Sau khi có tin Yến Cẩn diễn phim điện ảnh mới, truyền
thông và báo chí tranh nhau đưa tin, khiến cho bộ phim còn chưa khởi
quay đã được chú ý rất nhiều. Đúng như Phương Lỗi đoán, nam diễn viên
chính Mục Thiểu Hoa cũng bởi vậy mà nổi tiếng hơn.
Rất nhiều
người vốn chưa bao giờ nghe tới Mục Thiểu Hoa, bởi vì tên hắn xuất hiện
liên tiếp trên báo chí, đã biết đến hắn. Thậm chí có báo còn làm bảng so sánh, đặt Yến Cẩn và Mục Thiểu Hoa cạnh nhau, so sánh cùng bình luận về cuộc đời và kỹ năng diễn xuất.
Bởi thành tích của Yến Cẩn trong
giới điện ảnh quá rõ ràng, địa vị trong giới cũng không thấp, bởi vậy
truyền thông đối với chuyện đánh giá cậu tự nhiên cũng là toàn những lời hay; nhưng không nghĩ Mục Thiểu Hoa là một diễn viên nhỏ vô danh cũng
được đánh giá rất cao.
Nói tóm lại, truyền thông dường như coi
Mục Thiểu Hoa là người nối nghiệp của Yến Cẩn. Bài báo này vừa ra, lập
tức khiến cho một trận sóng to gió lớn, Mục Thiểu Hoa là ai? Diễn bộ
phim nào rồi? Sao lại biến thành người nối nghiệp của Yến Cẩn? Các câu
hỏi như vậy cứ kéo đến dồn dập.
Lúc này Thiểm Diệu Quốc Tế lại
nhân cơ hội đưa ra rất nhiều tin, chứng thực quan hệ của Mục Thiểm Hoa
và Yến Cẩn rất tốt. Tin tức chỉ ra khi Yến Cẩn còn học ở trường, Mục
Thiểu Hoa là đàn em của cậu, sau vừa vặn cùng ký hợp đồng với một công
ty, trở thành đàn em của Yến Cẩn.
Cũng bởi vì quan hệ như vậy,
Yến Cẩn mới có thể rút dao tương trợ, tự nguyện diễn vai nam phụ. Rất
nhiều tin tức tương tự không ngừng truyền ra, khiến cho bộ phim này chưa quay đã náo động.
Đàm Tranh trước kia chỉ biết Thiểm Diệu Quốc
Tế rất thủ đoạn, lúc này đối với cách quảng cáo phóng đại của đối phương thật sự bái phục, thủ đoạn như vậy, Mục Thiểu Hoa liền nhanh chóng bay
cao, nghiễm nhiên đã nhảy lên làm diễn viên đời thứ hai.
Gần đây
bởi vì chính sách của công ty, hắn làm người đại diễn rất bận rộn,
thường phải đối phó với một đống phỏng vấn, nói một vài vấn đề đã phác
thảo sẵn, ‘chứng thực’ tình bạn mập mờ của Yến Cẩn và Mục Thiểu Hoa.
Đợi đến khi bộ phim chính thức quay, hắn mới giật mình nhận ra, hắn đã vài
ngày không gặp Yến Cẩn. Ngay cả quay quảng cáo giữa chừng cũng đều là
trợ lý dẫn cậu đi.
Tuy nói hắn đại khái biết tính chất công việc
cùng nội dung của người đại diện, nhưng đến khi bắt tay vào làm, mới
biết không dễ như đã nghĩ. Mỗi ngày hắn phải vội vàng bàn bạc rất nhiều
với công ty, lọc bỏ đi những lời nói không phù hợp với hình tượng của
Yến Cẩn, còn phải cùng đi ăn với nhà truyền thông, đúng lúc lộ ra một
chút quan hệ cá nhân của Yến Cẩn và Mục Thiểu Hoa.
Trong khi đó
có rất nhiều kịch bản tìm tới cửa, hắn sẽ chọn trước rồi đẩy đi một vài
đề tài mẫn cảm, còn một ít kịch bản không phù hợp cũng đẩy đi, còn lại
mới có thể đưa cho Yến Cẩn.
Hắn mỗi ngày vội vàng như con quay,
chuyển động không ngừng. Trước hai ngày chính thức khởi quay, thư ký
Phương Lỗi thông báo hắn đi họp, Đàm Tranh nghi hoặc đi tới phòng họp
mới phát hiện Mục Thiểu Hoa đã ở trong.
Đây là lần đầu tiên Đàm
Tranh nhìn thấy Mục Thiểu Hoa, đối phương khoảng hai mươi lăm tuổi, bộ
dáng mày rậm mắt to, cũng là một thanh niên anh tuấn. Hắn nhìn quanh một vòng, trong phòng họp ngoại trừ hắn cùng Mục Thiểu Hoa thì không còn ai khác.
“Anh Phong.” Mục Thiểu Hoa nhìn thấy Đàm Tranh, rất có lễ
phép nhanh chóng đứng dậy chào hỏi, Đàm Tranh lạnh nhạt gật đầu, đi đến
một chỗ trống khác ngồi xuống.
Không lâu sau Phương Lỗi đi vào,
sau khi ngồi xuống trực tiếp nói luôn vấn đề, ” Thiếu Phi, Tiểu Hoa về
sau sẽ đi theo cậu.” Đàm Tranh ngẩn người, theo bản năng mở miệng hỏi:
“Người đại diện của cậu ta đâu?”
“Người đại diện của Tiểu Hoa
trước kia không thể đảm nhiệm, trước kia luôn nhớ nhầm thời gian họp,
nhận kịch bản cũng không ra gì, cho nên tôi đã đuổi hắn ta.” Phương Lỗi
thản nhiên nói.
Đàm Tranh biết này đều là lấy cớ, thực tế là bởi
vì phải nâng Mục Thiểu Hoa. Phương Lỗi tính toán rất tốt, nếu Mục Thiểu
Hoa là nghệ sĩ dưới tay hắn, hắn tự nhiên sẽ toàn tâm toàn ý giúp đối
phương.
Nhìn tươi cười trên mặt Mục Thiểu Hoa, Đàm Tranh trong
lòng thở dài, làm điệu bộ thái quá, hành động này rõ ràng không qua cửa
hắn được. Món hàng như vậy, còn được xưng tụng là người nối nghiệp của
Yến Cẩn? Phương Lỗi đến lúc đó sẽ bị gậy ông đập lưng ông.
Sau
khi chấm dứt cuộc họp, Phương Lỗi giữ Đàm Tranh lại, ám chỉ hai ngày sau chính thức khởi quay, là cơ hội cuối cùng để tạo nên một sóng tin tức
mới. Đợi đến khi quay phim sẽ không có thời gian làm mánh khóe này.Mặt
khác hắn còn nhắc tới mấy công ty hợp với hình tượng của Mục Thiểu Hoa,
nếu không có gì ngoài ý muốn, quảng cáo tháng sau muốn đổi thành Mục
Thiểu Hoa.
Đàm Tranh trong lòng trầm xuống, Phương Lỗi đề cập đến tất cả đều là quảng cáo của Yến Cẩn.
Có vài sản phẩm Yến Cẩn đã làm người đại diện từ lâu, hiện giờ đột nhiên
nói quý tới phải đổi người, điều này làm Đàm Tranh nhíu mày. Hắn thật
không ngờ, Phương Lỗi có thể làm đến mức độ này, tính hoàn toàn bức giết Yến Cẩn sao?
Hắn có chút nghi hoặc, rõ ràng ngày trước, Phương
Lỗi thoạt nhìn còn rất để tâm đến Yến Cẩn, sao thái độ lại chuyển biến
nhanh như vậy? Nhưng phải nói lại, Phương Lỗi cùng Yến Cẩn có vẻ cũng
không thường gặp mặt, chẳng lẽ bởi vì vậy Phương Lỗi mới chán Yến Cẩn?
Đàm Tranh nghĩ không ra lý do, chỉ có thể suy đoán mà ra khỏi công ty. Nghĩ đến quyết định đột ngột của công ty, hắn cân nhắc một hồi, vẫn đi ô tô
tới biệt thự của Yến Cẩn trước đã.
Vì để phù hợp với thời gian
quay phim, Đàm Tranh đem thời gian quay quảng cáo đều xếp sát nhau, để
Yến Cẩn có thể một hơi quay xong. Cho nên khi hắn tới cửa, Yến Cẩn mới
vừa chấm dứt thời gian bộn rộn quay phim chụp ảnh, thật vất vả rảnh rỗi
một ngày.
Cậu thấy Đàm Tranh tới cửa, sắc mặt rõ ràng không vui,
Đàm Tranh biết, Yến Cẩn tuy không nói nhưng khẳng định đối với thủ đoạn
thổi phồng của công ty đã nhìn thấu. Tuy phải ở trước giới truyền thông
giả bộ hiểu biết rất đơn giản, nhưng Yến Cẩn trời sinh tính tình lãnh
đạm, nói vậy trong lòng cũng sẽ không quá thoải mái. Hiện giờ thấy hắn,
người có thể được coi là ‘đồng lõa’ kia, sắc mặt tốt mới lạ.
Thời điểm hắn đến đúng lúc là giờ cơm trưa, Tiểu Tề thấy hắn thì rất bất
ngờ, có chút ngượng ngùng nói, “Anh Phong, không biết anh sẽ tới, tôi
nấu thức ăn không đủ, ăn tạm một chút vậy.”
Yến Cẩn ở một bên hừ
lạnh, đi thẳng đến ghế, ngồi xuống cầm lấy bát đũa ăn cơm. Đàm Tranh sờ
mũi, xem ra hắn rất không được đối phương chào đón a, còn hơn cả trước
kia, Yến Cẩn hiện giờ ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn.
Yên
lặng ăn cơm xong, Tiểu Tề rất có trách nhiệm thu dọn bàn ăn, Yến Cẩn đã
chuyển tới sô pha phòng khách nghỉ ngơi. Đàm Tranh thở dài một hơi, đi
tới phòng khách.
Lúc này Yến Cẩn dựa trên ghế sô pha, nhắm mắt
nghỉ ngơi. Đàm Tranh đi đến sô pha đơn ngồi xuống, do dự một lúc, nói,
“Yến Cẩn, tôi có vài chuyện muốn nói với cậu.”
Yến Cẩn ứng một
tiếng nhưng không mở mắt, Đàm Tranh dừng một chút, nói tiếp, “Phương
tổng giao Mục Thiểu Hoa cho tôi, hai ngày nữa chính thức quay phim, công ty sẽ đưa ra tin này, cậu nên chuẩn bị trước.”
Đàm Tranh mới nói xong, Yến Cẩn mở mắt, cậu nhìn chằm chằm Đàm Tranh, chậm rãi mở miệng,
“Phương Lỗi giao Mục Thiểu Hoa cho anh?” Đàm Tranh mím môi, gật gật đầu.
“Hừ, tôi xem nhẹ hắn rồi.” Yến Cẩn hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt lạnh lùng
không biểu cảm, sau liếc nhìn Đàm Tranh, “Còn có tin gì nữa, nói nốt
đi.”
“Có mấy công ty thấy người khác phù hợp với hình tượng của
sản phẩm, bởi vậy muốn quý sau đổi người đại diện.” Đàm Tranh nhàn nhạt
nói. Yến Cẩn nghe xong, biểu cảm cũng không đổi, chỉ nói một câu. “Là
đổi thành Mục Thiểu Hoa đi.”
Không phải câu hỏi, mà là câu khẳng
định. Đàm Tranh yên lặng gật đầu, Yến Cẩn lại nhắm mắt dựa vào ghế nghỉ
ngơi, sau một lúc lâu mới nói, “Tôi biết rồi.”
Cuộc nói chuyện
đến đó chấm dứt như vậy. Hai ngày sau phim chính thức khởi quay, tin Mục Thiểu Hoa đổi người đại diện, quả nhiên tạo thành đề tài không hề nhỏ.
Dù sao người đại diện mới chính là người đại diện vàng của Thiểm Diệu
Quốc Tế, là người đại diện của Yến Cẩn.
Người biết nội tình đều
cảm thán thủ đoạn của Thiểm Diệu Quốc Tế, đây là cột Mục Thiểu Hoa cùng
Yến Cẩn vào một chỗ, chỉ cần kỹ năng diễn của Mục Thiểu Hoa không quá tệ sẽ một đường thành sao.
Đối với lời đồn đại của giới truyền
thông cùng báo chí, yến Cẩn vẫn hờ hững, cậu chỉ chuyên tâm học thuộc
lời thoại. Đàm Tranh đứng cạnh đạo diễn, nhìn Yến Cẩn ngồi trong góc
đang cúi đầu chăm chú, đột nhiên cảm thấy không thể dời đi ánh mắt.