“Tay của bọn họ chạm qua ngươi có đúng hay không? Ngươi không thích bị
người khác tới gần, ta biết, ta sẽ thay ngươi làm tiêu tan những dấu vết này, đây không phải là dấu vết ta lưu lại, toàn bộ phải xóa bỏ.” Giọng
nói ở phía dưới như truyền đến từ một nơi xa xăm lạnh lẽo, vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp, chỉ là nói nhưng lại làm cho Hách Thiên Thần nảy lên phản
ứng mạnh hơn, hắn nắm chặt dây xích trên tay, bàn tay ngay thắt lưng của hắn bỗng nhiên dời ra phía sau rồi bắt đầu chuyển động.
Dược vật ở bên ngoài đã xâm nhập vào trong, dược tính truyền đến cơ thể, hắn
thủy chung đang nhẫn nại nhưng lúc này cư nhiên không có cơ hội kháng
cự, khoái cảm dâng lên không hề báo trước, hắn thấp giọng mắng một câu,
chỉ có thể dựa vào những sợi dây xích mà đứng vững, hàng chân mày nhíu
thật chặt, “Đến tột cùng ngươi muốn chứng minh cái gì? Cũng giống như Vệ Vô Ưu, làm như thế này đối với ta thì ngươi mới thỏa mãn?”
“Không được nhắc đến kẻ khác ngay lúc này!” Hách Cửu Tiêu hét lớn, “Quan hệ
giữa ngươi và ta, ta không cho phép ngươi đổi ý, ta muốn cho ngươi biết
thân thể của ngươi, tâm của ngươi, tất cả chỉ có thể là của ta!”
Bên môi không biết là ý cười hay là lãnh khốc, hai người nhìn nhau, trong
mắt đều là đông lạnh, nhưng ngược lại nhiệt độ trên thân thể lại gia
tăng kịch liệt. Hách Cửu Tiêu nghĩ đến người trước mắt bị kẻ khác đụng
chạm như thế nào, lực đạo trong tay bỗng nhiên lại trở nên mạnh mẽ,
không cho Hách Thiên Thần có cơ hội kháng cự, giống như một trận chiến,
muốn dựa vào sự xâm chiếm cướp đoạt để làm cho Hách Thiên Thần nhận rõ
sự thật.
“Ngươi thật sự muốn làm như vậy?” Bàn tay xâm nhập vào
bên trong thanh y ngăn cản đường lui của Hách Thiên Thần, câu hỏi của
Hách Thiên Thần càng khiến cho động tác vuốt ve mơn trớn và kích thích
trên thân thể càng lúc càng kịch liệt.
Toàn thân bị dược vật ảnh
hưởng nên hết sức mẫn cảm, hắn nắm chặt dây xích, sự lạnh lẽo trên dây
xích càng làm cho hắn cảm giác rõ ràng nhiệt độ trong cơ thể của mình.
Lúc trước hắn có thể nhẫn nại kiềm chế đối với người khác, trong lòng
chỉ có chán ghét, nhưng cảm giác lúc này lại là….
“Nêu ta buông
ngươi ra thì ngươi nhất định sẽ rời đi, ta chỉ có thể ôm ngươi như vậy,
đừng oán ta, Thiên Thần.” Hách Cửu Tiêu nghe được tiếng thở dốc đầy áp
lực của Hách Thiên Thần, ánh mắt đang khép hờ lộ ra thần sắc cực nóng.
Ngẩng đầu hướng lên trên, từ góc độ này có thể nhìn thấy đôi chân giang rộng
của Hách Thiên Thần cùng lồng ngực đang phập phồng kịch liệt. Đôi chân
mạnh mẽ đang gồng cứng, trước ngực bị thoa dược vật hơi thoáng ửng đỏ,
theo hô hấp mà phập phồng lên xuống, đối với hắn mà nói đây là một loại
cám dỗ không thể ngăn cản.
“Thiên Thần….” Thì thầm tán thưởng,
hắn kề sát vào thắt lưng của Hách Thiên Thần, đầu lưỡi ấm áp lướt qua
miệng vết thương, bàn tay ở sau lưng Hách Thiên Thần tiến vào bên trong. “Nơi này đang rất nóng, ngươi rất khó chịu đúng hay không?”
Biết không có gì có thể thay đổi ý nghĩ của Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần
kiềm chế thân thể đang bị dục vọng ăn mòn, cất lên giọng nói khàn đục,
“Cửu Tiêu, ngươi buông tay cho ta, hoặc là chúng ta còn có thể làm huynh đệ, bằng không….” Hai tay bởi vì tức giận mà trở nên run rẩy, dây xích
từ vách tường đến cổ tay của hắn đã bị kéo xuống, nếu không phải lúc này chiếc còng sắt vẫn còn trên tay, công lực chưa khôi phục thì Hách Cửu
Tiêu không hề nghi ngờ Hách Thiên Thần sẽ động thủ với hắn ngay bây giờ.
“Bằng không thì thế nào?” Tiếp tục quỳ một chân xuống đất, một tay siết chặt
thắt lưng của Hách Thiên Thần, tay còn lại vẫn tiếp tục động tác ở phía
sau, ngẩng đầu nhìn lên, đầu lưỡi lướt trên thân của hắn, Hách Cửu Tiêu
dùng đôi mắt yêu dị nhìn hắn, bàn tay ở sau lưng dùng sức ấn xuống, Hách Thiên Thần không thể không đưa thân về phía trước, ngón tay ở phía sau
xâm nhập vào bên trong khiêu khích chọc ghẹo, không ngừng khơi dậy dục
vọng nóng như hỏa thiêu của Hách Thiên Thần
Nắm chặt quyền, thân
thể trở nên căng thẳng, hắn nhẫn nại cho đến khi đầu lưỡi và ngón tay
thối lui, sau đó hắn nhìn người nam nhân ở dưới chân đứng dậy, rồi chậm
rãi nói, “Đừng làm cho ta hận ngươi, Cửu Tiêu.”
Trong giọng nói
âm trầm như khơi dậy vài tiếng cười loáng thoáng, Hách Cửu Tiêu xoay
người ra sau lưng của Hách Thiên Thần, “Ngươi có thể hận ta.” Giọng nói
vẫn còn ngay bên tai, nhưng phần hông đã bị chế ngự, Hách Cửu Tiêu kề
sát ngực vào sau lưng Hách Thiên Thần rồi bỗng nhiên cử động.
“Ngô–” Bất thình lình bị tiến nhập mang đến khoái cảm khó tả cùng thịnh nộ,
Hách Thiên Thần nín thở một hồi, cảm thấy toàn thân lảo đảo tựa hồ không thể đứng thẳng, hai đêm chưa ăn uống, liên tục bị khói mê làm bất tỉnh, hắn phải điều tức thì mới có thể khôi phục mấy thành công lực, mới vừa
rồi còn bị thoa dược, bây giờ dược tính phát tác khiến hắn căn bản vô
lực ngăn cản sự xâm nhập của Hách Cửu Tiêu.
“Hách Cửu Tiêu –
Ngươi muốn đối địch với ta?” Chậm rãi nói ra từng chữ, thân thể càng lúc càng nóng, nhưng giọng điệu của hắn lại lạnh lùng như hàn đao.
“Ta không muốn đối địch với ngươi, giữa Nại Lạc và Nam Vô không có thâm cừu đại hận.” Mồ hôi ẩm ướt trên hai thân thể đang kề sát vào nhau, hắn
không tin phản ứng của Hách Thiên Thần chính là vì dược vật, “Đừng nói
với ta trong lòng của ngươi cũng trong sạch, ngươi chưa từng nghĩ đến
việc muốn tiêu diệt Nại Lạc? Chuyện trước kia giữa Nại Lạc và Nam Vô
chẳng qua là ta không biết nên mới như vậy, về phần Tử Diễm và Miên Ca,
ta không phủ nhận là ta cố ý giấu diếm, nhưng chẳng lẽ không phải ngươi
đã sớm biết tính tình của ta?”
Hắn biết, hắn cũng có thể chấp
nhận Hách Cửu Tiêu dùng bất cứ thủ đoạn nào đối với kẻ khác, nhưng duy
nhất không thể chấp nhận Hách Cửu Tiêu lại làm như thế đối với hắn, nhíu mày hít vào một hơi, Hách Thiên Thần cười lạnh, ngữ thanh khàn đục vì
áp lực và thở dốc, “Đúng, ta biết, ta biết nhưng vẫn động tâm đối với
ngươi, hôm nay là ta gieo gió gặt bão.”
“Ta không cho phép ngươi
hối hận!” Hách Cửu Tiêu nghe thấy lãnh ý trong lời nói của hắn, hung
hăng ôm chặt hắn, cắn xuống cổ của hắn rồi dần dần hóa thành nụ hôn,
“Thủ hạ của ngươi có không ít người chết trong tay người của ta, chuyện
của Miên Ca và Tử Diễm cũng đều là ta sai người làm,”, tiếng thở dốc
nặng nề ngay tại bên tai Hách Thiên Thần, từ phía sau truyền đến nhiệt
độ mãnh liệt, “Cho dù như thế, cho dù ngươi oán ta, cũng đừng hòng bảo
ta buông tay!”
“Ta yêu ngươi, Thiên Thần, cho dù ngươi hận ta.”
Giọng nói nhẹ nhàng, vừa nguy hiểm mà lại thâm tình, một tay của Hách
Cửu Tiêu đặt ngay trước ngực Hách Thiên Thần, dưới thân tiến vào thật
mạnh.
Yêu? Hết thảy tâm ý tình ý ban đầu lại được quy kết là yêu?
Những lời này được thốt ra thì đồng thời phía sau cũng bị xâm nhập, trong đầu của Hách Thiên Thần vang dội một tiếng ầm ầm.
Không biết còn điều gì có thể ảnh hưởng đến hắn lớn hơn nữa, nhiệt độ trên
người làm hắn choáng váng nhưng Hách Cửu Tiêu không buông tha hắn, động
tác càng lúc càng nhanh hơn, đồng thời cũng nắm lấy hạ thể của hắn, bị
dược vật ảnh hưởng nên toàn thân thuận theo bản năng, cho dù hắn giãy
dụa vùng vẫy như thế nào cũng không thể làm trái với ý chí của chính bản thân mình.
Hách Thiên Thần vừa rên rỉ vừa thở dốc, từ bờ vai đến thắt lưng căng ra thành một đường cong hoàn mỹ, Hách Cửu Tiếu cúi đầu
cắn xuống bờ vai đang toát ra mồ hôi của Hách Thiên Thần, giờ khắc này
hắn hận không thể lưu lại hết thảy dấu vết thuộc về chính mình lên toàn
thân của Hách Thiên Thần.
Đệ đệ của hắn sẽ không biết, khi hắn
mới tiến vào cửa nhìn thấy cảnh tượng kia, trong nháy mắt dục vọng của
hắn liền mất biện pháp kiềm chế. Ở y hạ của Hách Thiên Thần vẫn còn đầy
rẫy những dấu vết mà hắn đã lưu lại, cùng với vết thương trên thắt lưng
và xiềng xích nơi cổ tay, cho dù là như thế vẫn hiển lộ một phong thái
vô cùng lẫm liệt, hơi thở cường đại không thể thiêu hủy, làm cho người
ta không thể không sợ hãi, cũng khiến chính bản thân Hách Cửu Tiêu vạn
phần si mê. (NXB lậu = đầu toàn bã đậu)Lòng bàn tay từ thắt lưng nhẹ nhàng vuốt ve đến phần cơ sườn, vết thương kia làm cho hắn đau lòng, nhưng người ở trước mặt lại làm cho đáy lòng của
hắn dâng lên khát vọng vô hạn. Không chỉ là tình yêu là dục vọng, mà còn là một sự chinh phục, mặc dù Hách Thiên Thần không thừa nhận nhưng thân thể của Hách Thiên Thần lại nảy lên phản ứng đối với sự đụng chạm của
hắn. Nắm chặt dây xích trong tay, cắn răng không muốn để lộ những tiếng
rên rỉ nhưng vẫn bật ra những âm thanh thật nhỏ từ trong miệng, mồ hôi
ẩm ướt nhiễu từ mái tóc xuống bờ vai, y bào được thoát hơn phân nửa trên thân thể đầy mị hoặc khiến người ta chỉ muốn chạm vào.
Hách Cửu
Tiêu cảm thấy người bị thoa dược tựa hồ là chính mình, hắn khống chế
không được dục vọng mà từ trước đến nay chưa từng có, hết lần này đến
lần khác gọi tên Hách Thiên Thần. Nếu có thể, hắn sẽ làm bất luận điều
gì để chứng minh tâm ý của hắn, hận cũng được oán cũng được, nhưng hắn
không thể chịu được chính là hết thảy những gì trước đây bị Hách Thiên
Thần xem như chưa bao giờ xảy ra.
Cho dù là cưỡng ép, hắn cũng muốn Hách Thiên Thần phải đáp lại.
“Đừng hòng bảo ta buông tay, cho dù ngươi là đệ đệ của ta thì ta cũng không
để ý, còn điều gì để ta bận tâm?” Hơi thở nóng rực bên tai, lời nói của
Hách Cửu Tiêu như từng gợn sóng tản ra, Hách Thiên Thần khôi phục vài
phần thanh tỉnh, nắm lấy cánh tay của Hách Cửu Tiêu đang vòng trước ngực hắn, “Cho dù ta hận ngươi, oán ngươi……ngươi cũng…..không chịu buông tay hay sao?”
“Cho dù ngươi hận ta, oán ta, ta cũng không buông
tay!” Lời vừa ra khỏi miệng, Hách Cửu Tiêu bỗng nhiên đẩy mạnh động tác, giống như sóng triều kiềm chế đã lâu bất thình lình bị bộc phát, dục
vọng mãnh liệt làm cho người ta không thể ngăn cản, ngay cả chính hắn
cũng vô pháp kháng cự.
Hách Thiên Thần bị Hách Cửu Tiêu dẫn dắt,
lại một lần nữa lâm vào lốc xoáy triều tình, đáng sợ là hắn không muốn
giãy dụa, biểu tình bĩnh thản lúc này lại vì dục vọng mà dâng lên thần
sắc vừa thống khổ vừa vui sướng, hạ thể bị Hách Cửu Tiêu nắm trong tay
không còn khả năng tự chủ, ở phía sau hắn, Hách Cửu Tiêu cũng lâm vào
trạng thái như thế.
Giống như điên cuồng, hơi thở dồn dập làm bốc lên nhiệt độ nóng rực, Hách Cửu Tiêu không thể chịu được Hách Thiên
Thần muốn cắt đứt quan hệ với hắn, giờ khắc này hắn làm hết sức để cho
hai người càng tương liên chặt chẽ với nhau, giống như chỉ có như thế
thì mới có thể làm cho Hách Thiên Thần phải thừa nhận hết thảy những gì
trước kia của hai người “Người đời xưng ta là Huyết Ma Y, ta chấp chưởng Nại Lạc, Thiên Thần……Ngươi nhớ kỹ, nếu ta đang ở địa ngục, ngươi cũng
phải theo ta rơi xuống đó!”
Hắn yêu đệ đệ của hắn! Cho dù làm
trái luân thường đạo lý, cho dù đây là chuyện nghịch thiên, thậm chí bị
đầy xuống địa ngục, thân của hắn đã ở nơi đó, làm sao có thể chấp nhận
buông tha Hách Thiên Thần?
Vì một câu này mà run rẩy, Hách Thiên
Thần chỉ nghe thấy phía sau vang lên tên của hắn, cánh tay của Hách Cửu
Tiêu ở ngay bên hông siết thực chặt, giống như muốn làm cho hắn tiến
nhập vào cơ thể của Hách Cửu Tiêu.
Bỗng nhiên động tác trở nên
kịch liệt làm người ta không thể đứng thẳng, Hách Thiên Thần khuynh đảo
về phía trước, không thể không chống tay lên vách tường, thân thể dính
đầy mồ hôi ở phía sau lần lượt va chạm vào hắn, càng lúc hắn càng cảm
thấy nóng bức, có một loại cảm thụ quá khát khao cấp thiết khiến hắn
không thể tự chủ mà đáp lại. Bất luận là do dược tính hay là dục vọng
của chính bản thân mình, lý trí của hắn không ngừng suy yếu, rốt cục
chẳng còn thừa lại bao nhiêu.
Hách Thiên Thần ngửa đầu rên rỉ,
trên hàng lông mày nhíu chặt là khoái cảm và giãy dụa, mồ hôi từ trên
trán chảy xuống tóc, mái tóc đen xõa dài bám lên cổ của Hách Cửu Tiêu,
sợi tóc của hai người giao triền cùng một chỗ, bên hông bị ôm chặt vào
thân thể của Hách Cửu Tiêu, thắt lưng căng ra tạo thành một đường cong
hoàn hảo.
Một tay của Hách Cửu Tiêu vuốt ve khiêu khích trước
khuôn ngực xích lõa của Hách Thiên Thần, rồi hướng lên trên tìm được bờ
môi của hắn, mơn trớn một vòng trên môi rồi đưa một ngón tiến vào trong
miệng, sau đó không ngừng khuấy động bên trong khoang miệng ướt át và
nóng rực, những ngón tay còn lại cưỡng ép Hách Thiên Thần quay đầu ra
sau, dưới thân lại một lần nữa xuyên vào thật sâu, bờ môi của hai người
kề sát, những tiếng rên rỉ đều biến mất trong miệng của đối phương.
“Thiên Thần, Thiên Thần….” Nụ hôn rơi xuống cổ, hơi thở nóng rực lướt qua bên
tai của Hách Thiên Thần, cánh tay vờn quanh bả vai của hắn lần lượt đưa
thân thể của hắn kéo về phía sau.
Giống như muốn cắn nuốt hắn, va chạm kịch liệt mang theo nhiêt độ nóng bức đột nhiên ào ạt kéo đến,
chiếm đoạt quyết tuyệt không hề lưu tình, tựa hồ phải ăn tòan bộ thân
thể của hắn thì mới bằng lòng bỏ qua. Hách Thiên Thần không thể kiềm chế những tiếng rên rỉ của chính mình, cả người căng thẳng, tất cả bên tai
đều là âm thanh thở dốc nóng rực.
Theo động tác của bọn họ, dây
xích phát ra âm thanh va chạm, tiếng vang lạnh như băng lại làm kích
động một loại lửa nóng kịch liệt khác. Bị nhốt ở nơi này, bị bắt phải
thừa nhận hết thảy xâm phạm, Hách Thiên Thần không biết là vì thịnh nộ
hay vì dục vọng mà cổ tay bị dây xích còng lại đang trở nên run rẩy,
ngoại bào bị thoát hạ hoàn toàn, Hách Cửu Tiêu ôm chặt thắt lưng của
hắn, mỗi một lần tiến nhập đều làm cho hắn không thể đứng thẳng, hắn chỉ có thể dựa vào vách tường mà chống đỡ, hắn khống chế không được chính
mình, rốt cục cũng đáp lại, cũng vô pháp che giấu phản ứng ở dưới thân,
hắn chưa bao giờ nếm thử mùi vị khuất nhục như vậy.
Ôm chặt, hôn
môi, không ngừng xâm chiếm cướp đoạt, tiến vào chỗ sâu nhất để đòi lấy,
hai người đều cảm thấy bên tai vang lên tiếng tim đập như tiếng trống
gõ, không ngừng xao động, không biết là của mình hay là đối phương,
tiếng vang kịch liệt nổi lên, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tựa hồ hết thảy tiếng động trên thế gian này đều đã rời xa.
Toàn
thân như bị thiêu đốt, trên người rất nóng, có lẽ là tác dụng của dược
vật, có lẽ là do dục vọng, không ai còn có lực để ngăn cản.
“Dừng lại, Cửu Tiêu!” Hô hấp bên tai và nhiệt độ sau lưng tựa hồ đang thiêu đốt hắn.
“Ngươi có thể dừng lại? Ngươi cũng muốn, Thiên Thần……ta biết…..” Cho dù phải
cùng nhau rơi xuống địa ngục, hắn vẫn muốn đệ đệ của mình.
“Thiên Thần, ta muốn ngươi….” Hắn không còn cách nào để dừng lại.
Hết thảy lý trí đã sớm bị vứt bỏ, trong ngục chỉ còn hơi thở dồn dập cùng
những tiếng rên rỉ không ngừng vang lên, máu tươi và mùi tình dục đan
xen vào nhau, vừa lạnh lẽo lại vừa mãnh liệt, đó là khoái cảm dung hòa
với đau đớn, là tử vong xen lẫn với sinh khí, thi thể lấp đầy xung quanh cùng với máu tươi. Âm thanh kim loại của xiềng xích lạnh lẽo va vào
nhau, chẳng những không giảm bớt hương vị này mà còn khiến nơi đây càng
thêm nồng nặc.
Âm thanh rên rỉ cùng thân thể giao triền vẫn không hề ngừng nghỉ, không ai biết cuối cùng đã dừng lại như thế nào, quá mức kịch liệt làm cho bản thân mất đi cảm giác đối với thời gian. Chờ đến
khi Hách Thiên Thần thoát được còng sắt trên cổ tay thì dưới hạ thể của
hai người, giữa hai chân, thậm chí là dưới đất đều loang lổ bạch dịch.
Cảm giác khác thường dưới thân khiến hắn tin tưởng hắn và Hách Cửu Tiêu
không chỉ làm một lần, nhưng hắn cũng không thể nhớ hết thảy bao nhiêu
lần, hắn chỉ nhớ rõ những lời nói bên tai cùng với nhiệt độ đang dâng
lên vô hạn trong thân thể.