Trong quãng thời gian còn lại hai người trở về Á Đông, thật ra hai người họ coi như đã cởi mở với nhau hơn, quan trọng đã đi tới khu Á Nhiệt.
Bệnh viện đối với bọn họ mà nói đã không còn quan trọng, dù sao mục đích Vu Hạo Nhiên làm bác sĩ chính là muốn một cuộc sống yên bình, mà Tân Độ đơn thuần là do Vu Hạo Nhiên lưu lại, mặc dù ngoài mặt nói là bởi vì
Jack – anh trai hắn khống chế, nhưng thật sự khống chế được hắn cũng
gần như là chả có tác dụng gì, phải xem Tân Độ có muốn giả bộ hay không.
Thế nhưng mặc dù như vậy, hai người vẫn rất ăn ý lựa chọn quay về thời điểm ban đầu, sau đó tiếp tục vai diễn bác sĩ và bệnh nhân.
Vì Tân Độ một tuần nay không đến, nên toàn bộ bác sĩ Á Đông mỗi người đều tăng
thêm hai cân, các y tá trực ban cũng thêm mấy người mang thai, sắc mặc
bảo vệ và trưởng khoa cũng hồng hào không ít, ngay cả Lac-to-za cũng
không cần lo lắng đứa nhỏ nhà mình đi đâu nữa, có thể nói là mọi việc vô cùng êm ái.
Cung Văn Hoa và Hồ Qua từ ngày bị Tân Độ lén mang ra khỏi bệnh viện sau đó đều đã được người nhà mang về, còn hung hăng
khiển trách hành động không chịu trách nhiệm của bệnh viện. Kết quả
không biết có phải thực sự không thể chịu đựng được hành động của bọn họ hay các gia đình đã suy nghĩ sâu xa hơn một chút, người nhà hai bệnh
nhân này dĩ nhiên không hẹn mà cùng một ngày Tân Độ trở về đưa bọn họ
trở lại bệnh viện. Vì vậy “Đào viên tam kết nghĩa” (*), ba tên đại ngốc
được tụ họp, buổi tối hôm đó chọc cho Á Đông một đêm gà bay chó sủa.
(*) Vụ kết nghĩa nơi vườn đào á
Thời gian thoáng một cái đã đến tuần giữa tháng mười, trời dần dần trở lạnh, mùa thu ở Hải Nam không thể so với địa phương khác, cho dù lạnh chỉ
thấp hơn không đến vài độ, nhưng sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày giữa
sáng và tối lại vô cùng lớn. Ban ngày thời tiết vẫn như trước, nóng
không thở nổi, nhưng buổi tối nhất định phải đắp chăn. Nếu không gió
biển sẽ thổi vào người toàn thân phát lạnh đến tê dại.
Tối hôm
nay, Tân Độ vài lần “cầu ái” không có kết quả, đành phải hậm hực chui về ổ của mình, sau đó dùng tinh lực mạnh mẽ trai tráng vì người khác cống
hiến.
Hắn cùng Hồ Qua ba người liên tục lăn qua lăn lại từ ban
đêm đến tận buổi trưa. Hồ Qua và Cung Văn Hoa rất thức thời mỗi người
trở về nằm ngay đơ. Còn lại hắn theo như thường ngày chuẩn bị mặt dày
mày dạn nhích từng tí một lên giường Vu Hạo Nhiên, dù sao con mèo nhỏ
ngủ cũng không có quy củ gì, nếu như đạp chăn chẳng hạn hắn sẽ giúp anh
đắp lại, sau đó tiện thể làm một chút chuyện khác, đêm trường dài đằng
đẵng nha….
Nhưng hôm nay không thể so với trước đây, mấy ngày
trước đều từ hai giờ đêm trở đi, ngày hôm nay hắn cứ cảm thấy sẽ phát
sinh ra chuyện gì, chính vì điều này nên hắn tới sớm hai tiếng. Thường
nói người thông minh giác quan thứ sau tương đối chuẩn xác, cho nên hắn
thử nghe theo giác quan thứ sáu của mình một chút, liền ôm gối lắc lư đi đến kí túc xá Vu Hạo Nhiên.
Nhắc tới kí túc xá bác sĩ, kể từ lúc thấy hắn liên tục chảy nước miếng ra ra vào vào vài lần sau đó lại càng quản lý nghiêm ngặt hơn. Từ lúc bắt đầu chỉ có một bảo vệ cho tới bây
giờ đã thành bốn bảo vệ. Tia hồng ngoại báo động trên hàng rào bảo vệ,
hàng rào điện cũng dày đặc không kém.
Nhưng không điều gì có thể
ngăn cản Tân ca đến với vợ yêu của mình, vẫn như trước chuẩn xác ra vào, gian khó không thể gián đoạn, ngoại trừ hôm nay theo cảm giác tới có
phần sớm hơn ngoại lệ.
Tân Độ tự biết ngày hôm nay hắn có lẽ tới
quá sớm, đứng trước của phòng Vu Hạo Nhiên chần chừ một chút, thấy bên
trong hình như vẫn sáng lên ánh đèn nhỏ, không chừng là điện thoại di
động hoặc là máy vi tính. Vì vậy thuận đường tìm hai vị bác sĩ hàn huyên một chút. Tuy rằng cách hắn nói chuyện phiếm có điểm đặc biệt, chính là tự kỷ không nói lời nào, đối phương gào thét các kiểu, nhưng cũng coi
như đang giết thời gian, người nào đó làm không biết chán.
Ước
chừng qua nửa giờ, Tân Độ đùa bỡn chán chê, liền lẻn vào phòng Vu Hạo
Nhiên. Tân Độ gỡ cửa sổ xuống sau đó chui vào, Vu Hạo Nhiên cũng biết
không ngăn được hắn, vì vậy mắt nhắm mắt mở coi như không biết. Cho nên
hắn quen cửa quen nẻo, chỉ cần nhắm mắt lại cũng có thể vào được.
Thế nhưng đêm nay có chút kì quặc, bởi vì khi hắn sờ lên giường chuẩn bị
đem người ôm vào lòng đột nhiên phát hiện trên giường không có một bóng
người. mà một mảnh ánh sáng kia chẳng qua là một cái đèn pin tiết kiệm
năng lượng, hơn nữa đèn pin này là cố ý đặt ở trong chăn, sau đó chỉnh
cho chăn lộ ra một khe hở, hơn nữa chăn được chồng lên nhau nhìn hình
dáng giống như có người ở bên trong, tạo thành một dáng điệu chui vào
trong chăn xem điện thoại di động…
Muốn nói chuyện này không phải cố ý, Tân Độ cũng không tin. Hiểu rõ đặc tính cũng dám như vậy lừa gạt
hắn trừ Vu Hạo Nhiên ra còn có thể là ai khác? Bất quá trong mắt hắn Vu
Hạo Nhiên mặc dù khó hiểu nhưng vì sao lại làm như vậy? Thời điểm trước
kia cùng lắm là cự tuyệt hắn mà thôi, Tân Độ luôn tự giác, cần phải chờ
lúc anh ngủ mới lẻn vào, cho nên lúc nào cũng phải đí thăm dò trước
tiên! Thật không ngờ nhanh như vậy con mèo nhỏ lại học được cách lợi
dụng điểm này!
Tân Độ suy đoán như vậy, mà nhìn vào thời điểm đó, nhưng bây giờ toàn bộ sự việc, sở dĩ dựa theo quy luật trước kia mà
tính, người này…ban đầu…là muốn lừa hắn qua hai giờ, nếu nói như vậy,
Tân Độ liền mất hứng, nghĩ đến một người đã có chồng ban đêm không về
nhà quả thực rất đáng đánh. Vì vậy hắn định bụng xem con mèo nhỏ gần đây hay tới chỗ nào câu cá.
Nói đến câu cá, chẳng nhẽ Vu Hạo Nhiên
câu hai tên ngốc trong bệnh viện. Chỉ là Tân Độ không nghĩ hai người này ý chí nỗ lực tương đối mạnh mẽ, dưới sự công kích của bao nhiêu người
vẫn có thể kiên trì ở lại, cũng đủ thấy hai người này bị cấp trên chèn
ép bao nhiêu.
Vì vậy, tinh thần tràn đầy niềm tin, Tân Độ sải bước đi đến rừng chuối tây, địa điểm nói chuyện ban đêm thuận tiện nhất.Phải nói Tân Độ vốn không muốn biết con mèo nhỏ câu cái gì cá, cũng không
quản con mèo nhỏ câu cái gì cá hắn cũng sẽ không quản. Thế nhưng không
đợi hắn kịp vào sâu trong rừng chuối tây chợt nghe một tiếng ẩn nhẫn gầm nhẹ nói: ” Anh đừng tưởng rằng chúng tôi không biết anh nghĩ gì. Anh
cùng Ba Thị hẹn nhau muốn nuốt đinh châu, sau đó sẽ lừa tiểu thái tử
kiện chúng tôi, ít nhất phải bồi thường 10 vạn, anh nghĩ SAA chúng tôi
sẽ ngồi không sao?”
SAA quả thực không phải, từ khi bọn họ muốn
lấy mật mã từ Vu Hạo Nhiên, Tân Độ đã biết bọn họ không sạch sẽ,chẳng
qua Tân Độ cũng không phải ăn chay, nhưng rốt cuộc Vu Hạo Nhiên tới đây
gặp mấy người bọn họ diễn vai gì thì không biết được.
Hiện tại,
Tân Độ hiếu kì vô cùng, con mèo nhỏ rốt cuộc là muốn ăn con cá kia, vậy
ai mới là đối tác thật sự của anh, có lẽ chỉ có chính anh biết.
“Nếu các anh đã nghĩ như vậy, tôi đây cũng không còn gì để nói. Nếu chúng ta hợp tác cơ bản nhất phải có sự tín nhiệm, bằng không tôi cũng sẽ không
trở về đem mật mã nói cho các anh biết. Hơn nữa đối với tôi hắn đã chẳng còn chỗ nào để lợi dụng được nữa. ” Vu Hạo Nhiên nói lời này tương đối
điềm tĩnh, nửa thật nửa giả, ngay cả người từng trải trên thương trường
cũng không chắc có thể tìm ra sơ hở.
Mà lời này của Vu Hạo Nhiên
lại làm cho trái tim Tân Độ lỡ một nhịp. Nhận thức của hắn rất nhạy cảm, từ “hắn” trong câu chẳng còn chỗ nào để lợi dụng kia chắc chắn muốn nói chính mình. Cách con mèo nói chuyện rất lạnh lùng, nhưng chính tai hắn
nghe được lời nói lạnh nhạt như thế không ngờ khiến kẻ “bách độc bất
xâm” da đầu cũng phải tê dại. Vì vậy theo ban năng hắn chọn “đối sách”
nghe tiếp.
“Đừng nghĩ chúng tôi là kẻ ngốc, tên tiểu tử ngốc suốt ngày bám sau mông anh, tất cả mọi việc đều nghe theo anh, đến lúc đó
anh chỉ cần ngủ với hắn một lần hắn chắc chắn chuyện gì cũng đồng ý?!”
Đây là thanh âm của Degudasi Yuriy vẫn như cũ nói chuyện do do dự dự.
Sting Lyons ăn khớp nói: “Hay, quan hệ giữa anh và Ba Thị mọi người đã sớm
biết, mấy năm trước hai ngươi hùn vốn chặn A Tỵ Vương, nếu không phải
sau lại có người giúp A Tỵ Vương một tay, đoán chừng lão bất tử đã sớm
thua trong tay hai ngươi. Thủ đoạn của hai người thật khiến chúng tôi mở mang mang tầm mắt. Quan trọng mà nói hai người hiện tại đã trở mặt,
chúng ta quả thật không tin nổi.”
“Tôi thấy hắn và tiểu tử ngốc
cùng một chỗ nói không chừng do Ba Thị chỉ điểm, hơn nữa tôi thấy tên
ngốc kia thật sự trúng kế của anh.”
Vu Hạo Nhiên nghe xong trên
gương mặt hiệt lên nét tức giận, mở miệng nói: “Tôi ở cùng hắn cũng chỉ
là kế sách tạm thời, nếu các anh nói như vậy, đừng trách tôi trở mặt.
Đến lúc đó tôi quả thực muốn cùng Ba Thị liên thủ, chính là đao thương
tương kiến (vũ khí gặp nhau), ai thua ai thắng còn chưa quyết định đâu!”
Tân Độ nghe xong lời này trong lòng chợt lạnh, nhưng hắn vẫn rất tin tưởng
cho rằng đây cũng chỉ là đối sách của con mèo nhỏ mà thôi. Nghĩ đến Ba
Thị, hắn chỉ biết đó là cái tên khác của Vu Mẫn Mẫn, so với Vu Mẫn Mẫn
thấu tình đạt lý, Ba Thị trên thương trường chính là một nữ ác ma ăn
tươi nuốt sống.
Nếu không nói về Ba Thị, Tân Độ kinh hãi nhất là
việc Vu Hạo Nhiên lại có thể cùng Vu Mẫn Mẫn bắt tay lôi A Tỵ Vương
xuống nước, phải biết rằng, bốn năm trước A Tỵ Vương đã là bá chủ một
phương, cũng không thua kém Vu Minh Thanh hiện nay. Lão A Tỵ cũng nói
qua, tiểu tử khiến ông trở thành như vậy cũng chưa từng lộ mặt, song
cũng vì vậy mà hắn may mắn kết giao được với A Tỵ Vương, nếu không cũng
không có hắn ngày hôm nay, nhắc tới đều là công lao con mèo nhỏ.
Hiện tại xem ra, hắn thực sự phải quan sát thật kỹ con mèo nhỏ, tựa hồ vuốt
mèo nên được cắt, cào người nhưng lại muốn bồi thường.
Degudasi
Yuriy và Sting Lyons đối với lời nói của Vu Hạo Nhiên nửa tin nửa ngờ,
cuối cùng Degudasi Yuriy như trước đưa ra chủ ý nói: “Vậy sáng sớm mai
anh hãy đem hạt châu giao cho chúng chúng tôi, cùng với mật mã. Đến lúc
đó chúng tôi sẽ tự động biến mất, nhưng phải biết anh cùng Ba Thị liên
thủ, SAA sẽ định tội thông đồng với địch để giết anh.”
“Được.” Vu Hạo Nhiên không chút suy nghĩ liền đáp ứng, sau lại nhớ ra cái gì
đó:”Hàng sau khi được xuất ra tôi theo thường lệ thu năm phần.”
“Cái này là quy củ cũ.” Degudasi Yuriy nói, khẩu khí trái lại hòa nhã hơn rất nhiều.
Lúc ba người thương nghị xong, Vu Hạo Nhiên liền rời đi trước, Tân Độ vốn
định đi theo Vu Hạo Nhiên, nhưng ngay lúc Vu Hạo Nhiên rời khỏi lại nghe thấy Degudasi Yuriy âm thầm cười nói: “Hiện tại hắn còn muốn thu năm
phần, vậy còn phải xem hắn có cái mệnh đó hay không.”