Tuyệt Thế Thiên Tài Tiểu Công Chúa
~ Mười năm sau~
Trên bầu trời trong xanh, từng đám mây trắng mềm mại như những cục bông gòn
đang lững lờ trôi. Tuy vẫn đang là mùa hạ, nhưng trời không nóng lắm,
chốc chốc lại có một cơn gió nhẹ thoảng qua mát rười rượi, làm lay động
cành hoa anh đào, rơi xuống những cánh hoa nhỏ bé, màu hồng nhạt. Một
ngôi nhà hoang tàn vắng vẻ trong rừng trúc, trước cửa cây hoa đào đang
nở rộ. À, không đúng , kỳ thật bên trong vẫn còn có người.
” Băng Băng , con ngồi giữa trời nắng , rốt cuộc muốn làm gì?” Một phụ nữ y phục vàng không nề hà hét lớn.
Một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời , da thịt trắng nõn , dáng người yểu điệu ,
giống như tiểu tinh linh trong giữa đồi núi.Nữ hài tử bị gọi là Băng
Băng quay đầu lại , tươi cười thật đáng yêu để lộ ra hàm răng trắng:''
bà bà con đang nhặt cánh hoa đào để hoa nương làm bánh nha.” *^;^ các
bạn biết là ai rồi chứ*