“Lần này ta có một tin tức, nghe nói Tà Vân Cung sắp lựa chọn Thánh Tử
mới, không biết ngươi có muốn hay không tham gia.” Cơ Lang cuối cùng vẫn không chịu nổi nói.
Một bên Tà Nguyệt nghe Cơ Lang nói vậy cũng
kinh dị nhìn có khuôn mặt có thể xem như là vạn cổ khó có mỹ nam tử Lạc
Thiên, tựa hồ nàng không ngờ Cơ Lang lại hỏi như vậy, dù sao Lạc Thiên
bề ngoài chỉ là Địa Tôn tu sĩ, dù chiến lực có ngập trời vậy cũng chỉ là Địa Tôn mà thôi, khoảng cách gần mười cái đại cảnh giới không phải cái
gì cũng có thể vượt qua.
Không sai, mười năm tu luyện Lạc Thiên cảnh giới đã đột phá Địa Tôn, đối với thiên phú của hắn mà nói đây là điều quá dễ dàng.
“Không hứng thú.” Lạc Thiên chậm rãi nói, Thánh Tử đối với hắn mà nói chẳng có gì đặc biệt, hơn nữa bây giờ hắn không thích hợp dùng Hư Vô Chi Lực,
nếu không phải chuyện quá nguy hiểm hay tình thế bắt buộc vậy hắn cũng
không quá muốn dùng.
“Nghe nói mấy cái Thần Cung đều tuyển chọn
Thánh Tử cùng Thánh Nữ vì tiếp theo muốn để đời trước và đời này Thánh
Tử cùng Thánh Nữ đi tham gia một cái không gian tên là Thần Ma Chiến
Trường, mà bên Thần Vực đám người kia cũng sẽ chọn người đi tới không
gian này.” Cơ Lang tựa hồ đoán được Lạc Thiên sẽ nói như vậy thì trả
lời, cuối cùng nàng bồi thêm một câu: “Hơn nữa ta nghe nói Ngọc Diện
Cung đám người cũng sẽ tới.”
“Ngọc Diện Cung sao!.” Lạc Thiên
nghe cái tên này lúc càng trở nên suy tư, cuối cùng hắn chậm rãi nói:
“Vậy thì làm Thánh Tử đi.” Hắn lời nói là như vậy hờ hững, tựa hồ Thánh
Tử gì đó đối với hắn mà nói muốn làm là làm vậy, để một bên Tà Nguyệt có chút im lặng, nam nhân này cũng không biết lấy tự tin ở đâu nữa, nếu
không phải vì Cơ Lang thì nàng đã xem hắn là một kẻ chỉ biết bốc phét
rồi.
“Tốt, tới lúc đó ta cũng sẽ cùng đi, ta cũng muốn xem Chính
Đạo bên kia rốt cuộc mạnh bao nhiêu.” Cơ Lang cũng có chút hưng phấn
cười nói, trong lời nói mang theo bàng bạc chiến ý, người không biết
nàng còn tưởng nàng là thành phần hiếu chiến.
“Bao giờ bắt đầu
lựa chọn Thánh Tử đây.” Lạc Thiên không để ý Cơ Lang khẽ hỏi, Thần Ma
Không Gian hắn có nghe nói qua, nơi đó là một cái không gian độc lập
hoàn toàn, muốn mở nó ra thì phải có chìa khóa, bằng không thì dù có là
Chân Quân cũng đừng hòng đi vào, mà trong đó có vô số bảo vật, chỉ cần
có người đi vào sau đó có thể đi ra vậy thì hắn thành tựu sau này đều sẽ là khá cao, ít nhất cũng là Tôn Chủ cửu trọng.
Tất nhiên đây là
với điều kiện phải còn sống đi ra, dù sao trong đó nhưng rất nguy hiểm,
yêu thú thậm chí là Ma Tộc cũng có rất nhiều ở trong đó, thậm chí Lạc
Thiên từng nghe nói trong đó có phong ấn một con Yêu Ma mười phần mạnh
mẽ, làm không tốt vậy có đi mà không có về cũng nói không chừng, hơn nữa nó có một cái yêu cầu là chỉ có Tôn Chủ trở xuống mới có thể đi vào.
“Một nghàn năm sau sẽ bắt đầu chọn lựa.” Cơ Lang chậm rãi trả lời, rồi nàng
nhìn Tà Nguyệt nói: “Nếu ngươi làm Thánh Tử vậy có thể đi chung với Tà
Nguyệt, tới lúc đó các ngươi sẽ có nhiều thời gian.” Nói tới đây nàng
không khỏi cười hì hì một tiếng.
“Nói mò cái gì đó.” Tà Nguyệt
thanh âm có chút băng lãnh lại có chút tà dị rồi bất đắc dĩ nhìn Cơ
Lang, đối với nàng lối suy nghĩ triệt để không nói gì.
“Ngươi lần này sẽ không chỉ là vì nói cái này đi.” Lạc Thiên không thèm để ý lời nàng bình tĩnh nói.
“Ta muốn mời ngươi cùng Tà Nguyệt đi giúp ta bắt một con yêu thú, này con
yêu thú sánh ngang với Tôn Chủ ngũ trọng, ta một mình đánh không lại
nó.” Cơ Lang nghe Lạc Thiên nói thì bắt đầu nói tỷ mỉ.
“Là cái gì yêu thú vậy mà ngươi cũng không bắt được.” Tà Nguyệt một bên cũng có
chút tò mò, tuy rằng Cơ Lang không sánh bằng tỷ tỷ nàng là một vị Thánh
Tôn có phong hào Chí Tôn nhưng cũng là một cái Đạo Thần à nha, nếu nàng
dùng bảo vật như Chí Tôn Binh gì đó để ra tay vậy thì chỉ là một con Yêu Thú sánh bằng Tôn Chủ ngũ trọng làm sao có thể tránh thoát.
“Không phải là ta không bắt được, nếu ta dùng bảo vật bắt nó thì nó làm sao có thể không bị trấn áp đây, nhưng ta không có mang.” Cơ Lang lập tức giải thích, mà nói tới đây nàng có chút xấu hổ, lần này ra nàng ra ngoài vì
có chút gấp đi gặp thần tượng nên quên không mang theo đồ, bây giờ muốn
trở về thì khá mất thời gian cho nên nàng cũng không muốn về.
Đối với nàng tính tình hai người một chó ngoại trừ im lặng vẫn là im lặng.
“Nó là một con Kim Tí Hầu, huyết mạch cực kỳ thuần khiết, chiến lực cũng
cực kỳ mạnh mẽ.” Cơ Lang không để ý hai người một chó rồi nói.
“Kim Tí Hầu, huyết mạch cực kỳ thuần khiết, vậy không phải là một đầu yêu
thú có thể so sánh với Thần Thú sao.” Tà Nguyệt có chút bất ngờ nói. Kim Tí Hầu nhưng là một trong những loài đỉnh tiêm của yêu thú, chiến lực
cũng rất mạnh, thậm chí đã từng có lời đồn qua có một con Kim Tí Hầu đã
từng đánh chết một con Phượng Hoàng có chín cái Thần Hỏa, cái này có thể nghĩ nó mạnh như thế nào.
“Đúng vậy, nó rất mạnh, lần trước ở Ma Lân Sơn Mạch vì không đem bảo vật gặp nó lúc suýt có đi mà không có
về.” Cơ Lang cũng gật đầu vỗ bộ ngực lớn một bộ nghĩ mà sợ nói, chỉ là
nàng khuôn mặt trên hai người thấy thế nào đều không có vẻ sợ hãi.
“Ma Lân Sơn Mạch sao.” Nghe cái tên này Lạc Thiên có chút ngoài ý muốn, hắn cũng đang định đi tới một nơi gần đó, xem ra là tiện đường.
“Đúng vậy, các ngươi có giúp ta hay không.” Cơ Lang cũng gật đầu rồi chờ mong nhìn hai người nói.
“Được rồi, vậy thì đi một chuyến vậy.” Lạc Thiên không để ý Cơ Lang chậm rãi
nói. Lần này xem như là tiện đường, đã vậy tiện tay giúp nàng một cái
cũng không sao, dù sao hắn phải đi gặp một người quen cũ, cũng đã lâu
rồi không gặp, cũng không ngờ người kia lại ở nơi đó, không biết người
kia sống như thế nào, năm đó hắn thế nhưng ….
……..
Lạc
Thiên ba người đi tới một chỗ tên Ma Thú Phong, nơi này là nơi chuyên
cho các đệ tử thuê vật cưới để đi đến những nơi khác khi không tiện dùng truyền tống trận.
Chỉ thấy phía trước người người đông đúc,
trong một nơi, có rất nhiều loại yêu thú thuộc loại Phi Cầm đang ở đấy,
có con to lớn chừng mười trượng, có con thậm chí kích cỡ to tới mấy ngàn trượng, tựa hồ chỉ cần đôi cánh khẽ kích có thể đi được trăm vạn dặm
vậy.
Những này yêu thú đều đã được thuần hóa để làm tọa kỵ cho
bất kỳ ai cho nên khi sử dụng chúng không quá cần lo lắng chúng sẽ làm
hại bản thân.
Lạc Thiên ba người đi tới lúc rất nhiều người nhìn
theo, Cơ Lang vì dịch dung thành khuôn mặt chỉ có thể nói là có một chút tư sắc nên không ai để ý, nhưng Lạc Thiên và Tà Nguyệt lại khác, dù Lạc Thiên đã bị vải che đi ba phần nhưng vẫn có thể nhìn thấy hắn độ tuấn
mỹ, quả thật là nam vạn cổ khó có, nữ tuyệt mỹ Vô Song, từ ngoài nhìn
hai người thôi cũng đủ để vô số người mãn nhãn cùng đố kỵ ghen ghét.
“Thánh Nữ.” Mấy đệ tử cấp thấp khẽ cúi chào Tà Nguyệt, hiển nhiên thân phận nàng ở Tà Vân Cung thuộc loại cực cao.
“Tà Nguyệt sư muội, không biết lần này muội muốn đi đâu, nếu không chê vậy
hãy để vi huynh đi cùng đi.” Đang ba người định lấy một con yêu thú lúc
thì một thanh âm tà tính vang lên, thanh âm mười phần tà dị, hoàn toàn
phù hợp với một vị Ma Tu.
Theo đó một nam tử, hắn khuôn mặt anh
tuấn, phong thần như ngọc đi tới nhìn mỉm cười nhìn Tà Nguyệt, khi nhìn
tới Lạc Thiên cùng Cơ Lang lúc cũng mỉm cười gật đầu, tuy rằng không
biết hai người này nhưng vì có mặt Tà Nguyệt ở một bên nên hắn phải lễ
phép, mặc dù trong Ma Vực nhưng ở đây phần lớn người đều vẫn sống theo
lễ tiếp, tất nhiên nội tâm họ nghĩ thế nào thì không ai biết được.
Nhìn tên này nụ cười Cơ Lang khẽ bĩu môi, nàng nhìn thế nào cũng cảm thấy
cái kia nụ cười đầy vẻ giả dối, vừa nhìn thôi nàng đã phán định tên này
là ngụy quân tử.
“Lục Quân sư huynh.” Tà Nguyệt hờ hững nhìn nam
tử gật đầu xem như chào hỏi, nàng tính cách dù đối với ai cũng là như
vậy hờ hững cùng lãnh đạm, nếu nam tử không chào hỏi nàng vậy nàng nói
không chừng cũng không thèm để ý cũng không chừng.
“Lần này bọn
ta số lượng đã đủ, cho nên ngươi không cần đi theo.” Cơ Lang có chút
không chịu được nhìn Lục Quân nói, thần thái là như vậy thiếu kiên nhẫn.
“Ha ha, vị này sư muội nhưng nói quá lời, nếu các vị lần này đi ra ngoài
làm chuyện gì nguy hiểm vậy thêm một người là thêm một phần sức mạnh,
tại hạ tuy rằng chỉ là Thánh Tôn Đạo Thần nhưng cũng nguyện ý góp phần
sức mọn để giúp Tà Nguyệt sư muội cùng hai vị.” Lục Quân cũng không để ý thái độ của Cơ Lang khiêm tốn cùng quan tâm cười nói, theo đó quân tử
phong độ, sư huynh phong độ hiển lộ không bỏ sót, chỉ là lời nói sao Cơ
Lang mấy người lại cảm giác đang khoe khoang đây.
“Hừ, ta nói
không cho là không cho, ngươi nhiều lời làm cái gì, còn không cút.” Cơ
Lang nhìn Lục Quân dây dưa không dứt càng thiếu kiên nhẫn nói, nàng ở
nhà tùy hứng cùng không ai quản cũng không ai dám quản nên tính tình
công chú cực kỳ nặng, bây giờ nhìn cái khuôn mặt đầy tươi cười giống
ngụy quân tử dây dưa làm sao không nổi tính tình.
“Vị sư muội này tính tình thật lớn, ta đây là có lòng giúp các ngươi, tại sao có thể
nói như vậy.” Lục Quân vẫn là như vậy mỉm cười nói, tựa hồ không để ý
nàng nói, chỉ là hắn nội tâm nghĩ thế nào thì không ai biết.
“Lục Quân sư huynh, lần này nàng là chủ đạo nên mọi thứ do nàng quyết định.” Một bên Tà Nguyệt vẫn là như vậy hờ hững nhìn Lục Quân nói.
“Sư
muội đây là cần gì chứ, ta đây là thật lòng muốn giúp các ngươi mà.” Lục Quân có chút không từ bỏ nhìn Tà Nguyệt nói, trong mấy năm qua Tà
Nguyệt suốt ngày chỉ lo tu luyện, có thể nói ở Tà Vân Cung trong Tà
Nguyệt có thể nói là tu luyện cuồng nhân, chính vì thế thời gian gặp
được nàng rất ít, lần này nếu đụng phải hắn làm sao dễ dàng bỏ qua.
“Nàng nói ngươi cút vậy thì cút đi, còn dây dưa làm gì.” Một bên vẫn trầm mặc Lạc Thiên nhìn Lục Quân chậm rãi nói.
Nghe Lạc Thiên nói mấy người xung quanh không khỏi hút một ngụm khí, từ khí
tức chỉ là một cái Địa Tôn tiểu tu sĩ vậy mà dám lớn lối như vậy quát
tháo một vị Thánh Tôn Đạo Thần Lục Quân, đây quả thật là tự tìm chết mà, phải biết Lục Quân nhưng đã là Thánh Tử lâu năm, nếu không phải là vì
Thần Ma không gian không thể để Tôn Chủ trở lên đi vào thì hắn đã đột
phá cũng nói không chừng.