Mà hai nàng nữ tử còn lại, tướng mạo đều rất bình thường, một người
trong đó vóc người xem như tạm được, chỉ là trước ngực bằng phẳng, không có chút đồi núi nào. Một người còn lại mặc dù trước ngực rất đáng kể,
nhưng phần eo thô to, vóc người xem như bị hủy toàn bộ.
Đứng ở đối diện Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên, hai nàng nữ tử này
vừa nhìn thấy Hoa Thanh Liên, trong ánh mắt lập tức xuất hiện thần sắc
ghen tỵ. Mà ba gã nam tử kia chỉ quét nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, ánh
mắt đồng dạng cũng rơi xuống trên người Hoa Thanh Liên. Gã nam tử trẻ
tuổi nhìn qua giống như công tử con nhà giàu trong ba gã nam tử kia dẫn
đầu lên tiếng:
- Hửm? Từ đâu lại xuất hiện một giai nhân tuyệt sắc như vậy? Tôn lão
đầu, lẽ nào là vị mỹ nhân trước mắt này đã quấy rối thí luyện lần này
sao?
Lão giả tóc bạc vừa nãy mở miệng nói chuyện trước kia đang đứng trước
mặt đám thanh niên trẻ tuổi này, nghe thấy gã nam tử trẻ tuổi bộ dáng
công tử con nhà giàu kia hỏi mình, thần sắc trên mặt nhất thời dại ra.
Hơn nửa ngày sau, sắc mặt hắn mới tái mét nói:
- Phi Dương công tử, ngươi nhìn lầm rồi! Đó là một nam tử a! Hắn là đệ
tử mới gia nhập Tiên Linh Nạp Lan gia, tên là Hoa Thanh Liên!
- Nam tử? Hoa Thanh Liên!
Năm thiếu niên nam nữ trẻ tuổi này đồng thời kinh hãi, sau khi quét nhìn trên dưới Hoa Thanh Liên mấy lần, cuối cùng ánh mắt rơi xuống trên lồng ngực của Hoa Thanh Liên. Lồng ngực Hoa Thanh Liên cực kỳ bằng phẳng,
nếu bên trong thật sự có thứ gì, tuyệt đối không có khả năng đè nó xuống bằng phẳng như vậy. Cho nên sau khi quan sát Hoa Thanh Liên mấy lần,
mấy người này mới xác định Hoa Thanh Liên quả thật là một gã nam tử chứ
không phải là nữ tử.
- Trời ạ! Ngay cả nam nhân cũng có thể xinh đẹp như vậy, còn để cho người ta sống nữa không chứ?
Gã nam tử trẻ tuổi được gọi là Phi Dương công tử này, gương mặt nhất thời bi phẫn ngẩng đầu hét thảm một tiếng.
- Ngươi sao có thể xinh đẹp như vậy? Có thể chỉ dạy chúng ta một chút không?
Còn hai nàng nữ tử trẻ tuổi kia, lúc này hai mắt cũng đã sáng lên, trực
tiếp phóng về phía Hoa Thanh Liên. Xem ra mỗi một nữ tử đều có một trái
tim yêu thích cái đẹp. Chỉ là các nàng đã bỏ qua sự cảm thụ của Hoa
Thanh Liên. Bị người khác ngộ nhận là nữ nhân, chuyện tình như vậy cũng
không phải là lần đầu tiên phát sinh, cho nên Hoa Thanh Liên ngược lại
cũng không quá để ý. Chỉ là hắn căn bản không nghĩ tới tính cách hai
nàng nữ tử trước mắt này lại gấp gáp như vậy, trực tiếp phóng tới trước
mặt chính mình, bộ dáng như muốn nuốt chửng hắn luôn vậy.
- Hai vị mỹ nữ, vị huynh đệ này của ta trời sinh đã có bộ dáng thế này,
không phải dựa vào phương pháp gì mới trở thành như vậy, cho nên khiến
hai vị phải thất vọng rồi!
Ninh Tiểu Xuyên từ bên cạnh chợt nhảy chếch ra một bước, che chắn Hoa
Thanh Liên lại sau lưng. Hai nàng nữ tử kia dừng lại trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, quét mắt trên dưới nhìn Ninh Tiểu Xuyên một hồi, thần sắc trên
mặt càng lúc càng cổ quái, nói:
- Ngươi đây là anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Lúc này Hoa Thanh Liên nấp ở sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc có chút
co quắp, kết hợp với ngoại hình đủ để mê hoặc bất kỳ nam nhân nào của
hắn, nhìn qua ngược lại thật sự có mấy phần cảm giác khiếp nhược. Chính
vì vậy lúc này Ninh Tiểu Xuyên giúp hắn xuất đầu, ở trong mắt người khác chính là hình tượng một vị dũng sĩ dũng cảm cứu vớt mỹ nhân. Mặc dù vị
mỹ nhân này có chút đặc thù!
Ninh Tiểu Xuyên nghe hai nàng kia nói vậy, căn bản không biết nói gì, sắc mặt trở nên âm trầm thêm vài phần, nói:
- Các ngươi hẳn là người của Tam Đại Thế Gia Tiên Linh Đỉnh Cao a? Những đệ tử Thế gia Tiên Linh khác toàn bộ đều là do ta giết chết. Hiện tại
các ngươi dự định giải quyết việc này như thế nào? Trực tiếp nói rõ ràng ra luôn đi!
Nghe Ninh Tiểu Xuyên nhắc tới chính sự, thần sắc mấy tên nam nữ trẻ tuổi này ngược lại thoáng cái ngưng trọng vài phần. Vị Phi Dương công tử
giống như thiếu gia nhà giàu kia cũng tiến về phía trước một bước, nói:
- Tại hạ Phong Phi Dương, mọi người cho chút thể diện, có thể gọi ta là
Phi Dương công tử. Thí luyện lần này thoáng cái chết nhiều đệ tử Thế gia như vậy, lại thêm toàn bộ đều là bị một mình các hạ giết chết. Tam Đại
Thế Gia Tiên Linh Đỉnh Cao chúng ta quả thật phải vì chuyện này xuất
đầu. Bằng không, Thí luyện Tiên Linh sau này nhất định sẽ triệt để lộn
xộn rồi!
Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh Phong Phi Dương nghe vậy nhất thời đại hỉ, nói:
- Phi Dương công tử nói không sai! Nhất định phải bắt lấy người này, còn có gã Hoa Thanh Liên kia nữa. Hắn thân là đệ tử Thế gia Tiên Linh, vậy
mà lại giúp người ngoài đối phó chúng ta. Nếu không tiến hành trừng
phạt, sau này lại xuất hiện loại sự tình ăn cây táo, rào cây sung này
nữa, chúng ta sẽ không dễ xử lý!
- Có đạo lý!
Phong Phi Dương khẽ gật đầu, nhìn về phía gã nam tử tay cầm trường cung bên cạnh mình, nói:
- Tiễn Hư, ngươi xuất thủ bắt người a. Nhớ rõ bắt sống! Nhất là vị Hoa… huynh kia!
Nhìn về phía Hoa Thanh Liên, Phong Phi Dương một lần nữa nuốt một ngụm nước miếng.
Gã nam tử tay cầm trường cung kia phóng người nhảy lên, ngón tay ở bên
hông hoạt động một cái, như nước chảy mây trôi đã một lần nữa gắn một
mũi tên lên trường cung trong tay mình. Kéo mạnh dây cung, mũi tên trên
trường cung lập tức nhắm thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Ninh công tử, cẩn thận!
Hoa Thanh Liên từ sau lưng Ninh Tiểu Xuyên nhảy ra, sóng vai đứng chung
một chỗ với Ninh Tiểu Xuyên. Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên ngưng trọng nói:
- Ngươi cũng cẩn thận!
Sưu!
Một mũi tên cắt ngang không gian, bắn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng còn chưa bay tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, mũi tên này vậy mà đột nhiên thay đổi phương hướng, bay thẳng về phía Hoa Thanh Liên. Hư hư
thật thật, mục tiêu của mũi tên này mặc dù bề ngoài chính là Ninh Tiểu
Xuyên, nhưng trên thực tế đối tượng hắn muốn công kích lại là Hoa Thanh
Liên.
- Không tốt!
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đại biến, Diệt Thế Ma Kiếm trong tay lóe lên, trực tiếp đâm thẳng về phía mũi tên này.
- Đáng tiếc a! Đáng tiếc! Một giai nhân như vậy, như thế nào lại là một gã nam tử?
Phong Phi Dương nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Hoa Thanh Liên, nước miếng trong miệng sắp sửa nhỏ xuống tới nơi.
Vừa thấy Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Diệt Thế Ma Kiếm, sắc mặt Hoa Thanh Liên khẽ biến.