Cạch...hừ
đúng là xui xẻo mà, lúc nãy tâm trạng đang còn vui, ai ngờ lại gặp phải 2 tên xúi quẩy đó cơ chứ, bực mình ghê, không biết bây giờ là mấy giờ rồi nữa, “A, thôi chết đã muộn thế này rồi ư, phải ăn nhanh lên để còn đi
làm nữa không lại bị mắng nữa cho coi, mì gói đâu rồi không biết. *lục
lọi*, trời sao lại hết mì gói vào đúng lúc này không biết, tất cả đều
tại 2 cái tên đáng ghét kia, nếu còn gặp, ta nhất định sẽ không tha cho
bọn xúi quẩy các ngươi đâu, hừ, nhanh đi siêu thị không trễ mất”.
Hôm nay có nhiều loại mì gói mới ghê, mua lấy vài gói về ăn thử mới được.
*Bộp*, ui za, đau chết mất hôm nay là ngày gì không biết,” tôi xin lỗi,
tôi không để ý” – “lần sau đi nhớ để ý đường đó cô kia”-“vâng, thành
thật xin lỗi. Khoan đã giọng nói này, cả 2 cùng nhìn về đối phương,
“Trời, lại là cô/anh” sao lại đụng phải hắn ta/cô ta lần nữa cơ chứ, khó chịu ghê.
-Nè, cô đi đứng kiểu gì thế hả, cô thích đụng trúng vào
người tôi lắm ah, hay là…hay là cô thích tôi rồi nên theo tôi tới đây
hả.*cười ranh ma*
-Hứ, anh làm như anh nổi tiếng lắm không bằng ấy,
loại người như anh, ở ngoài có hàng tá, anh đừng có mơ mộng hão huyền
làm gì cho khổ, muốn được bổn cô nương đây chú ý đợi thêm trăm năm nữa
đi nhá, *ple* hứ *quay mặt đi chỗ khác.
-Cô đang tự nói với chính mình đó ah. *tiến lại gần*
-Tôi chỉ nói với kẻ trông khả nghi kia thôi, nhìn cứ như ăn trộm không bằng.
-Cô…cô nói ai là ăn trộm hả, cô muốn chết phải không hả.
-Tôi nói anh đó, mà chưa biết ai chết trước đâu nha, hehe *cười xảo quyệt*
-Uh, có giỏi thì cô làm gì được tôi nào, tôi đang đợi xem cô mún làm gì để đối phó với tôi đây. *tiến lại áp sát cô hơn nữa *
-Đó là anh nói đó nha, vậy thứ cứ đứng yên đó. Hehe.
-Có ai không có ăn trộm, có kẻ muốn sàm sỡ tôi, có ai không, cứu…cứu tôi với. *hét to* *ple-nháy mắt*
-Cô…
Kai chưa kịp nói gì thì đã bị bảo vễ siêu thị sấn tới bắt.
-Nè, mấy người hiểu lầm rồi, tôi không phải ăn trộm cũng không phải kẻ biến thái gì hết, chẳng qua tôi chỉ là…
Không để anh giải thích, Yuki nói xen vào: “Còn không, rõ rang lúc nãy tôi
thấy anh ăn mặc trông khả nghi định tiến tới xem tình hình thì anh bỗng
dưng lại áp sát vào người tôi, có ý định muốn sàm sỡ tôi, vậy mà anh còn trối được sao, có camera làm chứng (camera ở siêu thị chỉ có hình ảnh,
không có tiếng, kiểu này anh chết chắc rồi.
-Được rồi, chúng ta đi kiểm tra camera-1 người bảo vệ nói
Sau khi xem đoạn ghi hình, cho thấy những gì Yuki nói là sự thật, Kai bị áp giải tới đồn cảnh sát. Yuki mua dồ xong cũng về nhà.
Hừ, cho anh chết, ai bảo dám coi thường tôi, lần này mới là nhẹ thôi, còn lần nữa tôi sẽ không nhẹ tay vậy đâu.
Còn về phía Kai, sau khi đén đồn cảnh sát, anh phải gọi điện nhờ Kito tới bảo lãnh.
-Haha, Kai ơi là Kai, đây là lần đầu tiên tao thấy mày bị áp giải tới đồn cảnh sát đó, chuyện này lũ phóng viên mà biết thì chắc là sẽ có chuyện vui
để xem đây, đường đường là một ngôi sao nổi tiếng, con gái theo đếm
không hết vậy mà lài phải vào đồn cảnh sát vì bị nghi ngờ là ăn trộm với biến thái mới hay chứ, haha…
-Này mày ười đủ chưa hả, tao đang rất
là bực mình đây, cô ta đúng là bị khùng rồi mà, TAO NHẤT ĐỊNH KHÔNG THA
CHO CÔ TA *hét lớn*. (Ai mà có thể ngờ là cô ta lại dám giở trò này ra
cơ chứ, bực hết chỗ nói mà, hừ)
-Rồi rồi không cười nữa, quả là một cô gái thú vị, lại có thể khiến mày vào đồn cảnh sát đúng là, phì*bụm miệng nín cười*
Kai liếc nhìn Kito mà mang theo lửa hận phừng phừng, hận cô đã khiến anh
trở thành cho cười như thế này, anh quyết lần sau nếu mà còn gặp mặt cô
ta thì anh sẽ không tha cho cô.
*Hắt xì*, không biết ai nhắc tới mình vậy ta??? Hừ, nghĩ lại vẫn còn thấy bực về chuyện của người con trai mà cô đụng phải 2 lần trong một ngày, bực vì tại anh ta mà cô bị trễ giờ
làm, bị quản lí mắng chửi, còn bị trừ nửa tháng lương nữa chứ, đúng là
đồ xui xẻo mà (T^T).
------ngày mai-------
*tùng tùng….* tiếng
trống vào lớp ngân lên, Yuki ngồi ở bàn nhìn ra phía ngoài cửa sổ,
maili, cô bạn học cùng lớp với cô từ hôi sơ trung tới giờ tiến lại gần
nói “Yuki đang nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy.”
-Mình có nghĩ gì đâu, hjhj *cười*
-Cậu làm bài tập hôm qua cô giao về nhà chưa.
Như được nhắc nhở vì đã lỡ quên mất một việc quan trọng, Yuki đần mặt ra,
sau đó cúi xuống, khí xung quanh cô thay đổi hẳn, khiến mọi người phải
khiếp sợ. Tất cả là tại tên khốn kia, tại hắn mà mình đi làm về mệt chết đi được, sau khi tắm xong quên khuấy đi cái vụ bài tập, tất cả là tại
hắn, là tại hắn hết, gzừ….
-Cậu…cậu sao vậy Yuki, không khỏe chỗ nào ah, có cần đến phòng y tế không.
-Mình không sao, chỉ là mình sực nhớ ra mình chưa làm bài tập thôi *cười gượng*
Trời, lần đầu tiên thấy Yuki quên làm bài tập, hay à có chuyện gì đó nhỉ??? “Cậu…cậu quên làm bài tập, bộ có việc gì ah?”
-Không, cũng không có gì quan trọng lắm đâu. ^^
-Uh, nếu có việc gì thì nói với tớ đừng ngại, tụi mình là bạn mà ^^
-Uh, tất nhiên rồi.
Cả 2 đang nói chuyện vui vẻ thì cô giáo chủ nhiệm bước vào, “Các em trật
tự, hôm nay chúng ta có một bạn mới chuyển đến, cô biết rằng lớp sẽ khá
là náo loạn với sự có mặt của bạn học sinh mới này, nhưng cô hi vọng các em vẫn sẽ giữ vững tinh thần học tập của lớp chọn và hãy hòa đồng với
bạn mới các em nhé ^^. Em vào đi.”
Cả lớp đang chăm chú nhìn xem học
sinh mới là ai thì tụi con gái đã nao nao khi học sinh mới bước vào:
woa, là cậu ấy kìa, nam ca sĩ Kaitou đó: ngôi sao Kaitou kìa. Những lời
nói đại loại như thế được nói ra bởi các thành viên trong lớp, còn riêng Yuki thì….cô láo mắt ra nhìn cậu học sinh mới bước vào và nhận ra học
sinh mới đó không ai khác chính là hắn ta-cái tên đại xui xẻo ấy.
Còn về phía Kai thì bình thản trước hỗn loạn của lớp cứ như đó là điều hiển nhiên, câu ta giới thiệu về bản than “Chào các bạn, mình tên là Lee
Kaitou, rất vui được làm quen với các bạn, mình vì một vài lí do nên
phải chuyển đến đây, mong các bạn giúp đỡ.” Giới thiệu xong, anh đưa
nhãn quang của mình quét một vòng lớp học để tìm chỗ ngồi thì anh nhận
ra một dáng người quen thuộc đang nhìn anh, và không ai khác chính là cô ta-đứa con gái đã dám cả gan vu không cho anh, khiên anh phải vào đồn
cảnh sát. 4 con mắt chạm nhau, đồng thời một tiếng hét lớn làm vang động cả lớp học, khiến cho mọi phải im lặng: “LÀ ANH/CÔ".