Vậy phải nói chuyện với Niếp Vinh Bình rồi. Vạn Hữu Niên như có điều suy nghĩ nghĩ đến tới.
Thời điểm này Tần Mục mang theo một nữ nhân trẻ tuổi phong độ tới. Đám
người Kim Hi Nhi cũng không nhận ra nàng, Quản Bình Uyên con mắt sáng
ngời. Từ trên người nữ nhân này Quản Bình Uyên nhìn thấy nét ung dung
giỏi giang, toàn thân tràn ngập cảm giác đại khí, toàn thân tràn đầy tự
tin, lập tức khiến trái tim Quản Bình Uyên hơn ba mươi tuổi cũng phải
dao đông mạnh mẽ.
Trên bàn hội nghị dài, Tần Mục ngồi hơi nghiêng, bên kia là Kim Hi Nhi
Phác Khóa Trường cùng phiên dịch, Quản Bình Uyên cùng với nữ nhân thần
bí ba người ngồi một khu, Tần Mục khẽ cười lên.
Hắn đầu tiên giới thiệu nữ nhân thần bí này chính là chủ tịch tập đoàn
Vạn Yến Chu Tiểu Mai, hai nhóm người khác cảm thấy áp lực lớn..
Sau lưng nữ nhân này là tập đoàn thật sự quá lớn. Người khác không biết
nhưng Tam Tinh trên thị trường quốc tế biết rõ tập đoàn Vạn Yến chủ tịch Chu Tiểu Mai này chính thủ hạ tinh anh của chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ,
tuy tạp đoàn Vạn Yến không có đánh ra danh nghĩa tập đoàn Hoa Hạ nhưng
mà tập đoàn Hoa Hạ khẳng định ở sau chống lưng cho. Quản Bình Uyên cũng
nghe qua tập đoàn Vạn Yến này, nhưng thật không ngờ chủ tịch lại là nữ
nhân đầy dụ hoặc như vậy, trên mặt lập tức mang theo nụ cười nghiền
ngẫm, con mắt tràn ngập khiêu chiến.
Phác Khóa Trường nghe Tần Mục giới thiệu xong thì trực tiếp nói thẳng:
- Tần bí thư, không biết Chu chủ tịch tới nơi này là việc công hay việc
tư? Nếu như là việc tư thì tôi nghĩ chúng tôi nên rời phòng mới tốt.
Tần Mục cười rộ lên, hắn nói thẳng như vậy bớt phiền toái cho mình, liền cười nói:
- Nếu Tam Tinh cùng Hoa Khang đã có hứng thú với Tư Lạc Ngõa, như vậy
cũng không ngại gia tăng một nhà nữa. Tất cả mọi người mang kế hoach nói ra một lần, chúng ta cũng dễ lựa chọn.
Hắn vừa mới dứt lời trong lòng Quản Bình Uyên cùng Phác Khóa Trường chấn động. Tập đoàn Vạn Yến chính là tài trợ do Tần Mục tự mình kéo tới, vậy thì có tình hữu nghị tư nhân rất tốt với nữ chủ tịch này, lúc này đẩy
ra thì nói rõ Tần Mục sẽ không sợ người khác nói ra vào sao? Chỉ cần
định đối tượn hùn vốn là tập đoàn Tam Tinh, lời ong tiếng ve sẽ nhỏ
nhất, nhất là Tần Mục chỉ là bí thư huyện ủy, trên quyền lực còn chưa đủ ngăn tin đồn a.
Huống chi Tô Ký Bắc cùng Niếp Vinh Bình bên kia cũng ăn tiền của mình
rồi. Khóe miệng của Quản Bình Uyên lập tức sáng lên, tươi cười giống như con báo săn mồi nhìn qua Chu Tiểu Mai xinh đẹp ưu nhã.
Chu Tiểu Mai đi vào thành phố Đằng Long mục đích cũng không phải là muốn hùn vốn làm cái gì, đây là quân cờ do Tần Mục dùng chấn nhiếp mà thôi.
Hắn không muốn lại vận dụng tài chính của tập đoàn Hoa Hạ, mục tiêu của
nó là thế giới, mà không phải xoắn xuýt trong Trung Quốc là thị trường
chưa thành thục này. Tuy loại thị trường này thích hợp đầu cơ nhiều
tiền, nhưng Tần Mục cuối cùng không phải thương nhân thuần túy, mục tiêu hắn xuất phát chính là dùng tài chính của tập đoàn Hoa Hạ để đạt được
ảnh hưởng tới con đường làm quan của hắn, chỉ là quân cờ chứ không phải
lão soái.
Quản Bình Uyên rất hứng thú đứng lên thò tay với Chu Tiểu Mai, tự giới thiệu:
- Chủ tịch tập đoàn Vạn Yến Chu đổng, tôi là xí nghiệp Hoa Khang Quản Bình Uyên, thật cao hứng khi gặp cô.
Dựa theo nhận thức của Quản Bình Uyên thì Chu Tiểu Mai còn trẻ như vậy
có thể mang Vạn Yến mua bán lớn như vậy, khẳng định có con đường của
mình, chắc cũng nghe qua tên của Quản Bình Uyên rồi. Ai nghĩ đến Chu
Tiểu Mai căn bản không có đứng lên, càng không có lễ phép duỗi bàn tay
nhỏ ra với Quản Bình Uyên, chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó qua đầu nhìn
qua Tần Mục nói ra:
- Tần bí thư, tôi muốn bàn vấn đề hùn vốn của Tư Lạc Ngõa, tập đoàn Vạn
Yến chúng tôi may mắn về ưu thế địa lý và tài chính, từ điểm này Tần bí
thư có lẽ rõ ràng nhất.
Sắc mặt Quản Bình Uyên lập tức xanh trắng một hồi, xấu hổ giữ nguyên tư
thế khom người, trên mặt của hắn lúc nóng lúc lạnh, toàn thân có cảm
giác không thoải mái. Đây là vẻ mặt a, là nhục nhã trần trụi, bản thân
mình tỏ vẽ rồi, ai nghĩ đến Chu Tiểu Mai người ta căn bản là xem hắn như không khí. Quản Bình Triều lúc này bàn tay run lên, duỗi không được mà
thu cũng không xong, nhìn qua nữ nhân mặc trang phục chức nghiệp màu
xanh lam, Quản Bình Uyên không biết nên căm hận Chu Tiểu Mai hay nên
thưởng thức nét kiệt ngạo bất tuân của Chu Tiểu Mai.
Trên mặt Tần Mục lộ ra vẻ tươi cười, Chu Tiểu Mai không để lại dấu vết
lườm hắn một cái. Nếu như không phải Tần Mục thông tri, cũng hiểu xí
nghiệp Hoa Khang là tới đây phá hư, Chu Tiểu Mai cũng không đi làm cái
việc cự tuyệt mặt mũi của thương nhân thành công trên thương trường đâu.
Nhìn thấy Chu Tiểu Mai giống như u oán với mình, Tần Mục ho khan một tiếng, âm thanh trầm thấp nói ra:
- Chu chủ tịch, về vấn đề hùn vốn của Tư Lạc Ngõa thì chúng ta đã câu
thông trước, hiện tại không nói nhiều. Hoa Khang muốn hùn vốn vào Tư Lạc Ngõa, tất cả mọi người đều là xí nghiệp Trung Quốc, có phải tìm được
mục tiêu chung hợp tác hay không?
Tần Mục đột nhiên yếu thế làm cho Quản Bình Triều nghi hoặc không thôi,
ngược lại nghĩ tới thủ pháp tựng tiền của mình trong khách sạn với Tô Ký Bắc Niếp Vinh Bình trước mặt Tần Mục, xem ra Tô Nhiếp hai người đã chào hỏi Tần Mục rồi. Trên quan trường rốt cuộc vẫn có nhiều cố kỵ, nếu đã
nhận tiền vất vã thì phải tỏa thái độ với người, giải quyết vất vả này.
Vấn đề nào tiền có thể giải quyết được thì đó không phải vấn đề khó.
Quản Bình Uyên nhìn qua Tần Mục và nói:
- Có thể hợp tác với tập đoàn Vạn Yến có thực lực là vinh hạnh của chúng tôi.
Mặc dù Hoa Khang có hạu đài, nhưng mà quy mô so với Vạn Yến là dân chơi
gặp thứ thiệt, đây là điểm Quản Bình Uyên không thể không thừa nhận, vì
vậy càng mong đợi hợp tác với Chu Tiểu Mai, nếu như có thể bắt được trái tim của Chu Tiểu Mai thì Hoa Khang và Vạn Yến hợp lại cũng làm thế giới khiếp sợ.
Trong lòng Quản Bình Uyên đánh tốt bàn tính, trong đầu suy nghĩ mượn mấy chuyện hùng vốn xum xoe Chu Tiểu Mai, con mắt nhìn loạn lên người nữ
cường nhân này. Ai nghĩ đến thời điểm hắn đang thỏa mãn thì Chu Tiểu Mai nhẹ giọng cười lên, nói ra:
- Chỉ là nhà xưởng nhỏ thôi mà, Vạn Yến chúng tôi tự tin còn có thể cầm được.
Nhà xưởng đó ba phe nơi này đều cầm được, nhưng mà cầm một xí nghiệp nhà nước lỗ lả mấy năm, mỗi tập đoàn đều có mục đích khác nhau.
Tần Mục hai tay khoanh trước ngực, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Chủ đề
đã đến đây hắn phải ngồi xem cuộc vui, ba nhà tất nhiên sẽ sinh ra va
chạm với nhau. Cái bánh ngon như vậy ai mà không muốn cắn một cái, vì kế hoạch liên tục bị đả kích, ai cũng không nhịn được.
Tập đoàn Vạn Yến, nói trắng ra là do Tần Mục kêu đến, hoàn toàn dùng để
tăng thanh thế. Nhưng mà trước tiên tạo chướng ngại cho Hoa Khang trước, sau đó lại xảo trá tập đoàn Tam Tinh mới tới.