Triệu gia ở Đông Kinh Biện Lương là một gia tộc rất có tiếng tăm, mấy đời gia tộc đều theo
nghiệp thương nhân, y phục cũng thuộc một trong những mặt hàng kinh
doanh nổi bật của họ, vả lại Khai Phong phu có quan hệ khá tốt với nhị
công tử Triệu gia, quần áo mọi người đang sử dụng đều là do Triệu gia
cung cấp, vì vậy mà sau khi quyết định đi mua quần áo cho Dương Tiễn,
Triển Chiêu liền không do dự đến Ỷ Hương Lâu của Triệu gia.
Ỷ
Hương Lâu của Triệu gia thường ngày khách nhân rất đông, cho dù là trời
tối vẫn vậy, nhưng không hiểu sao hôm nay lại vắng bóng vô cùng, Triển
Chiêu nhìn mà nghi hoặc, không lẽ Ỷ Hương Lâu gặp vấn đề?
Vừa mới bước vào cửa, Triển Chiêu liền gặp được nhị thiếu gia Triệu gia Triệu
Vấn Hàn, tuy nhiên sắc mặt của hắn trông có vẻ không tốt, hai mắt thâm
tím như không ngủ đủ giấc, mặt mày hốc hác gầy đi trông thấy, nhìn thấy
Triển Chiêu giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng mà quỳ xuống, miệng
không ngừng khẩn cầu " Triển đại nhân, mong ngài hãy cứu lấy Triệu gia!! Triển đại nhân, xin ngài cứu lấy Triệu gia!!" Thái độ vô cùng thành
khẩn. Triển Chiêu nhìn mà rơi vào sương mù, mãi sau mới hồi thần mà đỡ
Triệu Vấn Hàn đứng dậy, hỏi " Triệu huynh đây là có việc gì? Có thể nói
rõ cho triển mỗ hiểu sự tình được không? "
Triệu Vấn Hàn sắc mặt trắng bệch, ngồi vào ghế bên cạnh Triển Chiêu, tỉ mỉ kể lại cho hắn nghe vấn đề của Triệu gia.
Triển Chiêu nghe xong mới hiểu rõ. Hóa ra bắt đầu từ đầu tháng nay ở Triệu
gia luôn luôn xảy ra những chuyện kì cục không thể lí giải. Mỗi ngày cứ
tới giữa đêm thì cửa từ đường liền tự mở toang, sau đó liền có sương mù
xuất hiện, nửa chung trà thì biến mất, để lại một từ đường đầy máu, trên bài vị của tổ tiên xuất hiện những văn tự rất kì lạ, gia chủ Triệu gia
đã thỉnh rất nhiều học sĩ tài bác tới nhưng không có ai biết gì về văn
tự này, mãi tới 7 ngày trước có một đạo sĩ đi ngang qua, nói rằng Triệu
gia hiện đang bị ma quỷ ám, nếu để lâu thêm thì sẽ nguy hại nhân gian,
bảo rằng nhất định phải bắt một kẻ mang dòng máu Triệu gia sinh vào nửa
đêm ngày Thìn tháng Tỵ đem đi chôn sống mới có thể đuổi trừ tà ma. Mà
bất hạnh thay kẻ sinh vào nửa đêm ngày Thìn tháng Tỵ có tới tận hai
người, một là gia chủ Triệu gia, người còn lại chính là Triệu Vấn Hàn.
Gia chủ Triệu gia chết thì không sao nhưng ông lại không nỡ để nhi tử mà mình yêu thương nhất chết theo, vì vậy mà đã đem đại sĩ kia đuổi đi,
nhưng không ngờ sau hôm đạo sĩ đó đi thì Triệu gia liền xuất hiện án
mạng. Ngày đầu tiên chết 3 người hầu, vì chỉ là người hầu chết nên mọi
người không có để trong lòng . Ngày thứ hai quản gia không hiểu sao lại
nổi điên đập đầu vào cột tự sát. Ngày thứ ba không có người chết nhưng
nha hoàn thiếp thân của Đại phu nhân lại thấy một bóng ma đi từ trong từ đường đi ra, khắp người đều là máu, trên tay còn cầm theo một cái đầu
người chết không nhắm mắt, hôm sau Triệu gia chủ đến từ đường thì phát
hiện từ đường đầy máu cùng văn tự nọ. Ngày thứ tư trước cửa Ỷ Hương Lâu, Túy Tiên Các và Tự Mãn Đường vô duyên vô cớ xuất hiện một cái đầu lâu
đầy máu dọa các khách nhân sợ bỏ chạy. Ngày thứ năm ở Triệu gia lại có 5 vị thiếp của Triệu gia chủ chết không lí do, nghe đại phu nói là chết
khi ngủ. Ngày thứ sáu không hiểu sao giếng nước của Triệu gia lại chứa
đầy xác chuột chết. Tới ngày hôm qua lúc nửa đêm lại xuất hiện những
bóng trắng không có chân lởn vởn trước sân, trên người bóng trắng nào
cũng nhuộm đầy máu, nhưng tới sáng hôm nay tỉnh dậy kiểm tra lại không
phát hiện trong sân có vết máu nào cả.
Quầng mắt của Triệu Vấn Hàn thâm tím, mấy hôm nay chắc là không ngủ được, xem ra việc này là sự thật.
Triển Chiêu nhíu mày, việc này nhất định phải báo cho Bao đại nhân biết. !2
mạng người đã chết rồi, không thể để thêm hai người nữa chết được. ( Ý
ca là Triệu gia chủ và Triệu Vấn Hàn )
" Triệu huynh chớ lo,
Triển mỗ nhất định sẽ đem chuyện này báo cho Bao đại nhân biết, Khai
Phong phủ sẽ nhận án này của Triệu gia. " Triển Chiêu gật đầu nói. Triệu Vấn Hàn nghe vậy mới có chút yên lòng, sau đó mới nhớ ra hình như Triển Chiêu tới đây có việc liền hỏi " Triển đại nhân đến để mua y phục sao? "
Triển Chiêu nghe Triệu Vấn Hàn nhắc nhở mới nhớ ra mục đích của bản thân "
Đúng là Triển mỗ hôm nay đến để mua y phục, không biết ở đây còn y phục
cho hài tử tầm 5 tuổi không? "
" Triển đại nhân đây là mua cho nam hài hay nữ hài? "
"Triển mỗ mua cho nữ hài tử. " Triển Chiêu nói, nghĩ nghĩ một chút lại
nói thêm " Hài tử đó hợp với hồng trang " Theo hắn thấy thì Dương Tiễn
lúc đầu rơi trúng người hắn có mặc hồng trang, một thân hồng trang ngân
phát vô cùng diễm lệ.
Triệu Vấn Hàn ngẩn người, nữ hài tử thường
mặc những bộ y phục màu sắc tươi tắn như vàng lam lục cam nhưng chưa
thấy hai lại cho nữ hài mặc hồng trang đỏ rực như vậy, nhưng hắn là
người trong ngành, biết bản thân không nên nhiều chuyện, vì vậy gật đầu
tỏ vẻ đã hiểu, nhanh chóng sai người lấy y phục cho Triển Chiêu, tổng
cộng lấy được 4 bộ hồng trang. Triển Chiêu cầm y phục, trả nhân lượng
rồi sải bước về Khai Phong phủ. Bấy giờ trời đã tối mịt.
Dương
Tiễn ngồi lên ghế cầm bát lên ăn cơm, ăn nhanh nhưng lại không tạo ác
cảm, dáng vẻ tùy ý tạo cảm giác tự nhiên không gò ép. Tuy rằng lúc trước không cần ăn cũng có thể sống nhưng bây giờ thời thế thay đổi, dù sao
cũng đã trở thành người phàm, nhu cầu ăn uống tất nhiên vẫn cần phải có, còn chưa kể tình trạng thân mình nhỏ bé đang trong thời gian phát triển càng cần phải có nguồn dinh dưỡng đầy đủ.
Công Tôn Sách ngồi đối diện nhìn Dương Tiễn ăn cơm cười đến đắc ý, xem ra là càng ngày càng
vừa lòng vì nhặt được bảo bối. Bao đại nhân ngồi ở bên cạnh nhìn Công
Tôn tiên sinh cười có chút khó hiểu, dần dần cũng để ý được tâm trạng
Công Tôn tiên sinh rất tốt xem ra là nhờ hài tử này, mà người Công Tôn
tiên sinh để ý không thể là người bình thường được, hài tử này có thể có điểm bất phàm, nghĩ vậy liền quan sát Dương Tiễn tỉ mỉ hơn, lát sau
nhìn cách ăn uống và khí chất của Dương Tiễn cũng nhận ra hài tử này
tuyệt đối không phải một hài tử bình thường.
Dương Tiễn ăn xong
thì ngồi tại chỗ uống chút trà giải khát, lần đầu uống trà nên có điểm
không quen, dù sao ở trên Thiên giới hắn cũng chỉ uống đồ uống có ga như Coca hoặc Pepsi các loại đại loại thế. Chờ Dương Tiễn uống xong ly trà
thì cũng vừa lúc Triển Chiêu trở về.
" Đại nhân, Công Tôn tiên
sinh. " Triển Chiêu nhẹ nhàng thì lệ, nhìn qua có cảm giác ôn nhu nho
nhã không giống người tập võ mà lại thiên về người đọc sách hơn. Dương
Tiễn lần đầu gặp nhân vật trong truyền thuyết nên rất để ý mà quan sát
hắn, quả thật đúng như trong sách nói, Triển Chiêu ôn nhuận như gió, nụ
cười mang đến xuân phong ấm áp thoải mái, lông mày lưỡi mác, môi mỏng
luôn cong lên, sống mũi thẳng tắp, nổi bật nhất là đôi con ngươi đen
thăm thẳm tựa màn trời ban đêm nhưng lại trong sáng lạ thường. Quả là
con mắt tinh khiết không nhuốm bụi trần.
Bao đại nhân cười cười gật đầu " Triển hộ vệ vất vả "
Triển Chiêu chỉ cười không nói. Bỗng nhiên phát giác ra ánh mắt của Dương Tiễn liền đem mắt chuyển đến hướng Dương Tiễn.
Dương Tiễn nhìn hắn hỏi " Là ngươi cứu ta? "
Triển Chiêu mỉm cười gật đầu, đem mấy bộ y phục đưa cho Dương Tiễn. Dương
Tiễn nhìn hồng trang trong tay hắn khẽ giật mình, không ngờ Triển Chiêu
lại biết sở thích của mình.
Triển Chiêu đưa đồ cho Dương Tiễn
xong liền quay sang nói với Bao đại nhân " Đại nhân, hôm nay Triển Chiêu nghe được một việc rất kì quái. "
Bao đại nhân và Công Tôn Sách
ngạc nhiên, Công Tôn Sách là người đầu tiên phục hồi tinh thần, khẽ giơ
tay chỉ cái ghế ở cạnh Dương Tiễn, ra hiệu cho triển Chiêu ngồi ở đó,
Triển Chiêu cũng không câu nệ bước tới, sau đó đem sự việc hôm nay kể
cho mọi người, hoàn toàn quên mất ở đây có một đối tượng vẫn chưa trưởng thành, nếu là hài tử bình thường thì đã bị dọa sợ lâu rồi, còn chưa kể ở đây lại là một nữ hài, nhưng thật tiếc là Dương Tiễn không phải là nữ
hài bình thường mà là một lão quái vật sống mấy ngàn năm rồi, vì vậy đối với sự việc tinh phong huyết vũ như vậy không để vào mắt, chỉ im lặng
nghe Triển Chiêu kể lại sự tình.
Thiên giới ai ai cũng biết Dương tiễn nhìn qua thì có vẻ lười nhưng đối với việc phá án lại vô cùng hứng thú, đặc biệt là mấy vụ án bí ẩn như thế này, cho nên vụ án Triệugia
này Dương Tiễn tuyệt đối phải tham gia.