Đứng trong một gian phòng tụ tập tất cả cường giả của tam đại gia tộc. Độc Cô Thất Phục âm trầm nhìn thẳng Phong.
- Phong minh chủ, hiện giờ ở đây không có người ngoài, minh chủ có thể
nói cho lão phu biết là ai đã dạy Độc Cô gia kiếm pháp cho minh chủ?
Phong làm sao không nghĩ đến điều khúc mắc này. Chỉ còn một ngày nữa là mọi
người sẽ vào Thần Thạch chi địa. Phong không thể cân nhắc đến bí mật của Độc Cô gia.
- Phục gia gia, là ta nhận được truyền thừa của một
vị cường giả có cảnh giới rất cao. Ta không được phép nói ra. Xin hỏi
gia gia là ai đã sáng chế ra pho kiếm pháp này của Độc Cô gia?
Độc Cô Thất Phục âm trầm một lúc lâu.
- Thật ra Độc Cô gia có hai lão tổ. Một người tên Tung, một người tên
Hoành. Vì một lần lịch lãm trong Thần Thạch chi địa rồi nhận được truyền thừa của một chí tôn giả mang họ Độc Cô nên nhị tổ đã lấy họ của sư phụ và lập lên Độc Cô gia như hiện giờ.
- Là ở trong Thần Thạch chi
địa? Thì ra là vậy, có lẽ vị cường giả kia hồi trẻ cũng nhận được truyền thừa giống như nhị tổ của Độc Cô gia.
- Phong minh chủ có thể giúp lão phu được không?
- Phục gia gia có chuyện xin cứ nói.
- Độc Cô gia ta đời đời lĩnh ngộ các loại kiếm pháp. Nhưng cường đại nhất vẫn là pho kiếm pháp mà nhị tổ đã có duyên nhận được. Chỉ tiếc rằng
truyền thừa không trọn vẹn. Bao năm nay mỗi lần vào Thần Thạch chi địa
gia tộc đều cử người vào bảo phòng chọn truyền thừa nhưng vô dụng vì
không ai trong hàng hậu bối có duyên với phần hạ của bộ kiếm pháp này.
Nếu Phong minh chủ có thể, xin hãy thay Độc Cô gia tiếp nhận truyền
thừa.
Nhắc đến đây Phong không thể không nghĩ đến vị tiền bối để
lại truyền thừa có thể là truyền nhân của Long Biên kiếm pháp từ mấy
ngàn năm trước đã chuyển kiếp như Phong đến thiên giới. Nếu việc là như
vậy, Phong cũng rất muốn gặp được tàn hồn của người này.
- Phục gia gia xin yên tâm, nếu có thể Phong nhi sẽ tận hết sức mình.
- Được nếu Phong minh chủ chịu giúp thì có thể đến binh khí phòng trên
Thần tháp tầng thứ 3. Cửa số 1. Hy vọng Phong minh chủ sẽ có duyên với
pho kiếm pháp đó.
- Phục gia gia yên tâm. Tầng thứ 3 cửa số 1. Ta sẽ vào.
Nhìn lại mọi người trong phòng Phong tiếp tục lên tiếng:
- Các vị, ta phải rời khỏi đoàn đội một thời gian. Khi xuất kích ta sẽ
một mình một kiếm vào Thần Thạch bảo tháp trước. Mọi người làm việc phải nghe theo Nhã Lan muội muội.
Lôi Thanh Nguyệt Hà giật minh lắc đầu lia lịa:
- Phong nhi, con sao có thể rời đội, nếu có đi thì phải cùng nhau xuất
kích. Hơn nữa tại khu giữa của phần đại địa có một vườn linh thảo và một tòa binh khí tháp. Chỉ có người nào phá giải được trận pháp mới có
duyên vào hái bảo. Không có con, tam đại gia tộc sẽ ra sao đây?
- Cô cô xin nghĩ lại. Phong nhi thân mang trọng bảo, vào đến Thần Thạch
chi địa có lẽ sẽ đến rất gần khu vực trung tâm rồi. Con trước sau gì
cũng sẽ thất lạc cùng mọi người. Chi bằng để con tranh thủ cho gia tộc
trước là hơn. Nếu tìm được hai tàng bảo kia, có lẽ con sẽ lấy hết.
Nghe Phong nói mọi người cũng phải âm trầm. Nhưng đôi mắt của Phong rất hưng phấn. Hắn thật sự tin tưởng nếu gặp được bảo sẽ không ai có cơ hội cạnh tranh cùng Phong. Nhã Lan lòng hơi trùng xuống:
- Ca ca, khi nào thì ca ca rời đội?
- Tối nay!
- Bọn hắn đang theo dõi con. Phong nhi, con không thể mạo hiểm.
Trấn Phong nhe răng cười như sói.
- Con đã có cách lừa bọn chúng. Đại ca giờ chắc đang đợi tại địa điểm?
- Phải, Gia nhi đang ở trong quán trọ Thiên Minh phía nam thành. Không ai để ý đến hắn. Tối nay chúng ta sẽ hội họp cùng Gia nhi.
Phong gật gù rồi tung ra 14 sợi giây truyền và khôi giáp bảo vệ trán, mũ và áo bào đen cùng 14 giới chỉ thiên cấp.
- Mọi người đeo giây truyền này lên, khi gặp được đại ca thì trao cho ca
một phần giúp ta, trong Thần Thạch chi địa khoảng cách 1000 dặm có thể
liên lạc được với nhau, có thể là hơn. Áo bào đen này được kết nối cùng
khôi giáp bảo vệ trán là khí giới bảo vệ thức hải khỏi sự tấn công tinh
thần lực của Cổ Ma tộc. Trong giới chỉ ta đã để cho mỗi người 100 vạn
linh thạch cực phẩm, đan dược các loại. Áo bào này rất đặc biệt. Mọi
người nhỏ máu nhận chủ, tuy chúng không có đẳng cấp nghịch thiên nhưng
tín hiệu của áo bào phát ra sẽ truyền cho người mặc áo bào khác. Chỉ cần mọi người tĩnh tâm sẽ có thể cảm nhận được vị trí của những người khác
trong đoàn. Màu xanh báo hiệu an toàn, màu đỏ nguy hiểm. Màu đen vẫn
lạc. Mọi người bịt mặt, đến khi nào vào trong Thần Thạch chi địa thì
mới tháo ra. Lát nữa ta cần mọi người giúp.
Đi vào Thần Thạch chi địa lần này tuy là để lịch lãm nhưng cái chết khó tránh đây cũng là đêm cuối cùng mọi người có thể hội họp cùng với nhau. Bọn họ đã định sẵn,
tất cả mọi người đều sẽ chờ đợi hội họp đông đủ trong thần thạch chi địa sau đó mới cùng nhau xuất kích. Tiếc rằng khoảng cách của nơi xuất phát có thể bị truyền tống đi rất xa. Khó lòng liên lạc, nay Phong đưa ra đồ vật như vậy thật sự đã giúp mọi người rất nhiều. Trong Thần Thạch chi
địa có linh khí rất nồng đậm, thời gian và không gian bị uốn khúc nên
các trận pháp truyền tin không được tốt cho lắm. Từ điểm xuất phát đến
khu vực trung tâm phải mất 10 vạn dặm. 1000 dặm liên lạc đối với nhiều
người còn quá ngắn nhưng có còn hơn không. 1000 dặm so với đồ vật của
các nhất lưu thế lực kia đã tốt hơn rất nhiều rồi. Càng đi đến trung tâm của Thần Thạch chi địa thì khoảng cách giữa mép của cấm khu càng thu
nhỏ. Cả Thần Thạch chi địa như một phiến thiên địa có hình lục giác.
Chia ra làm 6 ô. Bất kể xuất phát từ đâu cũng sẽ đi đến khu trung tâm là nơi cả ba cửa sẽ tụ tập.
Ở giữa khu trung tâm sẽ có một bảo tháp được mở ra vào ngày 15. Trong đó có rất nhiều thần vật, khí giới đỉnh
cấp cao được giấu ở trong các phòng. Muốn mở cửa thì phải có đủ thần
thạch. Không dùng hết thần thạch thì có thể đem ra ngoài vì thần thạch
là vật tu luyện của chí tôn giả. Một viên thần thạch đều có mệnh giá là 1 vạn linh thạch cực phẩm. Nhưng đó chỉ là mệnh giá. Rất ít chí tôn giả
có thể đổi lấy một viên thần thạch với giá 1 vạn linh thạch cực phẩm.
Trong linh thạch trì của Phong cũng có một số lượng không nhỏ nay đã
giao lại cho Lôi Lạc Minh tổ gia gia tu luyện. Trong thần thạch chứa
đựng đó là ngoài linh khí tinh thuần còn có hỗn độn chi cảnh để chí tôn
giả có thể lĩnh ngộ ra đạo hay tăng tiến cảnh giới đạo của mình.
Các cường giả tam đại gia tộc rất vui khi nhận được sự trợ giúp đúng cách
của Phong. Tuy không hiểu Phong lấy đâu ra những thứ này nhưng bọn họ
cũng hiểu, có chuyện lên hỏi có chuyện không. Mọi người nhỏ máu vào áo
bào và khí giới, đem tinh thần lực đánh vào để nhận chủ. Các áo bào được đánh số. Nhã Lan số một, Kiếm số hai, Trấn Quốc số ba, Hàng Cơ số bốn
rồi đến đội người Trấn Gia, Cửu Nhai, Hành Huyền. Phong được đánh số
không. Huynh đệ uống rựu mở tiệc ăn mừng trước khi vào Thần Thạch chi
địa.
Khi màn đêm đã buông xuống một số người Lôi gia bước ra
ngoài cửa. Họ ai nấy đều mặc áo bào đen bịt kín mặt. Người nào người nấy còn đeo mặt nạ dưới tấm vải che mặt. Họ không có linh khí ba động. Rảo
bước rất nhanh về phía trung tâm Thiên Minh thành. Theo sát bọn họ là
một số cường giả cấp bậc sơn hà, linh hải cảnh của các nhất lưu thế lực. Mặc dù màn đêm đã buông xuống nhưng đèn linh thạch vẫn được thắp sáng
đầy đường. Áo bào đen trong Thiên Minh thành có rất nhiều người mặc, chả mấy chốc mà những người bước ra từ Lôi gia đã trà trộn vào trong những
đám người khác. Được hai canh giờ sau 14 vị cường giả trẻ tuổi của Lôi
gia lại từ từ bước vào Lôi phủ. Những người theo dõi không hề biết trong lúc ở khu vực trung tâm một vị áo bào đen đã thay đổi hình dạng ẩn núp
vào trong đám người qua đường.
Khi người này bước vào một góc tối thì áo bào đen rộng thùng thình bao phủ một người có tố chất của thể
tu. Hắn len lỏi rảo bước hướng phủ đệ của Hoàng gia Lý thị. Vị cường giả này không phải Độc Cô Nhất Lang luyện dược sư thần bí thì còn là ai vào đây nữa. Vì cường giả thần bí này đi đến trước cửa Lý phủ ngang nhiên
bước vào đòi gặp Lý Kinh Thương. Khí chất của hắn thần bí khiến những
lính gác không dám hỏi han gì nhiều. Răm rắp chạy vào báo tin. Lý Kinh
Thương đang ngồi trò chuyện cùng các cường giả trong tộc khác thì vội vã cho mời người áo bào đen vào phòng khách. Kết giới mở lên che khuất âm
thanh của hai người:
- Tiền bối quả nhiên đến gặp ta.
- Ta không có nhiều thời giờ. Nói, tin tức của thiên hỏa.
- Vâng. Tiền bối chắc hẳn cũng biết trong Thần Thạch chi địa có thiên hỏa.
- Cái này ta biết, chi tiết ở khu vực nào, phòng nào, làm sao vào? Thuộc tính của thiên hỏa?
- Tiền bối, là quang huy thuộc tính. Có tên là Quang Huy Viêm Hỏa. Còn
cách vào thì là do trận pháp kích hoạt, cái đó chúng ta không được rõ.
Chỉ biết một số người đã vào và mất mạng trong đó. Những người chứng
kiến cũng khó có thể cảm nhận được đây có thật là quang hỏa hay không.
Nhưng bọn họ đều thấy ngay lúc cửa mở có người bước vào thì gian phòng
số 5 trên tầng cao nhất của Thần Thạch chi địa phun ra một ngụm dị hỏa
rất cường đại. Nhiều người chắc chắn đây chính là thiên hỏa quang thuộc
tính.
Trầm ngâm một hồi lâu vị cường giả áo bào đen vứt ra cho Lý Kinh Thương một bình đan dược. Đan hương nồng đậm chứa đựng 100 viên
tinh thần đan địa giai cấp 7 hạ phẩm. Lý Kinh Thương hơi thất vọng gọi
theo:
- Tiền bối xin dừng bước.
- Chuyện gì?
Lý Kinh Thương ấp úng cuối cùng cũng nói ra:
- Trong này toàn địa giai cấp 7 hạ phẩm?
- Hừ... Tin tức của ngươi đối với ta như gân gà. Với cái tuổi của ta làm
sao mà vào Thần Thạch chi địa. Ta cũng không có cách kiểm chứng tin tức
của người có chính xác hay không. Còn dám đòi thù lao cao hơn?
- Tài hạ không dám. Xin cung nghinh tiền bối.
- Thách ngươi cũng không dám. Còn nữa, hai tên võ thần cảnh ngươi sắp xếp theo ta đứng sau bục cửa, nếu bọn họ có biến thành tro thì đừng có mà
trách ta.
Vừa nói xong Phong bắn ra hai chỉ vào khe cửa đằng sau
rèm. Cánh cửa này được kết giới che giấu rất kỹ nhưng cũng không lừa
được tinh thần lực của Phong. Ngọc nhi thiêu đốt cánh cửa thành tro
nhưng đằng sau không có người. Phong cũng chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi mở
cửa sổ bay lên nhấp nhô vài cái đã không còn tung tích. Phong lẻn vào
màn đêm dùng Huyền Biến bộ ẩn núp vào bóng tối. Khi Phong đi được một
lúc thì hai võ thần cảnh xuất hiện bên cạnh Lý Kinh Thương.
- Lão Thương, chúng ta không giúp được ngươi.
- Hai vị xin đừng ngại, vị luyện dược sư này quá thần bí, chúng ta khó
lòng rò xét tung tích của hắn. Lần sau phải để ý nhiều hơn.
Trong bóng tối tại một góc thành gần điểm xuất phát vào cửa Thần Thạch chi
địa, Độc Cô Nhất Lang hóa hình thành một tiểu ca có cảnh giới Sinh Tử
Cảnh trung kỳ có linh khí ba động hai hệ phong và hắc ám. Cảnh giới của
hắn lung tung, linh khí tắc nghẽn cho người ta có cảm giác tên này dùng
quá nhiều đan dược để tăng cấp. Hắn mặc một áo bào che phủ địa giai
huyền giáp cấp 8 đỉnh phong. Trông hắn không có gì đặc biệt. Trời gần
sáng hắn cũng tụ tập chung với các tam lưu thế lực bé nhỏ bé. Hắn ngồi
một mình tại một góc. Dân chúng Thiên Minh thành tụ tập tại các quán rựu xung quanh quảng trường chờ đợi các cường giả võ thần cảnh mở ra kết
giới.
Tam đại gia của Đấu Linh xuất ra 4 vị võ thần cảnh để đi mở kết giới. Đợi đến giữa trưa một số bô lão của Thiên Minh thành lên nói
vài lời khách sáo khích lệ các cường giả trẻ tuổi đại diện cho Thiên
Linh Thế giới và chúc bọn họ khải hoàn trở về đem theo tài phú nghịch
thiên. Dân chúng như đón hội vỗ tay nhiệt liệt cổ vũ cho các nhất lưu
thế lực. Không mất thời gian quá nhiều các cường giả võ thần cảnh đã mở
ra kết giới.
Thứ tự vào Thần Thạch chi địa được nhường cho 30 vị
cường giả trẻ tuổi của Lạc tộc và 30 vị cường giả trẻ tuổi của Hồng tộc. Rồi đến lượt các thế lực nhị lưu. Lôi gia đúng ra phải cùng tam đại gia tộc của Đấu Linh vào đầu tiên nhưng đợi mãi bọn họ vẫn chưa đến. Các
thế lực nhất lưu đều nhíu mày vì không biết Phong đại sư đang ở đâu. Làm gì mà giờ này còn chưa tới. Vào trước là sẽ kiếm được cơ hội nhiều hơn
để thu thập tài bảo. Tiền đặt cược và tu vị của từng vị cường giả đều
được lóe lên khi bọn họ bước qua trận pháp truyền tống vào Thần Thạch
chi địa. Các màu sắc cầu vồng được liên tiếp lóe lên. Người nào đem thần khí thì có màu tím. Địa cấp khí giới thì màu hồng. Dưới địa giai cấp 9
thì màu trắng.
Lúc trước cũng từng có người đạt cảnh giới trên
sinh tử cảnh định ăn gian bước vào nhưng bị trận pháp cắn trả chết ngay
tại trận. Từ đó trở đi đã không còn người nào dám lừa lọc bước vào nữa.
Trận pháp của Thần Thạch chi địa rất cường đại, có thể nhìn thấu qua các loại thần khí, thậm chí là cả chí tôn khí che giấu cảnh giới. Tuy trận
pháp không bộc lộ ra cho người quan thám nhưng tất cả đều phải tuân theo luật lệ trận pháp chỉ định. Trận pháp không cho vào thì không ai có
cách cho vào.
Các chí tôn giả quan thám gật đầu vui vẻ vì lần này số lượng tiền đặt cược của từng cường giả gộp lại đã nhiều hơn những
năm trước rất nhiều. Số lượng màu tím lóe lên rất nhiều. Có người còn có mấy màu sắc lóe lên rất gần với màu tím. Đó toàn là thần khí của gia
tộc đem đi để làm tiền đặt cược. Phong quan sát xong thì mỉm cười. Màu
tím là thần cấp, vậy trên màu tím là gì đây? Nếu một cường giả đem vào
nhiều thần cấp khí giới hắn sẽ có vài màu tím lóe lên trên đỉnh đầu của
mình. Các đẳng cấp thấp hơn sẽ là màu xanh dương, xanh lục, vàng, cam,
hồng của bảy sắc cầu vồng.
Bọn họ không ai để ý cùng đoàn người
của nhị, tam lưu thế lực một chàng thanh niên nhìn qua không có điểm gì
nổi bật bước qua kết giới. Trận pháp lóe sáng lên màu trắng khiến biết
bao người cười chê. Một số cường giả đỉnh tiêm của nhất lưu thế lực bước vào đều có các màu tím. Tệ nhất thì những người nhị lưu tam lưu cũng
ráng kiếm cho hậu bối của mình địa giai cấp 9 để lóe được lên màu hồng.
Người này không có màu gì chỉ lóe lên tia sáng màu trắng rồi hắn dường
như xấu hổ bước qua truyền tống trận rất nhanh để lại sau lưng tiếng chê cười của anh hùng thiên hạ và cả Thiên Minh thành.
Cuối cùng thì người của tam đại gia tộc thủ giới giả Đấu Linh cũng đến. Vị bán tôn
cảnh Lôi Thanh Nguyệt Hà dẫn đội 14 người cường giả mặc áo bào đen bó
sát người có mũ che mặt. Ai nấy trong bọn họ đều đeo mặt nạ. Lưng đeo vũ khí chứ không cho vào trong giới chỉ. Đoàn người hùng dũng không một
tiếng động giao ra thẻ kim bài rồi rất nhanh nối gót nhau biến mất sau
truyền tống trận. Ngoài một người nam có màu tím trên đỉnh đầu thì những người khác toàn màu lam và xanh dương, thậm chí là rất nhiều màu hồng.
Nhị lưu thế lực quả thật cường đại mấy cũng không thể so sánh bằng các
nhất lưu thế lực có thể đem ra nhiều thần khí ra làm tiền cược. Thần khí cho dù đã nhận chủ nhưng nếu thất lạc trong Thần Thạch chi địa cũng
không có cách nào thoát khỏi kết giới bao phủ. Những gia tộc bị thất lạc thần khí của mình thường đời đời nhắn nhủ tộc nhân phải ráng sức vào
Thần Thạch chi địa để tìm lại.
Chơi cờ bạc là vậy, có thể thắng,
cũng có thể thua. Tỷ lệ thoát hiểm của ván bài này chỉ có ba phần nhưng
những người có thể bước ra đều rất cường đại, đem về cho thế lực của
mình những món đồ giá trị vô song. Khi tất cả gần 1000 cường giả trẻ
tuổi đã vào được Thần Thạch chi địa thì cũng là lúc các đại thế lực đóng quân gần cửa chờ ngày cường giả của mình trở ra. Bọn họ ngồi xếp bằng
âm trầm tu luyện không ai nói gì. Tình hình căng thẳng vì đối với nhiều
thế lực tam lưu mất một sinh tử cảnh là bọn họ sẽ mất đi một phần lựng
lượng không nhỏ. Ung dung nhất không thể nghi ngờ chỉ có hai tộc Lạc
Hồng. Cảnh giới của các cường giả hai tộc này đều là sinh tử cảnh đỉnh
phong. Không thể nghi ngờ, Lạc Hồng nhị tộc là những tồn tại đứng trên
cả các nhất lưu thế lực.
Trong lúc mọi người háo hức đón xem
những cường giả trẻ tuổi bước vào Thần Thạch chi địa thì đội ngũ Trấn
Phong đoàn đang trên đường đi đến Thiên Minh Trung lục qua truyền tống
trận. Trên tay bọn họ ai nấy đều đeo một hắc giới chỉ, bề ngoài giống y
sì Hắc Giới của Phong minh chủ. Đây là vật mẹ của Phong minh chủ đã tặng cho hắn nhân lúc hắn 18 tuổi. Là di vật bà đã để lại cho Phong tặng
Phong làm quà sinh nhật. Vì để tưởng nhớ đến người mẹ quá cố Phong cho
đúc rất nhiều hạ phẩm giới chỉ có hình thù của một hắc giới. Các người
trong Trấn Phong đoàn đều nghĩ rằng Phong minh chủ có hiếu nhưng đâu
biết Lôi Trấn Phong đã rắp tâm che lấp một bí mật nghịch thiên để qua
mặt các cường giả chí tôn cảnh. Hắc Giới không thể để lộ ra ngoài. Lúc
ra thể nào cũng có kẻ ngắm nhìn xem Phong mang ra những màu gì.
***
Phong bước vào Thần Thạch chi địa nhưng không rõ hắn đang ở vị trí nào của
Thần Thạch chi địa. Chỉ biết Phong đang ở phía trước của tất cả mọi
người. Cái tụi ngu xuẩn, dĩ nhiên lão tử có màu trắng trên đỉnh đầu rồi. Ta đem vào toàn là thần cấp nghịch thiên còn cường đại hơn cả chí tôn
khí. Bao nhiêu thiên cấp khí giới Phong đã đưa lại cho cô cô Nguyệt Hà.
Những binh khí Phong nhặt được trong chí tôn mộ địa giờ đây đối với
Phong đã không còn ý nghĩa. Mặc vào áo bào đen, đeo lên đầu khôi giáp
bảo vệ trán và dây chuyền truyền tin. Không có người nào gần đây cả.
Trận pháp của Thần Thạch chi địa khóa mồm tất cả các binh khí trên thiên
cấp. Phong phát hiện thần khí Phong cầm bị hạ xuống chỉ còn thiên cấp
đỉnh phong. Nhoẻn một nụ cười như không gì làm ngạc nhiên được hắn. Cả
hai vị sư phụ đã từng vào bảo địa này từ hồi họ còn trẻ. Kinh nghiệm của họ rất phong phú. Dĩ nhiên đã đoán biết mọi chuyện từ trước.
Thần Thạch chi địa chia ra làm 3 khu vực: nhân loại, nhân thú và cổ ma. Giáp ranh đều là khu vực chết nguy hiểm trùng trùng. Trận chiến cuối cùng
đối đầu giữa các tộc sẽ nằm ở khu trung tâm. Khu vực trung tâm cách cửa
vào khoảng 10 vạn dặm đường. Nếu muốn biết phương hướng của Thần Thạch
chi địa rất dễ chỉ cần lấy vật tròn thả xuống. Vật lăn đến đâu thì đó là cửa vào. Tu luyện giả chỉ cần đi về hướng ngược lại là sẽ tới khu trung tâm. Mảnh đất rất rộng lớn cứ thoai thoải cao lên về hướng trung tâm.
Người nào có được tiền cược càng cao thì sẽ được truyền tống đến càng
gần khu trung tâm và có càng nhiều cơ duyên thu phục tài phú. Tuy nhiên
tài phú cũng đi kèm với nguy hiểm trùng trùng.
Nghĩ đến hiểm nguy thì đứng trước Phong là bầy ma thú sinh tử cảnh sơ kỳ. Số lượng cũng
phải vài trăm con. Chúng đã thanh tỉnh đang nhìn Phong them thuồng. Ma
thú có các loại nào là ưng, nào là rắn, kích cỡ đủ hết. Phong thấy chúng kiêng kỵ hắn thì mỉm cười. Các ngươi nên kiêng kỵ ta, vì các người là
ma thú. Phong mặt đeo Hắc Dung mặc áo bào đen một tay cầm Thôn Thiên
Kiếm một tay cầm Hồ Điệp Kiếm. Phong không muốn tốn nhiều thời gian nên
truyền luôn kim, hỏa, mộc, quang, phong vào Hồ Điệp kiếm. Khác với những lần trước sẽ có một cây đào nở rộ nhưng lần này khi Phong cắm kiếm
xuống đất chỉ nở ra một cành đào có khoảng một ngàn cánh hoa. Phong nhớ
lại đây như lần đầu Phong sử dụng Hồ Điệp kiếm tại Hỏa Linh Hải. Lần đó
Phong đã thu phục được Đại Mao.
Linh khí lóe lên rồi cả ngàn cánh hoa nở rộ như cánh bướm xuyên thủng yết hầu và các kinh mạch trọng yếu
của đám ma thú. Thân xác chúng tan biến thỉnh thoảng để lại một vài viên thần thạch. Phong đếm số lượng thần thạch được 10 viên. Bao đời nay khi đến gần trung tâm xác xuất nhận được thần thạch sẽ là 1/10. ở trước cửa vào sẽ là 1/100 vạn. Ở đây có đến hơn 300 con ma thú. Phong đã nhận
được 10 viên. Làm nhẩm một phép tính Phong biết được xác xuất ở gần khu
trung tâm đó là 10 vạn/ 100 vạn = 1/10. Xác xuất nhận thần thạch ở ngay
khu cửa vào là 1/100 vạn. Như vậy chỉ cần đếm số lượng thần thạch trong
khi lịch lãm thu được sẽ biết được vị trí của mình cách xa khu vực trung tâm là bao xa. 10/300 * 100 vạn. Phong đã đi được là 3,3 vạn đường tức
một phần ba quãng đường.
Mỉm cười rồi Phong mở Thiên Hồn Nhãn,
Địa Hồn Nhãn ra quan sát. Cách đây không xa tầm 300 dặm có một đoàn ma
thú sinh tử cảnh hạ, trung kỳ khoảng 3000 con. Số lượng tuy hơi lớn
nhưng bọn chúng chỉ là những sinh tử cảnh ma thú có linh hồn yếu ớt. Tuy cộng lại cũng sẽ là một lực lượng không nhỏ nhưng vào trong đây cảnh
giới bày trận của Phong không bị ảnh hưởng. Phong lại mang theo linh
thạch trì. Nhớ đến lời của Tam Minh nhắc nhở, trận pháp trong này không
dùng được vì linh thú quá nhiều. Đánh không chết bọn chúng trong thời
gian ngắn chúng sẽ kéo nhau bu lại. Đối với Phong lại trái ngược, ma thú số lượng càng nhiều càng ít.
Phong cứ thế bày ảo trận như trong
Hỏa Linh Hải để vây bắt ma thú. Phong tránh các linh thú khác, chỉ
chuyên tìm kiếm ma thú để chém giết mà thôi, vì ma thú thôn phệ nhau nên bọn chúng có linh hồn lực rất kém. Mỗi khi một ma thú nằm xuống thì
trận pháp của Thần Thạch chi địa lại tự động hấp thu chúng. Mỗi khi như
vậy trân pháp dưới đất đều lóe lên. Phong dùng tinh thần lực quan sát và thẩm thấu vào cách bày trận. Dần dần Phong chìm vào cảm ngộ của trận
địa. Biến cả một đại lục thành một trận pháp hoàn hảo sao? Thần Thạch
chi địa chính là đã làm được điều này. Ngay cả Trận Địa Minh tôn sư phụ
cũng đã từng vào đây để lãnh ngộ cảnh giới bày trận. Thần Thạch chi địa
chính là cái nôi của cường giả.
Thời gian trôi đi, Phong mặc kệ
đã mất bao nhiêu thời gian, hắn mệt thì mở động phủ bày kết giới phòng
thủ để nghỉ ngơi. Đây là công việc trong lúc lịch lãm tại Hỏa Linh Hải
Phong đã từng làm. Càng dùng Hồ Điệp Kiếm Phong càng cảm thấy kết giới
ngày càng lỏng lẻo. Tuy Hắc Long Giáp không thể cho Phong không gian chi cảnh để tăng phúc nhưng lực phòng thủ của Hắc Long Giáp thừa sức bảo vệ cho Phong. Huyền Biến bộ, Long Biên cước, Thiên Mã Hành Không thoái đua nhau thi triển. Chả mấy chốc mà Phong đã ở trong Thần Thạch chi địa 7
ngày. Phong liệp sát ma thú có đội lên đến cả vạn con. Bày ảo trận cho
bọn chúng tự tàn sát lẫn nhau. Tuy không có sự giúp đỡ cường đại của Hắc Dung vì nàng bị áp chế cảnh giới nhưng Phong vẫn còn Địa Hồn Nhãn tăng
phúc cho ảo trận.
Tuy nhặt được rất nhiều thần thạch nhưng Phong
cảm thấy hắn chưa nhặt được thứ gì tốt. Cứ liệp sát ma thú thôi chứ chả
kiếm được thứ gì. Phong bực mình quay sang đánh các loại linh thú khác
nhưng ngoài thần thạch ra thì chả nhận lại được gì. Ở đây hầu như không
có linh thảo. Chỉ có núi non, đồng bằng và sơn động. Linh khí rất nồng
đậm nhưng Phong khó lòng tìm được một cộng cỏ. Trong lúc Phong còn đang
buồn bực thì Tiểu Lôi xuất hiện.
- Gâu gâu.
Cún con vẫy
đuôi liếm má Phong. Phong thấy được Tiểu Lôi thoát khốn thì vui mừng
phải biết. Tiểu Lôi nhả ra một viên linh thạch đưa cho Phong. Phong thẩm thấu tinh thần lực vào bên trong thì Đan Khí nhị tổ đã để lại lời nhắn
lại cho hắn.
- Phong nhi, chúng ta tuy không thể ra ngoài giúp
con nhưng hồn lực của ta trong đây không bị hạn chế. Ta chỉ bị trận pháp chặn lại cùng thức hải của con mà thôi. Ở giữa quãng đường này có một
vườn linh thảo. Con đến đó nhổ cả gốc rễ ném vào Hắc giới cho ta.
- Phải đó Phong nhi, Từ đó con đi thêm ba vạn dặm sẽ có được một tòa bảo
tháp chứa rất nhiều khoáng thạch quý hiếm. Ta mặc kệ con dùng cách gì,
đào cả móng của tòa bảo tháp đó lên cho ta ném vào Hắc giới. Chúc con
vui vẻ, khi nào tìm thấy đồ gì tốt ta sẽ cho Tiểu Lôi ra ngoài báo lại
cho con.
Trấn Phong giật mình thót tim. Hai vị sư phụ này cũng
tham quá đi à. Vương linh thảo của người ta mà đòi nhổ hết gốc rễ của cả vườn? Phong thật không biết bọn họ đang nghĩ gì. Cả một tòa bảo tháp
của người ta giờ lại muốn nhổ lên cả móng. Tuy nhiên điều này khiến
Phong lập tức hưng phấn bỏ qua rất nhiều ma thú dọc đường một mạch chạy
thẳng đến địa điểm vườn linh thảo.
Trong khi Phong một mình lịch
lãm thì ở đằng sau hắn rất nhiều các thế lực đã sắp đuổi kịp. Bọn họ
muốn đến trung tâm để có thể tìm kiếm thần thạch nhanh hơn. Phong thì
đang thăm dò trước và bị cảnh giới trận pháp của Thần Thạch hấp dẫn.
Trong tất cả các thế lực, Lạc tộc và Hồng tộc đứng đầu. Cường giả của
bọn họ không thèm kết đội cùng các thế lực khác. Một cường giả trẻ tuổi
hít thở không khí ở đây:
- Rõ ràng phía trước bọn ta đã có người đi trước. Là ai?
- Long Nhân ngươi thật phát hiện ra người.
- Không chắc. Ta chỉ cảm thấy người này có tốc độ liệp sát nhanh không
thể tưởng. Linh khí còn sót lại ở đây thật sự rất nồng đậm. Các ngươi
không cảm ứng được sao?
Hít thở một hồi bọn họ gật gù.
- Đúng là có người đang ở phía trước chúng ta. Mau tìm cho ra đồn điền linh thảo.
- Hừ, đồn điền linh thảo và binh khí tháp là hai địa điểm nằm ở khoảng
giữa của đường đi tới trung tâm Thần Thạch chi địa. Lần nào vào cũng
thay đổi vị trí. Truyền lệnh của ta. Lạc tộc hướng phía đông, Hồng tộc
hướng phía tây. Bên nào tìm được hai địa điểm này thì cho người báo tin.
- Chúng ta đi trước một bước so với bọn người kia, không ngờ chúng ta đã nhanh còn có người nhanh hơn?
- Không biết hắn thuộc thế lực nào?
- Chắc chắn là đội người Hoàng gia Lý Thị. Chúng cho Tam Minh ra làm trò hề, còn những tên cường đại thì lại ẩn đằng sau.
- Hừ, chỉ là một thế lực mới nổi. Đến được trung tâm thần tháp mới tính.
Chúng ta sẽ cho chúng biết sự lợi hại của Lạc Hồng nhị tộc. Đi!
Phong một mạch bỏ qua hết các linh thú chặn đường hắn. Khốn trận và ảo trận
liên tục xuất ra khiến Phong dễ dàng thoát hiểm. Phong cũng dường như
cảm nhận được phía sau đang có số lượng cường giả không ít đuổi theo
hắn. Phong mất hai ngày thì đến được vườn linh thảo. Phong là người đầu
tiên phát hiện ra nơi này. Nhe răng cười như sói Phong thẩm thấu tinh
thần vào trong trận pháp thủ hộ vườn linh thảo. Trong đây là một mảnh
vườn to lớn. Có rất nhiều ong, bươm bướm, long khâu sống làm tốt tươi
khu vườn. Tại một góc vườn Phong còn nhận ra linh nhân mỉm cười hòa hoãn chung sống cùng các linh thú nhỏ bé. Thì ra thiên giới cũng có những
côn trùng và những động vật dễ thương. Chỉ là thế giới bên ngoài quá tàn khốc nên bọn chúng không cách gì tồn tại. Phiến thiên địa này cách ly
với thế giới bên ngoài. Các linh thú cũng không thể vào khu vườn này nên các linh thú nhỏ bé sống trong đây đều có thể tồn tại sinh sôi nảy nở.
Số lượng bọn chúng cũng rất đông.
Phong có thể cảm nhận được Đan
tổ đang vui mừng trong Phượng Hoàng Thành. Khu vườn này khá rộng rãi.
Khoảng một dặm vuông (1 km2). Tuy so sánh cùng các đồn điền của Lôi gia
thì đây không là gì nhưng trong đó đã có biết bao loại dược thảo quý
hiếm. Phong phát hiện rằng đồn điền ở đây đều có trận trong trận thủ hộ. Muốn hái một gốc đều cần phải phá giải được trận pháp. Phong âm trầm,
nếu phải phá giải từng trận pháp thì có mà đến khi đóng cửa cũng không
xong. Đã thế thì làm luôn như lời Đan tổ, nhổ hết lên ném vào trong Hắc
Giới. Phong nhe răng cười ha hả. Thế mới biết nhị vị sư phụ thật sáng
suốt.
Phong phóng ra từ giới chỉ bốn viên Không Gian Thạch. Những viên này không lớn lắm. Chỉ khoảng nắm đấm của trẻ em đặt tại bốn góc.
Phong chìm mình vào trong thức hải nơi còn đọng lại rất nhiều không gian chi cảnh của Lạc Hà và Lạc Minh nhị tổ. Tuy Phong không hiểu nhiều về
không gian chi cảnh, mới chỉ biết chút da lông, nhưng dùng thủ quyết
chuyển nhận cảm ngộ của mình đánh vào Không Gian Thạch thì hắn dư sức
làm được. Thợ mộc thì biết đóng bàn, nhưng không phải thợ mộc thì vẫn
biết bê bàn ghế chuyển từ nơi này sang nơi khác. Phong chính là đang làm một tên cu li chuyển không gian chi cảnh vào không gian thạch. Sau đó
dùng tinh thần lực kết hợp với trận pháp nhấc bổng khu vườn này lên.
Dùng tinh thần lực bao bọc cả khu vườn rồi kết nối cùng Hắc giới thu
vào. Mặc dù Phong gõ cửa Hắc giới không ai mở cửa nhưng chỉ là thảy đồ
qua lỗ hổng không ảnh hưởng đến kết giới của Thần Thạch chi địa. Phong
cảm thấy may mắn vì hắn đã chuẩn bị trước rất tốt đủ mọi đồ vật xếp vào
trong thiên cấp giới chỉ đem theo. Nếu để hết mọi thứ như thường lệ vào
trong Hắc Giới chắc chắn hôm nay đói.
Nhìn mảnh vườn bị nhổ lên
để lại một cái hố to khủng bố Phong ôm bụng cười hướng phía tháp binh
khí bay đến. Lát nữa đến đó chắc chắn lại dùng không gian thạch hề hề.
Tuy tốn chút không gian thạch nhưng lúc gặp Tiểu Lôi lần đầu tiên Phong
đã thu được rất nhiều. Cún con này lần nào bí bách cũng giúp Phong rất
nhiều. Đúng thật là một phúc tinh của Phong. Không biết cho đến khi nào
Tiểu Lôi mới mở miệng nói chuyện. Cảnh giới của Tiểu Lôi là gì mà đến
Thần Thạch chi địa cũng không khóa nổi hắn. Mặc kệ Tiểu Lôi là ai, Phong chỉ biết, Tiểu Lôi sẽ không hại Phong. Cho dù cún con này ăn hết linh
thạch của Phong, Phong cũng vui vẻ trao tặng. Cún con đã giúp Phong rất
nhiều. Càng đi đến Tháp binh khí thì các linh thú càng cường đại chạy ra cản đường. Phong tốn không ít công sức mới có thể thoát thân. Không
giết một con nào vì Phong muốn là có thể dùng linh thú ở đây chặn lại
đoàn người đang đuổi theo. Phong không thể cho bọn họ biết Phong là ai.
Tại khu vườn giờ chỉ còn lại một cái hố to khủng bố. Mọi người đến đây đều
rùng mình. Cường giả cầm đầu đoàn người này là Lạc Long Nhân gầm rú bực
tức:
- Ai? là ai có thể dùng không gian chi thạch nhổ hết cả một vườn linh thảo ở đây?
- Sao võ thánh cảnh có thể vào đây?
- Không rõ. Long Ngân ngươi cho người báo với Hồng tộc. Chúng ta phải lan tỏa phạm vi tìm kiếm binh khí tháp. Ta sợ chúng ta không nhanh, tên đó
sẽ nhổ cả móng binh khí tháp đem theo hắn. Đi nhanh lên đi!
- Đi.
60 cường giả Lạc Hồng nhị tộc tưởng mình đã đi trước tất cả các thế lực
nào ngờ bây giờ đang hì hục tìm kiếm một người mà bọn họ không rõ mặt
mũi. Trong lúc sục tìm bọn họ lại đụng phải rất nhiều linh thú các loại, ăn không ít đau khổ. Còn người bọn họ đang sục tìm hiện giờ đang đứng
trước một bảo tháp. Phong cưỡi Tiểu Lôi xông vào bảo tháp như không có
khóa. Bảo tháp này không có cửa chỉ là một trận pháp kết giới nhưng đối
với Tiểu Lôi thì không có lực ngăn chặn.
Trên lầu cao nhất của bảo tháp 9 tầng một giọng nói trong cheo vang lên:
- Là ai? Sao ta lại có cảm giác thân thuộc thế này? Ta đã bị nhốt tại đây quá lâu. Phụ thân ơi, con nhớ ngài. Hồ Điệp tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu?
Khi bước vào trong bảo tháp Phong đã ngước nhìn lên trần tháp. Cảm giác này rất quen thuộc đối với hắn. Như gặp được một người thân. Hồ Điệp kiếm
cũng rung động. Thôn Thiên Hỏa Long kiếm trên vai Phong cũng ấm áp lên
nhiều. Từ trong giới chỉ Truy Tinh Trục Nguyệt Thương lao ra đâm thẳng
vào trần nhà. Phong hiểu được các thần binh hình như đã tìm ra tung tích của thần binh thứ 6. Phong cưỡi trên lưng của Tiểu Lôi một đường xuyên
thẳng lên lầu các không dừng lại ở phòng nào. Cái mà Phong muốn là thần
binh trên tầng cao nhất.
Tiểu Lôi sau khi đỡ lôi kiếp cho chí tôn giả Lôi Lạc Minh xong thì đã có hình thù một con hổ nhỏ. Phong hưng
phấn cưỡi trên lưng Tiểu Lôi rất nhanh đã leo lên tầng cao nhất. Trên
lầu các không có cửa vào. Chỉ một ánh sáng lờ mờ ở giữa căn phòng. Một
đôi ủng bằng chất liệu rất đặc thù, ở gót ủng có thêu hình một đôi cánh. Mắt Phong lóe lên tinh quang:
- Muội muội, nàng là Thiên Lý Thuấn Di Toa?
Nói xong Phong kích hoạt phong, lôi, hỏa ba loại thuộc tính rót đầy căn
phòng. Thiên Lý Thuấn Di Toa như bị bỏ đói lâu ngày điên cuồng hấp thu
linh khí. Hắc Long Giáp tăng phúc cho Phong hấp thu linh lực sau đó tinh luyện truyền lại qua đan điền rót vào căn phòng. Các thần binh khác lơ
lửng như đón chào một người thân thuộc. Thiên Lý Thuấn Di Toa hiện hình
thành một vị nữ nhân nóng bỏng không thua gì Hắc Dung. Eo nhỏ, chân dài, điện nước đầy đủ. Cặp mông tròn chịa đều đặn nhưng nét đẹp của nàng tôn quý nhất đó là cặp đùi. Phong nuốt nước bọt cắt đứt suy nghĩ viển vông. [T R U Y E N F U L L . V N] Lần trước ngắm ngực của Nhã Lan đã khiến
hắn xấu hổ vì đó là lúc sống còn của một chí tôn giả đầu tiên. Hiện giờ
Phong có thể cảm ứng động tĩnh hấp thu linh khí vừa rồi chắc chắn đã
khiến rất nhiều người và linh thú để ý. Phong phải nhanh chân hơn nữa.
- Muội muội, ta là đệ tử của phụ thân muội. Là ca ca của bát đại thần
khí. Muội muội có muốn theo ta không? Ta đưa muội đi gặp sư phụ.
Cô bé nước mắt rưng rưng ôm ba đại thần khí khóc lóc:
- Ca ca gọi muội là Thuấn nhi, ta sẽ theo ca ca. Ca ca đeo ta vào để ta đưa ca ra ngoài.
- Muội muội ta phải nhổ cả móng tòa bảo tháp này, muội muội ở đây đã lâu có biết trận pháp dưới móng làm sao phá giải?
Đôi mắt của cô nàng nhấp nháy.
- Ca ca muốn nhổ cả móng lên? Nhưng làm như vậy ca ca phải dùng tám viên
không gian thạch đặt ở tám góc theo trận pháp bát quái. Đặt vào các điểm của tám quẻ: Càn, Khảm, Cẩn, Chấn, Tốn, Lý, Khôn, Đoài. Sau đó đánh vào đó không gian chi cảnh mới có thể nhấc bổn được tòa tháp này. Nhưng ca
ca làm sao mang tòa tháp này theo? Ca ca phải có chí tôn khí không gian
nghịch thiên mới có thể đem tòa tháp này theo, vì trong đây có chứa đựng linh hồn sống của rất nhiều linh thú chưa ấp trứng?
- Linh thú chưa ấp trứng? Thuấn nhi, trứng của loại linh thú nào?
- Rồng?
- Cự long?
- Không phải chỉ riêng của cự long mà các loại rồng. Ca ca có thể đem chúng theo không?
- Muội muội, trứng của rồng để ở đâu?
- Được thủ vệ rất kỹ ở tầng dưới cùng. Nếu ca ca muốn đem chúng đi thì
phải nhấc bổng tòa tháp này lên vì tòa tháp này được xây trên kết giới
của chúng. Không có cửa vào.
Phong thoáng rung động. Chơi bạc là
như thế này? Đặt càng nhiều tiền cược thì có cơ hội thắng càng cao? Tuy
nhiên thời gian không ở phía Phong. Trong các lầu phía dưới có rất nhiều binh khí thiên cấp, thánh cấp, thậm chí là thần cấp. Nhưng chúng cộng
lại cũng không bằng một mình Thiên Lý Thuấn Di Toa.
- Muội muội,
ta có đem theo chí tôn khí. Sư phụ đang sống trong đó. Ta sẽ cho muội
vào gặp ngài. Nhưng muội sẽ không thể ra. Muội có thể chờ ca ca làm xong việc ở đây sẽ đem muội ra thế giới bên ngoài hay không?
- Được ca ca, muội sẽ theo ca ca. Nhưng sau khi rời tháp này thì muội sẽ bị khóa miệng.
- Được ta biết. Muội muội, xin hãy đưa ta ra ngoài. Trận pháp đằng sau
hình như đã đóng và cường đại lên. Ta muốn ra cũng sẽ phải mất một phen
công phu.
- Ừm. Ca ca lên được đây thì muội sẽ đưa được ca ra ngoài.
- Được vậy ta phải làm thế nào?
Cô nàng đôi mắt long lanh mỉm cười rất duyên.
- Ca mở cửa sổ bay ra.
- Hả. Thế cũng được sao.
Cô nàng gật đầu một cái rồi biến thành bản thể làm giày cho Phong. Tinh
thần lực đẩy nhẹ một cái cửa sổ mở ra. Đôi cánh của Thiên Lý Thuấn Di
Toa hiện hình để Phong bay lơ lửng trên ngọn tháp. Phong đứng trên cao
nhìn xuống tám góc của tòa tháp hình bát trụ này. Bỏ ra tám viên không
gian thạch cỡ nắm tay của trẻ em rồi đánh vào không gian chi cảnh. Tòa
tháp bị nhấc bổng được Phong bao phủ ném vào trong Hắc Giới. Nhị vị sư
phụ bên trong cười tươi như hoa nở dùng tinh thần lực khủng bố của chí
tôn giả đón lấy bảo tháp, nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất không một hao tổn.
Phong dùng tinh thần lực đếm nhanh phải có cả ngàn viên trứng rồng các màu
sắc nằm la liệt dưới đáy tháp. Trận pháp kết giới bao phủ trứng rồng lóe lên những tia dị sắc rồi tan biến khi bảo tháp thủ trận đã không còn.
Phong chả thèm nghĩ nhiều dùng tinh thần lực tạo hấp lực thu hết trứng
rồng vào trong kết giới. Phi đoàn linh thú của Phong coi bộ sẽ sớm ngày
thực hiện được. Đại Mao khi thấy số lượng trứng rồng đáp xuống thì đứng
trước ưỡn ngực như ta đây làm lão đại. Chủ nhân đã hứa kiếm cho Mao vài
tên tiểu đệ. Vài tên của chủ nhân không ngờ là cả ngàn con. Đại Mao cũng có chút huyết mạch của rồng nên cảm thấy rất gần gũi với số trứng chưa
nở này. Hắn ngồi lên một viên trứng như đang ấp con cười tủm tỉm. Có chủ nhân thật tốt. Chủ nhân thật cường đại.
Phong lại tạo ra một cái hố nhỏ. Mặc dù bảo tháp không to nhưng được cái nó có nhiều tầng. Phong vui cười như ngày hội. Giờ này còn không thấy tên nào. Các ngươi cứ
việc tìm kiếm. Lão tử đi trước mở đường cả tuần mệt rồi. Ta chuồn về
phía sau hội họp với người của gia tộc ta. Để cho các ngươi đi trước dọn đường. Thần thạch nếu muốn kiếm thì đến trung tâm kiếm nhanh hơn. Cái
bọn ngu xuẩn, muốn tìm ta. Nuốt Hắc Mai đan vào thì cho các ngươi tìm
mỏi mắt. Đừng hòng dùng tinh thần lực tra xét lão tử.
Nghĩ xong
là làm. Nuốt vào một viên Hắc Mai Đan. Phong chắc chắn bọn người đằng
sau kia cũng cách Phong không xa. Phong truyền vào lôi, phong, hỏa ba
loại thuộc tính vừa vặn để chạy trốn. Các ngươi cầm là thiên cấp binh
khí. Cả một lầu tháp binh khí nhưng chỉ có một mình Thuấn Di Toa một
mình ở một lầu cao nhất. Lão tử cầm đến 5 thần binh như vậy và một chí
tôn khí. Điểm xuất phát dĩ nhiên hơn xa các màu tím các ngươi chứ. Nhưng tụi này đông người dễ làm việc. 36 kế lão tử chuồn trước là hơn. Chạy
một vòng lớn rồi lộn lại phía sau chúng mày hề hề. Có mà trời mới biết.
Khi đội người Lạc Hồng nhị tộc đến nơi thì bảo tháp chỉ còn lại một cái hổ
to. 60 cường giả tiếc hận không thôi bực mình chửi đổng:
- Ai, là ai đang ở đằng trước của chúng ta.
Rất nhanh một cường giả lên tiếng bắt đầu suy nghĩ.
- Ta nghe nói Lôi gia xuất hiện một trận pháp sư rất cường đại. Đến bán
tôn cảnh của Lạc tộc cũng không nhìn ra thủ pháp của hắn.
- Theo báo cáo hắn chỉ là một thể tu. Làm sao có được không gian chi cảnh?
- Ta không biết, nhưng trận pháp của tòa binh khí tháp và khu vườn linh
thảo không phải trận pháp sư bình thường có thể phá giải.
- Mẹ
nó, hắn đâu có phá giải, mà là đánh ra không gian thạch vào các góc sau
đó nhổ lên cả móng. Ta nghĩ hắn đem theo vào là một chí tôn khí.
- Không đúng, Lạc Tộc và Hồng tộc bất kỳ lúc nào cũng đem nhiều màu tím
vào nhất. Ta nghĩ tiểu tử kia đã gặp được kỳ duyên trong đây, bắt được
một chí tôn khí.
- Thông báo cho người nào ra trước để ý xem có ai đem ra ngoài chí tôn khí hay không?
- Chí tôn khí màu gì?
- Làm sao ta biết được? Chí tôn khí từ trước đến nay đâu chịu nhận ai
ngoài chí tôn làm chủ chứ. Thức hải của ngươi có thể câu thông cùng chí
tôn khí hay sao?
- Tổ cha nó, ta nghĩ đi nghĩ lại chỉ có một mình tên Lôi Trấn Phong là đáng nghi nhất. Hắn có tinh thần lực rất cường
đại, một lúc dẹp tan được hai vị bán tôn cảnh của tộc ta. Ngoài hắn ra
còn ai có thể thu phục được chí tôn khí?
- Chúng ta thật sự đã
coi thường người của Lôi tộc rồi sao? Linh muội có nhắc tên này che giấu rất kỹ. Tại Thôn Kiếm Thành một năm về trước hắn vẫn là một thể tu đi
theo các dong binh đoàn lịch lãm. Nhưng không hiểu vì sao đột nhiên có
thể đập cho trận pháp sư võ thần cảnh của Vương gia te tua.
- Rất là đáng nghi, chúng ta một mạch đến cửa bảo tháp Thần Thạch chi địa chờ hắn. Đi!
- Đi. Ở đây đã không còn gì quý giá. Khoảng một tuần nữa cửa bảo tháp
trung tâm mới mở ra. Chúng ta đi chém bọn Cổ Ma cho hả giận.
- Đúng, đến trước bày trận thủ tiêu chúng.
Mọi người bỏ đi nhưng lại không biết cách chúng rất xa tại ranh giới giữa
chi địa của nhân loại và cấm khu ngăn cách Cổ Ma Tộc một cường giả trẻ
tuổi bay rất nhanh với tốc độ kinh người về phía cửa vào. Phong vòng một vòng như vậy rất xa, cứ theo mép ranh giới mà chạy vì linh thú không
dám đến gần cấm khu. Nếu không có Thiên Lý Thuấn Di Toa có lẽ Phong dã
chọn đường ngắn hơn nhưng Thiên Lý Thuấn Di Toa tăng phúc cho tốc độ của Phong rất nhanh. Phong dùng là cảnh giới thiên nhân hợp nhất, mồm nhai
Hắc Mai Đan che giấu hơi thở, liên tục rót vào đôi hài ba loại thuộc
tính phong lôi hỏa. Chỉ mất hai ngày Phong đã đứng tại một góc của Thần
Thạch chi địa nơi cuối cùng khi xuất kích. Phong theo dõi những trận văn dày đặc tại một góc. Hình như Phong đã tìm được ra manh mối gì. Trận
văn của một đại lục là phải vẽ như vậy. Phong thật sự rất mong chờ
truyền thừa của Trận Địa minh tôn sư phụ trong Thôn Kiếm Lâm. Theo Phong biết ông đã trả giá rất cao cho các hình vẽ trận văn của Thần Thạch chi địa và thu thập rất nhiều năm. Phong chép lại một số rồi lần mò đến
phía trước, nơi mà các nhân loại cường giả khác đang ngày đêm liệp sát
linh thú để bước tới địa điểm trung tâm.
Phong đi được khoảng
cách ba vạn dặm từ điểm xuất kích thì sững sờ vì xác chết của nhân loại
quá nhiều. Bọn họ bị giết nhưng không phải do linh thú mà là do nhân
loại khác. Phong cảm ứng thức hải của cường giả đã chết, không còn một
tia tàn hồn. Hơi ấm của cơ thể vẫn còn nhưng trước khi chết hắn đã là
người thực vật. Đồ đạc trên người hắn bị tháo sạch không còn gì đáng
giá. Phong nhìn về phía trước nghiến răng nghiến lợi thì thào: “Là bọn
Cổ Ma tộc!” Thì ra bọn họ mạo hiểm xuyên qua cấm khu để đến đây liệp sát võ giả Thiên Linh Thế Giới. Những người bị rớt lại phía sau đều là
những võ giả yếu kém nhất. Bọn chúng chạy sang liệp sát không thể nghi
ngờ có thể giết được rất nhiều ng. Phong nắm chắc tay nghiến răng thì
thào: “Cào cào bắt ve đằng trước, chim sẻ rình mồi đằng sau, để xem ai
là thợ săn, ai là con mồi!”
Hơi ấm của cơ thể đội cường giả này
vẫn còn. Phong âm trầm thu xác bọn họ vào giới chỉ. Gia tộc bọn họ phải
nhận được xác của bọn họ. Họ cũng là những võ giả thủ hộ cho Thiên Linh
Thế giới. Phong không muốn bọn họ phải phơi xác nơi hoang dã, phải làm
phân bón cho Thần Thạch chi địa. Tuy Phong không thể thu gom hết tất cả
thân xác nhưng được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Phong phải cứu những người
còn đang gặp nguy hiểm ở phía trước. Phong dùng tinh thần lực khủng bố
của mình khuếch tán ra phía trước, cách đó không xa khoảng hai trăm dặm
một chi đội nhân loại đang cố cầm cự với một đoàn đội Cổ Ma Tộc. Thiên
Lý Thuấn di Toa rất nhanh bay đến gần, Phong vứt ra 7 viên linh thạch
trung phẩm đánh ấn quyết Hoán Phong trận cưỡi gió bay lên. Thủ quyết
đánh ra rất nhanh đã vây khốn tất cả vào trận pháp. Phong không nói
nhiều, hỏa khí trận pháp bắt đầu tung hoành chém giết rất nhiều người Cổ Ma Tộc. Bọn người Cổ Ma Tộc bị vây vào khốn trận thì hoàn toàn bị đánh
bất ngờ không có lực hoàn thủ. Bị hỏa lực của trận pháp thiêu đốt đến
khi linh hồn không còn, tan biến trong không trung.
Phong cắt đầu của bọn họ vứt vào trong một giới chỉ. Dùng hấp lực thu hết giới chỉ
của bọn họ lại. Phong nhìn những cường giả nhân loại vừa được cứu thì
gật đầu chào hỏi. Thì ra đằng trước con mấy đội ngũ Cổ Ma Tộc đã chia ra đi trước. Phong nắm chặt tay mắt lóe lên linh quang. Đầu của kẻ thù
không phải cũng có thể dùng làm tiền đặt cược được hay sao? Phong nhe
răng như sói:
- Ta đi trước, các người tổ đội theo sau. Gặp được
cường giả nhân loại thì thông tri bọn họ để ý đằng sau có thể sẽ bị Cổ
Ma Tộc phục kích.
Nói xong rồi đi luôn. Phong không dùng Thiên Lý Thuấn Di Toa mà cưỡi gió bay đi. Hoán Phong trận rất nhanh nhưng không
thể bằng một phần 10 tốc độ của Thuấn Di Toa, tuy Phong hơi áy náy vì
chậm một bước là sẽ không thể cứu được người khác nhưng mà làm người ai
cũng phải có lúc ích kỷ. Nếu để lộ ra Thiên Lý Thuấn Di Toa không phải
chưa đánh đã tự khai “lạy ông con ở bụi này hay sao?” Phong không có
cách giải thích từ đâu hắn có nhiều thần vật đến trận pháp phải lóe lên
những tia sáng màu trắng được. Màu trắng là màu thuần khiết nhất chứa
đựng hết các màu. Phong hơi lo nhưng cũng không có cách. Cổ Ma Tộc chắc
chắn sẽ chặn đánh tại khu trung tâm. Bọn họ nhất định muốn dồn nhân loại phải giáp quân hai mặt. Tiếc rằng quân số của bọn họ cũng chỉ bằng quân số của Thiên Linh Thế giới cường giả. Bọn họ đã mất đi tốc độ chặn đánh không ai hay biết. Phong đã biết và chỉ cần rời mắt mọi người khác hắn
sẽ dùng Thuấn nhi để di chuyển chặn giết lại đoàn Cổ Ma Tộc phía trước.
Thần Thạch chi địa sắp rung động vì sự cọ sát của hai thế lực đỉnh tiêm.
Người lãnh đạo của phe nhân loại Thiên Linh Thế giới không ai khác ngoài Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong.