Tần Mục lái xe thẳng đến huyện Lan Trữ, vừa gặp mặt Lý Trung
Nguyên thì di động liền vang lên, Tần Mục vừa nhìn, không phải dãy số
quen thuộc, cười xin lỗi Lý Trung Nguyên, đi sang một bên đón nghe.
Đó là cuộc điện thoại của phó cục trưởng cục giao thông thành phố Tư Mã
Chương, Lý Trung Nguyên từng giới thiệu về tình huống xây đường bên
Thanh Thao với Tư Mã Chương qua điện thoại, hắn cùng Tần Mục hàn huyên
vài câu, sau đó đem đề tài dẫn đến trạm thu phí, trong lòng Tần Mục run
lên, chẳng lẽ Tư Mã Chương là hậu trường của Lý Kiến?
Nhưng Tư Mã Chương không nói chuyện của Lý Kiến, chỉ đề nghị Tần Mục hình thức trạm thu phí cần quan sát chặt chẽ, cần lo lắng cảm xúc quần chúng, đừng đưa ra nhiều điều khoản ngang ngược. Tần Mục cảm thấy cuộc điện thoại này
mang theo hương vị như ám chỉ, Tư Mã Chương muốn nhắc khéo chuyện gì đó, Tần Mục giống như cảm giác được điều gì nhưng lại không nói ra lời.
Vừa gác điện thoại Tư Mã Chương, tiếp theo lại là một cuộc điện thoại, lần
này là bên cục tài chính thành phố, phó chủ nhiệm tên Lý Văn Long cũng
nói trắng ra, trực tiếp hỏi thăm Tần Mục có khó khăn gì trong phương
diện sửa đường, ý tứ ẩn hàm là tài chính thành phố còn có một số tiền
lớn sẽ được phân phối xuống dưới, để Tần Mục đi chạy chạy tranh thủ một
chút.
Hai cuộc điện thoại mơ hồ khó hiểu, Tần Mục vừa gác điện
thoại linh quang chợt hiện, chỉ sợ việc này có quan hệ đến Lý Kiến. Hắn
đang định đi về văn phòng Lý Trung Nguyên, điện thoại lại vang lên, làm
bí thư huyện ủy tuyệt đối không thể tắt điện thoại, người biết số điện
thoại của hắn đều là người mà hắn phải đón nghe.
- Tần bí thư phải không? Tôi là Lý Văn Đông.
Thanh âm vang vang trong điện thoại, mang theo khí thế hùng hậu.
Lý Văn Đông là phó cục trưởng cục giao thông thành phố, xem như đứng thứ
ba trong cục giao thông. Lúc trước Trần Đông Thăng, Lý Trung Nguyên, Tần Mục mơ hồ bãi trận, Lý Văn Đông từng ủng hộ Tần Mục. Tuy nói quan hệ
không sâu, nhưng có lẽ vì phân cao thấp với hai vị phó cục khác, hắn lợi dụng hình thức làm hậu trường của Tần Mục mà xuất hiện, hơn nữa về sau
khi Tần Mục đến chạy tài chính cho Thanh Thao, Lý Văn Đông cũng giúp Tần Mục nói mấy câu, quan hệ giữa Tần Mục cùng Lý Văn Đông xem như đến gần
hơn một ít, chính yếu là xem như Tần Mục thiếu nhân tình của hắn không
nhỏ.
Lý Văn Đông vừa nói chuyện, tâm tư Tần Mục liền sáng lên. Lý Văn Đông, Lý Văn Long, Lý Kiến, ba tên này nhất thời xâu chuỗi chung
một chỗ, không cần hỏi đã biết hai người họ cầu tình cho Lý Kiến lần
này, điện thoại của Tư Mã Chương càng làm Tần Mục thêm chú ý, chẳng lẽ
bên cục giao thông thành phố lại bắt đầu một vòng tranh đấu mới?
Trong lòng hắn xoay chuyển ý niệm, ngoài miệng lại nói:
- Lý cục trưởng, chào ngài, chào ngài.
Lý Văn Đông phát ra tiếng cười sang sảng, nói:
- Tần bí thư, sau khi thăng chức còn chưa kịp chúc mừng anh, khi nào quay về Đằng Long chúng ta ngồi một chút đi.
Cơ hồ mỗi ngày Tần Mục đều đến Đằng Long, đây là chuyện quan trường Đằng
Long đều biết, Lý Văn Đông nói như vậy đã có ý tứ mời hắn, bởi vì câu
nói này Tần Mục phải đối diện hai loại tình huống, một là cấp mặt mũi
cho Lý Văn Đông, sau khi gặp mặt bỏ qua chuyện của Lý Kiến, hoặc là phải quyết tâm chỉnh lý trạm thu phí.
Dựa theo tính tình ngày trước
của Tần Mục, hắn sẽ không cho Lý Văn Đông mặt mũi, chỉ cần làm theo nội
tâm suy nghĩ là được rồi. Nhưng bây giờ hắn là bí thư huyện ủy, phải lo
lắng rất nhiều chuyện tình, không dễ dàng đắc tội với những người từng
trợ giúp hắn, đây là vấn đề mà hắn phải lựa chọn, hơn nữa còn phải nhất
định lựa chọn, hắn phải tìm ra kẽ hở giữa hai con đường này bước ra một
con đường mới, nếu đơn giản buông tha Lý Kiến, như vậy uy tín của hắn sẽ giảm lớn trong Thanh Thao, thậm chí sẽ ảnh hưởng quyền uy của hắn trong ban lãnh đạo huyện.
Tần Mục thoáng chút trầm ngâm, cười nói:
- Lý cục trưởng, vậy phải xem khi nào ngài có thời gian.
Hắn đem cầu đá ngược cho Lý Văn Đông, dù sao hắn vẫn phải lộ ra chút ý tứ.
Lý Văn Đông cười nói:
- Được rồi, mấy ngày nữa trong thành phố có buổi họp tọa đàm của các cán
bộ huyện cấp, Tần bí thư là chủ yếu, đến lúc đó tôi làm chủ, để cháu của tôi ở Thanh Thao mời khách, chúng ta ngồi một chút.
Lời này xem như Lý Văn Đông đã nói rõ, Tần Mục đáp ứng, Lý Văn Đông nói thêm vài câu sau đó cúp máy.
Tần Mục tạm thời như buông tha Lý Kiến, muốn xem sau lưng hắn rốt cục là ai nhúng tay Thanh Thao, hiện tại hắn nắm quyền to, quan hệ nhân sự nhất
định phải hiểu thật rõ ràng, bằng không Thanh Thao bước đi gian nan, đến kế hoạch tiếp theo sẽ gặp trở ngại không nhỏ.
Đem sự tình tạm
thời đặt sang một bên, Tần Mục quay lại văn phòng, cùng Lý Trung Nguyên
nói chuyện chốc lát, sau đó cùng đến khu khai phát. Lý Trung Nguyên nhìn thấy chiếc xe đời cũ của lão Tư, cười nói:
- Tần bí thư, anh làm gì vậy, kinh tế Thanh Thao thực thể hóa, vì sao ngay cả tòa giá của anh cũng biến thành như thế, lại không ngại cực khổ đi xuống nông thôn thị
sát sao?
Tần Mục khoát tay cười nói:
- Xe này là bảo bối của tôi, thăng quan tấn chức chỉ nhờ nó.
Hai người nhìn nhau cười ha ha, sau đó lên xe đến khu khai phát.
Bên khu khai phát hiện tại phát triển sinh động mạnh mẽ hơn lúc Hồ Nguyên
Minh còn làm khu trưởng rất nhiều, nhân khí cùng tác phong lưu loát của
Cừu Tiểu Thiền ủng hộ, sau khi Tần Mục cùng Lý Trung Nguyên đi qua, vừa
lúc nhìn thấy Cừu Tiểu Thiền đang đội nón bảo hộ chỉ huy một nhóm công
nhân khuân vác vật liệu thép trên xe tải lớn.
Lý Trung Nguyên nhìn Cừu Tiểu Thiền, nói lời tự đáy lòng:
- Đều nói nữ giới không bằng nam giới, nhìn cân quắc anh thư như vậy, chúng ta thật sự thấy xấu hổ ah.
Hắn khích lệ Cừu Tiểu Thiền không chỉ vì làm Tần Mục cao hứng, mà năng lực cá nhân của nàng cũng phi thường mạnh mẽ.
Lực chú ý của Tần Mục đã tập trung lên khuôn mặt hơi nám đen của Cừu Tiểu
Thiền, tâm tư kích động. Từ ngày Hàn Tuyết Lăng hôn mê, tâm tư của hắn
chỉ đặt trong việc xây dựng Thanh Thao cùng bệnh tình của Hàn Tuyết
Lăng, đối với những cô gái khác đều không chăm sóc chu đáo, giờ phút này đứng sau lưng nàng, Tần Mục đột nhiên phát hiện nàng đã gầy, nhìn bờ
lưng tràn ngập vẻ tiều tụy cùng chua xót.
- Cừu khu trưởng, Cừu khu trưởng.
Tần Mục lớn tiếng gọi Cừu Tiểu Thiền, nàng mờ mịt nhìn quanh, khi nhìn thấy Tần Mục không khỏi bối rối, trên mặt chợt ửng đỏ.
Lý Trung Nguyên nghiêng đầu sang nơi khác, trong lòng chắc chắn quan hệ
giữa Cừu Tiểu Thiền cùng Tần Mục có vấn đề, lúc này hắn giả vờ ngây ngốc nhìn Tần Mục nói:
- Tần bí thư, tôi đi dạo chung quanh một chút, dù sao cũng là địa bàn của mình, không thường nhìn xem một chút thật
không an tâm chút nào.
Tần Mục mỉm cười nói:
- Lý bí thư cúc cung tận tụy, thật làm dân chúng phải tán thán rồi.
Lý Trung Nguyên cười ha ha, mang theo tài xế của mình đi tới trước, tuy
lão Tư là người thành thật, nhưng biết nhìn việc, chào Tần Mục một tiếng quay về xe của mình.