Giáo chủ băng lãnh một khi cứ ngủ là lại dính chặt lấy
thứ đó của hắn.
Giáo chủ ưu sầu nói: Vì sao ngươi không cưới ta... không lẽ ngươi sợ cưới
Hoàng đế càng ưu sầu hơn: Không phải ta không muốn mà là không dám.
***
Thời tiết chỉ vừa mới chuyển ấm, đâu đó vẫn còn
không khí se se lạnh, khắp nơi vươn vãi đầy những cánh hoa.
Bên trên tửu lâu Thiên Giang ở Lâm Giang, một khách nhân đang gảy đàn, tiếng
đàn vừa day dứt đau khổ, lại vừa triền miên tình cảm, bên ngoài căn gác xép non
nước hữu tình.
Cảnh trí ấy kết hợp với tiếng đàn du dương, chính là vô vùng tao nhã, động lòng
người. Truyện hay tả rằng dưới kiện y phục tơ tắm trắng tinh ấy thấp thoáng lộ
ra hai cổ tay trắng như tuyết, cái gáy gầy gò, da dẻ mịn màng như của nữ nhân,
mắt ngài mày phượng cùng đôi môi mỏng, anh tuấn vô cùng, nhưng xung quanh hàn
khí bao trùm, khiến người người e sợ mà tránh xa.