Mặc dù không biết giữa Phong Phong Nguyệt Hề và Cửu U có ân oán gì,
nhưng hiện tại Phong Nguyệt Hề lựa chọn dẫn Phong Cửu U rời đi, hiển
nhiên là dự định âm thầm giải quyết ân oán giữa hai người.
Hai người một người chính là nghịch thiên trọng sinh, một người là
chuyển thế trọng sinh. Ở đời trước, Phong Nguyệt Hề đã đạt tới cảnh giới Tiên Linh, thực lực hiển nhiên là chiếm ưu thế. Nhưng đời này, nàng rõ
ràng là đã không bằng được Phong Cửu U. Nếu không, Phong Nguyệt Hề cũng
sẽ không lựa chọn trực tiếp dẫn Phong Cửu U rời đi.
Nàng một mình dẫn Phong Cửu U rời đi, hiển nhiên chính là muốn tạo ra
cho Ninh Tiểu Xuyên một con đường sống, để cho Ninh Tiểu Xuyên nhân cơ
hội đó mà rời khỏi. Về phần an nguy của bản thân nàng, sợ rằng không ai
có thể nói được kết quả. Ý nghĩ này vừa lóe lên trong não hải Ninh Tiểu
Xuyên, hắn đã đại khái đoán được suy nghĩ của Phong Nguyệt Hề.
- Nếu thật sự như vậy, bất luận thế nào, ta cũng không thể cứ như vậy rời khỏi!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ. Mặc dù thực lực Phong Cửu U cực kỳ lợi hại, nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng có được Thế giới Vũ trụ Sơ khai.
Dựa vào lực lượng của Thế giới Vũ trụ Sơ khai, chưa chắc đã không chống
đỡ được Phong Cửu U. Đơn thuần phương diện phòng ngự, Ninh Tiểu Xuyên
cực kỳ có lòng tin đối với chính mình.
- Ninh Tiểu Xuyên, giữa ngươi và Lão đại rốt cuộc có ân oán gì vậy?
Ý thức Ninh Tiểu Xuyên vừa mới rời khỏi Thế giới Vũ trụ Sơ khai, bên tai đã truyền tới một đạo thanh âm. Chính là thanh âm của Hùng Tâm. Lúc này Hùng Tâm đang đứng đối diện Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt tràn ngập bất đắc dĩ nhìn hắn.
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Hùng Tâm một cái, lắc đầu nói:
- Giữa ta và Phong Cửu U không có bất kỳ ân oán gì!
- Không có ân oán gì? Vậy vì sao vừa rồi Lão đại lại âm thầm truyền âm
cho ta, để cho ta bất luận như thế nào cũng phải lưu ngươi lại?
Ánh mắt Hùng Tâm trừng một cái, nói.
Ninh Tiểu Xuyên có chút không biết nói gì nhìn chằm chằm Hùng Tâm. Không ngờ Hùng Tâm vậy mà lại nói trắng ra những lời này như vậy. Cũng không
biết bản tính hắn thật sự ngay thẳng như vậy, hay là cố ý giả ra bộ dạng này. Bất quá hiện tại Ninh Tiểu Xuyên cũng lười tiếp tục tiêu hao thời
gian vào chuyện này. Khẽ lắc đầu, hắn nhàn nhạt nói:
- Nếu tiền bối muốn lưu ta lại, như vậy xin cứ việc động thủ đi!
Hùng Tâm còn chưa kịp mở miệng nói gì, Yêu Thần ở bên cạnh đã trực tiếp xông tới, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nữ nhi của ta hiện tại rốt cuộc đang ở nơi nào?
- Nếu tiền bối muốn gặp nữ nhi ngài, vậy thì đừng chống cự ta!
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên quay đầu lại, sắc mặt lạnh lùng nói.
Đại đa số đám người đang ở nơi này đều xem Ninh Tiểu Xuyên như một tiểu
bối mà đối đãi, cho nên bọn họ căn bản không xem Ninh Tiểu Xuyên ra gì.
Hiện tại ngữ khí của hắn đột nhiên trở nên lãnh liệt như vậy, bọn họ
ngược lại sinh ra một loại cảm giác phi thường không thích ứng. Nhất là
Yêu Thần, khẽ ngẩn người một cái, vậy mà thật sự không hề phản kháng
Ninh Tiểu Xuyên, để mặc cho lực lượng Thế giới Vũ trụ Sơ khai trên người Ninh Tiểu Xuyên thu nàng đi. Sau một khắc, Yêu Thần đã xuất hiện ở bên
trong Thế giới Vũ trụ Sơ khai, hơn nữa còn ở ngay bên cạnh Thiên Mộng
Yêu Hoàng.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng lười quản tới sự tình bên trong Thế giới
Thể nội. Sắc mặt hắn không một chút biểu tình, nhìn chằm chằm đám người
Hùng Tâm trước mặt. Hiện tại trong lòng hắn gấp gáp muốn đuổi theo hai
người Phong Nguyệt Hề, căn bản không có tâm tình tiếp tục dây dưa ở chỗ
này với đám người Hùng Tâm.
Bất quá, so với Ninh Tiểu Xuyên, lúc này trên mặt đám người Hùng Tâm lại càng tràn đầy thần sắc kinh ngạc. Trên dưới liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên
một hồi, Hùng Tâm mới chậm rãi nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, loại lực Thế giới này, hẳn là do ngươi tu luyện loại bí pháp nào đó tạo thành a?
Ninh Tiểu Xuyên đảo mắt nhìn đám người bốn phía một cái, trong lòng nhất thời dâng lên một loại cảm giác cổ quái. Đám người Hùng Tâm trước mặt
này, vậy mà cũng giống với đám người Mộc Uẩn Vương trước đây vậy, phi
thường hiếu kỳ đối với lực lượng Thế giới Vũ trụ Sơ khai của hắn. Loại
tình huống này nói rõ, ngay cả Hùng Tâm cũng không rõ ràng lắm sự tồn
tại của Thế giới Thể nội.
Đám người Mộc Uẩn Vương không biết sự huyền bí của Thế giới Thể nội thì
Ninh Tiểu Xuyên còn có thể lý giải. Nhưng đám người Hùng Tâm cũng đồng
dạng không biết rõ ràng về thứ này, điều này lại khiến cho Ninh Tiểu
Xuyên có chút kinh ngạc.
Phải biết rằng, từ mấy lời nói vừa rồi của Hùng Tâm, Ninh Tiểu Xuyên có
thể đoán được, Hùng Tâm đã đi theo bên cạnh Phong Cửu U ít nhất đã hơn
một ngàn vạn năm. Điều này nói rõ giao tình giữa hai người đã đạt tới
hơn một ngàn vạn năm đằng đẳng. Dưới tình huống như vậy, không ngờ Phong Cửu U cũng không nói bí mật của Thế giới Thể nội cho Hùng Tâm biết? Chỉ riêng từ điểm này liền có thể thấy được, Phong Cửu U tuyệt đối là một
người tâm tư cực kỳ thâm trầm, điểm ấy ngược lại hoàn toàn giống như
những gì vừa rồi Phong Nguyệt Hề đã nói.
Bất quá càng là như vậy, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lại càng lo lắng
hơn. Ánh mắt dừng lại trên người Hùng Tâm trong chốc lát, Ninh Tiểu
Xuyên đã trực tiếp lắc đầu nói:
- Tiền bối, ta tạm thời không thể trả lời cái này. Hơn nữa hiện tại ta
dự định lập tức rời đi. Nếu tiền bối có ý định động thủ, như vậy cứ việc xuất thủ đi!
- Xuất thủ cái rắm!
Cặp mắt Hùng Tâm trừng một cái, nói:
- Ngươi dù sao cũng là bằng hữu của đồ đệ ta, nếu ta xuất thủ đối phó
ngươi, sau này ta làm sao còn mặt mũi gặp mặt đồ đệ ta nữa?
Nhìn thấy trong mắt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra một tia nghiền ngẫm, Hùng Tâm mới thở dài một tiếng, nói:
- Được rồi! Nói thật cho tiểu tử ngươi biết, ta đi theo bên cạnh Lão đại nhiều năm như vậy, mặc dù không biết thực lực cụ thể của Lão đại mạnh
tới đâu, nhưng cỗ lực lượng đáng sợ trên người Lão đại kia, ta đã từng
cảm thụ qua không ít lần!
Tiến vài bước về phía Ninh Tiểu Xuyên, đi tới sát biên giới hình chiếu
Thế giới Vũ trụ Sơ khai bao phủ xung quanh Ninh Tiểu Xuyên, lúc này Hùng Tâm mới dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm trên hình chiếu Thế giới Vũ
trụ Sơ khai, tiếp tục nói:
- Cỗ lực lượng hiện đang bao phủ trên người ngươi này, cực kỳ cùng loại
với cỗ lực lượng đáng sợ trên người Lão đại. Nếu hai loại lực lượng này
thật sự tương đồng, sợ rằng hiện tại cho dù ta có xuất thủ, cũng tuyệt
đối không làm gì được ngươi. Đã như vậy, ta còn xuất thủ tự rước lấy
nhục làm gì chứ?