Tiềm Long Thành lúc này đã biến thành Tiềm Long Tử Địa, toàn bộ Tiềm
Long thung lũng hoàn toàn biến mất thay bằng một địa ngục trần gian, mặt đất chuyển thành một máu xám như tro tàn, một màu xám chết chóc, trong
số 10 người đứng đầu Tiềm Long Bảng lần này chỉ có 7 người có thể đi ra
khỏi Tử Địa.
Tố Ngôn không biết từ bao giờ lặng đi, nàng cứ như
vậy không nói một lời nào ánh mắt nhìn về phía Tiềm Long Tử Địa xa xa,
Tố Ngôn thực sự không hiểu nổi rốt cuộc việc gì xảy ra với mình, Tố Ngôn thực sự không hiểu rốt cuộc có đáng không.
Tố Ngôn chậm rãi quay lại phía sau nhìn Lạc Nhạn người sư muội của nàng cũng đang lặng im
đứng đó, vị trí của cả hai người cách Tiềm Long Tử Địa khoảng 100 km, vị trí này vừa đủ an toàn thoát khỏi uế khí của Tử Địa và cũng đủ gần để
quan sát những thứ ở đó.
Một nụ cười băng lãnh xuất hiện trên mặt Tố Ngôn, nàng vẫn xinh đẹp tuyệt trần, vẫn băng lãnh thanh thuần nhưng
ẩn ẩn trong sự xinh đẹp đó là một nét u buồn hiếm hoi, chính bản thân Tố Ngôn cũng không hiểu :”Tại sao ?. Trả lời cho ta tại sao hắn làm vậy
?”.
Lạc Nhạn im lặng không không biết nói gì nữa, trên khuôn mặt
nàng xuất hiện hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, nàng nhìn Tố
Ngôn sau đó chậm rãi lắc đầu :”Hắn thích tỷ”.
Tố Ngôn cả người có chút run lên sau đó vẫn giữ nguyên câu nói cũ của mình :”Tại sao ?”.
Lạc Nhạn lần này vậy mà lạnh lùng quay đi thậm chí còn không thèm nhìn mặt
Tố Ngôn, nàng chính là hận người sư tỷ này của mình, nàng hận Tố Ngôn
:”Công tử chưa bao giờ hối hận cả, sư tỷ ngươi nợ công tử một mạng”.
Để lại một câu nói sau đó Lạc Nhạn rời đi tuyệt đối không nhìn Tố Ngôn một lần nào, ngày hôm này Lạc Nhạn không còn một chút quan hệ nào với Tố
Ngôn nữa, lúc này so với đáng người Băng Linh thì Lạc Nhạn còn ghét Tố
Ngôn hơn, nàng thề bằng bản tâm của mình nhất định sẽ có ngày vượt quả
kẻ này, nhất định sẽ có ngày chứng minh cho toàn bộ thiên hạ biết Cửu U
Lạc Nhạn nàng tuyệt đối không thua người, nàng thua một lần là quá đủ
rồi.
Lạc Nhạn thích Vô Song, điều này thậm chí Lạc Nhạn không bao giờ dấu diếm tuy nhiên nàng chưa bao giờ bước được vào trái tim của
người nam nhân đó, có một bức tường vô hình tồn tại cứ như vậy ngăn cản
trái tim hắn, nàng đã thua rồi, khoảnh khắc Lạc Nhạn nhìn thấy nụ cười
của hắn trên Sinh Tử Đài khi nhìn thấy Tố Ngôn thì nàng đã thua rồi.
…..........
Tiềm Long thung lũng lúc này có lẽ phải đổi tên là Nam Thiên Tử Địa, Phật
Chủ cùng Tiêu Dao lão tổ vẫn quyết đấu với nhau, xung quanh hai người
xác chết của oán linh xếp thành từng dãy núi cao, một vàng một xanh hai
bóng người di chuyển liên tục, sức mạnh hai người đạt đến tình trạng
kinh thiên địa khiếp quỷ thần đánh đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt
phai mờ, đánh đến thiên địa sợ run.
Nam Thiên Tử Địa đối với
người khác là Tử Địa nhưng với cường giả cấp bậc như Tiêu Dao lão tổ
cùng Phật Chủ thì chẳng là cái gì cả, sức mạnh của hai người thậm chí
khiến vô số thân ảnh của Ma Giới đang muốn thoát ra cũng lập tức nuốt
nước miếng mà quay đầu bỏ chạy.
Nam Thiên Tử Địa thực sự là một
cánh cổng thông giữa Nguyên Tố Thế Giới cùng Ma Giới, nếu ở Thần Giới có tổng cộng 7 cổng để hạ phàm thì Ma Giới còn không có một cái nào, lúc
này Nam Thiên Tử Địa chính là cái duy nhất để tiến lên dương gian có
điều nhìn Phật Chủ cùng Tiêu Dao lão tổ đánh nhau thì còn ai dám tiến
lên ?, còn kẻ nào ngại mình sống quá lâu.
Dư uy của hai người
đáng sợ đến mức chỉ bằng dư uy cũng có thể giết chết Thượng Vị Thần,
bằng dư uy có thể bức lui Vĩnh Sinh Chân Thần còn Cực Đạo Chân Thần nếu
không bị điên thì tuyệt đối không dám tiến lên.
Cực Đạo Chân Thần mà tiến lên thì không chỉ có dư chấn của cuộc chiến hai người mà sẽ bị
hai người toàn lực đánh chết bởi Cực Đạo Chân Thần bắt đầu có đủ sức
mạnh để làm thay đổi chiến cuộc giữa hai người, Cực Đạo Chân Thần chỉ
cần dám xuất hiện thì chắc chắn phải chết.
Có điều Phật Chủ cùng
Tiêu Dao lão tổ đang chiến đấu lập tức rùng mình cùng nhau tách ra, trên không trung có một đôi mắt trắng bạc đang quan sát tất cả một đôi mắt
đáng sợ tuyệt luân, một ánh mắt bức lui hai vị Cực Đạo Chân Thần đỉnh
phong, một ánh mắt khinh thường thiên hạ.
Ánh mắt đó chậm rãi
chuyển động sau đó cũng chậm rãi biến mất, thay vào đó trên bầu trời
xuất hiện một nam nhân với mái tóc vàng cùng chiếc mặt nạ vô diện, hai
tay chắp sau lưng hai chân đạp không mà đứng.
Hắn chỉ cần đứng đó đã đủ uy hiếp thiên hạ, hắn vừa xuất hiện đã khiến Hiên Viên Vũ điên
cuồng bỏ chạy, hắn xuất hiện làm toàn bộ phép tắc biến mất, làm cả Tử
Địa cũng sợ hãi im lặng hoàn toàn thậm chí oán khí như có linh tính cũng chẳng dám xuất hiện.
…......
Hỏa Tổ cùng Đấu Thần lúc này cả người toàn máu, hơi thở hồng hộc như hai con mãnh hổ lao vào cắn xé
nhau, ánh mắt hai người đều trở thành màu huyết hồng sắc tuy nhiên ngay
lúc bọn họ điên cuồng nhất thì đột nhiên dừng lại ánh mắt không thể tin
được nhìn về phía không trung, nhìn nam tử vừa mới xuất hiện kia.
Thiên không nói câu nào, Thiên cũng không hành động gì nhưng chỉ cần hắn tồn tại ở đó kẻ nào dám đánh tiếp.
Đứng trên bầu trời Thiên liếc mắt nhìn Pháp Thần nơi phương xa, nhìn cả về
phía Lôi Thần đang ẩn núp trên bầu trời, một ánh mắt khinh thường vạn
vật, một ánh mắt khiến hai trong số 10 nhân vật Cực Đạo Chân Thần mạnh
nhất thiên hạ lập tức quay đầu bỏ đi không dám để lại một lời nào.
Thiên khẽ mỉm cười sau đó biến mất.
…........
Võ Thần không hổ là Võ Thần, Võ Thần không hổ là Phong Hào Chân Thần hắn
thực sự mạnh một cách kinh khủng, tuy bản thân không thể tiến vào top 10 cường giả trong thiên hạ nhưng lấy một địch hai đối đầu với hai vị Sát
Điện Song Đế vẫn không hề tỏ ra yếu thế thậm chí còn chiếm thế thượng
phong.
Đương nhiên không phải là Phương Anh cùng Trâm Anh yếu mà
là vị trí của hai bên hiện nay, nhiệm vụ của Phương Anh cùng Trâm Anh là thủ hộ chứ không phải là tấn công, đặc biệt là Trâm Anh nàng tham chiến mà trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Phía sau Trâm Anh còn có cả
một Sát Điện khổng lồ, nàng không thể giết Võ Thần thậm chí làm Võ Thần
trọng thương cũng không được, sau lưng Võ Thần là Đế Sư Môn, Đế Sư một
lệnh có thể làm Nam Địa cúi đầu, có thể hiệu lệnh thiên hạ.
Cho
dù nói thế có phần khuếch đại uy phong của Đế Sư tuy nhiên ông ta chỉ
bằng một người có thể làm Hải Tộc vô pháp vô thiên phải dùng lễ đối đãi
đủ để hiểu đối với Đế Sư thì Sát Điện không trêu chọc được.
Phương Anh thì hoàn toàn khác Trâm Anh, nàng chính là chiến đấu bằng 10 thành
thực lực của mình thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề sau này,
hành động của Phương Anh cũng thực sự làm Võ Thần rùng mình.
…......
“Võ Thần Vô Cực – Vô Cực Phá Thiên”, một quyền của Võ Thần lại một lần nữa
tung ra, một quyền mạnh kinh khủng không ngờ đập nát cả thanh kiếm trong tay Phương Anh, một quyền làm cả thân hình mảnh mai của nàng bị bắn bật ra ngoài, khóe miệng trào ra một tia máu.
Thân hình Phương Anh
liên tục lùi lại nhưng không ngờ nàng lại đụng vào một bộ ngực rắn chắc, một nam tử không biết từ bao giờ ôm lấy eo nhỏ nhắn của nàng, hắn cúi
đầu xuống dán sát vào khuôn mặt xinh đẹp của Phương Anh, dùng ngón tay
lau đi vết máu trên mặt nàng hành động cực kỳ ôn nhu.
Thân hình
Phương Anh khẽ run lên một chút sau đó vậy mà toàn thân thả lỏng dựa vào bờ ngực đó, hắn xuất hiện cho Phương Anh một cảm giác an toàn, trời có
sập cũng có hắn vì nàng gánh vác, nam nhân của nàng tuyệt đối phải là
nhân vật mạnh nhất thiên hạ.
Thiên lúc này mới ngửa đầu lên nhìn Võ Thần sau đó đưa tay lên trời ấn thẳng xuống :”Làm nàng bị thương chết không hết tội”.
Một vô hình áp lực kinh khủng khiếp từ trên bầu trời xuất hiện, dưới áp lực đó Võ Thần cảm giác mình như một con kiến vậy căn bản không thể cử
động, một đời Võ Thần cứ như vậy chết đi, chết trong một chiêu của đối
phương, chết bởi một cái phất tay.
Trâm Anh không thể tin được
vào mắt mình, ngón tay nàng run lên chỉ vào Phương Anh cùng Thiên kinh
ngạc không nói thành lời :”Ngươi... ngươi các ngươi.....”.
Ẩn sau chiếc mặt nạ của mình Thiên mỉm cười không đáp, hắn cứ như vậy ôm lấy
Phương Anh biến mất ngay giữa thiên địa không để lại bất cứ một lời nhắn nào.
Kế hoạch của hắn đã hoàn thành, tất cả các con cờ đã vào vị trí, bàn cờ đã thiết lập xong, thứ mà Thiên đang chờ đợi là một người
có thể đến chơi cờ cùng mình.
…...........
Nguyên Tố Thế
Giới gặp phải một biến động khủng khiếp, biến động lớn nhất trong cả
trăm vạn năm nay, biến động liên quan đến tất cả sinh linh tại Nguyên Tố Thế Giới.
Ma Giới lần đầu tiên được cho phép tiến vào Nguyên Tố Thế Giới chứ không còn bị phong ấn.
Ma Giới khai thông – Ma Tộc xuất thế.
Chiến Giới mở cấm địa- Chiến Tộc xuất thế.
Nguyệt Giới mở cấm địa – Nguyệt Tộc xuất thế.
Tinh Linh Giới mở cấm địa – Tinh Linh Tộc xuất thế.
Thần Giới khai thông – Thần Tộc xuất thế.
Thần Giới khai thông – Phượng Tộc xuất thế.
Đông Địa – Cực Quang Địa Khu – Quang Minh Thánh Long Tộc xuất thế.
Đông Địa – Cực Ám Địa Khu – Địa Ngục Ma Long Tộc xuất thế.
Vô Tận Hải – Hải Tộc – án binh bất động.
Lý do Bát Đại Viễn Cổ gia tộc xuất hiện chỉ có một lý do duy nhất, bọn họ
xuất thế vì tình hình Nguyên Tố Thế Giới hiện nay, cuộc họp đầu tiên của tất cả các đại cự đầu trong thiên hạ diễn ra tại Đế Sư Môn do Đế Sư làm chủ.
….....
Nam Địa – Hoan Hỉ Tông địa giới lúc này không biết từ bao giờ cũng đã biến thành một thung lũng bằng phẳng thậm chí
không còn một chút dấu hiệu nào của Hoan Hỉ Tông cứ như siêu cấp tông
môn này chưa bao giờ tồn tại vậy, trong một ngày bốc hơi khỏi thiên địa.
Ở một thế giới khác Trầm Côn mở bừng mắt bật dậy khỏi mật thất, khí thế
của hắn đáng sợ vô cùng, hắn vừa đứng lên đã trấn nát toàn bộ mật thất,
mặt đất nát tan, sau lưng Trầm Côn là vô số thân ảnh chân long gầm thét.
Ngay khi Trầm Côn xuất quan vô số nhân vật tăng chúng cúi đầu tiếp đòn :”Cung nghênh công tử xuất quan”.
Trầm Côn lúc này không hề có một tia vui mừng nào, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía bầu trời xa xăm :”Vô Song đúng không ?, hy vọng ngươi đừng có
chết, ngươi còn nợ bản công tử một trận quyết đấu”.
Đại Thiên Thế Giới – Thất Tử – Phật Tông- Quyền Chi Tử – Trầm Côn.
Một người cũng giống hệt Trầm Côn chính là Phật Chủ.
Trong căn phòng thơm ngát u hương, một tuyệt thế nữ nhân đang ngâm mình trong làn nước ấm, mái tóc dài màu trắng buông thõng, làn da mịn màng trắng
bóng, khuôn mặt như cửu thiên tiên nữ, từng ngón tay thuôn dài đầy mềm
mại có điều hắn ta dĩ nhiên là một nam nhân.
Phật Chủ thả lỏng toàn thân, khóe miệng chậm rãi cong lên :”Rảnh rỗi phải đi qua bên đó tìm con gấu trúc chết tiệt đó mới được”.
…..........
Việc của cao tầng thì cứ để cao tầng lo, việc của Thần căn bản chỉ có Thần
mới có tư cách tham dự còn việc của phàm nhân thì cứ để phàm nhân giải
quyết.
Ngay khi trở về Cửu U gia tộc việc đầu tiên mà Lạc Nhạn
làm chính là huyết tẩy gia tộc của mình, ngày hôm đó cao tầng của Cửu U
gia tộc 10 phần chết 7, toàn bộ Cửu U gia tộc lập tức bị quy về dưới
quyền của Lạc Nhạn, đêm hôm đó là một đêm của máu.
Lạc Nhạn không đủ sức chiếm lấy toàn bộ Cửu U Gia Tộc trong một đêm thời gian nhưng nàng có sự trợ giúp của Dã Man Nhân.
Trong đêm tối Lạc Nhạn có chút cúi đầu nhìn thân ảnh to lớn trước mặt, một
nam tử toàn thân màu đỏ với vô số vết thương còn đang được băng lại. Dã
Man Nhân – Hách Mông.
“Lạc Nhạn đa tạ Hách Mông đại ca ra tay trợ giúp”.
Hách Mông lần này không hề tham chiến, vết thương của hắn còn quá nặng tuy
nhiên bằng vào thế lực của Dã Man Nhân thì Cửu U gia tộc chẳng là cái gì cả.
Hách Mông lạnh lùng đáp :”Một mạng trả một mạng, ta nợ chủ
nhân của ngươi một mạng nhưng không có cơ hội báo đáp nữa rồi, ngươi là
tỳ nữ duy nhất của hắn vì vậy bản công tử giúp ngươi ra tay ba lần, đây
là lần đầu tiên”.
…..........
Bắc Băng Cung, Tố Ngôn sau
khi trở về không hề nói bất cứ câu gì, nàng vậy mà lập tức tiến vào cấm
địa, không đột phá Tiên Hoàng cấp thì Tố Ngôn tuyệt đối không xuất quan.
….......
Hai thế lực có lợi nhất trong cuộc chiến Tiềm Long Bảng chính là Việt Quốc
cùng Cửu U gia tộc, ít nhất bất cứ một ai của Nam Địa đều biết hai thế
lực này chính là mặt trời ban trưa, hai thế lực này phát triển thế không thể đỡ.
Phi Thiên Kiếm Tông, Phong Vực, Độc Cô Gia Tộc, Dã Man
Nhân thậm chí có cả Tiêu Dao Môn đều chấp nhận nợ Việt Quốc cùng Cửu U
gia tộc một cái ân tình, món nợ ân tình đương nhiên là khó trả nhất.
Vì Hoan Hỉ Tông biến mất cùng với việc trong top 4 có một người của Việt
Quốc một người của Cửu U Gia Tộc từ đó hai thế lực nhỏ bé này bắt đầu
phát triển một cách kinh khủng khiếp, ít nhất trong 10 năm tới trước mặt họ là một con đường bằng phẳng.
Một điều không ai biết Sát Điện – Sát Đế Trâm Anh chính là hắc thủ sau màn điều khiển và xây dựng toàn bộ Việt Quốc, Cơ Tuyết Nhạn cũng trở thành đệ tử của nàng.
Đương nhiên Trâm Anh tuyệt đối không bỏ rơi Sát Điện, nàng chính là một mình nắm trong tay hai thế lực.
Cái chết của Võ Thần liên quan trực tiếp đến Sát Điện, nếu theo quy cách
bình thường thì chắc chắn hai bên sẽ có một cuộc chiến không thương tiếc thậm chí cả Đế Sư Môn cũng tham chiến có điều không hiểu tại sao Đế Sư
Môn vậy mà như ỉm đi việc này, mặc kệ một mình Võ Thần Điện tham chiến
với Sát Điện.
Ngay khi cuộc chiến chuẩn bị bùng nổ, ngay khi một
trong những thế lực mạnh nhất Tây Địa cùng một trong những thế lực mạnh
nhất Bắc Địa đại chiến thì một tin tức bùng nổ, một tin tức làm Võ Thần
Điện lập tức cúp đuôi bỏ chạy. Mất tích đã lâu Sát Điện – đệ nhất Sát Đế – Ngục Thần trở lại.
Nếu Sát Điện quy tụ đủ cả ba vị đại đế thì
cho dù là Nghịch Thương Thiên cũng chắc chắn không thể thống nhất Tây
Địa nhanh như vậy cùng lắm Ma Pháp Liên Minh chỉ có thể hòa Sát Điện mà
thôi. Nghịch Thương Thiên còn kiêng kị Sát Điện như vậy thì Võ Thần Điện sao dám chiến tiếp.
….............
Trong ba thiên tài
không thể thoát ra khỏi Tiềm Long Tử Địa ngoại trừ Tiêu Thu Phong của
Tiêu Dao Môn và Vô Song thì còn có một người khác.
…..........
Hỏa Quốc – Vô Niệm mãi mãi không trở về.
…..........
Sát Điện – Sát Đế Phương Anh cũng không trở về.
Team Đang Bí Ý Tưởng -
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình.