-‘Cậu có bố mẹ nuôi, còn tôi chuyên đi ăn nhờ ở đậu lấy đâu ra tiền ‘
Tôi gắp thêm miếng thịt vào mồm rồi nói
-‘ Tôi ở nhà làm gì có tiền ‘
-‘thế cậu còn dám nói người bỏ nhà ra đi có tiền ‘
-‘dù sao thì chắc chắn cậu có tiền’
-‘cãi cùn ‘
Minh mang đồ ăn ra, chúng tôi ngừng tranh luận, chuẩn bị sức cho cuộc chiến đồ ăn
Lúc đang định gặp con tôm to nhất thì Minh nói
-‘ rửa tay đi, xem quản cáo lifebuoy chưa nhớ một trong năm
điều là rửa tay trước khi ăn không ???? Cậu không đi lần sau chắc chắn không có phần ‘
Đành ngậm đắng nuốt cay đi rửa, buồn nhất là lúc quay lại
mấy con tôm to tôi nhắm lúc nãy đi đâu hết, chỉ thấy bên cạnh
bát tên Nhật và hắn vỏ tôm trồng chất, ….. thôi xong thật quá
vô ý, lũ tôm chắc gần tiêu hóa hết rồi còn đâu ????
Không tranh được tôm, chẳng lẽ lại không ăn nổi cốc caramen
cuối cùng trong tủ lạnh nhà hắn .Tôi may mắn giành được, đến
lúc ôm cốc cười đắc ý mới biết, hoá ra Hoàng Nhật không thích ăn, còn hắn căn bản đồ mình làm không mấy hứng thú sao phải
tranh .
Ăn xong bữa tối ba đứa lại ngồi xem hoạt hình one piece đến
đoạn luffy nhồi nhét thức ăn không ngừng nghỉ .Hoàng Nhật cười
nhìn tôi so sánh
-‘hahaha Linh nhà ta không phải luffy phiên bản thất bại sao ‘
Tôi cười cười đáp trả
-‘còn cậu không phải Sanji hám gái à, hizzz người ta toàn
theo gái đẹp, cậu toàn chơi với mấy đứa mắt xanh môi đỏ, bên
cạnh toàn mấy đứa xấu tệ hại’
Cậu ta thản nhiên nói
-‘ừ công nhận ở đâu xa, ngay bên cạnh giờ còn có một đứa ‘