Thanh Quan

Chương 718: Đụng Người. (1)


trướctiếp

Sau đó Tần Mục đi quân đội Ký Nam, hắn gặp mặt Chu quân trưởng Chu Chí Nam. Tần Mục cũng nói chuyện trùng tu đập lớn cho Chu Chí Quân nghe, đây là chuyện liên quan mạng sống cả triệu người, tuyệt đối qua loa không được.

Tần Mục biểu lộ ngưng trọng cũng khiến Chu quân trưởng thỏa mãn, lúc này vỗ vai Tần Mục, khí lực nặng nề khiến Tần Mục nhìn qua Hàn Tuyết Lăng cười khổ. Chu chí quân nói:

- Tiểu Tần, cháu cứ yên tâm, chúng ta sẽ chăm sóc tốt tiểu Hàn, chỉ là chuyện luyện binh mà thôi.

Hàn Tuyết Lăng cắn môi dậm chân, trực tiếp chạy tới khu luyện binh, không bao lâu đã nghe bên kia có từng tiếng kinh hô.

Đợi đến lúc Tần Mục đi tới khu luyện binh, Hàn Tuyết Lăng đang dùng kỹ xảo vượt qua chướng ngại vật ba mét. Động tác và tư thái của nàng rất lưu loát hấp dẫn Tần Mục, nữ nhân này mang quân trang cũng rất xinh đẹp.

Ngày 7 tháng 12 năm 1996, Tần Mục suất lĩnh tổ hiệp tra đi tới thành phố Quảng Bình, thị sát một ít cơ cấu và trụ cột.

Ngày 15 tháng 12 năm 1996, Tần Mục dẫn đầu tổ hiệp tra ngồi máy bay đi về kinh thành, công việc của tổ hiệp tra chấm dứt.

Tổ hiệp tra đi ra ngoài nhiều tháng, rốt cuộc vẫn liên lụy không ít nhân tâm, có ít người cũng nhìn ra lộ tuyến của Tần Mục chuyến này, lần này hắn đi Cửu Giang chính là tra chuyện đê sông đập lớn.

Trong bất tri bất giác Tần Mục đã trở lại kinh thành, hắn đi tới bộ báo cáo công tác. Lần báo cáo này không có gợn sóng gì, Từ Hồng Thanh đạt được đồ mình muốn, kết quả điều tra tự nhiên loại bỏ Tần Mục ra ngoài, còn nói vài lời hữu ích cho Tần Mục. Hắn hiện tại mới tới Cửu Giang, lại đứng tuyến đầu, cần rất nhiều nơi phối hợp, nếu như Phó Ngọc Bình không cho hắn mặt mũi, bí thư thị ủy cũng chỉ là võ bọc thì làm được quái gì. Bởi vậy hắn tự nhiên sẽ không đắc tội Tần Mục.

Tần Mục sau khi báo cáo kết quả công tác xong, thời gian còn lại kỳ thật chờ sang năm phân phối. Đi ra ngoài chuyến này trong tư tưởng của Tần Mục hình thành ấn tượng cụ thể vào con đường mình phải đi trong tương lai chứ không phải những trí nhớ kiếp trước.

Lão gia tử cũng không nói gì tới chuyến đi này của Tần Mục, chỉ là nói cho Tần Mục nghe những ngày này ở kinh thành đi thăm hỏi chút quan hệ, về sau không ít lần phải liên hệ với người ta. Những lời này làm cho Tần Mục buồn bực, dựa theo cấp bậc và tư lịch của hắn, lưu lại kinh thành là rất khó, cho dù lưu lại cũng chỉ là tiểu cán bộ mà thôi, thật sự không phải hắn muốn.

Nhưng lão gia tử lên tiếng hắn tự nhiên cũng phải nghe theo. Ở kinh thành rửa phong trần, lắng đọng tâm tính của mình, đây là trải nghiệm không tồi. Hai mươi sáu tuổi chính là cái tuổi kiếp trước của hắn, nhưng mà Tần Mục cảm giác tâm tính của mình đã già, hoặc Hứa lão gia tử cũng sợ chính mình thái quá mức thâm trầm a.

Quay về kinh thành vài ngày, Tần Mục nhận được điện thoại của Hạ Uyển Nhi, mời Tần Mục đi tới nhà của nàng làm khách. Từ khi Tần Mục nói chuyện giúp nàng, trực tiếp khiến quần thể nhỏ của nàng bay cao lên nhiều, hai nữ đồng học lúc này muốn gặp nhân vật truyền kỳ có thể nói động Hạ Chân là người hét ra lửa. Hạ Uyển Nhi lúc này ấp a ấp úng nói cho Tần Mục nghe, kỳ thật trong lòng đang sợ hãi ba vấn đề của Tần Mục.

Tần Mục cười đáp ứng, tới thời gian ước định với Hạ Uyển Nhi thì nói với lão gia tử một tiếng, nói là đi dạo. Lão gia tử hừ một tiếng, nói ra:

- Cháu lại náo rồi, nói cho cháu biết, lão Hạ đã tìm tới chỗ của tôi rồi đấy, cháu biết cái gì về kiến thiết internet sao? Hồ đồ.

Tần Mục cười mỉa nói:

- Lúc ở nước Mỹ đã nghe nói qua, cũng không có sâm nhập quá sâu.

Lão gia tử cầm quảy trượng nện xuống đất, hỏi:

- Thực?

Lão gia tử ở chuyện gì cũng cầm thái độ hoài nghi. Tần Mục cảm thấy sau lưng lạnh người, cũng không tiếp tục giải thích, vội vàng chạy ra khỏi đại viện Tần gia.

Ở kinh thành mấy năm nay phát triển nhanh chóng, mặc dù cách kinh thành trong trí nhớ của Tần Mục còn khác nhau quá lớn, nhưng hiện tại đã bắt đầu tích súc lực lượng, chờ đợi thời khắc phun trào. Lái Audi, Tần Mục chạy đi không có mục đích gì cả, hắn chỉ muốn nhìn quanh mà thôi.

- Linh... Tần chủ nhiệm, tôi là Lý Trung Nguyên ah.

Rốt cuộc là dòng chính mà Tần Mục bồi dưỡng, thỉnh thoảng gọi điện thoại vấn an cho Tần Mục.

Tần Mục lúc này cầm tay lái xe và tay kia cầm điện thoại, cười nói:

- Lão Lý ah, hiện tại tôi không có chức vụ trên người, xưng hô Tần chủ nhiệm này không dám nhận.

Hai người đồng thời cười rộ lên, Lý Trung Nguyên nói ra:

- Tần chủ nhiệm, sau lễ mừng năm mới có phải nên quay về Bắc Liêu hay không? Nhất định phải tới Lan Trữ, chúng tôi đang chờ anh trở về!

Tần Mục cười rộ lên, hơi hàm hồ nói ra:

- Còn phải nghe tổ chức phân phối. Lão Lý ah, Lan Trữ bên kia thế nào, có được khen ngợi không?

Lý Trung Nguyên lại cười rộ lên, báo cáo cho Tần Mục nghe thế cục ở Lan Trữ. Có khu phát triển đang lên, phiên chợ cũng mang lại hiệu quả và lợi ích lớn, Lan Trữ đã bắt đầu bước đi nhanh rồi. Nhưng mà cũng có không ít chuyện phiền toái, Lan Trữ vẫn quán triệt không rời phương châm của Tần Mục, không đề cập tới thành phố, chỉ gia tăng kiến thiết trụ cột.

Đã nói qua tất cả, Lý Trung Nguyên lúc này do dự nói:

- Tần chủ nhiệm, bên Cừu khu trưởng có một ít tin đồn, anh xem...

Dương Ngọc Tân bên kia vẫn nghẹn một bụng tức giận. Tần Mục mỉm cười, nói ra:

- Chỉ là tin đồn mà thôi, Lý Trung Nguyên anh nói đúng không? Theo nó đi, qua ít ngày sẽ yên tĩnh lại.

Hắn lúc này nói cả họ tên, Lý Trung Nguyên cảm thấy Tần Mục nói chuyện có chút nặng, cười xấu hổ một lát, lại nói thêm vài lời và cúp điện thoại.

Tần Mục cầm điện thoại đó, quên chính mình đang lái xe, đợi tới khi tỉnh táo lại thì vô ý thức giẫm chân phanh gấp, hắn phát hiện ở đầu xe có bóng người té xuống.

Hỏng bét! Tần Mục vội vàng mở cửa xe đi ra ngoài, mà cảnh sát giao thông trên giao lộ cũng từ trạm gác chạy ra ngoài.

- Thực xin lỗi, thực xin lỗi.

Tần Mục không có giải thích cái gì, hắn không ngừng xin lỗi, thò tay đỡ người ngã xuống đất. Nhìn ra đây là nữ nhân, nàng cố gắng chống đỡ vài cái mới khó khăn lắm ngồi được, xem bộ dáng là chân bị thương.

Cảnh sát giao thông đã chạy tới, động tác đầu tiên không phải là quát Tần Mục, mà là nghiêng đầu nhìn qua biển số xe. Xe quân đội, đây là biển số xe của người quyền thế mới có, đây là chiêu bài của thế lực lớn, không phải người bình thường ngồi được.

- Ba!

Cảnh sát giao thông cúi chào Tần Mục, quay đầu nhìn qua nữ nhân bị té:

- Băng qua đường sao không nhìn xe, nếu gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ?

Tần Mục nhướng mày, đang định nói chuyện thì cảnh sát giao thông nhìn biểu lộ Tần Mục, cho rằng hắn sốt rột vì chậm trễ thời gian, ngược lại nói ra:

- Vị lãnh đạo này, ngài lái xe không có bất kỳ sai lầm nào, là cô ta băng qua đường không có nhìn xe. Ngài có công việc bận rộn cứ đi trước, nơi đây do tôi xử lý!

trướctiếp