Vì đề phòng Dịch Long Long tiếp tục dùng lời nói làm dao động
tâm tư mình, La Lan đưa tay vào trong cái túi trên người vừa lục
lọi, vừa giải thích: “Mũ Đỏ là loại sinh vật, thích ánh trăng ghét
ánh nắng, hay bất cứ thứ ánh sáng nào quá chói mắt, nếu ngươi
đốt lửa, mấy tiểu tử kia nhìn thấy sẽ lập tức chạy trốn.”
“Muốn dụ bọn chúng tới cũng không khó khăn gì, có hai cách, thứ nhất
là dùng loại mật ong ngon nhất, nhưng hiện tại chúng ta không
có thứ này, hơn nữa mật ong cũng có thể sẽ dẫn đám ong độc
hoặc kiến đến, thế nên cách này thường được mấy tên mù nghệ
thuật dùng, chỉ cần ngươi biết chút âm nhạc, có thể thử cách
thứ hai.” Tìm kiếm một hồi trong cái túi cuối cùng hắn cũng
lôi ra một cây Harmonica, La Lan đem cây Harmonica đặt bên môi, sau
cùng giải thích thêm một câu,”Mũ Đỏ còn say mê những bản nhạc
hay.” rồi bắt đầu thổi.
Trước tiên thổi thử vài tiếng, La Lan ôn lại một chút bởi vì đã lâu không luyện tập nên nhất thời chưa quen, một lát sau đó, hắn
khép hờ đôi mắt tím, một khúc nhạc nhẹ nhàng từ Harmonica vang
lên, giai điệu tuyệt vời tựa như dòng suối trong vắt, róc rách, chảy qua mọi nơi.
Cùng với âm thanh ấy, Dịch Long Long kinh ngạc nhìn ra, ở bên trong
những lùm cây tối đen kia, xuất hiện rất nhiều cái mũ nấm đang phát sáng, dễ phải đến năm sáu mươi cái, dưới cái mũ nấm,
tiểu yêu tinh thân thể mảnh khảnh lại càng thêm bé nhỏ, bọn
chúng theo tiếng Harmonica từ bốn phương tám hướng đi đến, có
tên nhào lộn đến, có tên từ trong bụi nhảy ra, cũng có tên đi
rất từ tốn, thể hiện ra vô vàn tính cách khác nhau.
Thật nhiều Mũ Đỏ, đám tiểu yêu này cả người đều phát sáng tự
nhiên, bọn chúng từ từ tiến lại bên cạnh hai người một rồng.
Đột nhiên nhìn thấy nhiều Mũ Đỏ như vậy, Dịch Long Long ngược
lại có điểm hoảng hốt, nàng vốn cho rằng La Lan giúp nàng giữ hai tiểu yêu kia là tốt rồi, cũng không nghĩ ra hắn một hơi đưa đến cả đám như vậy.
Sau một lúc, phát hiện Mũ Đỏ không có ác ý, Dịch Long Long lại yên lòng, những thân hình nhỏ bé quây thành một vòng lớn, đi theo
nhịp điệu của Harmonica, bước chân nhảy múa trên mặt đất vô
cùng linh hoạt, khi giai điệu vút lên, cả nhóm tiểu yêu cùng lôi kéo lẫn nhau, tự tung nhau lên trời.
Dưới cái mũ là một mái đầu thật nhỏ tương xứng với thân hình,
mái tóc dài hay ngắn cũng đều có màu xanh biếc, dường như bọn họ rất không thích đem màu tóc xanh biếc này lộ ra ngoài, nên
khi mũ bị rơi xuống, sẽ lập tức đưa một tay che tóc, một tay
thì nhanh chóng nhặt lấy cái mũ.
Dịch Long Long còn nghe thấy, có tiểu yêu tinh cất tiếng ca theo nhạc,
đó là bài hát nàng không hiểu, nhưng giọng hát rất hay, khiến
cho quanh người nàng dường như có vô số những đóa hoa đang đua nhau nở rộ.
Nhóm tiểu yêu tình này vừa hát vừa nhảy múa, vô cùng vui vẻ, nhìn dáng vẻ vô tư của chúng, Dịch Long Long vừa hâm mộ lại càng
tò mò, muốn biết bọn họ đang mừng rỡ điều gì, nghe một hồi,
nàng cảm thấy bản thân dường như có thể bắt chước ngôn ngữ
của chúng, dây thanh của Long Tộc rất phức tạp, như Ngải Thụy
Khắc đã nói, đó là một loại âm vực vô cùng lớn, có thể dễ
dàng phát ra những thanh âm mà nhân loại không thể.
Nói cho chính xác thì có nghĩa là long tộc có thể – nói được ngôn ngữ của vạn vật.
Dịch Long Long không mong có thể nói được ngôn ngữ của vạn vật,
nhưng vì nhìn Mũ Đỏ vui vẻ như vậy, lại thấy mình bị ở ngoài
vòng tròn của chúng thì cảm thấy có chút không vui.
Để La Lan không phát hiện động tác nhỏ của nàng, Dịch Long Long đi ra cách xa hắn vài bước, cố gắng thử phát âm vài lần, tuy
rằng vẫn như trước không hiểu được chúng hát cái gì, nhưng có
thể bắt chước âm thanh giống như chúng.