ý của Tô Trí Tân.
Xảo Nhi mặc bộ đồ lễ phục màu xanh biếc, cao quý tao nhã, làm cho tất cả
quan viên chính phủ đều hả miệng trợn mắt nhìn. Tô Chí Tân cho rằng Xảo
Nhi là người đại điện riêng của chủ tịch Lương. Đợi Tôn Hưu Đạo giơi
thiệu, đây chính là chủ tịch Lương, đến bí thư Tô người đã trải qua rât
nhiều sóng gió cũng phải ngạc nhiên.
Bữa tiệc tối nay, tôi không tham gia.
Quả thực tôi không biết lấy thân phận nào để tham gia bữa tiệc.
Cũng biết nha nội tội là người nổi tiếng ở thành phố Bảo Châu, người trong
quan trường ai cũng biết tôi là công tử của thị trưởng Liễu, là con rể
tương lai của bi thư Nghiêm. đột nhiên lại suất hiện bên cạnh một bà chủ xinh đẹp mê người như vậy, không biết mọi người nghĩ thế nào?
Nghiêm Phi là một cô gái ngây thơ, việc như vậy người con gái nào mà chẳng mẫn cảm, huống chi cô bé biết mối quan hệ giữa tôi và Xảo Nhi không bình
thường, cẩn thận vẫn tốt hơn.
Cuộc đàm phán được tổ chức tại
khách sạn, tiến hành rất thuận lợi. Tô Chí Tân vốn là người trầm tĩnh,
nhưng đối với chủ tịch Lương, rất tán thưởng, một người giàu có mà không quên báo đáp quên hương. Mọi người chụp ảnh cùng nhau, yêu cầu các bộ
môn bật đèn xanh, làm những chuyện đặc biệt, ai dám cản trở, ảnh hưởng
đến việc thu hút đầu tư khu vực Tú Thành, bí thư Tô sẽ không tha cho
người đó.
Với thái độ ủng hộ này của bí thư Nghiêm, những việc còn lại, giám đốc Quách cũng dễ dàng làm hơn.
Mặc dù tôi không đi cùng Xảo Nhi tham gia bữa tiệc, ngược lại đi cùng cô ấy về nhà ở thôn Phong Thụ.
Lương Tiểu Lan đột nhiên trở thành người đồng hành, bí thư Quách ở lại thành
phố Bảo Châu bàn bạc công việc cụ thể với Tôn Hữu Đạo.
Lương Quốc Thành có con gái giàu có trở về quê, làm cho thôn Phong Thụ náo động.
Ba cô sáu bà đều đến nhà nói chuyện, nhìn thấy Xảo Nhi càng ngày càng
xinh đẹp, khí chất mê người, lại là bà chủ, mọi người ai lấu tấm tắc
khen ngợi. Nói được mấy câu, có người nhiều chuyên, quanh co lòng vòng
nói về vấn đề riêng tư của Xảo Nhi, vừa hỏi, vừa nhìn tôi.
Không ngờ 10 người, 5 đôi tay đều cho rằng tôi là bạn trai của bà chủ Lương?
Tôi chỉ biết uống trà và cắn hạt dưa, không nhìn ngang, nhìn ngửa, không nghe.
Thục tế là như vậy, chỉ có sách lược giả câm giả điếc mới là phương pháp tốt nhất.
Xảo Nhi là người vô tư, mỉm cười trả lời: " Bận quá, tạm thời không chưa suy nghĩ đến vấn đề chồng con."
Không dễ dàng ứng phó với những câu hỏi của người thân và hàng xóm, ăn cơm
xong, đóng cửa nói chuyện, Xảo Nhi nói tình hình công việc của mình
trong một năm qua ở thành phố Nam Phương cho mọi người nghe.
Mọi
người vừa đi, Xảo Nhi thở phào, quay trở về với thân phận một cô bé ngây thơ dịu dàng ngày nào, tự tay rót trà mời mọi người trong nhà, lấy
những phần quà đã chuẩn bị từ trước, vui vẻ đưa cho từng người một.
Điều kì làm mọi người ngạc nhiên là, Lương Quốc Thành và thím Lương không
nhắc đến chuyện " Chung thân đại sự " của Xảo Nhi, chỉ nhìn tôi, có chút tò mò, nhưng không dám hỏi.
Đối mặt với người lơn, tôi cảm thấy trong lòng thấy lành lạnh, toàn thân toát mồ hôi.
" Xảo Nhi, ở lại nhà mấy ngày nhé...."
Thím Lương nói, nhìn Xảo Nhi, vành mắt đo đỏ.
" Vâng..."
Xảo Nhi liếc nhìn tôi, gật đầu.
" Mẹ, lần này Xảo Nhi quay về thành phố Bảo Châu, còn xây dụng một khách sạn lớn, đầu tư hơn một chục triệu đó."
Lương Tiểu Lan tủm tỉm cười, đắc ý.
Ở trên xe, Xảo Nhi đã nói đại khái qua cho chi nghe.
" Cái gì?"
Lương quốc thành cùng thím Lương trong phút chốc trợn mắt há hốc mồm.
Hơn chục triệu là khái niệm gì vậy, cả đời hai người cũng không hiểu rõ.
"Xảo Nhi, có thật không?"
Xảo Nhi cười gật đầu.
" Ái chà, đứa bé này, giỏi quá."
Thím Lương liền cầm lấy khăn che mặt lau nước mắt.
Lương Quốc Thành ngạc nhiên, do dự nhìn Xảo Nhi, không dám tin, nói: " Xảo Nhi, con làm gì mà kiếm được nhiều tiền như vậy?"
Xảo Nhi cười , nói: " Chủ yếu dựa vào khách sạn và giao dịch địa ốc."
Lương Quốc Thành miễn cưỡng hiểu được nghề khách sạn, còn địa ốc là cái gì, quả thục rất khó rõ ràng.
" Mua đất xây dựng thành phòng rồi bán."
Lương Tiểu Lan giải thích, thục sự khái niện giao dịnh địa ốc rất khó giải thích.
" Oh...."
Lương Quốc Thành gật đầu.
" Chị tiểu Lan, sau khi khách sạn này xây dựng xong, em muốn chị đến đó làm quản lí."
Tôi đột nhiên nói.
" Chị?"
Lương Tiểu Lan mở to hai mắt.
" Đúng vậy, chị, em không có nhiều thời gian về Bảo Châu, khách sạn này chị không quản lí thì còn ai nữa?"
Xảo Nhi cũng vừa cười vừa nói.
"Chị có được không?"
Xảo Nhi cười: " Sao lại không được? Không phải em bây giờ cũng quản lí rất nhiều việc hay sao?"
Như vậy đi.
Xảo Nhi nhanh nhẹn, thay đổi thái độ rất nhanh.
" Chị Tiểu Lan không phải lo lắng, thành phố Giang Khẩu bên đó, sẽ có nhân viên quản lí đến, chị chỉ cần có mặt là được."
" Vậy, để chị thử xem."
Lương Tiểu Lan vừa lo sợ, nghi hoặc, cộng thêm một chút hưng phấn, dù sao
không phải người nào cũng có cơ hội quản lí một khách sạn lớn."
" Tiểu Tuấn à, bây giờ cháu học ở thành phố Nam Phương hả?"
Lương Quốc Thành đột nhiên hỏi .
" Vâng ạ."
Tôi gật đầu.
" Vậy Xảo Nhi nhà chú làm phiền cháu chăm sóc rồi."
Trong lòng tôi có chút sợ hãi.
Đột nhiên Lương Quốc Thành lại nói những lời khách sáo đó với tôi, vội vàng nói: " Chú Quốc Thành, cháu sẽ chăm sóc chi ấy, quả thục Xảo Nhi bây
giờ càng ngày càng giỏi, không lâu sau, đổi ngược lại cô ấy lại là người chăm sóc cháu đó."
Lương Quốc Thành chân thành nói: " Con gái giỏi đến mấy, dù sao cũng cần một người con trai làm chỗ dựa."
Tôi không thể làm gì khác hơn là gật đầu.
Trước mặt Lương Quốc Cường, những lời khách sáo, dối trá, hoàn toàn không nói ra được.
...................
Công ty Hoa Thịnh đầu tư một nghìn 200 vạn vào thành phố Bảo Châu xây dựng
khách sạn Thu Thuỷ, cuối tháng 8 sẽ ký kết hiệp nghị, cha chính thức là
người đại diện cho thành phố Bảo Châu kí kết hợp đồng.
Không ngờ
nữ chủ tịch công ty Hoa Thịnh lại là Lương Xảo Nhi, thái độ của thị
trưởng Liễu cẩn thận dị thường, rất nhiều quan chức trong thành phố đều
bất ngờ.
Cũng trong tháng đó, báo cáo thành lập khu công nghiệp
kĩ thuật cao của huyện Hướng Dương đã được tỉnh chính phủ phê duyệt.
Theo đề nghị của chính phủ thành phố, thành uỷ thường vụ đã đồng loạt
thông qua, bổ nhiệm Giang Hữu Tín làm uỷ viên bí thư khu công nghiệp kỹ
thuật cao, kiêm chức thường uỷ huyện Hướng Dương, bổ nhiệm Tôn Hữu Đạo
chủ nhiệm hội hiệp thương khu vục Tú Thành quản lí hội uỷ viên khu công
nghiệp kĩ thuật cao.
Đây vốn dĩ là một việc tốt, nhưng bí thư Nghiêm lại không vui.
Sau khi báo cáo thành lập khu công nghiệp kĩ thuật cao, các khu vực khác
cũng không can tâm chịu lạc hậu, vội vàng tiến theo, thành phố Hồng
Dương đã thành lập khu công nghiệp cao cấp thành phố, rộng hơn khu Đài
Sơn thành huyện Hướng Dương rất nhiều.
Bí thư Nghiêm trước sau như một, rất cẩn thận.
Mắt nhìn thấy Nghiêm Ngọc Thành hút thuốc lá, cái mũi không phải cái mũi
hai tròng mắt không phải hai tròng mắt, cha im lặng, nha nội tôi chỉ
biết đứng dậy đi ra , dùng lời ngon tiếng ngọt, xu nịnh, nói: " Bác
Nghiêm đừng có tức giận, cấp bậc cao thấp không phải là vấn đề, mấu chốt chính là thành tích thực tại."
" Hai, nếu cháu không thu hút được một tỉ USD vốn đầu tư, bác sẽ không cho cháu gặp Phi Phi nữa."
Nghiêm ngọc thành hầm hừ nói.
Được, cuối cùng luôn là " tiểu tử tôi " xui xẻo!
Trước mặt bí thư Nghiêm không dám nói khoác, nha nội tôi không dám chậm trễ,
vừa quay về thành phố Nam Phương, lập tức điều động các mối quan hệ. Kim Phú Xương biết được nguyên do, đặc biệt tích cực, chạy đôn chạy đáo,
khắp nơi, tìm các hạng mục đầu tư.
" Quỹ đầu tư Thịnh Nghiệp" ban đầu định hợp tác với công ty Đằng Phi, nhưng theo nguyên tắc của công
việc, lúc đó đề nghị xây dựng nhà máy sản xuất đầu tiên ở Liễu Gia Sơn
do công ty Đằng Phi làm chủ đầu tư , sau đó xây dựng nhà máy sản xuất
thứ hai ở thành phố Giang Khẩu do công ty Thịnh Nghiệp làm chủ đầu."
Lúc này nói không được, chỉ có thể " Tiền hậu đảo trí ",kế hoạch đầu tư của công ty đầu tư Thịnh Nghiệp vào Liễu Gia Sơn, được tính là đầu tư từ
bên ngoài vào khu công nghiệp kỹ thuật cao.
Chỉ cần hạng mục sản xuất điều hoà, đã thu hút được 2 nghìn vạn USD vốn đầu tư, hoàn thành 1/5 nhiệm vụ của năm.
Nghi thức kí kết này, do cha đảm nhiệm.
Thị trưởng Liễu lại đối mặt với một nữ chủ tịch xinh đẹp nữa, nhìn thấy chị tiểu Thanh càng ngày càng giỏi, cha khen chị không ngớt.
Ngay
sau đó Kim Phú Xương cũng kéo được hai khách hàng, đầu tư gần một nghìn
vạn USD vào khu công nghiệp kĩ thuật cao, xâu dựng hai nhà máy.
Đầu tư Thịnh Nghiệp có công ty con ở Mỹ, cũng tiến hành tuyên truyền quảng
bá, Tôn Hữu Đạo chủ nhiệm trông nom bận từ sáng đến tối.
Lúc này, Giang Hữu Tín không thích tiệc rượu, cũng sắp xếp Tôn Hữu Đạo đi cùng.
Liên tục có mấy hạng mục đầu tư vào khu công nghiệp kỹ thuật cao, đến cuối
tháng năm, tổng cộng kí hiệp nghị đầu tư từ bên ngoài vào là 8 nghìn vạn USD, cách xa chỉ tiêu ban đầu Nghiêm Ngọc Thành đặt ra.
Liêu
Khánh Khai rất quan tâm đến công việc xây dựng các cụm khu công nghiệp
kĩ thuật cao, yêu cầu thư kí mỗi một tuần phải báo cáo một lần, kết quả
tương đối thống nhất, khu công nghiệp kỹ thuật cao của huyện Hướng Dương đứng ở vị trí đầu tiên.
Chủ tịch tỉnh Liêu nhìn bản cáo cáo lắc
đầu thở dài, trong lòng thầm nghĩ, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Phổ Tài,
làm việc rất tốt, không ngại vất vả.
Nhưng lúc này, tôi lại không quan tâm đến khu công nghiệp kỹ thuật cao, mà lo lắng tới một việc quan trọng khác. Cuốn tháng năm, tôi xin nghỉ quay về thành phố Bảo Châu,
không chỉ có mình tôi, mà còn chạy đến trường đại học Trữ Thanh kéo
Nghiêm Phi và chị ba về nhà.
Theo đề nghị của tôi, phân thành uỷ
thành phố Bảo Châu thành mười mấy tổ công tác nhỏ, đầu tháng sáu toàn
thành phố tập trung nâng cao quản lí học sinh và công tác giáo dục tư
tưởng.
..................
Trong phòng đọc sách nhỏ của Nghiêm Ngọc Thành, ba cây thuốc đã bị hút hết, sắc mặt của mọi nguời trầm lại.
Tôi tự tay viết mấy bản báo cáo, dựa trên danh nghĩa thành uỷ chính phủ
thành phố Bảo Châu, sửa báo cáo cho cha và Nghiêm Ngọc Thành.
" Bác Nghiêm, không thể do dự nữa, phương án này nhất định phải tiến hành ngay lập tức."
Tôi rút điếu thuốc, rất kiên định nói.
Nghiêm Ngọc Thành và cha không nói, tiếp tục hút từng hơi từng hơi thuốc.
Không, thời kỳ đã đến lúc khẩn cấp, lại mẫn cảm, nhất định phải hạ quyết tâm.
Nhưng quyết tâm này tương đối khó hạ quyết.
" Cục diện trước mắt, tương đối ổn định, tôi thấy...Tiếp tục xem xét..."
Một lúc lâu, cha chậm rãi nói.
Nghiêm Ngọc Thành vẫn im lặng.
" Con cảm thấy bây giờ đã đến lúc rồi."
Theo những gì tôi tiên đoán được, tôi kiên trì một lần nữa, thái độ gần như cố chấp.
Nghiêm Ngọc Thành chậm chậm dụi điếu thuốc, cầm điện thoại lên."
" Sư Phụ, là con....Văn chương kia, người thấy thế nào?"
Nghiêm Ngọc Thành nhỏ giọng nói.
Đầu giây bên kia im lặng một lúc, chậm chậm nói: " Đươc."
..................
Trong vòng hai tháng tiếp theo, nhân sự cao cấp trong N tỉnh chuyển động đến mức hoa mắt chóng mặt, thích ứng không kịp.
La Tử Vinh bị miễn nhiệm chức vụ bí thư tỉnh uỷ, trung ương điều đến một phòng ban khác.
Liêu Khánh Khai được bổ nhiệm vào chức bí thư tỉnh uỷ N tỉnh.
Thường vụ tỉnh uỷ D tỉnh, phó chủ tịch thường vụ Trương Quang Minh bổ nhiệm vào phó bí thư tỉnh uỷ N tỉnh.
Phó bí thư tỉnh uỷ Bạch Kiến Minh bổ nhiệm vào phó bộ trưởng trung tổ bộ.
Thường uỷ tỉnh uỷ, bộ trưởng tuyên truyền Chu Dật Phi bổ nhiệm vào phó chủ nhiệm phòng nghiêm cứu chính sách quốc hội.
Bí thư Nghiêm Ngọc Thành thành uỷ thành phố Bảo Châu bị bổ nhiệm vào phó bí thư tỉnh uỷ N tỉnh, phân công tổ chức đảng.
Liễu Tấn Tài thị trưởng thành phố Bảo Châu bị bổ nhiệm vào vị trí bí thư thành uỷ Bảo Châu, kiêm thị trưởng chính phủ thành phố.