Cúc Đãng
Thời gian thấm thoát trôi qua, Cúc Hoa lặp lại quá trình lâm hạnh cùng sinh sản nhanh chóng vượt qua một năm.
Hắn đấm đấm phần eo đau nhức, đêm qua đám lang đói kia cũng không để ý đến
mình đã mang thai mười chin ngày, lại dám đem mình gây sức ép suốt một
đêm. Nói là hôm nay hắn sẽ khởi giá xuất cung đi ra chiến trường, nhất
định phải hảo hảo thoải mái một phen.
Vua nước láng giềng cũng
không biết thần kinh có vấn đề hay không, cư nhiên ngự giá thân chinh,
làm hại hắn cũng phải mang cái bụng to đùng đến chiến trường.
Ai ~ khổ a!
Hắn mang thai đã là ngày thứ mười, mang thai đã muốn vô cùng thuần thục,
hắn lại không có năng lực kích khởi sự thương hại của đám lang đói kia.
Bởi vì khi mang thai bọn họ ngược lại không cố kỵ, làm càng ác hơn.
Hắn thể chất cực dễ dàng thụ thai, đám ác lang lại buộc hắn ngày ngày phê
sổ sách, hàng đêm sênh ca. Ngắn ngủn một năm, hắn không ngừng mang thai, sinh xong rồi lại sinh, thật vất vả mới giải quyết xong tứ quân, mười
khanh hiện tại vừa giải quyết một nửa, phía sau vẫn còn không đếm được
bao nhiêu đói lang đang chờ đâu, đến khi nào mới xong a!!!(đoạn này ta
chém==)
Hơn nữa bởi vì vương chỉ có thể được phép làm cho mỗi
người sinh một đứa nhỏ, nhưng vương hậu lại có thể ngoại trừ, cho nên
một năm này tứ quân sử dụng mọi thủ đoạn dạy dỗ hắn, muốn hắn lập mình
làm hậu. Bọn họ đều có vương nhi, cho nên chỉ có thể gây sức ép với hắn
trong lúc mang thai,(ta không hiểu sao lại không xảy thai nhỉ??) trong
bụng cũng không phải con bọn họ, đùa giỡn cũng đặc biệt ngoan. Thân thể
hắn vì thường xuyên mang thai và sinh sản mà trở nên càng thêm mẫn cảm,
căn bản không chịu nổi bọn họ đùa bỡn, hàng đêm đều phải ngất nhiều lần
mới có thể được buông tha. Một năm này sống trong nước sôi lửa bỏng, há
lại có người nào có khả năng hiểu được.
Hiện tại hắn vẫn phải tha thân thể suy yếu này ngự giá thân chinh, đây không phải muốn lấy mạng hắn sao?!
Ngày khởi hành, một đám hậu cung đều chạy tới vì hắn tiễn đưa. Hắn kẹp lấy
cực đại ngọc thế tại hậu đình, xoay người ngồi trên lưng ngựa.(Xp~) Cái
ngọc bổng này là tứ quân tỉ mỉ chọn lựa, vừa thô vừa dài, cơ hồ có thể
đụng đến thai nhi trong bụng. Kích thước ước chừng bằng cánh tay của nam tử trưởng thành, tay không thể nắm, dài chừng một thước trên tay cầm
phủ kín một lớp hạt trân châu xinh đẹp, tùy theo hô hấp lặp lại khép mở
mà đè ép lấy nội vách tường, đem các điểm mẫn cảm trong cơ thể toàn bộ
bắt lấy. Theo chuyển động của ngựa, ngọc bổng càng sáp càng sâu, không
ngừng ở trong thân thể hắn quấy phá, va chạm mọi điểm mẫn cảm trong nội
vách non nớt……
Trước thiên quân vạn mã, hắn cố nén không dám kêu
ra tiếng, lại không biết ẩn nhẫn thở dốc càng thêm mê người. Bọn lính
nhìn thấy dục hỏa đốt người, lại ngại thân phận không dám vượt quá giới
hạn. Chỉ có thể nhanh hơn tốc độ hành quân, làm ngựa xóc nảy càng thêm
lợi hại, mặc cho hắn chịu không được mà ở nơi đó chảy ra xỉ gian(là gì
nhỉ??ai biết giúp ta với~T^T~) mê người, hưởng hưởng nhĩ phúc.(tai hạnh
phúc hưởng thụ??) Cúc Hoa vô hình trung thúc đẩy bên trong mình làm mình càng thêm khó chịu, cơ hồ sắp bị đâm nát. Khố hạ ẩm ướt thấm vào đệm da lông. Làm những sợi lông nhỏ ướt sũng dính vào nhau, đầu nhọn những sợi lông dần dần ngạnh lên chạm vào cửa vào đang mở lớn, kích thích tràng
vách kịch liệt co rút lại, va chạm trên tràng vách yếu ớt làm cho trân
châu cứng rắn căng cứng dũng đạo,cả người hắn run lên, chính giữa đùi
lại là một cỗ nhiệt lưu trào ra,những sợi lông cứng hướng về bên trong
hai chân tàn sát bừa bãi…… Tuần hoàn ác tính( sự việc biến chuyển liên
tục ngày càng xấu), Cúc Hoa bị đỉnh nhãn mạo kim tinh(nơi trọng yếu), cả người loạn chiến(chiến=run rẩy), cũng không dám lấy ra dị vật đang tra
tấn mình.
Hắn không biết thuỷ đã muốn tràn ra chảy xuống lưng
ngựa, thuận theo thân ngựa nhỏ giọt trên mặt đất bóng loáng, ở trên
đường hành quân tụ lại thành một đạo tinh tế suối lưu(ách,có nói quá
không trời), đường mà đại quân đi qua dưới ánh mặt trời chiếu rọi phản
xạ ra ngân bạch quang mang.
Hắn ở trên ngựa vượt qua một đoạn
thời gian rất dài, mỗi ngày bị khí cụ ác liệt tra tấn chìm trong mơ
màng. Thiên hôn địa ám, hắn lợi dụng thần trí còn sót lại nắm chặt dây
cương, cắn răng ẩn nhẫn, chờ đợi ngày giải thoát tiến đến.
Đột
nhiên xóc nảy một cái kịch liệt, làm ngọc bổng ở giữa đùi đâm vào thật
sâu. Có thể làm thai nhi bị phá đi, trong bụng Cúc Hoa sinh ra một trận
đau nhức, đau đến nỗi thân mình hư nhuyễn như hắn không thể nào chịu
được, liền ngã xuống lưng ngựa, may mắn được vệ binh mã biên(lính dắt
ngựa) phụ trách bảo hộ an toàn cho hắn tiếp được, nếu không hậu quả thật không thể nào tưởng tượng được. Hắn đau đến cuộn mình lại, ôm lấy bụng
của mình kêu đau không thôi, kinh nghiệm nói cho hắn biết, cục cưng chờ
không kịp sẽ đi ra.
Tướng quân hiệu lệnh dừng lại, đại quân làm
thành một vòng tròn, đem vương của bọn họ đặt ở trong đó. Hành quân trên đường hết thảy giản lược, ngự y trên mặt đất chỉ trải một miếng vải
trắng liền đem Cúc Hoa đặt lên đó. Ngự y bài khai mông cánh hoa tuyết
trắng lấy ra ngọc bổng trong cơ thể đã tra tấn hắn gần mười ngày. Mất đi nút lọ trở ngại, một lượng lớn nước ối theo đó phun ra, làm cho người
ta có loại cảm giác không thể khống chế.
Nằm trên mặt đất lạnh
như băng, hắn cố gắng không cảm thấy thẹn hết sức mở ra hai chân, phối
hợp cùng với tần suất đau đớn sử dụng lực. Thiên quân vạn mã nhìn trừng
trừng làm thân thể hắn càng thêm mẫn cảm, không chịu nổi quá nhiều khiêu khích. Thân thể đã có thói quen học được ở trong sinh sản đau đớn tìm
kiếm khoái cảm, quá trình sinh sản ngắn ngủn hai canh giờ, nhưng ước
chừng hắn lại bắn hơn ba lượt. Âm thanh của hắn vừa đau lại vừa thích,
qua hai canh giờ hắn mới sinh hạ được vật nhỏ hắn mang gần một
tháng.(ặc,khả năng thích nghi với hoàn cảnh của Cúc Hoa thật đáng nể=]])
Vừa sinh xong đứa nhỏ ngay cả một lát thời gian nghỉ ngơi đều không có, Cúc Hoa lại bị đỡ lên ngựa bối. Đứa bé ở trong long ngự y nỉ non khóc to,
Cúc Hoa hư nhuyễn nằm ở trên lưng ngựa tiếp tục chạy đi. Đột nhiên mất
đi cảm giác có vật lấp đầy cảm thấy có chút hư không. Nguyên lai thân
thể của mình đã muốn đến loại tình trạng này …… Cúc Hoa trong lòng một
trận sầu não. (ta cũng rất phiền não…aiz,ta thật sự muốn gặp tác giả
truyện này a~ hỏi ta gặp làm gì? Đương nhiên là..dập đầu sau đó kêu 3
tiếng “sư phụ a~”)
*Bản dịch này bây giờ chỉ chính xác 60%
thôi,vì không biết tại sao cái lap của ta sau khi cài đặt lại thì kaka
QT không thể cài đặt được. Nên chém hơi nhiều
* Oa..a..a..a~
tháng này ta thật sự rất xui,hôm chủ nhật ta đi học ban đêm bị mắc mưa
xuýt tí không về được nhà (do đường đi biến thành sông),hôm thứ ba thì
lap bị hư,đến hôm thứ sáu điện thoại muội muội của ta đã anh dũng hy
sinh trong…nhà tắm( muội ý từ độ cao 1,2m nhảy xuống a~T^T~ta chưa bao
giờ ngược đãi muội ý,chỉ vô tình gây ra vết nứt trên mặt kính,không hề
cố ý tạo ra 1 vài vết xước mà thôi,rất vô tội đẩy muội ý một cái trong
nhà tắm,vậy mà…có cần phải bỏ ta mà đi không…muội muội a~~~)