Tiểu Y Y luôn là một người bạn của Vô Song thậm chí là một phần chiến
lực của hắn, trên Đấu Khí Đại Lục có đến 22 loại dị hỏa khác nhau nhưng
Vô Song vẫn luôn chọn Tiểu Y Y làm chủ hỏa bất chấp cả việc hắn nắm giữ
Hư Vô Thôn Viêm trong người, bản thân Hư Vô Thôn Viêm tuyệt đối không
được Vô Song giữ lại linh trí.
Tịnh Liên Yêu Hỏa – Tiểu Y Y là
loại dị hỏa duy nhất được Vô Song giữ lại linh trí cho dù linh trí nó
hiện tại cũng không cao, cho dù lúc này Tiểu Y Y không khác một đứa bé 5 tuổi là bao.
Vô Song trong lòng thực sự háo hức, hắn muốn xem
Tiểu Y Y sau khi kết hợp với Hư Vô Thôn Viêm thành cái dạng gì, hắn lần
này một mặt áp dụng Phần Quyết một mặt dựa trên chính lộ tuyến mà mình
quan sát được, hắn muốn xem rốt cuộc mình có thể đi xa đến đâu trong lần này, hắn muốn xem rốt cuộc hắn có bao nhiêu cơ hội thực sự dung hợp
được Chí Âm cùng Chí Dương lực lượng.
Hư Vô Thôn Viêm mang theo
tịch diệt phép tắc kết hợp với Hư Vô Thôn Viêm mang theo thôn phệ phép
tắc hoàn toàn là một sự kết hợp đáng để Vô Song mong đợi.
Tiểu Y Y trong cơ thể Vô Song cũng đang dần dần dung hợp với hắc thể của Hư Vô
Thôn Viêm, thân hình nhỏ bé màu phấn hồng của nó đang bị từng tia từng
tia hỏa diễm màu đen kỳ dị vô cùng xâm chiếm, rốt cuộc không mất bao
nhiêu lâu Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm dần dần biến thành một
thể thống nhất.
Một vòng thái cực nữa lại xuất hiện trong cơ thể
Vô Song nhưng khác với vòng thái cực mang theo hai màu trắng đen của Chí Âm – Chí Dương hai loại lực lượng thì vòng thái cực mới này một bên
mang theo màu phấn hồng, một bên lại là màu đen tuyển.
Tất nhiên
sau khi Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa bắt đầu dung hợp thì bản
thân Vô Song lại gặp phải khó khăn, khó khăn bởi chính Phần Quyết.
Phần Quyết loại công pháp này không thể không công nhận nó cực kỳ đáng sợ
nhưng nó lại không mấy trợ giúp cho Vô Song hiện nay, Vô Song cần là cần sự cân bằng, sự hoàn hảo như hai luồng lực lượng Chí F3p8Qwb Âm cùng
Chí Dương nhỏ bé kia thì Phần Quyết lại không thể giúp hắn.
Phần
Quyết vẫn luôn luôn là vậy, Phần Quyết luôn luôn khiến loại dị hỏa mạnh
hơn có xu thế nuốt chửng dị hỏa yếu hơn sau đó đoạt toàn bộ tinh hoa
cũng như đặc tính của loại dị hỏa bị thôn phệ, trường hợp bình thường mà nói điều này không ảnh hưởng đến chiến lực của chủ nhân Phần Quyết
nhưng lúc này nó lại thực sự có ảnh hưởng không mấy tốt đẹp đến Vô Song.
Đúng như Vô Song lo lắng rốt cuộc Tiểu Y Y cũng không cách nào đối chọi lại
được với Hư Vô Thôn Viêm, dị hỏa bài danh thứ ba sao có thể so sánh cùng dị hỏa bài danh thứ hai?, Hư Vô Thôn Viêm như được thêm sự trợ giúp của Phần Quyết, nó gần như tham lam muốn nuốt chửng cả Tiểu Y Y của Vô
Song.
Vô Song biết Tiểu Y Y của hắn không thua kém Hư Vô Thôn
Viêm quá nhiều nhưng thua vẫn là thua, cho dù Vô Song cố gắng để giữ hai loại lực lượng luôn ở trạng thái cân bằng thì Hư Vô Thôn Viêm vẫn có xu thế nuốt chửng Tịnh Liên Yêu Hỏa, thứ Vô Song cần là sự cân bằng, sự
cân bằng đó Phần Quyết không cách nào trợ giúp hắn.
Chí Âm cùng Chí Dương chắc chắn không phải đi theo con đường này.
Ngay lúc Vô Song chuẩn bị buông tay, ngay lúc Vô Song chuẩn bị muốn tách cả
Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa ra thì lại có một thứ khác làm
hắn chú ý.
Chí Âm cùng Chí Dương từ trước đến nay không cách nào
dung hợp với nhau nhưng bởi tạo hóa mà bọn chúng lúc này lại hòa làm
một, thứ Vô Song cần lúc này không phải là Phần Quyết mà là một loại
năng lực đủ sức áp chế cả Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa, một
thứ có thể đảm bảo sự cân bằng cho hai loại dị hỏa này.
Khi Vô
Song chấp nhận từ bỏ, khi Vô Song muốn lựa chọn một phương án khác thì
trước mặt hắn lại hiện ra một con đường mới, lần này trong ánh mắt của
Vô Song không ngờ còn mang theo một tia điên cuồng đến đáng sợ.
Việc kẻ khác không dám làm bản thân Vô Song chưa chắc đã không dám, lần này
hắn mạnh mẽ đè ép cả Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa lại sau đó
không hề sử dụng phần quyết trợ giúp mà đưa toàn bộ hai loại dị hỏa mạnh nhất trong thiên địa tiến vào đan điên của chính mình.
Đây tuyệt đối là hành động tự sát bởi nếu không có phần quyết thì hai loại dị hỏa cực kỳ dễ va chạm với nhau sau đó tự hủy diệt lẫn nhau, tất nhiên Vô
Song dám đưa nó vào đan điền của mình vì hắn tự tin vào Đại Địa Thần
Cách của chính mình, hắn tự tin vào khả năng khống hỏa của chính bản
thân hắn.
Rất chậm cũng rất từ từ, hai loại tối cường dị hỏa dần
dần tiến vào bên trong Đại Địa Thần Cách của Vô Song sau đó những ngón
tay của Vô Song bắt đầu chuyển động, tinh thần lực lượng được hắn vận
dụng một cách tối đa, lực lương bên trong hai loại dị hỏa lần này quả
thực bị linh hồn lực của Vô Song mạnh mẽ khóa chặt, hắn tạo ra một lớp
màng linh hồn lực bao học cả hai loại dị hỏa thậm chí không cho chúng
chạm vào nhau.
Tiếp theo đến Đại Địa Thần Cách hiện uy, Đại Địa
Thần Cách là một mảnh của Thiên Đạo, nó khác xa với những Thần Cách khác bởi nó mang theo năng lượng một giới, mang theo phép tắc thiên địa.
Lần này rốt cuộc hai hàng lông mày của Vô Song mới bắt đầu dãn ra, bên
trong chính viên Thần Cách của mình bản thân Vô Song đang thực sự nhìn
thấy Tiểu Y Y biến đổi, cái này không phải là thôn phệ để tăng thực lực
của nhau mà là hợp tác cùng phát triển, lần đầu tiên hai loại dị hỏa
song song tồn tại không ai hơn ai cũng không ai kém ai.
Tiếp theo Vô Song có thể nhìn thấy Tiểu Y Y bên trong đan điền của hắn bắt đầu
biến hóa, vẫn là Tiểu Y Y dễ thương mang theo màu hồng phấn kia, vẫn là
một đứa bé màu hồng không rõ mặt mũi kia nhưng sau lưng Tiểu Y Y xuất
hiện một đôi hắc dực, một đôi cánh màu đen như chính chủ nhân của nó.
“Chí Âm Chí Dương... Chí Âm Chí Dương...”.
Vô Song nhìn chằm chằm vào tiểu thân ảnh đang ở trong đan điền của hắn,
Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm kết hợp hoàn hảo với nhau đã là
một bước tiến lớn đối với chính bản thân Vô Song nhưng Vô Song vẫn có
cảm giác thiếu một cái gì đó, Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm sau khi kết hợp lại cho Vô Song cảm giác không đủ tầm.
“Rốt cuộc là thiếu cái gì?, rốt cuộc là cần thêm cái gì?”.
Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa rất mạnh hơn nữa sự kết hợp này rõ
ràng là một bước tiến lớn với chính bản thân Vô Song nhưng hắn lại cảm
thấy Hư Vô Thôn Viêm cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa về tính chất có thể coi rất
gần với Chí Âm cùng Chí Dương lực lượng nhưng thủy chung vẫn không cách
nào so sánh được.
Vô Song có tự tin, chỉ cần hắn có thể kết hợp
Chí Âm cùng Chí Dương hai loại lực lượng này thì hắn có thể bước ra trên con đường riêng, hắn có thể kết hợp năng lực bá đạo của Hắc Phượng
Hoàng cùng sinh mệnh lực bất tận của Hỏa Phượng Hoàng.
Bất chợp ánh mắt của Vô Song khẽ lạnh lãi sau đó hắn chậm rãi liếm môi, trong ánh mắt không dấu nổi sự chờ mong.
“Nhớ ra rồi, đây là Nguyên Tố Thế Giới chứ không phải Đấu Khí Đại Lục, ở đây cũng có bọn chúng”.
Nguyên Tố Thế Giới cũng giống như Đấu Khí Đại Lục, ở nơi này cũng có dị hỏa.
Tịnh Liên Yêu Hỏa của Vô Song chính là một đoàn tử hỏa mang ra từ chính mảnh đại lục này, lấy từ chính sự kiện Tiềm Long Tử Địa.
Thực lực của Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm ở Đấu Khí Đại Lục không
đủ để sánh với Chí Dương cùng Chí Âm lực lượng tuy nhiên nếu là bản thể
của Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm tại thế giới này thì sao?,
điều này đến cả Vô Song cũng phải chờ mong.
“Tịnh Liên Yêu Hỏa
bản thể của nó đang ở Hỏa Quốc, đang ở Nam Thiên Đại Địa, nhất định phải quay lại Nam Thiên nhanh nhanh một chút”.
...
Rốt cuộc Vô Song cũng thở dài một hơi, thân hình của hắn nhẹ nhàng vươn vai một cái tiếp theo cả người ngả về phía sau, vẻ mặt cực kỳ khoan khoái, hay tay
vươn ra ôm lấy hai vưu vật bên cạnh mình.
Ôm cả hai nữ nhân vào
lòng khiến Hạ Vũ cùng Hạ Linh một lần nữa khẽ nhíu mày, hai nàng cứ như
vậy dần dần mở mắt ra, trong ánh mắt vẫn còn chút mơ hồ nhưng tinh thần
lại cực kỳ no đủ.
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt Hạ Vũ cùng Hạ
Linh đương nhiên là Vô Song, hắn dùng tay ôm chặt lấy hai vòng eo nhỏ
nhắn kia cùng một nụ cười rạng rỡ.
Đối với loại cường giả như Vô
Song hắn đã có rất ít cách để tự biến mình thành cường đại hơn nữa, dù
sao sức mạnh đến một mức nào đó cũng chuẩn bị bão hòa có điều nhờ hai
thân ảnh xinh đẹp bên cạnh hắn lại có thể mở ra một con đường riêng, một thứ sức mạnh khác thử hỏi sao có thể không vui vẻ?.
Hạ Vũ cùng
Hạ Linh thấy hắn mỉm cười cả hai đều không hiểu ra sao có điều cũng nhẹ
nhàng mỉm cười cùng hắn, sau đó không hổ là hai chị em song sinh, cả hai ngọt ngào cúi đầu.
“Công tử, buổi sáng tốt lành”.
Trí nhớ của cả hai vẫn bị giữ lại ở đêm hôm đó, dù sao hơn ba ngày ngủ li bì
cũng là do Vô Song dùng thủ đoạn, Hạ Vũ cùng Hạ Linh vẫn đang tưởng lúc
này là sau đêm đầu tiên của ba người, tất nhiên điều này không quan
trọng gì lắm.
Trong ánh sáng bình minh của ngày thứ ba, một nam
hai nữ rốt cuộc cũng rời giường sau tiếng bụng réo của Hạ Vũ, điều này
làm cô nàng đỏ mặt không thôi.
Vô Song cũng bật cười, hai tay ôm lấy eo nhỏ hai người tiến thẳng vào trong phòng tắm.
“Nào đi tắm đã rồi ra ngoài gọi đồ ăn”.
Bị Vô Song đồng thời kéo vào phòng tắm, cả hai nữ nhân lập tức đỏ mặt rồi lại một lần nữa đồng thanh.
“Công tử xấu xa”.
Không thể không nói sau đêm hôm đó cả Hạ Vũ cùng Hạ Linh đều mở lòng hơn rất
nhiều với Vô Song, hai nàng vui vẻ hơn trước rất nhiều.
...
Ba người Vô Song tỉnh dậy vào lúc bình minh nhưng cũng phải đến giữa trưa
mới có thể đi từ trong phòng mình xuống, tất nhiên khoảng thời gian đó ở trong phòng tắm làm gì có trời mới biết.
Ba người Vô Song vừa
xuất hiện trong đại sảnh cũng khiến không ít người chú ý, cho dù là vô
tình hay cố ý thì Vô Song cũng có thể nhận ra những ánh mắt chẳng tốt
đẹp gì liếc nhìn Hạ Vũ cùng Hạ Linh.
Vô Song chưa bao giờ muốn
mình bị kẻ khác chú ý hay thành trung tâm của đám đông có điều hắn quên
mất Hạ Vũ cùng Hạ Linh là nhân tộc nữ tử, nhân tộc nữ tử ở Đông Thiên
Yêu Giới không thể không khiến kẻ khác thèm thuồng.
Hạ Vũ cùng Hạ Linh chỉ tính riêng dung mạo tuyệt đối là tinh phẩm, càng quan trọng
hơn bọn họ không phải cường giả gì, cả hai đều là nhân tộc nữ tử chưa hề tu luyện, không có chút khả năng phòng vệ gì, sự xuất hiện của hai nàng ở Đông Thiên Yêu Giới và đặc biệt ở Bạch Hổ Thành mà nói quả thật vô
cùng đặc biệt, vô cùng làm người khác chú ý.
Hạ Vũ cùng Hạ Linh
cũng cảm nhận được những ánh mắt bất thiện này, trên khuôn mặt xinh đẹp
cũng bắt đầu xuất hiện chút lúng túng, đối với hai nàng mà nói ngoại trừ Vô Song ra tất cả các ánh mắt khác đều làm cả hai cảm thấy không quen
thậm chí là không yên lòng.
Trải nghiệm khi còn làm nô lệ ở Bôn
Lôi Thành quả thực khiến hai nữ nhân này có ác cảm rất lớn với người Yêu Tộc đặc biệt là tộc nhân Hổ Tộc.
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, nữ nhân luôn là trung tâm của mọi sự tranh chấp điều này từ trước đến nay chưa từng sai.
Vô Song, Hạ Vũ cùng Hạ Linh từ đầu đến cuối chỉ mong một bữa ăn hết sức
bình thường dù sao đã ba ngày ba đêm bọn họ còn chưa có gì bỏ bụng, đối
với Vô Song có thể không cần nhưng Hạ Vũ cùng Hạ Linh tuyệt đối không
chịu nổi đáng tiếc có những kẻ vốn không để bọn họ ăn ngon miệng.
...
Bạch Hổ Thành vốn lấy Bạch Hổ Tộc làm chủ nhưng vì tính chất tòa thành ở gần Tử Vong Sa Mạc vì vậy là nơi tập trung của rất nhiều thành phần khắp
bốn phương, những kẻ này chủ yếu đều có thực lực hơn nữa lại liều mạng
vô cùng, vì lợi ích có thể làm tất cả nên chỉ cần không vượt quá giới
hạn cho phép của Bạch Hổ Tộc thì bọn họ vẫn nhắm một mắt mở một mắt,
pháp luật trong tòa thành này gần như không mấy tác dụng với dân liều
mạng những kẻ sẵn sàng băng qua Tử Vong Sa Mạc.
Những kẻ quan sát Hạ Vũ cùng Hạ Linh rất nhiều thậm chí những kẻ thèm thuồng sắc đẹp của
hai người cũng không ít nhưng những kẻ chủ động ra tay lại không có mấy
người.
Hạ Vũ cùng Hạ Linh là nhân loại nữ tử lại còn chư qua tu
luyện, có dùng mông để nghĩ thì cũng nghĩ ra nam tử đi cùng hai nữ nhân
này không phải loại dễ bắt nạt, nếu Vô Song dễ bắt nạt cũng chẳng có tư
cách mang theo hai mỹ nữ nhân tộc đi đến tận đây vì vậy hầu hết mọi hành động chỉ dừng ở những cái nhìn đầy ham mốn tuy nhiên trong đại sảnh lúc này cũng có một kẻ không nghĩ như thế.
“Hạ lão, tên tiểu tử kia không ngờ có hai nữ nhân xinh đẹp như vậy, ta cũng có chút ghen tỵ”.
Người vừa lên tiếng không ngờ lại là một trong những nhân vật ở lại ra nhập
cùng Hắc Kỳ Thương Hội ba ngày trước, không biết có phải trùng hợp hay
không khi đám người Hắc Kỳ Thương Hội cũng ngồi ngay ở đây, bọn họ chiếm cả một góc của đại sảnh.
Hắc Kỳ Thương Hội thật ra cũng không
phải một thương hội tại Đông Thiên Yêu Giới, bản thân Hắc Kỳ Thương Hội
xếp thứ 6 trong thập đại công hội mạnh nhất Nguyên Tố Thế Giới đồng thời cũng là một trong những thương hội có giấy phép hoạt động hợp pháp tại
Đông Thiên, là một thương hội cực kỳ lớn trên đại lục này thì Hắc Kỳ
Thương Hội luôn luôn có rất nhiều cao thủ sẵn sàng bán mạng cho mình.
Theo lịch bình thường thì Hắc Kỳ Thương Hội phải giao hàng của Tử Vong Sa
Mạc từ hai ngày trước chỉ là bọn họ đang đợi, đang đợi hội đủ quân số
nên việc vượt sa mạc bị kéo dài cho đến tận hôm nay.
Hắc Kỳ
Thương Hội hiện nay cũng đang phải chịu áp lực rất lớn, bọn họ bị Hoang
chú ý chính vì thế mấy ngày hôm nay cao thủ của Hắc Kỳ Thương Hội ở khắp nơi từ phía đông của Đông Thiên Yêu Giới tụ tập lại Bạch Hổ Thành dù
sao Hắc Kỳ Thương Hội cũng chỉ là một đám thương buôn có quy mô khổng
lồ, muốn so sánh với Hoang một trong những bá chủ của Đông Thiên Yêu
Giới thì còn kém xa.
Kẻ vừa lên tiếng với Hạ lão tên là Dạ Khắc,
một trong năm cường giả mà Hạ Lão thuê được cho chuyến áp hàng lần này,
thực lực dã rất gần Thượng Vị Thần, thực lực cỡ này đến cả Hạ Lão cũng
phải nể trọng ba phần.
Hạ Lão ánh mắt già nua đảo qua đánh giá Vô Song cùng hai nữ rồi lặng lẽ thở dài.
“Dạ Khắc, tiểu tử kia không đơn giản đâu, cứ mặc bọn họ đi”.
Dạ Khắc nghe vậy nhưng ánh mắt thủy chung vẫn nhìn Hạ Vũ cùng Hạ Linh, cái lưỡi liên tục khẽ liếm môi.
“Hắc hắc, là một cặp song bào thai nhân tộc nữ đấy, loại này chỉ sợ 5000 tử
kim tệ mới có một cặp, ta thực sự cầm lòng không được hơn nữa tiểu tử
thấp bé kia có cái gì đáng sợ, Dạ Khắc ta vượt qua vô số sinh tử, khả
năng cảm nhận nguy hiểm tuyệt đối là nhất lưu, tiểu tử kia không cho ta
một chút cảm giác sợ hãi nào”.
Hạ Lão thân là người đứng đầu hành động lần này của hơn 50 cao thủ Hắc Kỳ Thương Hội trong chuyến làm ăn
lần này, ông ta tất nhiên không thích phiền phức có điều Dạ Khắc lại là
một trong bốn cao thủ mạnh nhất trong lần hành động này, Hạ Lão cũng
không tiện làm hắn mất mặt.
“Dạ Khắc, chúng ta sắp khởi hành rồi, thêm một việc không bằng bớt một việc hơn nữa tiểu tử kia nếu ta cảm
nhận không nhầm thì cũng là nhân tộc, coi như cùng nguồn cội với ta,
ngươi nể mặt lão phu vậy, sau nhiệm vụ lần này có 1 vạn tử kim tệ chẳng
nhẽ không thể mua nổi 2 cái song bào thai”.
Dạ Khắc nghe đến đây liền quay đầu lại nhìn Hạ Lão rồi lại tiếp tục nhìn Hạ Vũ và Hạ Linh ở nơi phương xa.
“Chẹp chẹp, nhìn thân thể bọn họ kìa, tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm nếu được mang bọn họ lên giường thì...”.
Dạ Khắc nói đến đây hắn thực sự đập tay vào bàn rồi tiến thẳng về phía về
Vô Song, hành động này của hắn đương nhiên thu hút ánh mắt của rất nhiều Hắc Kỳ thương hội cao thủ gần đó tuy nhiên cũng chẳng ai nói gì, ánh
mắt nhìn về phía Vô Song đầy đồng cảm.
Về phần Dạ Khắc trước khi đi không ngờ lại chậm rãi nhếch miệng với Hạ Lão.
“Khà khà, Dạ Khắc ta cái gì cũng có thể chịu được nhưng mỹ nữ thì không nha, sau khi chơi chán hai con đàn bà đó ta nhất định để cho Hạ Lão hưởng
thụ một chút, sau đó mang bọn chúng đi bán, cực phẩm tỷ muội này bán lại cho đám khách điếm chỉ sợ cũng vài ngàn...”.
Dạ Khắc chưa nói
hết câu thì toàn bộ đại sảnh bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường, toàn
bộ hàng trăm người ngồi trong đại sảnh đột nhiên cảm thấy sống lưng của
mình lạnh toát thậm chí đến cả ăn cũng không cách nào ăn được nữa, một
thứ áp lực kinh khủng phủ xuống toàn bộ khách sạn.
Tiếp theo rất
đơn giản, đầu của Hạ Khắc bị xuyên một lỗ từ thái dương này qua thái
dương khác, độ rộng lỗ thủng vừa bằng một cây đũa.
Thân hình to
lớn của Hạ Khắc ngã ầm xuống cái bàn Hạ Lão đang ăn đồng thời làm bàn gỗ nát vụn, một kẻ chỉ còn cách Thượng Vị Thần một bước cứ như thế chết
đi, chết bởi một cây đũa trúc.
Thân ảnh Vô Song chẳng biết từ đâu xuất hiện, hắn đang ngồi trên đầu lưng Hạ Khắc, một tay nhè nhẹ gõ đũa, khóe miệng cong lên.
“Ta vốn khôn muốn giết người chỉ là miệng của hắn không sạch, miệng của hắn không sạch làm nữ nhân của ta không thể ăn ngon, bọn họ không ăn ngon
đương nhiên ta lại mất vui, mà ta mất vui rất khó để vui trở lại, ngày
hôm nay Hắc Kỳ Thương Hội các ngươi không khiến ta vui lại thì ta đảm
bảo không một kẻ nào sống mà ra khỏi đây”.
Vẫn là một bộ dáng thư sinh, vẫn là một cơ thể không lấy gì làm to lớn, vẫn là một kẻ không có chút khí tức nào nhưng lúc này Vô Song khiến cho toàn bộ những người
trong khách sạn này đều không thể nào thở nổi, một nỗi sợ vô danh chiếm
đóng toàn bộ cơ thể bọn họ, một thứ áp lực vô hình đè xuống toàn bộ Bạch Hổ Thành.