Đi theo bên cạnh nàng là một cô gái chừng hai mươi bảy hai mươi
tám tuổi, khuôn mặt không có gì xuất chúng hơn nữa còn lạnh lẽo như
băng, làm trong lòng Tần Mục nghi hoặc, cô gái kia chẳng lẽ là chủ nợ
của mình, đặc biệt chạy đến tìm mình đòi nợ sao?
Trương Lệ Na mỉm cười một tay chỉ Tần Mục, dùng vài câu ngoại ngữ huyên thuyên nói gì đó với cô gái kia. Tuy rằng Tần Mục không hiểu, nhưng nghe phát âm cũng
biết là Hàn ngữ, liền cười bắt tay nàng.
Trương Lệ Na giới thiệu
cô gái với Tần Mục, Tần Mục vừa nghe là “Hàn Mỹ Châu thuộc tập đoàn tài
chính Tam Tinh Hàn Quốc”, lập tức hiểu được Trương Lệ Na đại biểu cho
tập đoàn Tam Tinh.
Lúc này Tần Mục thật sự có chút đau đầu, tuy
danh khí của Tư Lạc Ngõa trong bảy tỉnh phía bắc không nhỏ, nhưng đưa
mắt khắp cả nước cũng không phải đứng hàng đầu, thậm chí còn nằm ở dưới
cuối. Mà tập đoàn Tam Tinh dốc hết sức muốn thu mua Tư Lạc Ngõa, rốt cục xuất phát từ ý nghĩ gì?
Song phương giới thiệu xong, Tần Mục dùng tiếng Anh nói:
- Hàn Mỹ Châu tiểu thư, không biết có thể dùng Anh ngữ nói chuyện hay không?
Trên mặt Hàn Mỹ Châu mang theo vẻ xem thường, dùng Hàn ngữ nói:
- Ngôn ngữ Đại Hàn Quốc của chúng tôi là cao quý nhất, ở nước ngoài tôi chỉ nói ngôn ngữ nước nhà.
Tần Mục cười nói với Trương Lệ Na:
- Người bạn này của cô phi thường thú vị. Nhưng thật ngại quá, công việc
hôm nay thật bận rộn, tôi không thể tiếp đãi. Người phụ trách đầu tư bên ngoài của huyện Thanh Thao là Vương phó bí thư, tôi giới thiệu cho các
vị một chút.
Trương Lệ Na sửng sốt, trong lời nói của Tần Mục
mang theo vẻ giá lạnh, hoàn toàn không còn chút ấm áp đêm qua, nàng vội
vàng ra dấu bằng mắt cho Tần Mục. Nhưng nàng thật không ngờ Tần Mục hoàn toàn xem thường ánh mắt của nàng, cầm điện thoại nói:
- Vương phó bí thư phải không, mời đến phòng làm việc của tôi một chút.
Hàn Mỹ Châu không hiểu được ý tứ trong lời nói của Tần Mục, nghi hoặc nhìn
Trương Lệ Na. Trương Lệ Na bất đắc dĩ nói vài câu, nhất thời làm Hàn Mỹ
Châu giật mình nhìn Tần Mục, thấp giọng nói:
- Tần bí thư, ngài thật không có thành ý.
Lời này nói bằng Anh ngữ, nàng sợ Tần Mục nghe không rõ mà bỏ đi, không kịp nghe Trương Lệ Na phiên dịch nên vội nói. Lấy được Tư Lạc Ngõa là mục
tiêu sách lược của tập đoàn Tam Tinh, nếu nàng lấy được thắng lợi trên
người Tần Mục, như vậy địa vị ở Tam Tinh sẽ như nước lên thì thuyền lên.
Tần Mục mỉm cười lắc đầu, nói với Trương Lệ Na:
- Trương kinh lý, chẳng lẽ tập đoàn Tam Tinh không lấy được nhân vật nào
lên mặt bàn được sao? Vì sao phải phái một cô gái trẻ tuổi như vậy lại
đây? Ha ha, cho dù là Phác khoa trưởng của bọn họ cũng còn có chút tình
hữu nghị với tôi nha.
Những lời này của Tần Mục không chút nể
tình, chỉ kém trực tiếp nói với Trương Lệ Na cô gái này không xứng nói
chuyện với hắn, cấp bậc không đủ, chức vị không đủ. Sắc mặt Trương Lệ Na lập tức biến thành nặng nề, nàng thật không ngờ Tần Mục nói chuyện
không có chút lưu tình như vậy.
Sự tình biến thành xấu hổ, hai tay Hàn Mỹ Châu chống lên bàn làm việc, dùng Anh ngữ vội vàng nói:
- Tần bí thư, ngài hẳn nên cùng tôi bàn công việc.
Sắc mặt Tần Mục lạnh lùng hừ một tiếng không thèm nhắc lại, chậm rãi nhắm
mắt. Trương Lệ Na nhất thời cảm giác Tần Mục giống như lần đầu tiên gặp
mặt nàng ở Lan Trữ, toàn thân mang theo vẻ cự tuyệt không hợp tác, vội
vàng chạm nhẹ vào Hàn Mỹ Châu.
Đáng tiếc Hàn Mỹ Châu không hiểu
động tác nhắc nhở này. Nàng từng tiếp xúc cùng một ít quan chức, vừa nói mình là đại biểu cho Tam Tinh tại đại lục, các quan chức đều cung kính
nâng cao nàng, làm cho nàng đã không còn biết điều gì gọi là khiêm tốn.
Nàng nhìn thấy thái độ Tần Mục có chút đông cứng, liền dùng ra khí thế
đàm phán kinh doanh nói chuyện.
Ngón tay Tần Mục gõ nhẹ lên mặt bàn, còn chưa nói chuyện, mãi đến khi Vương Bằng gõ cửa đi vào Tần Mục mới mở mắt nói:
- Vương phó bí thư, vị này chính là Trương Lệ Na Trương kinh lý của Mộng
NiNa, đối với kinh tế thị trường có ánh mắt đặc sắc. Các vị nhận thức
một chút đi.
Không ngờ hắn không hề đề cập tới Hàn Mỹ Châu.
Vương Bằng sửng sốt, hắn đến bên này chỉ là tạm giữ chức, căn bản không muốn
tham dự đến việc tranh đấu trong địa phương, nhưng Tần Mục rõ ràng có ý
đem công tác cùng chiến tích đẩy lên đầu mình, nếu hắn không tiếp chính
bản thân hắn cũng xem thường chính hắn, lập tức vươn tay cười nói:
- Trương kinh lý, trong Thanh Thao phong cảnh thật tốt, đến bên này đầu tư ánh mắt của cô thật sự tinh tường ah.
Tần Mục mỉm cười, nói:
- Như vậy đi, các vị cứ nói chuyện, tôi còn có chút việc phải đi trước.
Sau khi nói xong lại dặn một câu:
- Vương phó bí thư, Trương kinh lý là một nhân tài trong Đằng Long, anh phải đại biểu Thanh Thao cẩn thận chiêu đãi đó.
Nói xong gật đầu với Trương Lệ Na, liền rời đi văn phòng.
Sắc mặt Hàn Mỹ Châu tối đen, bị Tần Mục làm tức giận nói không ra lời.
Vương Bằng còn âm thầm buồn bực, vì sao chỉ một tiểu thư ký lại bày ra
gương mặt hầm hầm này, đây là cho ai xem đâu! Nhưng hắn không truy cứu
mà mời Trương Lệ Na đến phòng làm việc của hắn bàn bạc.
Trương Lệ Na khác với Hàn Mỹ Châu, nàng ở trong Đằng Long nhận thức thêm một nhân vật là có thêm một con đường, tự nhiên vui vẻ tiếp nhận. Đáng thương
chính là Hàn Mỹ Châu, mang theo khí thế bàng bạc chuẩn bị đánh phá Tần
Mục, nhưng không ngờ Tần Mục căn bản không cho nàng cơ hội này.
Tần Mục đi ra văn phòng, thở dài một tiếng, chính hắn vẫn không thể làm
được tâm tư trầm tĩnh thôi, nhìn thấy kiểu cách kiêu ngạo của Hàn Mỹ
Châu, cơn tức trong lòng không cách nào áp chế.
Bởi vì xe Audi
của Tần Mục để Cừu Tiểu Bằng lái đi tỉnh thành, cho nên Tần Mục phải gọi điện cho Quý Chí Cương, hỏi thăm bên Thanh Thao có người quen hay
không, cho hắn mượn một chiếc xe.
Quý Chí Cương cười nói:
- Tần ca, anh muốn đi đâu, tôi đi đón anh.
Tần Mục cười nói:
- Thôi đi, Quý lão bản vừa xuất động, chỉ là biển số xe đã đủ làm người
chú ý, cậu không phải muốn làm cho tôi không xuống đài được thôi.
Hai người họ quá quen thuộc nhau, Quý Chí Cương là tinh binh cường tướng
của Tần Mục, được xem như cánh tay phải, nói chuyện không nhiều kiêng
kỵ, cười nói:
- Vậy ngài cần cấp bậc gì, tôi liên hệ cho ngài.
- Chí Cương, nói chuyện với tôi đừng gọi ngài ngài nghe thật khó chịu.
Tần Mục mỉm cười nói:
- Không cần tốt lắm đâu.
Quý Chí Cương đáp ứng một tiếng, nói lập tức liên hệ cho Tần Mục. Tần Mục dặn dò hắn tốt nhất là có thêm tài xế.
Quý Chí Cương làm việc phi thường lưu loát, không qua bao lâu ngay cửa đại
viện huyện ủy đã ngừng một chiếc xe. Hắn hiểu rõ tâm tư Tần Mục, bằng
thân phận Tần Mục muốn ngồi một chiếc xe đời cũ nhất định là không muốn
phô trương, hoặc là cần điều tra chuyện gì đó. Dù sao Tần Mục không
thích bày quan uy, vì vậy tìm một chiếc xe quê mùa cho hắn.