Tiếng bước chân vội vã vọng khắp ngôi nhà trống. Tuấn Kiệt dựa sát
vào tường, Yên Đan làm theo anh, đôi tay vô tình vớ được cây gậy nào đó. Qua bóng tối, cô nhận ngay ra một dáng người phụ nữ mờ mờ ảo ảo, cái
bóng sẫm màu hơn trong khung cửa tối. Ả dừng lại đó giây lát rồi khom
người, rón rén tiến về phía trước. Bóng người nguy hiểm ấy chỉ còn cách
cả hai chừng ba mét, Tuấn Kiệt và Yên Đan đều đã chuẩn bị tư thế để tiếp chiến với ả. Thế nhưng ngay lúc đó, Yên Đan chợt nhận ra con người kia
không hề ý thức được sự có mặt của cô. Ả đi qua, chỉ còn chút xíu nữa là chạm vào Tuấn kiệt. Lẻn tới cửa sổ, thận trọng nâng khung cửa lên chừng mười lăm centimet, kẻ đó cúi người ngang tầm, ánh sáng từ phố rọi vào
soi rõ cả khuôn mặt.
Yên Đan lặng người, xúc
động tới không cử động nổi, tâm trạng của ai đó bên cạnh cũng chẳng khác là mấy khi nhìn con người trước mặt. Kẻ này còn khá trẻ, tầm hơn hai
mươi tuổi, mũi nhỏ khoằm khoằm, bộ mặt tối tăm, đen sạm. Tay ả cầm cái
gì đó tựa cây gậy chống lúc đi bộ, khi ả đặt vật này xuống sàn, một loạt tiếng kim loại vang lên. Sau đó, ả lại rút từ trong túi ra một vật có
kích thước khá lớn, loay hoay với nó một hồi cho đến khi cây gậy kia
được dựng thẳng. Vẫn quỳ trên nền nhà, ả khom mình về phía trước và tì
mạnh vào một cái đòn bẩy nào đó tạo nên chuỗi âm thanh ken két, kết thúc bằng tiếng lách cách chói tai.
Lúc ả đứng thẳng người
lên, Tuấn Kiệt vô tình nhìn thấy ở tay kia có cầm một vật hệt như khẩu
súng. Cô ta tháo nòng ra rồi nhét vào bên trong thứ gì đó rồi đóng nắp
lại. Tuấn Kiệt nghe hắn thở phào nhẹ nhõm vẻ hài lòng khi tì báng súng
lên vai. Mục tiêu trước mắt: bóng người thiếu nữ trên khung cửa sáng ánh đèn đã nằm cuối tầm ngắm.
Một tiếng rít rất to vang
lên, sau đó là tiếng lạo xạo giòn tan của kính vỡ. Ngay lúc đó, Tuấn
Kiệt nhảy bổ ra như con cọp, chồm qua vai kẻ bắn súng và quật cho ngã
xuống sàn. Cô ta cũng chả kém, nhổm người dậy ngay tức thì, tóm chặt cổ
áo anh với một sức mạnh đáng sợ. Yên Đan nhanh chóng cầm cây gậy đập vào người tên vô lại, thế là ả khuỵu xuống. Cô dùng sức, bẻ mạnh tay ả về
phía sau còn Tuấn Kiệt thì thổi lên hồi còi nghe lanh lảnh. Có tiếng
chạy hối thúc từ vỉa hè và hai viên cảnh sát mặc đồng phục thám tử chạy
vào
- Chú La, chú La, phải chú không?_Tuấn Kiệt hỏi
- Đây…đây…đây, giỏi lắm mấy đứa, kết thúc rồi
Tất cả cùng nhau đứng dậy. Kẻ bị bắt thở hắt, tỏ vẻ không phục trước sự
việc xảy ra mà đến bản thân ả chưa bao giờ nghĩ đến. Một đám những kẻ
rỗi việc bắt đầu tụ tập trên phố, Tuấn Kiệt bước lại đóng cửa sổ và kéo
rèm xuống. Chú La đốt hai ngọn nến, hai viên cảnh sát mở đèn pin. Cuối
cùng họ đã có thể nhìn rõ tên tội phạm. Hướng về phía Yên Đan là một đôi mắt cực kì mạnh mẽ đến sắc lạnh, gương mặt khổ hạnh, trắng phớ với cánh tay chi chít những thương tích. Ả chẳng thèm đếm xỉa tới ai mà chỉ ném
vào Yên Đan cái nhìn đầy vẻ căm hận xen lẫn với ngạc nhiên tột độ.
- Mày, đồ phản bội!_Ả lẩm bẩm – Dù có chết ta cũng phải về dẫn mày theo!
- Chị…chị…em…em…em không biết_ Yên Đan lùi về phía sau, hai tay xua lia
lịa. Thực cô có biết gì đâu. Rõ ràng chỉ làm theo lời của họ để tìm ra
hung thủ giết mẹ cô thôi mà, có ai mà ngờ chính cô gái kia lại ra tay
hành động như vậy chứ
- Thế đấy, người đã từng thắt cổ giả chết. Cô là con quỷ ra tàn độc mà khôn ngoan nhất từ trước tới giờ
tôi từng gặp. Không ngờ mưu kế tầm thường của tôi lại có thể đánh lừa
một thợ săn nguy hiểm như cô đấy_ Băng Tâm thong thả tiến từ cửa chính
vào, giọng nói có chứa sự châm biếm tới khinh bỉ.
Ả ta thét lên giận dữ, lao về phía trước nhưng hai viên cảnh sát đã nhanh chóng giữ lại. Mặt ả biểu lộ nỗi cuồng nộ thật đáng sợ
- Xin thú thật, cô cũng làm tôi bất ngờ đấy, tôi không nghĩ cô cũng định
tận dụng ngôi nhà trống và cái cửa sổ thuận lợi này. Tôi cứ tưởng cô sẽ
hành động ngoài phố, nơi chú La và những người bạn giúp sức đứng đợi
kia. Ngoại trừ chi tiết này, tất cả đều diễn ra rất đúng theo kế hoạch_
Tuấn Kiệt lạnh nhạt
- Các người…con nhỏ kia, mày giỏi
lắm. Dù sao có hai kẻ cần chết đã phải chết, có bị treo cổ bây giờ tôi
cũng yên lòng, đường đến suối vàng ít nhất cũng không cô độc_Vừa dứt
câu, ả ta cười lớn, cười ha hả, cười điên loạn – Nếu tôi đã ở trong tay
luật pháp, hãy xử lý tôi theo đúng luật pháp càng sớm càng tốt
- Vậy cô đã nhận tội của mình, phiền cô cho chúng tôi lấy lời khai
*****
“Tư Lâm là một con quỷ hiện thân. Nanh vuốt của hắn đã đè nặng tôi suốt hơn chục năm nay và hủy hoại cuộc đời tôi một cách không thương tiếc.
Tôi vốn là chị gái cùng cha khác mẹ với Yên Đan, nếu có thể, chỉ cần một lần thôi, hai người đó đối xử với tôi tốt hơn một chút thì mọi chuyện
đã chẳng thành ra thế này. Cha và mẹ của Yên Đan căn bản không coi tôi
là người. Một con hầu gái dơ bẩn không hơn không kém, thậm chí còn tệ
hơn cả súc vật . Họ đánh đập, dày xéo, nhục mạ nhân phẩm tôi, ngày ngày
đầu độc cái ý nghĩ xấu xa về mẹ của chính mình khiến tôi không tài nào
nhẫn nhịn được nữa. Kế hoạch giết người trả thù, đổ tội cho Tư Lâm, đưa
Yên Đan vào trại tâm thần còn tôi ôm cả mớ gia tài lớn thực không còn gì hoàn hảo hơn.
Đêm ấy, khi Tư Lâm trở
về, hắn nhậu nhẹt và tiếp tục hành hạ bà vợ. Yên Đan chứng kiến cảnh này rất nhiều nên mắc bệnh gì đó về tâm lý, tôi đã kêu con bé ở yên trong
phòng và bảo cô hầu gái kia canh chừng cẩn thận để tôi xuống xem xét mọi chuyện. Chắc lúc đó họ cũng ngó ra chút và thấy cái bóng trên tường như lời kể của Yên Đan rồi lại sợ hãi kéo nhau vào phòng. Tôi đứng một lát mới chịu mò ra. Hắn đã đánh giấc ngon lành trên ghế sofa
còn bà vợ thấy tôi thì chút giận, mắng chửi xối xả. Tôi vật bà ta ngã úp người xuống sàn, lấy cán khẩu súng đập mạnh vào đầu cho bà ta ngất đi.
Cần chắc chắn bà ta phải chết hoàn toàn, tôi chạy đi tìm đinh cùng với
búa để đóng lên đỉnh đầu bả. Mụ phải chết một cách đau đớn nhất! Tiếp
theo là dàn dựng mọi chuyện như các ông đã biết. Sau đó tôi giả vờ bị thắt cổ nhằm đẩy bản thân khỏi vùng bị tình nghi, lợi
dụng khi tất cả mấy người quên mất sự tồn tại của mình và tiến hành kế
hoạch giết chết Tư Lâm. Mọi hành động đều về đêm cả, tôi bịt mặt, thổi
một lượng thuốc ngủ vừa đủ rồi lẻn vào trong trại giam nghi phạm, lấy
chìa khóa mở cửa cho Tư Lâm. Hắn ta nổi cơn thịnh nộ, đập phá đồ đạc,
giấy tờ mới chịu hả dạ. Bất cẩn không để ý, hắn bị tôi cho một cú trời
giáng xuống gáy, bất tỉnh. Tôi lôi hắn vào góc tường, tưới ít xăng lên.
Tôi muốn mọi chuyện phải thật rối loạn nên không hủy hoàn toàn phần xác, chắc các ông sẽ thấy góc tường có các vệt đen được lau đi.
Kết thúc kế hoạch nhưng lại phát sinh ra vấn đề ngoài ý muốn. Tôi chợt nhận ra nếu cứ để Yên Đan tồn tại quá lâu trên đời thì mối quan hệ của chúng tôi chắc chắn sẽ bại lộ. Chỉ cần điều tra hoàn cảnh và sự việc trong
quá khứ, có khả năng tôi sẽ lại lọt vào lưới. Và diệt khẩu con nhỏ đó
được diễn ra vào đêm nay, tức là khi nãy. Tôi không thể ngờ mọi chuyện
lại đổ vỡ thế này” - Thế thôi, câu chuyện chính là như vậy, giờ mấy ông có thể treo cổ hay xử bắn tôi được rồi
……
*****
Cả nhóm đều khá phấn chấn vì đã thành công trong việc vạch ra bức màn bí
ẩn này. Tình bạn giữa họ và Yên Đan bắt đầu hình thành một cách không
bình thường nhưng đều rất tốt đẹp. Yên Đan được gia đình bác Dương nhận
nuôi, trở thành chị em tốt của Băng Tâm và Tuấn Kiệt – Một cái kết mĩ
mãn…
Một tuần sau, buổi chiều bên ngoại ô thành phố.
Bên ngoài, mặt trời sắp lặn, phía đằng tây tràn ngập một màu đỏ sáng và
vàng óng ánh. Ánh sáng phản chiếu mạnh mẽ trên mặt biển rộng lớn, không
gian thật trong trẻo, tràn ngập cảm giác dịu ngọt và yên bình vào thời
điểm hoàng hôn. Tuy tâm trạng của Yên Đan vẫn chưa thích nghi kịp nhưng
quãng thời gian hạnh phúc vẫn dang rộng tay chào đón phía trước…