Như giật mình bởi tiếng hét của Kai, tất cả đều quay lại sửng sốt nhìn Kai, bọn họ quay mặt nhìn nhau lộ ra vẻ lung túng. Kai mặc kệ vẻ mặt lung
túng của họ bởi vì bây giờ anh đang có lửa giận trong người, vui mừng vì đã tim thấy hung thủ, kẻ mà đã khiến cho Yuki phải gặp biết bao rắc rối thậm chí bây giờ còn bị ngất phải nằm tới giờ trong phòng y tế mãi mà
chưa tỉnh. Anh tiến lại gần nhìn chằm chằm vò bọn họ với một amnhs mắt
đầy căm phẫn: “Vì nguyên cớ gì mà các người lại hại Yuki hả, Yuki đã làm gì mấy người chứ”. Giật mình và sợ hãi trước Kai, một kẻ cầm đầu giọng
run run đến trước Kai trả lời:
-Đúng cô ta không làm gì tụi mình cả
nhưng cô ta lại dám cử xử không phải phép trước mặt cậu như vậy, hơn nữa cậu cũng nói là sẽ trả thù cô ta mà, tụi mình làm vậy chỉ là vì cậu
thôi, chỉ là muốn trả thù thay cậu thôi, chỉ là muốn cho cô ta biết là
cô ta không có quyền lại gần cậu và kiếm chuyện với cậu và muốn cho cô
ta hiểu 2 người ở 2 thế giới khác nhau mà thôi.
-Im đi, mấy cô có
quyền gì mà nói vậy hả, tôi với Yuki có phải là ở 2 thế giới khác nhau
hay không thì tôi tự biết mấy cô thì hiểu cái gì mà dám nói vậy hả, so
với cậu ấy thì mấy cô mới đúng với câu nói đó hơn thì mới đúng. Việc trả thù cô ấy là việc của tôi không phải việc của mấy cô, tôi sẽ đường
đường chính chính dung cách của tôi để trả thù chứ không bao giờ dung
những trò hèn hạ như vậy cả mấy cô hiểu chưa.
-Không đâu Kaitou,
chúng mình yêu cậu, tất cả chúng mình đều yêu cậu vậy nên cúng mình mới
thành lập CLB fan của Kaitou để bảo vệ cậu mà, tụi mình chỉ dá ngắm nhìn cậu từ xa, cậu là của chung chứ không phải riêng ai cả vậy mà cô ta
suốt ngày làm phiền cậu khiến cậu mất mặt vậy nên nhân danh là fan của
cậu chúng mình mới quyết định đứng ra dạy cho cô ta một bài học báo thù
cho cậu thôi mà, xin cậu….xin cậu đừng nổi giận với tụi mình mà, đừng
ghét tụi mình mà, những việc mà tụi mình làm đều là vì cậu cả mà Kaitou.
-Im hết đi, tôi không bao giờ tha thứ cho các cô vì các cô đã làm tổn
thương đến Yuki, không bao giờ. Hơn nữa các cô yêu tôi sao, các cô chỉ
yêu tiền tài của tôi, danh tiếng của tôi, ngoại hình và tài năng của tôi mà thôi, tôi không bao giờ cần những fan mà chỉ biết giở trò vô sỉ lên
người khác, tôi không cần những người như vậy và tôi cũng không cần bất
kì ai bảo vệ tôi cả hay là xen vào chuyện của tôi, giừ các cô cút đi và
hãy đi xin lỗi Yuki đi và đừng quên là không bao giờ được động đến cô ấy nữa nếu không có chết tôi cũng không tha cho các cô đâu
-Kaitou, tụi mình…..
-Đi ngay, tôi không muốn nghe gì thêm nữa. (Đối với anh bây giờ mà nói việc Yuki gặp phải chuyện không hay đều là do anh cả bởi vì nếu như không
phải anh tuyên bố trả thù cô ấy thì những người tự xưng mình là fan của
anh sẽ không giừ hại cô ấy, tất cả đều là do anh, anh đã thầm nhủ từ giờ sẽ không để cho cô gặp phải mấy chuyện như vậy nữa, anh không muốn cô
bị xây sát lần nào nữa).
Xuống phòng y tế thấy Yuki vẫn chưa tỉnh,
Kai lo lắng nhìn Yuki, Maili bất thình lình hỏi: “Sao cậu đi lâu vậy, có chuyện gì xảy ra ah?” –“Uh, tôi tìm thấy thủ phạm rồi.” –“Hả, thật sao, vậy là ai, ai đã làm”. –“Là mấy người trong CLB fan của tôi”.
-Ra là bọn họ, bọn họ đúng là ác độc mà, dám hại Yuki như vậy,nhưng Yuki và
bọn họ có hận thù gì đâu vậy tại sao bọn họ lại làm như vậy với Yuki
chứ.
-Là do tôi, họ muốn thay tôi trả thù Yuki.
-Thì ra là vậy, làm người nổi tiếng đúng là khổ thật.
-Uhm, mà giờ Yuki chưa tỉnh dậy, để cô ấy nằm mãi ở đây cũng không ổn chút
nào, cậu cũng không thể không về nhà được, giờ cậu cứ về đi, tôi sẽ đưa
cô ấy về nhà.
-Nhưng….
-Không sao đâu dù gì chuyện cũng có lỗi của tôi nên tôi cũng phải có một phần trách nhiệm trong đây chứ, tôi sẽ
chăm sóc cho cô ấy, cậu cứ an tâm đi tôi không hại cô ấy đâu mà lo.
-Uh, vậy làm phiền cậu, tôi về đây.
Kai nhìn Yuki, rồi sách cặp cho cô ấy, bế cô ấy theo kiểu bế công chúa
giống như lúc cậu bế cô ấy vào r axe rồi trở cô ấy về nhà. Về đến nhà,
khó khăn lắm mới mở được cửa, sau khi đưa cô ấy về phòng nghĩ ngơi có
thể do mệt nên Kai đi ra mở tủ lạnh lấy nước uống thì thấy tủ lạnh trống trơn chỉ có mấy trai nước khoáng trong đó. Uống tạm nước khoáng, anh
thở dài: “Haizz, cái cô nhóc này thiệc là đồ ăn hết cả rồi coi bộ mình
phải đi siêu thị mua chút đồ ăn về nấu vớ tiện thể mua luôn chút thuốc
vậy.
~~~ Một giờ sau ~~~
Haizz mệt quá, đi siêu thị mua được chút
hoa quả với sữa ngoài ra cũng có nguyên liệu để nấu bữa cơm tối nay nữa
rồi, cô ấy chắc chưa tỉnh mình vào nấu thức ăn vậy. Kai vào bếp nấu đồ
ăn vì không biết gia vị để ở đâu nên phải đi tìm nhưng chưa tìm thấy gia vị thì lại thấy rất nhiều mì gói cất ở tủ, Kai thấy lạ đảo mắt nhìn
quanh rồi nhận xét: “Đây là một căn nhà bình thường nhưng nó khá là tối
vì rèm bị buông xuống che hết các cửa, thùng rác thì đầy những gói là mì tôm, tủ lạnh trống trơn trong nhà chỉ còn mỗi mì…..còn mỗi mì…..thùng
rác toàn là vỏ của gói mì, == đừng nói với mình là cô ấy ăn mì gói sống
qua ngày đó nha, trời ạ, con gái kiểu gì vậy không biết, lớn đầu đến
nhường này rồi mà không biết lo cho bản than gì cả, thiệc tình mà, thôi
được rồi coi như hôm nay bổn đại gia sẽ ra ban ân của ngươi vậy, sẽ đích thân nấu cho cô một buổi tối thật thịnh soạn và đầy chất dinh dưỡng vậy
Một lúc sau, anh nấu xong rồi vậy mà cô còn chưa tỉnh anh vào tính kêu cô
dậy thì phát hiện ra cô đang ngủ ngon lành, bất giác tay anh đưa đén
vuốt ve mái tóc của cô, đang mãi vuốt ve mái tóc của cô và ngắm cô ngủ
thì Yuki mở mắt ra và rồi một tiếng hét cất lên vang vọng cả ngôi nhà :
“A, sao…sao anh lại ở đây, anh đang tính làm gì vậy hả”.