-‘chẳng lẽ phải lê dép đi giống cậu à, tôi đây thật không
muốn ngày ngày nhìn mặt bà chủ quán dép đâu, thật sự là
kiểu đi của cậu rầm rầm còn khiến người khác đau tim hơn cơ,
giống y quái vật ‘
-‘ tôi đi rất nữ tính thế mà qua mồm cậu lại biến đổi 360
độ, nhân hoá ít thôi, rõ là cậu đâu có giỏi văn đâu, thế mà
áp dụng lối văn vào đời thực lại rất tốt, giấu nghề là không tốt đâu ‘
Minh nhún vai thản nhiên đáp trả
-‘Ai dốt như cậu đâu, có tài nào phải lôi hết ra thể hiện,
kể ra thì cậu có bao nhiêu cái tài để khoe lắm đâu, cùi bắp ‘
Tôi hừ một cái sau đó nói
-‘cậu bị rảnh thì đi chơi với lũ con trai đi, ở đây trọc điên tôi làm gì ‘
-‘quả không sai mắt cậu thật sự có vấn đề, tôi chơi bóng rổ nãy giờ, có phải sức trâu đâu mà không biết mệt ‘
Tôi chỉ vào Hạo Thiên thanh minh
-‘tôi vừa ngắm cậu ta nên không để ý thôi chứ mắt tôi 10/10 đấy ‘
Đúng lúc tên Lâm được mệnh danh là kẻ đồng bóng lớp kia đi
qua chắn toàn bộ thân hình Hạo Thiên, Lâm lấy hai tay che người
quay sang tôi nói giọng yểu điệu
-‘bà đừng có thích tôi, thấy người đẹp là sáng mắt, nói
cho bà biết tôi có người yêu rồi đấy, tránh xa đây ra đẹp quá
cũng bực thật ‘
Giọng của cậu ta tôi thề là không quá to, chỉ vừa phải đủ
cho cả phòng thể dục chú ý dồn mọi con mắt vào tôi .Đã thế
tên Hoàng Nhật còn đốp chát thêm một câu khiến tôi muốn chui
thật nhanh vào cái hố gần nhất, Nhật ngạc nhiên há hốc mồm
nói
Tôi cuối cùng không nhịn được nữa đánh cậu ta tới tấp, tôi
hận, hận cả dòng họ ba đời cậu ta, cớ sao lại sinh ra tên đáng ghét này .
Sau đó bước đi thật nhanh, Minh sải bước đuổi kịp cậu kéo tôi đứng lại nói
-‘giận rồi sao, hoá ra lợn con nhà mình cũng biết giận à ‘