Khi ánh nắng ban mai chiếu vào mặt, Trấn Phong chậm rãi mở mắt. 1 đêm an lành, giấc ngủ thật sảng khoái. Ngoài cửa có tiếng ngõ. 1 người áo xanh tu luyện giả bước vào:
- Tiểu tử, gặp hắc phong lang mà không
chết. Vận khí của ngươi cũng thật nghịch thiên. Từ nay ca ca sẽ theo
ngươi dính chút vận khí.
Mỉm cười ôn hòa. Trấn Phong biết đây là
cháu trai lớn của nhị gia gia. Tên Lôi Trấn Cương. Tuổi khoảng 150. Giờ
đã nửa bước bước vào cảnh giới Ích Địa Cảnh. Tuy thiên phú tu luyện chỉ
thuộc hàng trung đẳng, lại là người hiếm hoi của Lôi gia không sở hữu
hỏa thuộc tính, nhưng bù vào đó vị ca ca này lại có được sức chiến đấu
cường hãn. Đã giúp không biết bao nhiêu tộc nhân thoát hiểm khi làm
nhiệm vụ tại Thôn Kiếm Lâm.
- Ca ca thật khách sáo. Đi theo đệ đệ thật sự là ủy khuất cho ca ca.
- Tiều tử ngươi khách sáo cái gì chứ? Nhớ năm xưa không nhờ tạc hỏa đạn của ngươi thì vị ca ca này đã sớm đi chầu tiên tổ rồi.
Đôi bên khách sáo 1 hổi rồi cùng bước ra khỏi cửa, phóng hướng Thôn Kiếm
Thành tung cước bộ. Trước khi lên đường Trấn Cương giao cho Trấn Phong 1 không gian giới chỉ. Quà tặng của gia tộc. Hy vọng sẽ giúp ích cho Trấn Phong trên con đường thể tu sau này. Hai người thả cước bộ không lâu đã vào Thôn Kiếm Thành. Trấn Phong rất thích thú không khí nơi này. Ở đây
có rất nhiều người bình thường sinh sống. Không phải ai cũng có duyên
trở thành tu luyện giả. Trên khắp đại lục chỉ có một phần mười người là
có duyên với tu luyện. Để đột phá mỗi cảnh giới cũng cần hao tốn rất
nhiều tinh lực. Không phải tu luyện giả nào cũng có thể có cơ duyên đột
phá. Đa số tu luyện giả sẽ mắc kẹt tại cảnh giới Tụ Linh Cảnh. Không đủ
thiên phú hay tài lực để bước thêm 1 bước. Vì vậy đa số tu luyện giả đều chọn gia nhập 1 thế lực nào đó. Nhờ tài phú của thế lực mà đột phá. Tại Thôn Kiếm Thành Lôi gia đứng vị trí đầu. Tất cả các tu luyện giả đều
đối với Lôi gia ăn nói khép lép. Võ giả nào mà chả cần thần binh lợi
khí. Cho dù không phụ thuộc vào Lôi gia, các võ giả cũng sẽ không ngang
nhiên đắc tội. Lực hội triệu của luyện khí sư khiến đa số người không
muốn đắc tội. Lôi gia cũng không vì thế mà vênh váo. Lôi gia cũng rất
biết dạy người. Trong Lôi gia dường như không có loại công tử quần là áo lụa vênh váo bá đạo. Người bình thường sống tại Thôn Kiếm Thành cũng an nhàn không ít. Mặc dù sống cạnh Thôn Kiếm Lâm, thỉnh thoảng lại bị thú
triều tấn công nhưng biết bao năm qua nhờ vào vũ lực của Lôi gia mà Thôn Kiếm Thành sừng sững an toàn phát triển. Thành chủ của Thôn Kiếm Thành
cũng là đệ tử dòng chính của Lôi gia. Đó là Lôi Chiến Cuồng – phụ thân
của Lôi Trấn Cương. Con trai duy nhất của nhị gia gia Mạc lão.
Đi trên đường lớn hướng phía đại sảnh phòng đấu giá của gia tộc Trấn Phong miệng cười toe toét chào hỏi những phu lão trên đường. Những khuôn mặt, từng cái tên cứ theo trí nhớ của thân thể lóe lên. Trấn Phong cũng nhàn nhã thăm dò nhân sinh. Đừng coi thường những người bình thường vì đa số tài liệu luyện khí của Lôi gia đều do những thể tu bình thường sống
trên lưỡi đao mũi kiếm mỗi ngày xông vào các sơn lâm cùng cốc kiếm được. Các thể tu cũng tổ chức các dong binh đoàn. Đoàn trưởng thường là những tu luyện giả có thực lực Tụ Linh cảnh bảo hộ. Tại Thôn Kiếm Thành có 3
thế lực lớn nhất ngoài thế lực Lôi gia.
Hỏa Long dong binh đoàn
là thế lực mạnh nhất. Có 3 vị Tụ Linh cảnh tọa trấn. Gần một nửa nhân số thành viên là kiến đan cảnh. Đoàn trưởng là một tụ linh cảnh đỉnh phong tên Hỏa Long. Thế lực thứ hai đó là Hắc Huyết dong binh đoàn do 2 vị Tụ Linh cảnh lập lên. Hắc Nguyệt và Huyết Minh. Có người đồn đại tu vi của Minh đã xa xa vượt quá Tụ Linh cảnh, nhưng người này che dấu quá sâu
cũng khiến các dong binh đoàn khác khiêng kỵ e dè. Hắc Nguyệt dong binh
đoàn thiên về tình báo. Mua bán tình báo và thu thập tin tức tại Thôn
Kiếm Lâm. Phạm Vi Thôn Kiếm Lâm rất lớn. Cửa khẩu nằm tại Thôn Kiếm
Thành nhưng sâu trong Thôn Kiếm Lâm đã từng xuất hiện những cấp bậc linh thú tu vi khủng bố khinh hãi thế nhân. Vực chủ luôn để ý đến tình hình
Thôn Kiếm Lâm vì 1 khi phát sinh ra thú triều, tình báo về thế lực cũng
như binh lực của linh thú phải cần được nắm bắt 1 cách cụ thể. Có thể
nói thế lực thứ hai này thuộc phe phái trung gian. Rất ít khi ra mặt
tranh chấp cùng các thế lực khác.
Thế lực thứ 3 cũng cường hãn
không kém do 1 thể tu cầm đầu lấy tên Thể Tu dong binh đoàn. Đây cũng là thế lực duy nhất không có tu luyện giả tọa trấn. Bất quá mặc dù không
thể tu luyện linh khí nhưng trưởng đoàn Thể Tu dong binh đoàn – Xà Ảnh
có sức lực thân thể cường hãn không thua gì Tụ Linh Cảnh. Thậm chí con
có thể siêu việt Tụ Linh Cảnh bình thường. Điều đáng sợ của dong binh
đoàn này là số lượng thể tu lên đến mấy vạn, vì dù sao nhân loại bình
thường cũng nhiều hơn với tu luyện giả rất nhiều. 3 thế lực này mặt
ngoài thường khách sáo với nhau nhưng trong Thôn Kiêm Lâm cũng hay minh
tranh ám đấu rất ác liệt. Đôi khi vì để duy trì trật tự cho Thôn Kiếm
Thành Lôi gia cũng phải xuất lực trấn áp. Họ đều dựa qua buôn bán tài
liệu và qua phòng đấu giá của Lôi gia kiếm ăn. Lôi gia cũng đối đãi họ
như thượng khách không chút chậm trễ hay bớt xén. Bất quá vì để duy trì
quan hệ tốt với Lôi gia các dong binh đoàn cũng thường hay biếu xén và
đi cửa sau nhờ Lôi gia có thể bán thêm cho họ các vũ khí lợi hại và các
loại đan dược cần dùng. Vũ khí và đan dược luôn là các vật phẩm truy cầu của các võ giả. Nhất là đan dược phục hồi nhưng rất cần thiết trong khi liệp sát linh thú. Mặc dù không phải là đại gia tộc luyện dược nhưng
Lôi gia cũng có bộ phận chế tạo đan dược riêng. Qua thông hôn với Nạp
Lan gia tộc những tri thức cơ bản về luyện dược cũng được Lôi gia bồi
dưỡng rất tốt. Nhị gia gia Lôi Nhất Mạc cũng là một lục tinh dược sư
đỉnh phong. Chỉ vì thiên phú tu luyện không cao nên cứ mãi kẹt tại cảnh
giới lục tinh.
Thăm dò qua Thôn Kiếm Thành, bước vào các tụ điểm
làm ăn của Lôi gia Trấn Phong đã có đại khái về phương thức làm ăn của
Lôi gia. Lôi gia có tụ điểm thu mua vật tư để luyện khí. Cả Đấu Linh Đại Lục luyện khí của Lôi gia dường như không có đối thủ cạnh tranh. Cả đại lục cảnh giới cao nhất là Linh Hải Cảnh. Và duy nhất chỉ có Lôi gia là
có thể cung cấp được cấp bậc Địa giai và thiên giai khí giới. Một số
nhân vật cao tầng của các đại thế lực đều biết Lôi gia tại Đấu Linh đại
lục chỉ là 1 phần tử nhỏ của quái vật Lôi gia tại Thiên Minh trung lục
mà thôi. Tuy chỉ là nhị lưu thế lực, không có cường giả chí tôn tọa trấn nhưng cũng có thể đúc ra binh khí cấp bậc thần giai. Trên Linh Hải Cảnh còn có Sinh Tử Cảnh, Võ Thánh Cảnh, Võ Thần cảnh, chí tôn cảnh. Những
cấp bậc khủng bố như thần cảnh đặt ở bất cứ thế lực nào cũng đều thuộc
hàng lực lượng đỉnh tiêm. Binh khi cấp thần cảnh cao giai và đỉnh phong
đừng nói là cấp bậc thần cảnh cho dù là chí tôn cũng khiến nhiều người
đỏ mắt. Tuy nhiên vì một số lý do đặc thù Lôi gia không muốn công bố ra
tầng liên hệ này giữa hai chi tộc.
Thăm quan các tụ điểm của Lôi
gia cả ngày Trấn Phong mới từ từ cảm khái sự kỳ lạ của thế giới này. Chỉ vì linh khí thiên địa của thế giới này rất nồng đậm nên đa số mọi người đều theo đuổi cảnh giới để trở thành cường giả. Cường giả vi tôn. Có
thực lực thì có tất cả. Cũng vì có được linh khí nên các việc phát triển khoa học hầu như không được súc tiến. Chỉ riêng việc sơ chế tinh lọc
hợp kim cũng cần đến luyện khí sư dùng linh khí hỏa thuộc tính để tinh
luyện. Đây là công việc rất rườm rà vì số lượng hợp kim cần dùng quả
thật cần rất nhiều. Vì số lượng lớn nên việc này khiến việc chế tạo của
luyện khí sư tốn không ít thời gian. Cách của người địa cầu dùng than để nung nóng kim khoáng tan chảy hầu như không được dùng. Tại địa cầu than được coi như vàng đen còn ở đây thì chả ai cần đến. Các đồng ruộng được tưới bón cũng dùng là linh tuyền được tu luyện giả thủy thuộc tính đem
về hóa mưa xuống đồng ruộng. Mặc dù đối với tu luyện giả đây cũng coi
như quá trình tu luyện nhưng phải đến 9 phần 10 người là những người
bình thường. Họ thường săn bắn, canh nông, đánh bắt hải sản bằng những
phương tiện cổ xưa. Tuy đây là những công việc tay chân, cũng đủ nuôi
sống bản thân nhưng họ phải làm việc đầu tắt mặt tối. Làm việc vất vả
rồi sinh con đẻ cái, cũng chỉ hy vọng con cái mình có thể bước lên con
đường tu luyện giả. Nếu không phải là tu luyện giả, vậy cũng đồng nghĩa
với việc chịu cảnh làm những nhân vật thấp nhất trong tầng lớp xã hội.
Cuộc sống không thoái mái chút nào.
Khi nhìn thường dân bình
thường đầu tắt mặt tối, Trấn Phong không khỏi cảm khái mình may mắn. Vì
hắn là người xuyên việt, mang linh hồn của người hiện đại cũng quen sống trong xã hội bình đẳng, hắn không lỡ nhìn cuộc sống của những người
bình thường kia ảm đạm. Vì vậy Trấn Phong quyết định dùng tri thức của
người địa cầu giúp Lôi gia. Lôi gia có rất nhiều người làm công. Chỉ cần có thể khiến những người bình thường này trở lên hữu dụng, sự hiện hữu
của họ sẽ đem lại trợ giúp cho Lôi gia. Những thể tu bình thường làm lao phu cho Lôi gia, làm người ở, làm công ở các đồn điền thảo dược. Bá
tánh bình thường muốn vào làm công cho Lôi gia cũng phải tranh nhau vỡ
đầu tróc vảy. Trấn Phong muốn cải tiến cuộc sống của những bá tánh bình
thường này. Trấn Phong về trong tộc nhờ luyện khí đại sư làm những lò
to. Trong lò có những đường ống có cơ quan mở nút ở các tầng khác nhau.
Chỉ cần đổ kim khoáng sau đó nung tan vậy cũng có thể sơ chế một cách
thô sơ các kim khoáng. Kim loại hạng nặng sẽ đọng ở dưới đáy lò và bên
trên là thạch đá không dùng đến. Công nhân chỉ cần nung nóng kim khoáng
trong lò bằng than đến độ tan chảy, sau đó mở cơ quan (nút) cho kim
khoáng tan chảy chảy ra. Đây là công việc dễ làm dành cho người bình
thường. Luyện khí sư chỉ cần cai quản và phân loại các loại hợp kim được sơ chế, sau đó nếu cần thiết sẽ sơ chế lại. Công việc của luyện khí sư
cần làm là tinh luyện mức cuối cùng sau đó dung hợp và luyện khí. Luyện
chế phôi binh khí cũng chỉ cần đổ kim loại vào khuôn, tiết kiệm được rất nhiều thời gian cho luyện khí sư. Chỉ trong thời gian một tháng Lôi gia đã tăng sản lượng xuất khẩu binh khí và áo giáp lên 5 lần. Quân đội,
các tông phái và các thế lực dong binh đoàn thường cần những binh khí số lượng lớn. Liệp sát linh thú, chiến tranh đều cần số lượng lớn binh khí và áo giáp. Vì số lượng luyện khí sư có hạn nên cung không đủ cầu. Sau
khi Trấn Phong “phát minh” ra lò sơ chế kim loại và khuôn của binh khí
phôi Lôi gia đã dư ra thêm nhân lực chế tạo ra số lượng sản phầm nhiều
hơn.
Cùng lúc đó khi đi thăm các đồn điền thảo dược Trấn Phong
cũng cảm khái về cách thức chăm bón. Thủy thuộc tính tu luyện giả hấp
thu linh tuyền trên núi sau đó đem về hoán vũ thành mưa tưới bón cho đồn điền. Công việc rất tốn linh lực và Đấu Linh Đại Lục có hỏa thuộc tính
nồng đậm nên hàng năm rất ít khi có mưa. Thời tiết rất khô nóng. Trên
Đấu Linh Đại Lục cũng rất nhiều xa mạc cằn cõi. Bù vào đó là có nhiều
núi lửa, đất đai tốt tươi rất thích hợp cho các loại thảo dược sống.
Nhưng nhược điểm là linh tuyền thủy ở các sông ngòi, suối cách đồn điền
rất xa. Trấn Phong sau khi biết được điều này liền “bế quan” cùng với ca ca Trấn Cương nghiên cứu chế tạo máy bơm. Nhờ vào mộc thuộc tính của
Trấn Cương, Trấn Phong đem các đốt tre ráp lại sau đó dùng mộc thuộc
tính của Trấn Cương kích phát cho các đốt tre hợp lại với nhau không tỳ
vết tạo thành các đường ống nước. Máy bơm được chế tạo từ các phần đơn
sơ. Thể tu có thể dùng đó làm công cụ luyện tập. Trấn Cương còn chế tạo
ra các guồng máy gió đặt ở các điểm bơm lớn. Nhờ vào các máy bơm, đường
ống nước mà Lôi gia không cần chạy đi lấy nước, tiết kiệm được nhiều
thời gian. Cũng nhờ vậy mà linh tuyền từ khắp các nơi liên tiếp đổ về hồ nhỏ giữa các đồn điền linh thảo. Tu luyện giả thủy thuộc tính chỉ cần
đứng tại hồ nhỏ dùng linh lực tạo mưa tưới bón cho các đồn điền.
Các loại bánh răng, ròng rọc để nâng các khối thép và kim loại được Trấn
Phong liên tiếp đem ra giới thiệu. Lôi gia tam đại thiếu gia cũng nổi
tiếng là người thông minh nên những lý giải và phát minh mới này tuy làm mọi người ngạc nhiên nhưng không khiến ai nghi ngờ. Không đến ba tháng
Lôi gia tại Thôn Kiếm Thành khuếch trương thanh thế sản nghiệp lên số
lượng kinh người. Đấu Linh Đại Lục chỉ là lục địa nhỏ, không có chiến
tranh nên số lượng binh khí tiêu thụ cũng không nhiều. Số lượng binh khí và áo giáp dư ra được các trưởng lão chuyển tiếp qua con đường bí mật
của Lôi gia đến Lôi gia tại Thiên Minh Trung lục tiêu thụ. Bận rộn suốt
ba tháng công việc của Trấn Phong cũng dần dần đi vào quỹ đạo.
Lúc đầu Trấn Phong cũng chỉ theo danh nghĩa của phụ thân đến tiếp quản công việc gia nghiệp của gia tộc. Không cần chính thức phải quản lý. Công
việc hàng ngày đã có các chấp sự của gia tộc quản lý. Nhưng không ai ngờ Trấn Phong lại đem lại cho gia tộc những thành quả bất ngờ. Cô bé Nhã
Lan cũng thường xuyên bên cạnh Trấn Phong líu ríu. Các trưởng lảo, thúc
bá của gia tộc cũng nhìn Trấn Phong bằng ánh mắt kính nể và tôn sùng
thay vì áy náy và thương hại.
...
Đại Sảnh Lôi gia, hội nghị gia tộc
Không khí đầm ấm của Lôi gia khiến cả gia tộc từng bừng. Số lượng binh khí
được đúc ra những ngày qua vượt quá sự mong đợi của các trưởng lão. Nhất là gia chủ Lôi gia Lôi Chí Hào mặt chói hào quang không dứt. Người con
út tưởng rằng sẽ ảm đạm suốt đời nào ngờ còn có thể đưa đến cho gia tộc
những rung động khó tưởng. Khi Trấn Phong bước vào đại sảnh những ánh
mắt ngưng tụ trên người thanh niên trẻ luôn mỉm cười này. Trấn Phong
luôn tạo cho người cảm giác dễ gần và ấm áp. Có lẽ vì là người xuyên
việt, trên người Trấn Phong không tạo ra một chút sát khí nào mà các tu
luyện giả của thế giới này luôn có. Những câu khách sáo. Những lời quan
tâm bao quanh Trấn Phong khiến hắn cũng có chút cảm giác hư vinh. Trấn
Cương bên cạnh cũng được nhiều ánh mắt của các mỹ nhân chiếu cố. Cương
cũng không ngờ câu nói khách sáo của mình đi theo đệ đệ kiếm chút hào
quang sẽ rất nhanh như vậy trở thành hiện thực. Lúc đầu Trấn Cương đã
được ba vị gia gia căn dặn cặn kẽ phải bảo vệ an toàn cho Trấn Phong,
thay gia tộc bù đắp cho vị biểu đệ này. Nghe xong báo cáo của gia tộc
Trấn Phong chỉ mỉm cười. Nói vài câu khách sáo với các trưởng lão, hỏi
thăm các vị đại thẩm và các tỷ đệ trong gia tộc sau đó âm thầm rời đi về phòng.
Hội nghị gia tộc thường bàn bạc các mối làm ăn, bầu trọn
các chức vị. Những chuyện này không có phần của Trấn Phong. Dù sao hắn
cũng chỉ là một thể tu. Tuy gia tộc đã giao cho Trấn Phong chức vụ
trưởng lão chuyên chông nom về việc kinh doanh của gia tộc nhưng đối với Trấn Phong đó là việc nhàm chán. Về phòng vắt tay lên trán Trấn Phong
mới đảo tinh thần lực qua giới chỉ lần trước gia tộc đã tặng. Tinh thần
lực, cái này thật thần kỳ. Chỉ cần là người có thể cảm nhận được ba động linh khí thì thường có thể sử dụng được tinh thần lực. Điều mà tại địa
cầu Trấn Phong không thể tượng tượng, chỉ xuất hiện trong các phim khoa
học viễn tưởng nhưng ở đây mọi người đều có thể sử dụng nó một cách
thành thục không khó khăn. Tu luyện tinh thần lực cũng là một con đường
của thể tu khi muốn siêu việt cảnh giới thể tu bình thường. Nhờ vào thần thức của chủ nhân cơ thể cũ Trấn Phong có thể cảm nhận được linh khí
nồng đậm trong thiên địa nhưng hắn chỉ không thể vận hành và hấp thu.
Theo lý thuyết của tu thể chỉ cần đem tinh thần lực tu luyện đến mức tối đa con người có thể nội thị đan điền, dùng tinh thần lực công kích kẻ
thù tạo cho đối thủ bị tinh thần tê liệt. Trong chiến đấu của cao thủ
chỉ cần sơ ý 1 chớp mắt thì thắng bại đã định. Nhiều thể tu cũng dùng
tinh thần lực để công kích đối thủ, nhưng điều tiên quyết đó là trênh
lệch đẳng cấp của song phương không cao. Tụ linh cảnh là mức mà thể tu
có thể đủ sức nghạnh kháng. Khi tụ linh cảnh tu luyện giả tiếp cận với
Phong linh cảnh thì khoảng cách được kéo dài. Bằng vào sức mạnh cơ thể
của mình thể tu khó mà có thể ngạnh kháng.
Trấn Phong thật sự
không cam lòng ảm đạm cả đời. Kiếp trước tại địa cầu Phong đã từng là
nhân vật phong vân nổi bật trong công ty. Được cấp trên ủng hộ và lãnh
đạo một nhóm kỹ sư làm game. Phong cũng không tin mình đến cái thể giới
này mà không thể tu luyện. Kiểu gì Phong cũng sẽ không buông bỏ. Từ ngày xuyên việt đến đây Phong cảm thấy sự ba động của linh khí. Hắn có thể
lờ mờ thấy được các màu sắc của các loại linh khí thuộc tính khác nhau.
Nghe Trấn Cương kể sơ qua về linh khí, chỉ khi nào tu luyện giả đến cấp
bậc võ thánh cảnh mới có thể thấy được màu sắc của linh khí. Đôi khi
Phong cũng chỉ muốn hô to khi tập trung tư tưởng nhìn vào không khí
Phong có thể nhìn thấy một cách lờ mờ như ảo như hiện các màu sắc khác
nhau ba động trong không khí. Màu đỏ rực của hỏa, màu xanh lam của thủy, màu nâu của thổ, màu xanh của mộc, màu vàng của kim. Đôi khi Phong còn
lờ mờ thấy được màu trắng của quang khi nhìn vào nắng, đen của hắc ám
khi ẩn mình trong bóng đêm, màu tử (tím) của lôi trong khi phong ba nổi
lên, màu lam nhạt của băng và màu tro (ghi) của phong. Chỉ có ngũ hành
là luôn luôn nồng đậm còn các thuộc tính khác thì Phong cũng chỉ thi
thoảng mới lờ mờ thấy được trong những điều kiện đặc biệt. Nghe Trấn
Cương nói chỉ có người có duyên với thuộc tính của mình mới có thể cảm
nhận được màu sắc của linh khí đó. Như Trấn Cương chỉ có thể cảm nhận
được thuộc tính mộc, phiêu hốt trong không trung, trong các linh thảo,
bị lem trong bùn đất nhưng Cương vẫn chưa thể nhìn thấy màu sắc của hệ
mộc. Còn các thuộc tính khác Cương cũng có thể cảm nhận được sự ba động
của linh khí, nhưng không thể hấp thu và sử dụng. Sự nhạy cảm của Trấn
Phong đối với linh khí ngày càng rõ rệt. Khi nói chuyện với Nhã Lan
Phong cũng hiểu được rằng tương tự như Trấn Cương, Nhã Lan cũng có thể
cảm thụ được ba động, hấp thu và sử dụng các thuộc tính ngũ hành. Với
thiên phú như vậy đã khiến cả gia tộc liều chết che dấu và đào tạo trong âm thầm. Nếu mọi người biết được sự nhạy cảm của Trấn Phong đối với
linh khí, không biết hắn sẽ tạo ra cho mọi người phản ứng gì.
Trấn Phong cũng đã thử nhiều lần dùng công pháp của Lôi gia Dung Hỏa Quyết
để vận hành hỏa thuộc tính trong đan điền nhưng hắn không cách nào hấp
thu được. Nhưng hắn quyết không bỏ cuộc. Người có thiên phú tu luyện cao thường sẽ mất đi tinh thần lực nhạy cảm. Đấy là luật bù trừ của thiên
địa. Nhưng Trấn Phong lại khác, tinh thần lực của hắn rất cao. Thậm trí
so với nhiều luyện khí sư trong gia tộc còn cao hơn. Hắn có thể cảm ứng
được độ dày của kim loại, giúp cho hắn có thể phân loại các hợp kim 1
cách nhanh chóng và thích hợp. Tinh thần lực tràn đầy cũng giúp cho
Phong phân loại các loại thảo dược. Hắn có thể đếm được số lượng của
từng nhóm linh thảo bằng vài cái liếc nhìn. Thiên phú này càng ngày càng mạnh dần.
Lôi gia vì bao năm qua đi tìm kiếm các phương thuốc
chữa trị cho Lôi Cương nên đã xâm nhập vào Thôn Kiếm Lâm tìm kiếm thảo
dược. Cái mà Thôn Kiếm Lâm không thiếu đó là các gốc tinh thần thảo cao
giai. Tu luyện giả bình thường không mấy chú trọng đến tinh thần thảo.
Chỉ có luyện dược sư và luyện khí sư mới cần dùng đến chúng để mở rộng
thức hải, tăng lực lượng tinh thần lực. Nhưng nuốt tinh thần thảo cần
phải chịu nỗi thống khổ như xé rách linh hồn. Nhiều tu luyện giả cũng vì thế mà không mấy chú trọng đến tinh thần thảo và tu luyện tinh thần
lực. Tinh thần thảo đối với tu luyện giả bình thường như gân gà. Thường
thường những võ giả thấp kém cũng đi thu thập 1 ít tinh thần thảo cao
giai. Chỉ cần gậm tinh thần thảo võ giả đều có thể miễn dịch với tinh
thần công kích. Luyện khí sư và luyện dược sư cũng vì vậy mà mất đi đòn
sát thủ. Cả khắp Đấu Linh đại lục loại thảo dược này thuộc hàng cấp
thấp, mặc dù ở các nơi khác ngoài Thôn Kiếm Lâm đều hiếm nhưng chúng
cũng không mấy quý báu.
Trong các cấp bậc của thể tu: Luyện bì
phải tu luyện ngoại công, đấm đá vào bao cát, dùng da giây quất lên
người cho da dẻ săn chắc dần; Luyện thể cảnh phải tu luyện cho cơ bắp
khỏe mạnh. Có thể nâng được cả trăm cân, thậm chí cả ngàn cân; luyện
mạch cảnh phải tu luyện cho kinh mạch dẻo dai, bước vào luyện mạch cảnh
võ đồ phải bắt đầu ngâm mình trong suối nóng hoặc suối lạnh, dùng nhiệt
độ của tuyền thủy ôn nhuận kinh mạch; Luyện cốt cảnh phải dùng các vật
cứng đánh vào người cho sương cốt vỡ ra thành các mảnh nhỏ, sau đó dùng
các loại đan dược giúp cho sương cốt nhanh chóng gắn liền, trở lên mạnh
mẽ hơn. Võ đồ cảnh cũng có thể trực tiếp hấp thu các loại đan dược cao
giai cho sương cốt mạnh mẽ hơn không cần chịu đau. Nhưng quá trình này
chỉ có những công tử tiểu thư của các đại gia tộc mới được hưởng thụ.
Còn Lôi gia thì dạy bảo con cháu rất hà khắc. Bắt đầu từ giai đoạn luyện cốt cảnh võ đồ cảnh phải chịu công kích ngoại công của năm vị trưởng
lão: hỏa lão, mộc lão, kim lão, thổ lão và thủy lão. Ngày xưa khi Trấn
Phong cảm thụ được linh khí ba động và kiến tạo ra đan điền nên đã không cần tu luyện cùng ngũ hành trưởng lão. Năm vị này cũng là sự phụ của
Nhã Lan. Riêng mộc lão đã thu Trấn Cương làm trân truyên để tử. Khi Trấn Phong bị phá hủy đan điền hắn đã cùng ngũ lão tu luyện một cách tàn
khốc. Cũng nhờ đó mà thế hệ trẻ rất kính trọng Trấn Phong vì khả năng
chịu đòn của hắn. Bị đánh không mỏi mệt, tối đến lại nhảy vào thùng
thuốc nước ngâm mình ôn nhuận kinh mạch, thư giãn gân cốt. Suốt 3 năm
trời, không ngày nào mà Trấn Phong không đeo bao cát chạy bộ để luyện
hít thở. Nhờ hít thở số lượng linh khí tích tụ trong không khí để ôn
nhuận máu huyết trong cơ thể mình, sau đó lên núi ngâm nước nóng từ các
hồ nhỏ do tộc nhân gây dựng. Buổi trưa Phong về gia tộc ăn cơm rồi ra
ngoài nắng đứng tấn chịu đòn do ngũ lão ra tay. Cứ thay phiên nhau mỗi
ngày 2 canh giờ theo thứ tự ngũ hành. Mỗi ngày Trấn Phong đều bị đánh
thừa sống thiếu chết. Hắn như bị nghiện ăn đòn. Ăn hoài cũng không chán, không mỏi mệt. Cho đến ngày xuyên việt và tiếp quản gia nghiệp. Bận rộn suốt 3 tháng Trấn Phong quyết định ngày hôm nay lại trở lại thói quen
cũ của chủ nhân cũ của cơ thể này.
Nhưng hắn cũng không chịu nổi
bao lâu. Đến ngày thứ mười một Trấn Phong cảm thấy mình tự ngược mà vẫn
không chút tiến triển. Hắn quyết định đem thể tu nâng cấp tiếp lên một
tầng: Luyện Thần cảnh. Trước mặt bày mười mấy gốc Tinh Thần Thảo cao
giai cấp 6. Cắn răng rồi từ từ đem 1 gốc nhai thành bã rồi nuốt xuống
bụng. Rất nhanh tinh thần thảo biến thành một khối linh tuyển chảy xuống bụng và như mù tạt dược lực xông lên mũi xuyên qua óc. Thức hải như bị
xé rách khiến Phong đau đớn như chết đi sống lại. Sự hành hạ của ngũ lão so với bị xé rách thức hải này cũng chỉ là ngãi ngứa. Nhưng đau đớn
cũng chỉ một lúc, như kim đâm vào não rồi từ từ lan tỏa ra toàn thân rồi từ từ nhẹ dần. Nhổ ra một ngụm máu thân hình của Trấn Phong khẽ run
lên. Cắn răng nhịn đau rồi lại từ từ đem tiếp 1 gốc tinh thần thảo nhai
thành bã rồi nuốt xuống. Khi nuốt xuống gốc thứ 10 trước mặt Trấn Phong
đã không còn một gốc cao giai cấp 6 nào nữa. Còn lại 5 gốc trung hạ cấp
7. Trấn Phong chần chừ nuốt nước bọt. Cấp 6 đã khiến hắn đổ mồ hôi hột,
hai hàm răng va vào nhau cầm cập. Cấp 7 đã bước vào đẳng cấp địa giai.
Tính bạo phát của chúng so với huyền giai cấp 6 còn trên một bực. Trấn
Phong điềm tĩnh nhắm mắt 1 lúc lâu. Từ từ cảm nhận được sự lớn rộng của
thức hải của mình. Hắn có thể cảm ứng được từng đồ vật trong toàn bộ
gian phòng. Không cần nhìn hắn cũng có thể cảm giác ra được phương hướng của từng đồ vật trang trí. Từng gốc linh thảo. Đem cảm giác này lan tỏa ra rộng hơn hắn có thể nghe thấy tiếng của các lao phu đang làm việc
trong nội viện gia tộc, tuy không thể nhìn thấy nhưng hắn vẫn có thể
phân biệt được từng âm thanh của từng tộc nhân trong phạm vi cảm ứng.
Thoáng cảm giác được linh khí ba động của một vị lão nhân Trấn Phong đem cảm giác lực của mình tra sét người này. Bỗng nhiên lại cảm thấy mình
bước sâu vào trong hố đen. Giật mình thu lại tinh thần lực.
- Nhị gia gia! Là nhị gia gia!
Vị lão nhân đó đang trên đường đi đến đại sảnh bỗng cảm giác bị tra sét
như ai đang ngó trộm, lão mỉm cười rồi đưa mắt hướng phòng của Trấn
Phong. Dùng truyền âm nhập mật rót vào tai Trấn Phong:
- Tiểu tử
người không đi ăn đòn, mọi người còn tưởng là ngươi sợ rồi. Nghe hạ nhân nói có mùi của tinh thần thảo sộc vào mũi trước cửa phòng ngươi thì
chúng ta những lão già chỉ biết cười khổ. Nghỉ ngơi nhiều vào đi. Dục
tốc bất đạt.
- Đa tạ nhị gia gia nhắc nhở. Trấn Phong thì thào
nói. Tuy không biết có truyền đến tai nhị gia gia hắn hay không nhưng dù sao hắn cũng cảm thấy ấm áp. Hít sâu một hơi.
- 200 mét. Không ngờ được chịu nỗi đau nửa ngày đã mở được phạm vi cảm ứng 200 mét.
Vui sướng như trúng số độc đắc với cảm giác vi diệu này. Kiếp trước muốn
rình con gái người ta tắm cũng phải mất tiền mua ống nhòm mà cẩn thận
còn bị bắt, bị đánh, vở vẩn là các cô đưa ra tòa. Giờ có cái lực lượng
quái dị thế này không dùng là tên vương bát đản. Trấn Phong đã tìm hiểu
về tinh thần lực, chỉ cần lan rộng tầm cảm ứng của mình cao hơn người
khác, hắn sẽ không bị phát hiện như vừa rồi. Nếu luyện đến mức đại thành của tầng trót xuất thần cảnh, đem linh hồn của mình xuất khiếu ra ngoài có thể như người tàng hình nhìn thấy mọi việc. Luyện dược sư hoặc luyện khí sư có thể dùng linh hồn xuất khiếu chui vào trong lò đan quan sát
sự biến đổi của quá trình luyện đan/ luyện khí. Tuy là vậy nhưng sự đau
nhức của linh hồn trong quá trình tu luyện không phải người nào cũng có
thể chịu được. Hít sâu 1 hơi rồi nuốt một ngụm nước bọt. Trấn Phong cầm 1 gốc Tinh Thần Thảo cấp 7 hạ phẩm lên:
- Mẹ nó, liều mạng!
Rồi không thèm nghĩ ngợi gì thêm nhiều trực tiếp đem gốc thảo dược nhai
thành bã rồi nuốt xuống. Cảm giác đau đớn bỗng hiện lên sộc lên não như
ngàn mũi kim đâm vào tai, vào mắt vào óc thải. Tiềm thức của Trấn Phong
như mất đi. Trong cơn mê sảng hắn nghe thấy tiếng cười của hai người
trung niên. 1 nam 1 nữ:
- Ha ha ha... đồ tốt, tiểu tử còn nữa không. Chúng ta muốn ăn thêm!
Nhưng đau quá không thể nghĩ gì thêm. Trấn Phong nằm bẹt xuống giường bất tỉnh nhân sự.