Ngồi vào vị trí của bọn họ, nếu thò tay nhận đồ vật sẽ khiến người khác
nhìn chằm chằm vào, mà đối với nhân viên đơn vị thì đó là vấn đề thái
độ.
Bên phía Tề Vân này Tần Mục lại đặt mục đích, hắn ngược lại biết rõ một
ít. Chuyện Tần Mục tiến vào văn phòng của Bùi Hải Đào vào trưa hôm sau
đã truyền ra ngoài, Tề Vân tự tin chưa có năng lực khiêu chiến với Bùi
Hải Đào nhưng trong các phó bộ trưởng hắn có thể tranh giành địa vị đệ
nhất. Chỉ cần nhịn được tới vị trí đệ nhất phó bộ trưởng, đến lúc đó Bùi Hải Đào lui xuống hoặc là có chuyện gì khác thì hắn có khả năng được
chọn làm người nối nghiệp!
Kể từ đó đối với Tần Mục đi tìm hiểu, Tề Vân vẫn rất hài lòng. Dính vào
đại thụ, Tần Mục còn không quên người ra tay giúp hắn lúc lâm nguy, hơn
nữa còn lộ ra chuyện công ty internet Hoa Hạ, làm cho Tề Vân âm thầm gật đầu. Tần Mục không cách nào làm được chu đáo, cỏ đầu tường là thứ người ta kiêng kỵ nhất, đối với Tần Mục mà nói loại lựa chọn này không phải
hắn muốn, nhưng mà không được thì Tề Vân phải biểu hiện khiến hắn thỏa
mãn, lúc gần đi còn dặn dò Tần Mục có thời gian thì tới nhà của hắn ngồi nhiều, giao lưu trao đổi. Làm cho một phó bộ trưởng nói lời này, Tần
Mục biểu hiện thì kinh sợ, làm cho Tề Vân không nói thêm lời nào.
Về phần Hạ Chân bên này Hạ Chân và Tần Mục đối mặt cũng có chút xấu hổ.
Tần Mục lợi dụng Hạ Chân ở Bắc Liêu, Hạ Chân đã ở bộ tin tức này lợi
dụng Tần Mục, vốn quan hệ của hai người phải chặc chẽ nhưng bây giờ thì
bất hòa. Hạ Chân lựa chọn không có sai, Tần Mục lựa chọn không có sai,
cho nên nhìn Tần Mục thì Hạ Chân thở dài.
Nhưng mà Tần Mục không có qua ghen ghét Hạ Chân, ngược lại cảm thấy đây
mới là quan trường. Hắn kính Hạ Chân một điếu thuốc, bắt đầu nói cho Hạ
Uyển Nhi chuyện về sau, nhưng mà không tìm ra lời nói.
- Hạ bộ trưởng, tính tình của Hạ thư ký không quá thích hợp ở trong khoa nghiên cứu.
Tần Mục nói chuyện cũng không có quá nhiều kiêng kị, Hạ Chân biết rõ thế lực sau lưng của Tần Mục, hơn nữa hắn là lãnh đạo trực tiếp của Hạ Uyển Nhi, Tần Mục có tư cách nói như vậy.
- Ai, nha đầu kia làm anh phiền lòng.
Hạ Chân nói sang chuyện khác tán thưởng Tần Mục, lắc đầu thở dài nói.
- Bây giờ là thời điểm cải cách mở cửa, bằng tính tình hấp tấp của Hạ
thư ký thì nên đi cơ sở, không chuẩn còn có thể xông ra bầu trời của
mình đấy.
Tần Mục rút điếu thuốc nói ra.
- Một nha đầu đi cơ sở không tốt lắm.
Hạ Chân nói một câu như vậy, trong đó hương vị ai cũng có thể nghe ra.
Cho dù nữ nhân kết hôn, nếu hơi có chút tư sắc cũng bị người ta nhìn
chằm chăm vào, huống chi Hạ Uyển Nhi lconflaf tiểu nữ hài xinh xắn nữa
chứ? Hạ Chân là phó bộ trưởng không sai, nhưng không có chức vị, có
nhiều chỗ không có thực quyền, nếu như Hạ Uyển Nhi đi cơ sở, đụng một ít người có bối cảnh còn khó nói được gì.
- Mấy ngày hôm trước thời điểm tết nguyên tiêu, nghe nói ở Quý Bình có
hạng mục cứu trợ người nghèo, bộ giáo dục rất quan tâm chuyện này, tôi
thấy nên đưa cô ta sang đó rèn luyện một chút.
Hạ Chân bị Tần Mục nói như vậy không hiểu ra sao, không biết Tần Mục tại sao đánh chủ ý này. Nếu thật đặt trong hạng mục được chú ý, vậy Hạ Uyển Nhi lăn lộn ở cơ sở giảm đi nhiều băn khoăn của Hạ Chân, nhưng mà dụng ý của Tần Mục là thế nào?
Tần Mục cười tủm tỉm nói ra:
- Kỳ thật Hạ thư ký đi vào trong đó cũng có lợi, biểu đệ Đậu Đức cũng
của tôi tạm thời giữ chức vụ ở đó rèn luyện, tất cả mọi người là bạn, có thể chiếu cố lẫn nhau mà.
Hạ Chân hiểu ra. Đậu Đức có ý với Hạ Uyển Nhi, Hạ Chân hắn cũng biết rõ, Tần Mục đang có ý định tác hợp hôn nhân sao? Vấn đề này đúng là vấn đề, Tần Mục chức vị còn chưa có tư cách kia, tối thiểu nhất cũng là Cao
Phái mới được. Hạ Chân suy nghĩ một chút và nói:
- Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ.
Đề tài này chấm dứt, hai người không có tiếng nói chung, Tần Mục liền tìm cớ cáo từ, Hạ Chân tiễn hắn ra cửa. Tần Mục nói ra:
- Hạ bộ trưởng, lần này tới vội vàng, cũng không mang cái gì tới, mấy
ngày hôm trước có bộ hạ cũ đi lên kinh thành này, tặng cho tôi một chút
mai mơ, tôi mang hộ cho ngài một chút, mong không ghét bỏ.
Đợi đến lúc Tần Mục đi rồi, Hạ Chân nhìn qua túi mai mơ, lắc đầu nở nụ
cười khổ, Tần Mục đang hỏi hắn có hối hận không dứt khoát hông? Mới mai, tâm mai, hối hận!
Lúc này Tần Mục đã cắm rễ ở bộ tin tức, công tác của khoa nghiên cứu đi
vào quỹ đạo, đầu tháng một đã có hạnh mục nghiên cứu thành công, quân
đội cũng khen ngợi, hy vọng khoa nghiên cứu không ngừng cố gắng.
Thời gian vững vàng làm cho Tần Mục cảm thấy toàn thân khó chịu, hắn có
cảm giác chuyện ngoài ý muốn phát sinh, nhưng không biết rõ loại dự cảm
này nằm ở đâu.
Quý Thu đi Đằng Long, đảm nhiệm bí thư thị ủy Đằng Long, vừa lên đài đã
bắt đầu bốc hỏa, trực tiếp gạt bỏ những cái đuôi của Tô Ký Bắc ở lại
Đằng Long hoặc là đồng hóa, lực đạo mạnh phi thường. Có Trương Thúy hiệp trợ, còn có Lưu Đại Hữu nắm giữ thế lực công - kiểm - pháp, thành phố
Đằng Long như núi lửa bộc phát, nơi này có thể nói là được Tần hệ nắm
giữ, không bằng nói đã biến thành hậu hoa viên của Tần Mục. Khu phát
triển và khu chợ phiên tăng lên vùn vụt, Thanh Thao có xu thế tăng lên
cấp thành phố, Tần Mục chỉ cần được điều nhiệm đi thì hắn sẽ biến thành
siêu sao ở đây.
Thành phố Khai Phát bên kia động tĩnh không nhỏ, Tần Mục không có nhìn
thấy tình huống cụ thể, nhưng đoán chừng có hai thủ đoạn, cưỡng chế và
thỏa hiệp, đây là thủ đoạn thường xuyên dùng nhất, nhưng mà treo chuyện
này đi, chỉ bằng vào hai thủ đoạn này là không đủ, còn phải có cái gì đó khác biệt.
Nhưng Tần Mục biết rõ, cảm giác bất an của hắn không phải nằm ở đây, mà là dự cảm trong tối tăm.
Tháng giêng đã đi ra ngoài, trung tuần tháng ba. Ngày hôm nay chính là
chủ nhật, Tần Mục sáng sớm đã thức dậy, một người ở trong nhà nhàm chán, liền mặc quần áo ngủ khoan thai đi xuống lâu, đi tới công viên Tây Hải.
Trong công viên Tây Hải có hình dáng khác biệt, hành lang khúc chiết.
Toàn bộ công viên dùng bố cục thần thoại "Một trì ba tiên sơn", hình
thức đặc biệt, giàu có ý cảnh tưởng tượng. Mặt nước khoáng đạt, tháp
đồng hồ, thương tùng thúy bách, hoa và cây cảnh hương thơm, đình đài lầu các, động đá, nhiều dáng vẻ khác lạ giống như tiên cảnh.
Tần Mục kiếp trước chưa đi tới kinh thành, còn không có đi hưởng thụ ở
nơi đây. Hôm nay ở kinh thành cũng chỉ ở trong đơn vị làm việc, không có rút ra bao nhiêu thời gian đi du ngoạn một phen. Hôm nay trùng hợp có
thời gian hắn đi thẳng tới Hồi Âm Bích, nơi này rất nổi tiếng.
Hồi Âm Bích nằm bên trái quảng trường trống trải của công viên Tây Hải,
Tần Mục thả bước rất chậm. Hắn đi từng bước tới Hồi Âm Bích, Tần Mục suy nghĩ đi đi. Vào sáng sớm có không ít người ở trước Hồi Âm Bích luyện
quyền, nhưng người trong Hồi Âm Bích không có mấy người.