Kai được được vào bệnh viện, mọi người lo lăng nhình vào cửa của phòng cấp
cứu chỉ mong bác sĩ sẽ nhanh chóng bước ra để có thể hỏi được tình trạng của anh. Ken sau khi bị mất dấu Yuri thì cũng quay lại phía Kai. Yumi
gọi điện cho Yuri nhưng Yuri không bắt máy, tất cả mọi người đều khó
hiểu được sự việc đó nhưng giờ họ vẫn chưa có thời gian để suy nghĩ về
vấn đề đó, giờ ưu tiên hàng đầu của họ chính là Kai.
Còn Yuri thì sau khi nghe thấy Kai bị thương vốn cô rất lo lắng cho anh
nhưng khi anh ôm cô và gọi tên trước kia của cô, cô biết tong tiềm thức
nào đó sâu trong anh anh vẫn luôn nhớ cô, vẫn luôn yêu cô. Cô rất cảm
động và cũng rất vui nhưng…cô cũng nhận ra một điều giờ cô không phải là Yuki mà là Yuri. Cô đang mang trên mình một trọng trách nặng nề, chuyện này hoàn toàn có thể mang đến nguy hiểm cho anh và cũng sẽ làm tổn
thương anh vì một trong những gia tộc cô cần phải trả thù thì có gia tộc của anh. Nhận thức được điều này nên cô đã sợ hãi, dù lo lắng cho anh
nhưng cô lại cũng rất sợ nếu thân phận của cô bị lộ, nếu anh nhớ ra cô
thì anh sẽ vì cô mà bị tổn thương và gặp nguy hiểm. Cô không muốn điều
đó xảy ra chút nào vì cô yêu anh, cô rất yêu anh. Anh là người quan
trọng nhất của cô, người đã chiếu sáng cuộc đời cô, người đã cho cô một
lần nữa tin rằng trên đời vẫn tồn tại 2 chữ “tình yêu”.
~~~ Bệnh viện ~~~
Cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng đã mở ra, bác sĩ cũng những y tá đi ra
cùng chiếc giường có Kai ở trên. Kito chạy lại hỏi bác sĩ về tình trạng
của Kai, bác sĩ nói họ cứ an tâm vì cú va chạm không nặng lắm nên có thể nói là không gặp nguy hiểm gì, Kai chỉ bất tỉnh và sau đó sẽ tỉnh lại
nhưng cũng không chắc là có để lại di chứng gì về sau không nên cần đợi
Kai tỉnh lại và khám qua một lần mới chắc chắn được. Mọi người đều thở
phào nhẹ nhõm, Kai được đưa vào phòng vip của bệnh viện. Yumi và Maili
ra ngoài mua hoa quả, Kito thì đã gọi người đến lấy đồ đạc cho Kai. Một
lúc sau khi mà Yumi và Maili mua hoa quả về thì Yumi và Maili ngồi gọt
hoa quả và cả 4 người cùng nói chuyện về cách cư xử lạ lùng của Yuri khi nãy, nhưng không một ai biết được chuyện đang xảy ra cả.
~~~ Nhà Yuri ~~~
Yuri sau khi chạy khỏi đó thì đã về nhà và nhốt mình trong phòng làm cho
quản gia và cô người hầu kia không hiểu chuyện gì và đã rất lo lắng cho
Yuri vì vậy đã gọi cho Zen nói anh ấy biết. Zen sau khi nhận được điện
thoại đã nhanh chóng đến và gõ cửa phòng Yuri nhưng đáp lại anh là sự im lặng. Anh đứng ngoài khá lâu, anh cũng thấy lo lắng cho Yuri nên đã phá cửa vào. Khi vào phòng đập vào mắt anh chính là một cô gái bé nhỏ đang
co mình lại trong một góc phòng và khóc, anh cảm thấy tim anh nhói lên
khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Anh đã nhanh chọng chạy lại phía người con
gái đã mà ôm lấy.
- Yuri à, em sao vậy, có chuyện gì sao, hãy nói cho anh biết đi. –Zen nhẹ nhàng nói.
- Em…em không sao đâu, anh đừng lo. –Yuri cố cầm lại nước mắt mà trả lời.
- Sau khi ba mẹ chúng ta mất, còn lạc mất em. Anh đã rất cô đơn và đã tự
mình cố gắng xây dựng được cơ nghiệp ngày nay, tìm lại được em anh đã
thề sẽ luôn bảo vệ cho em và cho em sống hạnh phúc nhưng anh lại khiến
em phải dính vào việc trả thù, giờ lại còn để cho em phải khóc. Có phải
anh là một người anh trai rất vô dụng không, vì vậy mà em mới không tin
tưởng mà nói cho anh biết. –Zen buồn bã nói.
- Em
không có ý đó, anh là một người anh trai rất tốt, em biết anh rất lo cho em, em cũng biết anh đã phải chịu đựng rất nhiều cho việc trả thù.
Nhưng chuyện này…chuyện này em có thể giải quyết được mà, anh đừng lo.
- Em vẫn không muốn nói cho anh biết, em thực không tin anh, anh tin em
có thể giải quyết nhưng ít ra em cũng nên nói cho anh biết là có chuyện
gì chứ.
- Em không có, chuyện này… -Yuri ngập ngừng.
- Nếu là không phải vậy thì em hãy nói cho anh biết đi. – Mắt Zen kiên định nhìn.
Sau đó Yuri đã kể lại chuyện lúc đó và nói cho Zen nghe về tâm sự của mình, nước mắt cô lại tràn ra. Còn Zen thì trong mắt anh hiện lên nét buồn mà nhìn cô em gái bé bỏng của anh.
- Yuri à, anh xin lỗi, nếu không phải anh khiến cho em dính vào vụ trả thù này thì có lẽ em bây giờ…
- Không, anh đừng nói vậy, đó là em muốn giúp anh, hơn nữa trả thù cho
gia tộc cho ba mẹ em cũng có nghĩa vụ trong chuyện đó. Em ổn rồi, anh
đừng lo, em có thể giải quyết được chuyện này mà. Cảm ơn anh vì đã đến
trong lúc em cảm thấy buồn, anh thực là một người anh trai tốt *ôm cổ
Zen*.
- Em gái ngốc, em là người thân duy nhất của
anh, cũng là cô em gái bé bỏng duy nhất của anh, anh tất nhiên phải luôn bên cạnh để bảo vệ em rồi *xoa đầu Yuri*.
~~~ Bệnh viên ~~~
Bốn người : Kito, Ken, Maili và Yumi đang nói về chuyện của Yuri thì Kai
dần dần tỉnh lại. Kito và mọi người thấy vậy thì chạy lại bên anh hỏi
xem anh có sao không. Kai dần dần tỉnh và nhìn rõ mọi vật, đầu anh
choáng váng, tai anh cứ ong ong khiến cho anh không nghe được lời mà mọi người nói, trong lúc này đầu ảnh chợt hiện ra những hình ảnh hết sức
quen thuộc, hết sức quan trọng với anh. Những hình ảnh mà anh không muốn quên, nhưng hình ảnh về một người con gái mà anh rất yêu, yêu hơn cả
mạng sống của mình. Nước mắt anh bỗng chảy ra, bốn người kia nhìn thấy
thì thấy rất lạ, Kito đang tính đi gọi bác sĩ thì bị Kai nhanh chóng kéo lại và hỏi:
- Yuki đâu, cô ấy đâu rồi.
Kito và Maili nghe anh nói vậy thì hết sức ngạc nhiên, còn Ken và Yumi thì
không hiểu gì cả chỉ đứng đó mà nhìn. Lúc này Kito và Maili đồng thanh
lên tiếng, trong tiếng nói của họ không che đậy được sự bất ngờ và nỗi
vui mừng của họ:
- Cậu nhớ lại được rồi ư !?
- Hai người nói đi Yuki đâu rồi, cô ấy có sao không, bọn khốn của Linda sao rồi, họ có làm gì cậu ấy không.
Khi nghe được những câu này, Kito và Maili nhìn nhau rồi họ thay nhau kể
lại những chuyện xảy ra sau khi cứu được Yuki cho Kai nghe. Kai sau khi
nghe được hết những điều họ nói anh đã ngồi thất thần trên chiếc giường
bệnh. Anh tức giận với chính bản thân mình vì sao lại có thể quên đi
Yuki, anh tức giận vì sao lại để cô ấy gặp nguy hiểm. Giờ khi mà đã lấy
lại được trí nhớ thì Yuki lại biến mất, anh như hóa đá. Nhưng một lúc
sau anh đã nhanh chóng hồi phục lại được mà lao ra khỏi phòng bệnh và đi khỏi bệnh viện. Bốn người kia có đuổi theo nhưng không kịp, chỉ đành
nhìn chiếc xe bị Kai lấy đi mất. Kito và Maili biết Kai đang nghĩ gì và
định làm gì. Hai người họ cũng biết dù giờ họ có đuổi kịp cũng sẽ không
thể ngăn cản được Kai.
Ken và Yumi thì ngây ngốc nhìn
sau đó cũng hỏi Kito và Maili chuyện đang xảy ra. Kito và Maili kể lại
cho họ nghe, họ nghe xong cũng rất buồn, thậm chí Yumi còn khóc và thấy
tiếc cho cặp đôi của Kai và Yuki, Ken cũng rất khâm phục trước tình yêu
đẹp đó của họ. Cả bốn người tất nhiên đều mong cho Yuki không sao và Kai có thể tìm thấy Yuki và cả hai người họ sẽ được sống hạnh phúc bên nhau mà không còn phải gặp bất cứ trở ngại nào và cũng sẽ không phải rời xa
nhau nữa. Nhưng Ken lại càng không biết rằng điều đó cũng sẽ khiến anh
buồn và tổn thương. Kito và Maili cũng sẽ càng không thể ngờ người họ
mong mỏi và đang tìm kiếm lại đang ở ngay bên cạnh họ, rất gần với họ.