Ba ngày sau, Hạ Thụy Hi đang ở trong phòng Hạ phu nhân giúp nàng tính sổ sách, thấy đầu Lương Nhi ở bên ngoài thoáng lung lay lên một cái,
lấy cái cớ ôm lấy lò sưởi tay đi ra ngoài. Dừng lại.
Lương Nhi nhanh như vậy liền làm thỏa đáng sự tình nhưng thật ra đắc ý cả ngoài dự liệu của Hạ Thụy Hi, bất quá nơi đây không phải chỗ để hỏi
kỹ, nàng mỉm cười: “Tốt lắm, buổi tối ngươi gác đêm đi.”
Lương Nhi do dự một chút, lại nhỏ giọng nói: “Nô tì còn đã biết một việc khác, không biết có nên nói hay không.”
“Ngươi nói.”
“Nô tì nghe bà vú trông cửa cho phu nhân nói, ban đêm mấy ngày trước
đây, Uyển Nhi tỷ đến trong phòng phu nhân, còn khóc. Phu nhân tiếp nàng
gần bằng thời gian uống một chén trà.”
Hạ Thụy Hi cười nói: “Ngươi làm rất khá, đi xuống trước nghỉ ngơi.
Nếu có người hỏi, những gì nên nói, những gì không nên nói, ngươi cũng
biết chứ?” Nàng cảm giác mình tựa như được làm công tác ngầm.
Nếu lời Lương Nhi nói là sự thật, như vậy Uyển Nhi đêm khuya tìm Hạ
phu nhân làm gì, đại khái Hạ Thụy Hi có thể đoán được một ít. Bị người
hàng ngày ở sau mình theo dõi dám sát mùi vị quả thật khổ sở, xem ra nha hoàn này thật sự không thể giữ ở bên người.
Vốn tưởng rằng thay đổi nha hoàn là chuyện rất bình thường, nhưng
trong khi nàng khéo léo theo sát Hạ phu nhân nhắc tới chuyện không muốn
Uyển Nhi thì bị Hạ phu nhân kịch liệt phản đối. Hạ phu nhân trầm mặt
nói: “Ta còn chưa có chết, không tới phiên ngươi muốn làm gì thì làm!”
Hạ Thụy Hi không rõ vì lí do gì mà nàng muốn đổi một nha hoàn hạ phu
nhân lại kịch liệt phản ứng như thế. Cũng không biết Uyển Nhi rốt cuộc
đã nói những thứ gì cùng hạ phu nhân, nàng ủy khuất nói: “Mẫu thân vì
sao lại nói như vậy? Nữ nhi tuy rằng không tốt, nhưng là hạng người gì,
chẳng lẽ ngài không biết sao?”
Lệ Nương nhẹ giọng khuyên giải an ủi lúc sau, Hạ phu nhân cũng cảm
giác mình mang chuyện bé xé ra to. Lệ nương tuy là tâm phúc, nhưng lại
nói thêm mất lời, Hạ phu nhân cũng thấy phiền phức vì bị Lệ Nương nói.
Nàng đuổi Lệ Nương đi rồi, mới trầm mặt nói: “Nha đầu Uyển Nhi kia, ta
coi thấy rất tốt, cố gắng thành thật, cố gắng trung tâm vì một mình
ngươi. Nàng từ nhỏ lớn lên cùng ngươi, chịu không ít khổ cực từ ngươi
đâu, ngươi mang bệnh cũng được nàng chiếu cố nhiều, nàng cũng không có
nửa câu oán hận. Ngươi nói ta nghe một chút xem ngươi vì cái gì mà đột
nhiên đòi thay đổi nàng? Có phải hay không bởi vì ngươi hỏi nàng một vài sự tình, nàng không chịu trả lời ngươi a? Ta cho ngươi biết, đó là mệnh lệnh của ta.” Một tiếng cuối cùng đề cao thanh âm, bao hàm một chút uy
nghiêm cũng không hết.
Hạ Thụy Hi tự nhiên không thể nói với nàng nguyên nhân là bởi Uyển
Nhi sau lưng mình tự nương nhờ vào nàng. Phải biết rằng, ở trong mắt Hạ phu nhân, cái nhà này cùng những kẻ hầu cận đều là của nàng, nàng mới
là nhất gia chi chủ (đứng đầu trong nhà), thân là nha hoàn bên
cạnh con gái đến lấy lòng nàng, cũng không phải là sai lầm gì, ngược lại là biểu hiện trung thành tận tâm. Nếu thật sự Ha Thụy Hi nói như vậy,
không chừng Hạ phu nhân còn có thể sinh ra những ý tưởng khác nữa không
biết đâu được.
Hạ phu nhân thương yêu Hạ Thụy Hi không phải là giả, nhưng nàng cùng
Hạ lão gia cẩu thả có chút không giống nhau. Nàng thông minh lanh lợi
hơn người, nói nhiều việc tốt, tâm tư thâm trầm, yêu cầu đối với Hạ thụy Hi cực kì nghiêm khắc. Hạ Thụy Hi thường thường vừa đứng ở trước mặt
nàng, đã cảm thấy áp lực thật lớn, chung quy lại sợ Hạ phu nhân liếc mắt một cái đã phát hiện thân phận nàng là giả, lập tức đem nàng tử hình
ngay tại chỗ. Chỉ đành nói : “Nữ nhi không phải vì chuyện này. Mẫu thân
muốn tốt cho nữ nhi, nữ nhi há lại không biết?”
Hạ phu nhân hừ lạnh một tiếng, “Ngươi ít đến chọc giận ta thì tốt
rồi.” Nàng nghiêm khắc dựa theo tiêu chuẩn của thời địa này nuôi dạy nữ
nhi, gắng đạt tới bồi dưỡng được hoàn mỹ, trên được chính phòng, vào tới phòng bếp, đã lại ôn nhu như nước có thể mang lại niềm vui cho phu
quân, lại có thể độc lập chống đỡ một gia đình, có thể trở thành một
người phụ nữ hoàn hảo có thể một mình đảm đương một phía.
Hạ Thụy Nam trời sinh nhu nhược, Hạ phu nhân không cách nào, chỉ có
thể vì nàng tìm một trượng phu không tồi, đáng tiếc trên đời không có
chuyện tất cả mọi thứ đều tốt đẹp, trượng phu không tồi rồi, mẹ chồng
lại quá lợi hại. Bất quá chờ thêm vài năm, nghĩ biện pháp làm cho Vũ Tử
An đi ra ngoài nhậm chức, nghĩ cách để Hạ Thụy Nam đi theo, cũng tốt
rồi.
Hạ Thụy Bội kia, lòng dạ lại quá mức hẹp hòi, tâm tư cũng có chút bất chính, chỉ sợ cũng khó đạt được tới yêu cầu của Hạ phu nhân. Hạ phu
nhân chỉ có thể thừa dịp hiện tại nghiêm khắc dạy dỗ nàng nhiều hơn,
tiếp tục khẩn cầu trời cao, tương lai nhà con rể thứ ba là một gia đình
độ lượng, sẽ cho Hạ thụy Bội đồ cưới thật dày để ứng phó, cũng để cho Tạ Thụy Bội sau khi đã về nhà chống, có thể có chỗ dựa vào.
Chỉ có Hạ Thụy Hi, tổng hợp lại tính cách không tệ, đáng tiếc quá mức ngang bướng, Hạ lão gia lại sủng ái quá đáng, mất hết thể diện Hạ gia,
cũng làm cho ngày xưa nàng trong đám tỷ muội không ngẩng đầu được lên.
Ít nhiều ông trời rủ lòng thương, sau tai họa suýt nữa đoạt đi tánh mạng của nàng, làm cho nàng quên hết thảy mọi chuyện trước kia, dường như
thay đổi tính cách. Hạ phu nhân tự nhiên là không chịu buông tha cơ hội
khó có được này, nàng tin chắc, chỉ cần nàng dạy bảo đúng cách, một ngày kia Hạ Thụy Hi chắc chắn sẽ thành tài, nàng điềm đạm hiền đức, cách trị gia có chút thanh danh có thể ở trên người Hạ Thụy Hi đạt được sự phát
triển rạng rỡ, tiểu nhi tử Hạ Thụy Đồng tương lai cũng có thể tiếp tục
được che chở mạnh mẽ
Hạ Thụy Hi tự nhiên không biết những suy nghĩ trong lòng Hạ phu nhân, cũng không biết Hạ phu nhân gây dựng kế hoạch người phụ nữ cổ đại hoàn
hảo. Đau đầu vạn phần giải thích nói: “Uyển Nhi tư tâm quá nặng. Nữ nhân sợ trong tương lai, nàng…” Được rồi, nàng kỳ thật sợ nhất chính là Uyển Nhi đi câu dẫn chồng tương lai, hiện đại ở chế độ một vợ một chồng,
Tiểu Tam (bồ :->) còn chỗ nào cũng nhúng tay vào, huống chi nam tử ở đây là trời, một vợ nhiều thiếp chính là hợp pháp trong xã hội.
Hạ phu nhân là người từng trải, đối với tiểu tư tâm của bọn nha hoàn
này, làm sao có thể không rõ, nhưng nàng đều có quyết định của mình.
Hiện nay, kế hoạch của nàng gây dựng đang tới thời khắc mấu chốt, hơn
nữa cần Uyển Nhi làm thần báo bên tai (méch lẻo, chim lợn :->) giúp nàng coi chừng Hạ Thụy Hi.
Lập tức Hạ phu nhân thản nhiên nói: “Tốt lắm, ngươi cuối cùng có điểm tiến bộ. băn khoăn của ngươi cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, nhưng nàng hầu hạ ngươi thời gian lâu như vậy, nói đến là có công lao.
Quản lí gia đình ở bên dưới không phải muốn làm gì thì làm, là cần coi
trọng phương pháp. Ngươi hiện tại mới vừa có hai nha hoàn Thuần Lương (bản Cv dịch là tinh khiết thiện lương nghe hay hay ^^), đột nhiên liền đuổi nàng, sẽ làm lòng người sợ hãi, sau này ai còn dám
đi theo hầu hạ ngươi? Trước cứ để nàng nán lại ở chỗ ngươi, chờ trong
tương lai cơ hội thích hợp, ta sẽ thay ngươi đuổi khéo nàng.”
Xem ra sự tình hôm nay là hoàn toàn không có trông cậy vào được, Hạ
Thụy Hi đang muốn cáo lui, lại nghe thấy Hạ phu nhân thấp giọng nói:
“Ngươi thay vì suốt ngày nghĩ một … không … Hài lòng liền đuổi đi người, còn không bằng ngẫm lại thật kĩ, lợi dụng như thế nào được những người
này thật tốt. Ngươi bây giờ còn ở trong nhà mình, cha mẹ tự nhiên mọi
việc đều lo lắng cho ngươi tốt, cái gì tốt đều cho ngươi. Nhưng sau này
đi tới nhà chồng, mẹ chồng ngươi khen ngợi một mình ngươi, chẳng lẽ có
thể chiều theo tâm ý của ngươi, muốn đuổi liền đuổi đi? Tỷ tỷ ngươi bây
giờ như vậy, ngươi muốn thế sao? Hi vọng ngươi sau khi kết hôn không để
ta phải lo lắng quan tâm.”
Đây cùng coi như là lời nói xuất phát từ nội tâm, xem ra nàng cần
dung nhập xã hội này, chuyển qua lo cho cuộc sống gia đình của chính
mình tạm ổn, những gì cầm học càn rất nhiều. Yêu thương con cái, có kiến thức, thật tinh mắt, có thủ đoạn Hạ phu nhân chính là một cô giáo tốt
nhất, Hạ Thụy Hi thu lại lông mày thật tình nói: “Mẫu thân yên tâm, nữ
nhi đã biết.”
Hạ phu nhân thở dài: “Hi Hi, làm vợ người ta không phải là chuyện dễ
dàng. Nương tương lai dù có nhắm mắt, cũng không thể hoàn toàn yên tâm.”
Hạ Thụy Hi nhìn thấy Uyển Nhi giả vờ là một bức tường biết nghe lời,
ân cần chu đáo, kì thực ngầm có ý hưng phấn trên nét mặt, giống như nuốt phải con ruồi:”Được, ta nhẫn nại.” Đây là một lời nói thử nghiệm, đầu
tiên sẽ đem Uyển Nhi xem là người tương lai mẹ chồng phái đến năm vùng
bên cạnh mình, không thể đuổi, cần đề phòng, vẫn không thể để cho nàng
rảnh rỗi, Hạ Thụy Hi tin tưởng mình nhất định có phương pháp để giải
quyết vấn đề.
Hạ Thụy Hi bất động thanh sắc đem Uyển Nhi tâng bốc lên tới đỉnh đầu, nói nàng làm việc vô cùng tốt, sau đó sai khiến nàng làm nhiều chuyện,
làm cho nàng trông rất vui mừng, lại bắt Thuần Nhi cùng Lương Nhi đứng
một bên nhìn, đắc ý nói: “Học tập.” Uyển Nhi trong lòng không cam lòng,
nhưng lại không thể không làm, còn phải không ngừng dạy dỗ Thuần Nhi và
Lương Nhi.
Uyển Nhi cơ hồ đem gian phòng kia một mình một lần dọn dẹp xong, tất
cả các góc tường đều dọn dẹp sạch sẽ, bận một lúc, là bận liền mấy canh
giờ. Đến khi đêm đã khuya, Hạ Thụy Hi cũng không kêu Uyển Nhi đi nghỉ
ngơi, lại để cho nàng dạy hai nha hoàn này phân biệt trà. Uyển Nhi không ngừng kêu khổ, không chỉ một lần ngáp ngắn ngáp dài, Hạ Thụy Hi vẫn
đang nhìn chằm chằm đọc thơ, mắt điếc tai ngơ. Uyển Nhi bất đắc dĩ đành
phải hướng về phía Thuần Lương hai người đưa mắt ra hiệu, Lương Nhi là
giả bộ không rõ, Thuần Nhi hảo tâm khuyên nhủ: “Đêm đã khuya, ổ chăn
cũng đã làm ấm, tiểu thư sớm đi nghỉ đi?”
Hạ Thụy Hi cũng không ngẩng đầu lên: “Ngày mai mẫu thân cần kiểm tra
bài thơ của ta, hai người các ngươi đi nghỉ ngơi trước đi. Uyển Nhi theo giúp ta là được.”
Uyển Nhi mặt tái nhợt rồi. Thuần Nhi nhịn cười nói : “Uyển Nhi tỷ tỷ
bận rộn một ngày, cũng mệt mỏi rồi, không bằng để cho nàng đi nghỉ ngơi, nô tì bồi ngài a.”
Hạ Thụy Hi lúc này mới ngẩng đầu nhìn xem Uyển Nhi, gật gật đầu:
“Ngươi khổ cực. Đêm nay để cho Lương Nhi gác đêm, hai người các ngươi
đều đi xuống nghỉ tạm. Uyển Nhi, sáng mai giờ Thìn ngươi đúng giờ đến
kêu ta rời giường, ta còn muốn đi đến trước mặt mẫu thân hầu hạ.”
Uyển Nhi đáp ứng, vẻ mặt đau khổ trở về trong phòng nghỉ tạm, đang
muốn ngủ, đột nhiên nhớ tới chính mình đã đáp ứng phu nhân cần luôn luôn nhìn chòng chọc coi Hạ Thụy Hi . Hạ Thụy Hi hôm nay để Lương Nhi gác
đêm, hơn nữa nàng nhìn thấy ban ngày Lương Nhi lén lút đi vào từ ngoài
của phủ, nhất định là có chuyện gì gạt nàng. Lập tức thấy không buồn
ngủ, muốn mò tới góc tường phòng Hạ Thụy Hi nghe lén.
Mới vừa đi hài, cửa liền truyền đến thanh âm của Thuần Nhi, “Uyển Nhi tỷ, ta trong phòng cửa sổ bị hỏng, đóng không được, gió lãnh thổi vào
rét run, tiểu thư bảo ta qua ngủ cùng ngươi đêm nay, có thể chứ?”
Thuần Nhi vừa mời giúp nàng lúc nãy, Uyển Nhi không có khả năng cự tuyệt nàng, đành phải mở cửa để Thuần Nhi đi vào.
Chờ Thuần Nhi ổn định mọi chuyện, Uyển Nhi tìm cách lấy cớ, “Thuần
Nhi, ta đau bụng, ngươi ngủ trước đi, ta đi một chút sẽ trở lại.”
Thuần Nhi cười nói: “Ta và ngươi cùng đi chứ.” Nàng trước khi đến, Hạ Thụy Hi sớm đã giao phó cho nàng, khiến nàng lấy cớ của sổ trong phòng
bị hỏng, cần phải một tấc cũng không rời coi chừng Uyển Nhi, đặc biệt
đừng cho Uyển Nhi gần tới phòng của Hạ Thụy Hi, còn phải làm cho Uyển
Nhi nhìn không ra dấu vết. Nuôi binh nghìn ngày, hôm nay chính là ngày
Hạ Thụy Hi cho nàng chứng minh rằng mình hữu dụng.
Uyển Nhi vội xua tay: “Không cần. Vừa lạnh, vừa tối lại thối, ngươi đi để làm chi? Mau lên giường nằm cho ấm.”
“Cũng là bởi vì vừa lạnh vừa tối, cho nên mới không thể để cho Uyển
Nhi tỷ đi một mình nha. Đi một chút, chúng ta cùng đi, vừa lúc ta cũng
muốn đi.” Thuần Nhi không đợi phân trần, nhiệt tình kéo cánh tay Uyển
Nhi muốn cùng nàng đi ra ngoài.
Uyển Nhi bất đắc dĩ, vừa hận vừa giận, lại cũng đành phải buông tha cho sự nghiệp mật thám chưa xong của nàng.
Lại nói Lương Nhi dọn dẹp sắp xếp chăn màn của mình bên giường Hạ
Thụy Hi, lúc sau hai người ngủ ngon, mới hướng Hạ thụy Hi báo cáo tin
tức mấy ngày nay nàng hỏi thăm được.