“Con mèo nhỏ, anh sẽ tắm rửa sạch sẽ tỉ mỉ phần dưới cho em, nếu em
không đồng ý thì nói ra, còn nếu đồng ý thì đừng nói gì cả.” Tân Độ vừa
nói vừa trộm cười, đồng thời không quên điều chỉnh thời gian tắm trong
bồn, vốn định đặt nửa giờ, nhưng vì hiện tại còn một số việc phải làm,
cho nên hắn miễn cưỡng đổi thành ba giờ đồng hồ…
Nghe nói là lần đầu tiên thì không được làm quá lâu, không thể tổn thương con mèo nhỏ được!
Cài đặt thời gian xong xuôi rồi, Tân Độ liền vội vàng ôm lấy thân hình vừa
ấm vừa mềm như bông trong ngực, ngẩn ngơ một lúc lại bất giác đưa tay
vuốt ve cần cổ trắng nõn ấy.
Nhìn xem, con mèo nhỏ có làn da thật trắng nha! Tân Độ một bên mở miệng cảm thán, một bên luồn tay xuống dò
xét phía dưới. Cảm giác mềm mịn mát lạnh khiến người hắn không khỏi bùng lên một cỗ hỏa khí, phát hiện anh không có ý phản đối, dục hỏa hắn lại
càng được thể bùng phát mạnh mẽ.
Vu Hạo Nhiên bị mơn trớn đến nỗi yết hầu căng cứng, thời điểm tay hắn chạm đến hai điểm mẫn cảm trước
ngực anh cũng là lúc anh cảm thấy vô cùng khó chịu, thở hổn hển gấp gáp, còn thêm chất cồn như giục giã trong cơ thể, khiến anh không khỏi bất
giác ưỡn mình hướng về phía người trong ngực mà cọ cọ.
Vốn là
chẳng còn lí do gì để kìm nén nữa, nhất thời cảm nhận được động tác của
anh lại càng như tìm được sự khuyến khích, lại nhìn làn môi anh đỏ mọng
vì hơi rượu nóng bỏng khe khẽ hé mở, thật không khác gì một thứ quả đông lạnh ngon lành mê người, khiến hắn không chút do dự chiếm đoạt lấy.
Đôi môi Vu Hạo Nhiên rất lạnh, cho dù đã ngâm trong nước nóng lâu như vậy
nhưng vẫn thật lạnh, thế nhưng Tân Độ một chút cũng không chê, nhẹ nhàng liếm liếm một bên môi của anh, từng chút từng chút hâm nóng bờ môi ấy,
dịu dàng đùa giỡn cánh môi anh đào thật lâu trong miệng, day day cắn mút cho đến khi môi anh trở nên đỏ hồng âm ấm mới hài lòng dùng lưỡi cạy mở hai hàm răng, nhẹ đẩy cái lưỡi nóng bỏng của mình vào…
Bên trong miệng anh lại không hề lạnh giá như cánh môi bên ngoài kia, lẫn trong
hơi nóng từ cổ họng còn có một chút hương vị ngọt ngào mê đắm như sữa
hoà quyện cùng dư vị của rượu. Tân Độ âu yếm dùng lưỡi đút cho Vu Hạo
Nhiên chút điểm tâm ngọt, vừa say sưa vừa suy nghĩ, hình như con mèo nhỏ của hắn ngoại trừ ăn cơm ra thì những thứ khác đều là do hắn đút ăn,
đặc biệt là rượu, xem ra đêm nay hắn phải uy anh ăn cho thật no mới
được!
Người mặt dày nào đó sau một hồi do dự đã quyết định đẩy
lưỡi tiến vào thật sâu, mới đầu vẫn còn thật nghiêm túc chậm rãi liếm
nhẹ đầu lưỡi anh, từ trong ra ngoài một chút không sót, sau đó liền cảm
thấy cái đầu lưỡi mình đang mút dường như có hơi hơi đón chờ mình, cũng
không biết là đã liếm mút đến mê muội rồi hay là do thân thể phản ứng,
nhưng cứ mỗi lần anh khẽ động đậy là hắn lại càng ham muốn hôn sâu hơn
nữa, lâu hơn nữa, muốn đầu lưỡi ngọt ngào ấy nhiều hơn nữa, đã mút tới
mút lui rất nhiều lần mà Tân Độ vẫn muốn tiếp tục khám phá khoang miệng
nhỏ nhắn ấy…
Quả nhiên! Anh dường như cũng đang từ từ đón nhận
hắn, mà còn chủ động cùng hắn dây dưa ngang dọc, triền miên đến cao trào liền phát ra những thanh âm rõ ràng kích thích, dải màu bạc lưu bên
khoé miệng cũng từ từ chảy xuống, kiều diễm mê người, như là muốn
càng nhiều hơn nữa.
Tân Độ thấy anh tự nhiên chủ động như vậy
thì thập phần kích động, rút đầu lưỡi ở trong miệng anh ra, từ hai điểm
hồng hồng trước ngực, men theo đường cơ trên thân thể anh mà trượt xuống dưới, tự do lộng hành, mỗi tấc thịt đều thèm muốn liếm láp, đến ngay cả những chỗ cực kì bí mật cũng không bỏ qua, vô cùng chăm chú, giống như
hắn đang muốn dùng lưỡi vẽ lại toàn bộ hình dáng cơ thể anh, sau đó khắc sâu trong lòng, vĩnh viễn không thể quên.
Vu Hạo Nhiên không hề
nhỏ bé và yếu ớt như trong tưởng tượng, ít nhất anh cũng có sáu múi cơ
bụng, hơn nữa hai bắp tay cũng thật sự rắn chắc, vòng eo nhỏ gọn tinh tế kia lúc bị Tân Độ tham lam gặm nhấm, xoay xoay vòng vòng 180 độ cũng
không thấy anh hừ một tiếng, có thể thấy anh vô cùng dẻo dai.
Vì
thế xét trên phương diện dẻo dai này, trong đầu bạn học Tân Độ hiện lên những hình ảnh sắc tình, nhưng chỉ trong vài chục giây lóe lên rồi rất nhanh đã biến mất.
Bạn học Tân Độ sau khi vất vả trèo đèo lội sối qua mấy cái mương nông rãnh cạn, cuối cùng đã tìm
được một khu rừng rậm, hắn tìm đến khu rừng này là muốn khám phá tiểu
miêu miêu ở nơi xa xôi hẻo lánh nhạy cảm kia của con mèo nhỏ, thế nhưng
không đợi Tân Độ hành động đến bước thứ hai, tiểu miêu kia đã tự mình
đứng dậy, hiên ngang khảng khái ngay giữa núi rừng bát ngát, rất có khí
thế coi thường thiên hạ.
Tân Độ nhìn thấy tiểu miêu miêu tự mình chui ra, liền không chút khách khí nắm lấy, sau đó ngậm vào miệng, chậm rãi di chuyển.
Vu Hạo Nhiên sao có thể chịu được kích thích như vậy, ngay lúc vừa thiêm
thiếp ngủ thì dưới thân bùng lên nhiệt hoả, thế nhưng chất cồn ngấm
trong cơ thể vẫn khiến anh rất mơ hồ, cho dù có thể khôi phục được một
tia ý thức, nhưng vẫn mỏi mệt muốn chết, chỉ có thể cảm nhận được có thứ gì đó nóng bỏng đang lộng hành nơi mẫn cảm của mình.
Cảm giác vô cùng thoải mái, chỉ cần uống rượu vào thì ai cũng như nhau, luôn có xu
hướng phơi bày con người thật sự, người nào dù thường ngày luôn chân
thật mộc mạc không chút dục vọng cũng có thể trần trụi không che đậy,
hơn nữa, là đàn ông, có ai lại không muốn chỗ ấy của mình được hầu hạ
như vậy? Thế này quả thực chẳng khác nào chiêu đãi khách quý.
Tân Độ thấy anh càng được phục vụ đến thoả mãn, cái của anh lại càng dốc
sức đứng lên, mới đầu hắn chỉ nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi quấn quanh tiểu
miêu miêu, sau đó mới bắt đầu mơn trớn trêu đùa, mà nơi mẫn cảm nhất kia y như cái miệng nhỏ nhắn, mỗi khi đùa đến cao trào còn phun ra những
giọt sương trong suốt, nhìn thực câu nhân. Quanh quẩn bên trên đủ rồi,
hắn lại bắt đầu dùng lưỡi vẽ theo những đường gân xanh, mỗi lần vẽ xong
một chỗ lại mút nhẹ một chút, một chút rồi một chút, cho đến khi hắn
ngậm hết toàn bộ, lúc này bốn phía xung quanh tiểu miêu miêu mới thật sự phấn khích dâng lên…
Cứ như vậy không lâu, nơi ấy của Vu Hạo Nhiên liền tiết ra chất dịch nóng ẩm dinh dính…
Vu Hạo Nhiên mơ màng cảm nhận sự thoả mãn, nhưng vẫn rất mệt mỏi không còn chút khí lực, xụi lơ trong lòng Tân Độ, để mặc hắn tuỳ ý tẩy rửa.
Tân Độ rửa sạch cho tiểu miêu miêu, rốt cục cả người không thể kìm nén được nữa, mà tiểu huynh đệ của hắn lại ra vẻ kháng cự, dữ dội đến nỗi toàn
thân đều biến thành một màu xanh tím, trở thành một khối côn thịt mình
đầy gân xanh có thể bùng phát bất cứ lúc nào, chỉ cần một lần va chạm vô tình rất nhẹ cũng khiến cho tĩnh mạch khắp người Tân Độ sôi trào mãnh
liệt, chưa bao giờ có một thứ cảm xúc hưng phấn đánh thẳng vào trung tâm đại não làm tiêu tan mọi lí trí của hắn như thế, sự phòng thủ yếu ớt
cuối cùng của hắn cũng chẳng ngăn nổi nước tràn bờ, cho nên tắm rửa chưa đầy hai phút đã vỡ đê mất rồi…
Tân Độ nén thống khổ để bôi trơn
cho con mèo nhỏ, vì không muốn tiểu huynh đệ hưng phấn quá mức mà trở
nên thô bạo, hắn lập tức lao đến bên thành bồn tắm, lôi từ bên trong
vách tường ra một hộp thuốc bôi trơn. Thực ra mấy cái hộp này hắn đã mua sẵn ngay từ lúc mới quen biết con mèo nhỏ, nhưng sợ để lâu không dùng
sẽ hết hạn mất, cho nên hắn mua cả một đống nhét vào đây.
Nhờ
thuốc mà hắn có thể bắt đầu khám phá nơi phía sau ấy, vốn là lúc hắn đưa ba ngón tay vào con mèo nhỏ đã hơi nhíu mày, nhưng mà so với tiểu huynh đệ thô lớn của hắn… vì để an toàn… hắn vẫn quyết định đưa vào nốt hai
ngón tay…
Nhưng khi Tân Độ mới đưa vào đến ngón tay thứ tư, Vu
Hạo Nhiên đã gần như đến cực hạn, sự khó chịu ban đầu càng thêm rõ rệt…
Cũng không phải bộ phận của con gấu nào cũng lớn, bao gồm cả
tay.
Tân Độ thấy trán anh đổ một tầng mồ hôi lạnh, thái dương hằn những vết gân xanh, hắn sợ anh chịu không nổi nên đành ngừng di chuyển, chỉ có thể nới rộng nhẹ nhàng bên ngoài, cầu mong anh nhanh chóng thích ứng.
Sau năm sáu lần khổ sở như vậy, cuối cùng Vu Hạo Nhiên cũng có thể ôm trọn năm đầu ngón tay của hắn. Tân Độ liếc mắt nhìn tiểu
huynh đệ, tuy là vẫn còn một chút vội vàng, nhưng như thế cũng miễn
cưỡng xem là được rồi, vì thế hắn để cái đó ngập trong nước, sau đó nâng nó lên giữa hai chân, đẩy tiểu huynh đệ đi vào…
“A…” Vu Hạo Nhiên bị cảm giác xé rách đau đớn làm cho đầu óc như muốn nổ tung, thật sự không thể nhịn nổi mà rên rỉ một tiếng.
Trớ trêu thay, một tiếng này lại là thanh âm mang theo dục vọng hấp dẫn,
khiến cho Tân Độ càng thêm hưng phấn điên cuồng, trời mới biết cái loại
cảm giác được bao bọc này có bao nhiêu kích thích, vách thịt bên trong
nơi đó vừa mềm mại vừa ấm áp, dường như đang gắt gao ôm lấy tiểu huynh
đệ của Tân Độ mà thoả mãn hắn, hơn nữa ở những chỗ đã được dầu bôi trơn
tiếp xúc qua, mặc dù bị bao lấy chặt chẽ nhưng vẫn có thể chậm rãi di
chuyển không mấy khó khăn.
Lúc đầu hắn còn có thể để tiểu huynh
đệ nằm im bên trong tiểu huyệt để từ từ cảm nhận sự thống khoái mỹ miều, nhưng Vu Hạo Nhiên cứ liên tục than nhẹ một tiếng lại một tiếng, âm
thanh thống khổ lại có chút sung sướng khàn khàn, tưởng như là tiếng
trời vọng xuống, từ bên tai hắn truyền thẳng vào đại não, không ngừng
làm toàn thân hắn căng cứng hưng phấn, khiến cho lí trí bị nuốt chửng
gần hết, tất thảy chỉ còn lại sự chiếm hữu mãnh liệt.
Vì thế ngay lúc anh vừa khẽ rên rỉ mơ hồ, hắn liền liều lĩnh đâm thẳng vào chỗ sâu
nhất, mỗi một lần đều rút ra đến tận cửa, sau đó lại hung hăng đẩy mạnh, cứ thế kịch liệt lặp đi lặp lại nửa giờ đồng hồ, thấy móng tay Vu Hạo
Nhiên đã đâm vào lòng bàn tay muốn chảy máu, giọt mồ hôi rơi khẽ động
làn nước trong xanh, hắn liền tạm thời dừng lại, sau đó bế anh ngồi lên
người mình, tách hai chân anh sang hai bên, tạo nên một tư thế gắn kết
chặt chẽ.
Vu Hạo Nhiên giờ phút này mới ghé đầu vào bờ vai của
hắn, đôi long mi ướt sẫm khe khẽ rung, không biết dòng nước chảy xuống
ấy là mồ hôi hay là nước mắt, khuôn mặt nhợt nhạt thở dốc một hồi, cuối
cùng cũng mở miệng nói, “Anh thật sự yêu tôi sao?”
Một câu hỏi đơn giản mà nhẹ như gió thoảng, nếu không cẩn thận lắng nghe sẽ bị bao phủ giữa những tiếng thở dốc xung quanh.
Thế nhưng Tân Độ vẫn thật sự nghe thấy, hắn đã chờ đợi câu hỏi này của anh
lâu lắm rồi, vì thế hắn nắm tay anh thật chặt, hung hăng di chuyển hai
cái nữa mới ngậm lấy vành tai anh thủ thỉ, “Yêu! Chưa bao giờ yêu một
người đến thế, cho dù mất hết mọi thứ cũng không muốn mất đi em!”
“A!” Vu Hạo Nhiên để mặc hắn chậm rãi di chuyển bên trong cơ thể mình, thanh âm lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng lại vùi đầu vào ngực hắn, khe khẽ cong khoé
môi.
Tân Độ thấy anh trả lời mỗi tiếng “a”, trong lòng lại lập
tức sôi trào, giống như là nghe được lời thề hẹn gì đó, lại dùng thêm
sức va chạm mãnh liệt, có điều không thô bạo như vừa rồi, mà là di
chuyển vô cùng có kĩ xảo, mỗi khi chạm đến chỗ mẫn cảm của anh, nghe
được tiếng anh rên rỉ khàn khàn là hắn lập tức dừng lại, sau đó lui ra
ngoài, đến lần thứ hai mới thật sự tiến vào…
Cứ như vậy một giờ
nữa trôi qua, quang cảnh kiều diễm trước mắt trong phòng tắm không còn
những âm thanh khàn khàn đau đớn nữa mà tràn ngập những tiếng thở dốc
sung sướng cùng tiếng nước chảy tí tách, lặp đi lặp lại, cứ thế mãi cho
đến tận nửa đêm…