Lúc này Tuế Vũ Mông ở một bên đột nhiên vội vàng gọi một tiếng. Nhưng
không đợi Tuế Vũ Mông nói gì, Chân Lý Đại Đế đã khẽ mỉm cười, nói:
- Ta bắt ngươi đi tới đây, có lẽ lúc này trong lòng ngươi vẫn còn oán hận ta a?
Tuế Vũ Mông khẽ mím môi, lại giống như một tiểu nữ hài vậy, lắc lắc đầu, nói:
- Không oán, không hận!
- Không oán hận mới là lạ! Bất quá cho dù ngươi có oán hận cũng vô dụng. Sau này ta và Tổ sư ngươi sẽ không lải nhải trước mặt ngươi nữa. Trên
thế giới này, thân nhân của ngươi cũng chỉ còn lại một mình Hàn Vũ mà
thôi, hai tỷ muội các ngươi phải chiếu cố lẫn nhau thật tốt a!
Phảng phất như dạy dỗ con cháu vậy, Chân Lý Đại Đế cười ha hả một tiếng, luôn miệng căn dặn Tuế Vũ Mông. Sắc mặt Tuế Vũ Mông vốn dĩ lạnh như
băng, nhưng thần sắc lúc này vậy mà trở nên nhu hòa. Mà sau khi Chân Lý
Đại Đế dặn dò một phen, đã ôm lấy Tổ sư Diệt Thế Đạo, trực tiếp xoay
người, bước thẳng về phía đám Uế Thổ kia.
Nhìn theo thân ảnh hào hiệp của Chân Lý Đại Đế, Ninh Tiểu Xuyên khẽ vươn tay ra, nghĩ muốn giữ hắn lại. Nhưng cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng
không lên tiếng ngăn cản.
Sự hào hiệp của Chân Lý Đại Đế khiến cho hắn kính phục tự đáy lòng. Một
cường giả như vậy, mới xứng với xưng hào Chí Cường Giả. Bất quá hiện tại thế giới đã hủy diệt, cho dù là Chí Cường Giả, cũng không cách nào chạy thoát. Chỉ khi nào hoàn toàn nhảy ra khỏi thế giới này, mới tính là
chân chính nắm giữ vận mạng của chính mình.
- Tiểu tử, đang suy nghĩ gì mà thất thần vậy?
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang ngây người, bên tai hắn đột
nhiên vang lên một đạo thanh âm. Có chút ngạc nhiên quay đầu nhìn lại,
hắn liền nhìn thấy Tiểu Kim Sâm, hiện tại đã trưởng thành, lúc này đang
tràn ngập kích động nhìn chính mình. Mà bên cạnh nàng, gia gia của Tiểu
Kim Sâm, lão rùa đen kia đang trừng lớn đôi mắt ti hí, nhìn chằm chằm
Ninh Tiểu Xuyên. Thanh âm vừa rồi chính là của gia gia của Tiểu Kim Sâm.
- Các ngươi tới đây từ lúc nào?
Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên hỏi. Gia gia Tiểu Kim Sâm hừ lạnh, nói:
- Đã tới lâu rồi! Thấy ngươi nhìn tới mức nhập thần như vậy, chúng ta cũng không nỡ quấy rầy ngươi!
Thanh âm của lão rùa đen còn chưa dứt, Tiểu Kim Sâm đã kêu ầm lên:
- Gia gia nói dối! Chúng ta chỉ vừa mới đi tới nơi này mà thôi. Trước đây, gia gia vẫn luôn dẫn theo ta lưu lãng tứ xứ!
Lão rùa đen bị vạch trần, gương mặt nhất thời trở nên mất mác, nói:
- Con gái lớn không giữ được trong nhà a! Ninh Tiểu Xuyên, sau này ngươi phải đối đãi cháu gái ta thật tốt đó!
Hiện tại Bỉ Ngạn đã bị Uế Thổ ô nhiễm, không còn bất luận đặc tính hoặc
là lực áp chế gì nữa, bởi vậy Tiểu Kim Sâm mới có thể yên bình tới chỗ
này.
Để Tiểu Kim Sâm ở lại bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, lão rùa đen dứt khoát
trực tiếp đứng dậy, chậm rãi tiến về phương hướng Chân Lý Đại Đế đã rời
đi lúc trước. Tiểu Kim Sâm thấy vậy, nhất thời có chút lo lắng, hỏi với
theo:
- Gia gia, ngươi đi đâu vậy?
- Đi địa phương nên đi! Sau này rảnh rỗi, gia gia sẽ trở về thăm ngươi.
Nếu tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này đối xử không tốt với ngươi, cứ việc nói
cho gia gia biết, gia gia sẽ đánh hắn!
Theo thanh âm lẩm bẩm của lão rùa đen, thân thể hắn cũng chậm rãi biến
mất vào trong đám Uế Thổ trước mặt. Tiểu Kim Sâm ôm lấy cánh tay Ninh
Tiểu Xuyên, nhẹ giọng hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, địa phương gia gia nên đi là nơi nào vậy?
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm phía trước, nhưng cũng không mở
miệng. Bởi vì ngay cả hắn cũng không biết đám người Chân Lý Đại Đế rốt
cuộc muốn đi tới địa phương nào. Phía trước chỉ là một mảnh Uế Thổ vô
biên vô tận, tiến vào trong đó, sớm muộn gì cũng sẽ bị Uế Thổ ô nhiễm,
triệt để yên diệt.
- Bất quá với sự cường đại của đám người Chân Lý Đại Đế, có lẽ sẽ có thể đi tới địa phương an toàn nào khác cũng không chừng!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên trấn an chính mình một tiếng, ngay sau đó
liền vung tay lên, trực tiếp thu mấy người Tiểu Kim Sâm, Phong Nguyệt
Hề, Tuế Vũ Mông còn lại bên cạnh vào trong Thế giới Vũ trụ Sơ khai.
Khoanh chân ngồi xuống dưới đất, Ninh Tiểu Xuyên lẳng lặng đợi đám Uế Thổ bốn phía bao phủ lấy toàn thân chính mình.
Bỉ Ngạn, địa phương Thánh địa tồn tại vĩnh hằng này, cuối cùng cũng
không thể ngăn cản được sự xâm thực của Uế Thổ. Sau cùng, tấc đất cuối
cùng còn lại dưới chân Ninh Tiểu Xuyên cũng bị Uế Thổ triệt để yên diệt. Đến lúc này, Ninh Tiểu Xuyên mới chậm rãi đứng dậy, tiến vào trong Uế
Thổ vô biên vô tận trước mặt.
- Bây giờ chính mình phải đi đâu đây?
Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết. Dù sao hiện tại đi tới chỗ nào cũng đều giống nhau. Đập vào trong mắt hắn toàn bộ đều là Uế Thổ. Ninh Tiểu
Xuyên cứ như vậy không có mục đích tiến tới, nhưng trong cơ thể hắn lại
thời thời khắc khắc đều đang phát sinh biến hóa.
Thế giới Vũ trụ Sơ khai càng lúc càng hoàn mỹ hơn. Tất cả các sinh linh
bên trong đều bị Ninh Tiểu Xuyên dịch chuyển phân tán ra các nơi. Duy
nhất khiến cho Ninh Tiểu Xuyên lo lắng chính là, cho tới lúc này hắn vẫn chưa thể tiến vào Thế giới Đại Diễn.
Bất quá may mà hắn đã thu Nhạc Minh Tùng vào trong Thế giới Vũ trụ Sơ
khai. Chỉ cần hỏi rõ Nhạc Minh Tùng xem Thế giới Đại Diễn rốt cuộc là
tình huống gì, như vậy lập tức sẽ có thể cởi bỏ được khốn cục này.
Lúc ban đầu, Ninh Tiểu Xuyên quả thật chính là suy nghĩ như vậy. Nhưng
ngay sau đó, hắn liền phát hiện một sự tình khiến hắn vô cùng ngạc
nhiên.
- Nhạc Minh Tùng đã biến mất rồi!
Ở trong Thế giới Vũ trụ Sơ khai, vậy mà Nhạc Minh Tùng lại có thể lặng
yên không một tiếng động biến mất như vậy. Ngay cả Phong Phi Dương vẫn
luôn ở cùng một chỗ với hắn, lúc này cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì.
Ninh Tiểu Xuyên hồ nghi hồi lâu, sau đó mới dần dần hiểu ra. Nhạc Minh
Tùng người này, có lẽ vốn dĩ chỉ là tồn tại hư vô, là do Quy tắc chí cao trong thiên địa này huyễn hóa ra để chỉ điểm chính mình. Lại hoặc là,
Nhạc Minh Tùng chính là một đạo phân thân của Chân Lý Đại Đế, lúc này
Chân Lý Đại Đế đã biến mất, hắn cũng biến mất theo. Lại hoặc là…
Ninh Tiểu Xuyên suy đoán ra rất nhiều khả năng, nhưng toàn bộ cũng đều
không thể xác định. Chỉ duy nhất chính là Nhạc Minh Tùng đã biến mất!
Mặc dù hắn đã biến mất, nhưng hết thảy mọi thứ trong Thế giới Vũ trụ Sơ
khai vẫn không ngừng vận chuyển.
Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng đã gặp phải khốn cảnh. Uế Thổ
chính là tồn tại ngay cả Bỉ Ngạn cũng có thể xâm thực, mặc dù nhục thân
của Ninh Tiểu Xuyên vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không cách nào ngăn cản
sự xâm thực của Uế Thổ. Sau khi đi loạn trong Uế Thổ một khoảng thời
gian, thân thể Ninh Tiểu Xuyên đã bắt đầu dần dần cứng ngắc lại.
Cuối cùng bước tiến của hắn cũng phải dừng lại. Bởi vì hắn đã không thể
nhích động hai chân mình được nữa. Đến lúc này, Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, nếu hắn vẫn không thể nghịch chuyển được sự xâm thực của Uế Thổ bốn
phía đối với chính mình, như vậy chính mình cuối cùng cũng sẽ chết trong đám Uế Thổ này.
Toàn bộ ý thức của Ninh Tiểu Xuyên chìm vào trong Thế giới Vũ trụ Sơ
khai. Lúc này, thứ mà hắn có thể dựa vào, cũng chỉ có Thế giới Vũ trụ Sơ khai.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên rất rõ ràng, hiện tại Thế giới Vũ trụ Sơ khai cũng chưa tiến hóa tới mức hoàn mỹ. Nhưng trước đây từng kiến thức qua
tràng cảnh Chân Lý Đại Đế sửa chữa lại Hỗn Độn Bản Nguyên, Ninh Tiểu
Xuyên cũng có một chút thấu hiểu nhất định đối với kết cấu hoàn mỹ của
thiên địa.