Lăng hiển nhiên không có bởi vì đối phương một loạt xuất hiện khả nghi thì sợ hãi!
Ngược lại năng lực của bản thân đủ mạnh! Ngồi thật lâu bên cạnh bờ sông cũng
thật tốt nhàm chán~ Cậu chàng bởi vậy thật đúng là hi vọng mình có thể
gặp được chuyện gì đó hay ho để tiêu khiển giết thời giờ. Nhất là khi đã có hai ba chai bia vào bụng. Cảm giác mệt mỏi buồn ngủ từ lâu cũng đã
trôi đi qua vân vân~
Tóm lại liền là đồng ý đề nghị của đối phương để xem hắn có thể làm gì?
- Tất nhiên rồi! Nếu như hai vị còn không yên tân về chất lượng phục vụ
mà nói~ Vậy có thể lên thuyền đi trước một vòng thử xem? Nếu như không
hài lòng mà nói liền không thu phí hai vị đi rồi~
Người lái thuyền rất là hào phóng tung lời!
- Vậy rất tốt! Hai người chúng tôi liền đi lên ngồi một vòng đi.
Lăng vẻ mặt mang theo hài lòng trả lời. Cũng là tiếp ngay sau đó thì thúc
giục lấy đang ở bên cạnh ngây người ra không biết lại đang suy nghĩ cái
gì- Liliana giúp đỡ chọn lựa mang theo một ít đồ ăn nước uống lên
thuyền. Lò thịt nướng là cần phải đấy! Mùi thơn của nó thậm chí còn làm
ngay cả tên lái thuyên kia cũng không ngừng thèm thuồng nhìn về~ Bia,
hoa tươi cùng một ít đồ ăn vặt hợp khẩu vị cũng được Lăng chọn lựa đi
lên.
Những thứ còn lại thậm chí là cả chiếc Chiến Mã Sắt...
Anh ấy là có tiền!!! Anh ấy vì thề liền tuỳ hứng~
Trọng Lăng ca tất cả liền bỏ mặc không thèm mang theo! Tất cả đều bỏ lại ở
đấy, chờ đợi tới mọi việc làm xong sau khi... Nếu như đâm đồ này vẫn còn y nguyên tồn tại vậy thì vui vẻ mang về. Còn nếu như xui xẻo bị mang đi mất mà nói... Cũng chỉ có thể mặc kệ~
Lăng cứ như thế đơn giản
nắm lấy tay Liliana lôi kéo đi lên trên mạn thuyền. Bước lên trên con
thuyền mà Lăng cho rằng tràn đầy ác ý và không tốt kia đi thôi~ Trái lại với Nguyễn Trọng Lăng suy nghĩ rậm rạp, Liliana thái độ thì đơn giản
hơn nhiều. Vương của cô muốn đi thuyền???
Vậy tốt thôi! Một vị kị sĩ như coi chỉ cần trung thành đi theo bên cạnh ngài ấy là được rồi~
Ngược lại là thái độ khác thường của Lăng và người lái thuyền cô ấy liền hoàn toàn không nhân ra. Hai hoặc nói đúng hơn, Liliana không cho rằng
có mình bảo vệ, hơn nữa Vương của cô bản thân còn mạnh như vậy. Hai
người họ còn có thể xẩy tay xảy ra chuyện trong tay người thường??? Đó
thật chẳng khác nào chuyện đùa ở huyện.
Cũng chính bởi vì lý do
này, sau khi thời điểm gặp mặt đầu tiên kiểm tra xem đối phương có phải
là người trong giới phép thuật hay không? Đợi sau khi xác định kẻ đột
nhiên xuất hiện này thật sự chỉ là một người bình thường cơ thể không có tồn tại ma lực vân vân. Liliana liền không tiếp tục gì nhiều đề phòng
đối phương. Lên thuyền xong liền rất nhanh ngẩn người đi rồi. Cũng không biết là từ nãy đến giờ đang bận rộn suy nghi gì~
- Tất cả ngồi ổn định rồi sao? Thuyền chuẩn bị đi đây này?
Người lái thuyền lên tiếng hỏi.
- Oke! Chúng ta đi thôi~
Lăng cười xoà đáp lời.
- Được! Vậy thì khởi hành nào~
Đáp lại một tiếng đi theo cùng nụ cười sung sướng. Theo hành động giống như cậy mạnh sử dụng sào trúc của người lái thuyền, chiếc thuyền nhỏ chở
theo ba người bọn họ bắt đầu hành trình dọc theo con kênh xanh chảy dài
trong thành phố. Cũng là chính vào lúc này, vẻ mặt của hai người đàn ông trên thuyền đồng loạt không khỏi hiện lên nụ cười tà tà xấu bụng thật y như vừa làm xong một truyện gì đó rất thành công.
Nét mặt thậm chí còn có mấy phần cảm giác giống nhau. Nhìn qua chẳng khác nào đang đợi chờ trò vui gì đó sắp tiến đến.
- Luôn luôn cảm giác không khí tốt đáng sợ!!!
Liliana đang ngồi một bên cả người không khỏi đột nhiên rùng mình sợ run~ Con thuyền nhỏ...
Cũng chính là ở trong cái không khí cổ quái ấy không ngừng xuôi dòng. Cho đến khi...
...
Đối thủ của Lăng lần này hiển nhiên là một kẻ cực kì có kiên nhẫn. Từ lúc
cậu và Liliana bước chân lên con thuyền này cho tới bây giờ sợ rằng đã
có tới gần tiếng đồng hồ. Thuyền nhỏ của bọn họ cũng đã rời đi nơi xuất
phát ban đầu rất là xa~
Nơi mà bọn họ đã từng đi qua không thiếu
những địa điểm góc tối nơi vắng người dễ dàng cho việc ra tay và xử lý
hậu quả vân vân. Nói chung theo con mắt nghiệp dư ngoài nghề của Lăng mà nói... Trên con đường di chuyển vừa qua này~ Đối phương thật sự là bỏ
qua không biết bao nhiêu cơ hội trời cho luôn a!!!
Thế nhưng sự
thực chính là như thế không tuân theo suy nghĩ của Lăng mà diễn biến.
Đối thủ của cậu vậy mà suốt cả tiếng đồng hồ sửng sốt không thèm ra tay
rồi~ Hơn nữa tên kia vậy mà còn tỏ ra nghiêm túc chèo thuyền cái gì?
Nhìn nhìn mà Lăng không khỏi cảm thấy ảo giác... Đối phương đối với việc làm sao để dùng sào trúc chèo thuyền vừa nhanh lại vừa ít tốn sức còn
cảm thấy hứng thú hơn là nhanh nhanh ra tay đối với hai người khách hàng đang ngồi bên~
Ừ! Đây nhất định là ảo giác đấy??? Tên lái thuyền kia rõ ràng là người tự dưng đến không có lòng tốt vân vân. Tại sao lại có thể là bởi vì tìm hiểu cách lái thuyền mà phớt lờ con mồi như hai
người bọn hoi đâu??? Ít nhất thì cũng phải thời thời khắc khắc chú ý
động tĩnh của con mồi cái gì a để chờ thính hợp ra tay vân vân chứ?
Làm sao càng nhìn qua lại càng cảm thấy đây chỉ là một tên tay mơ mới vào
nghề lái thuyền chở khách, bởi vì kinh nghiệm thiếu thốn mà làm cậu hiểu lầm đây này???
Ảo giác! Nhất định chính là ải giác không thể sai được!!!
Lăng không khỏi âm thầm tự cổ động, thuyết phục lấy chính mình!
Thế giới này làm sao có thể có chuyện dễ dàng như thế chứ??? Nơi đây cũng
không phải là thành phố nước Venice chuyên có dịch vụ chở thuyền mang
người du lịch và vân vân. Nơi đây chỉ là một con kênh đào dẫn nước dài
thông thường ở Italya mà thôi. Khác biệt lắm thì cũng chỉ là nó tồn tại ở Milan- kinh đô thời trang của thế giới. Thế nhưng càng là như thế,
khách du lịch đa phần cũng sẽ bị thời trang và những vấn đề liên quan
thu hút~
Ai mà còn có thời gian quan tâm chèo thuyền xuôi dòng
con kênh cái gì a! Đó là chưa nói tơi con kênh này ở nơi đây cũng không
có cái gì quá là thu hút người??? Muốn xem sông nước biển hồ cái gì~ Đa
phần đều chọn đi ra hồ Como xem cho đẹp cả đi. Đã mất công đi du lịch
tới tận đây? Ai mà sẽ như Lăng chỉ bởi vì lười liền chọn ra bờ kênh ngắm cảnh cơ chứ???
Khách du lịch ít! Làm ăn thiếu thốn? Làm sao có
thể xuất hiện cái dạng lái thuyền chuyên nghiệp đi mời chào khách như
đám xe ôm ở bến xe Mỹ Đình như thế này???
Chẳng lẽ là nghèo khó
sinh nông nỗi? Không học cũng biết hay sao??? Suy nghĩ như vậy, lại kết
hợp thêm với việc đối phương dáng vẻ như kẻ mới vào nghề và vân vân...
Lăng càng ngày lại càng mê mang rồi!!!