Kinh ngạc xoay người lại, hắn chỉ nhìn thấy Hách Thiên Thần chậm rãi
đứng dậy, gằn từng tiếng rồi nói, “Không phải khách phòng, ngươi có thể ở lại.”
Đứng ngay tại chỗ, Hách Thiên Thần nâng mắt lên, hắn hiếm
khi nhìn thấy Hách Cửu Tiêu với vẻ mặt lạnh lùng lại lộ ra thần sắc kinh ngạc rõ ràng như thế. Nhìn thấy vẻ mặt này của Hách Cửu Tiêu, hắn cũng
nhịn không được mà khẽ nhếch môi lên. Mặc dù có một chút chần chừ, nhưng tối nay…..có lẽ lần này xa cách quá lâu, cũng có thể bởi vì lý trí của
hắn bị ánh mắt như vậy của Hách Cửu Tiêu làm tan rã, hắn bỗng nhiên nói
ra những lời này nhưng cũng không hề cảm thấy hối hận.
“Chỉ là ngủ lại, ngươi đừng nghĩ ngợi lung tung.” Lại thêm một câu, hắn chỉ vào một hướng, “Nơi đó là phòng ngủ của ta, ngươi….”
Hắn bỗng nhiên bị Hách Cửu Tiêu ôm lấy, nụ hôn kề sát vào bờ môi mang theo
hơi thở nóng rực, “Ngươi dám nói ra những lời này, bảo ta làm sao có thể không nghĩ lung tung?” Đã từng hôn môi rất nhiều lần, Hách Thiên Thần
mở ra bờ môi rồi nhẹ nhàng cắn xuống một chút, hắn vừa cười vừa khẽ thì
thầm, “Ngươi muốn đến mức như vậy?”
“Chẳng lẽ ngươi không muốn?
Ngươi nói ngươi động tâm đối với ta, chẳng lẽ không từng nghĩ đến sẽ có
thứ khác?” Hách Cửu Tiêu đáp lại nụ hôn của hắn, đôi tay ôm sau lưng của hắn bắt đầu dao động. Hách Thiên Thần không ngờ Hách Cửu Tiêu lại hành
động nhanh như vậy, ngữ thanh có một chút tự giễu, “Lúc này mặc dù nhắc
nhở ngươi giữa chúng ta là huynh đệ, không nên như thế này thì ngươi
cũng không dừng lại, có đúng không?”
“Nếu ngươi đã biết đáp án
thì cần gì phải hỏi lại.” Bây giờ cho dù Hách Thiên Thần có đổi ý thì
Hách Cửu Tiêu cũng không buông tha cơ hội lần này. Hắn quá rõ ràng lý
trí của Hách Thiên Thần rất ít khi bị đánh mất. Lúc này bị dao động nên
hắn càng có thêm cơ hội để tiếp cận, một khi buông tha thì không biết
phải chờ đến khi nào.
“Ngươi đừng làm bậy quá mức.” Hách Thiên
Thần để cho hắn ở lại, dưới đáy lòng hơn phân nửa đã đoán được Hách Cửu
Tiêu sẽ có hành động này, một nửa còn lại là lo liệu không cho hành vi
của đối phương quá trớn. Nhưng hôm nay, ở ngay tại đây, Hách Cửu Tiêu
giống như một con ưng đang rình mồi, dùng ánh mắt và đôi tay, còn có bờ
môi đầu lưỡi làm cho hắn không thể kháng cự.
Bàn tay nóng như lửa thâm nhập vào bên trong vạt sam y của Hách Thiên Thần, tay còn lại
thoát hạ đai lưng, thân thể dần dần được hâm nóng trở nên căng thẳng
dưới bàn tay của Hách Cửu Tiêu, chưa bao giờ bị người khác tiếp cận như
thế, Hách Thiên Thần cũng đưa tay đến trước ngực của Hách Cửu Tiêu. Hắn
chưa từng trải qua chuyện này nhưng không có nghĩa hắn không hề biết, mà ngược lại hắn biết rất nhiều, nhưng biết và cảm nhận vẫn rõ ràng có sự
bất đồng.
Bị thoát hạ y phục làm lộ ra thân thể trong bóng đêm
khiến Hách Thiên Thần cảm giác có một chút mát lạnh, cảm giác mát lạnh
từ trước ngực dần dần lan rộng nhưng cũng làm cho người ta cảm giác rõ
ràng hơn nhiệt độ nóng rực trên tay của Hách Cửu Tiêu. Hách Thiên Thần
ngửa đầu về phía sau, bàn tay trước ngực vẫn không ngừng đi xuống, châm
nóng nhiệt hỏa trên người của hắn. Hắn nắm chặt cẩm bào ở trước mặt,
cũng kéo xuống y phục trên người của Hách Cửu Tiêu, hai tay dừng trước
ngực Hách Cửu Tiêu, cảm xúc dưới lòng bàn tay làm cho tim hắn nhảy lên
liên hồi. Hai người cứ như vậy thoát hạ y phục của đối phương, vừa hôn
môi vừa nghiêng ngã dò đường, không ai nói thêm bất luận điều gì nữa,
cùng nhau đi vào gian phòng có chiếc giường nhỏ đặt ở đó.
Nụ hôn
kịch liệt làm say lòng người, đầu lưỡi cọ sát tạo nên nhiệt độ rất cao,
giống như nổi lên một ngọn lửa hừng hực bốc cháy, mà chẳng qua chỉ là bờ môi đụng chạm cùng với thân thể kề sát đã đủ làm cho ngọn lửa này không có cách nào dập tắt.
Y phục của hai người lần lượt bị thoát hạ,
hôn lên trên môi rồi trượt dần đến ngực, sau đó lại tiếp tục đi xuống.
Hô hấp của Hách Thiên Thần thực dồn dập, hắn cố gắng làm cho chính mình
đứng vững, đồng thời cũng nhìn thấy dục vọng dưới đáy mắt của Hách Cửu
Tiêu. Hắn không biết bản thân mình có giống như vậy hay không, giờ khắc
này hắn cũng không thể khống chế hành động của chính mình. Một lồng ngực rắn chắc mà tràn đầy mị hoặc đang hiển lộ ra trước mặt hắn, bờ vai rộng lớn, thắt lưng căng chặt, thậm chí vài sợi tóc rơi bên cổ đều làm cho
tim của hắn đập liên hồi, khuôn mặt lạnh như băng lại tràn ngập nhan sắc tình dục quả thực có thể khiến người ta hoàn toàn bị mê hoặc. (NXB lậu = Nhục + Bẩn + Dơ)
“Cửu Tiêu….” Hách Thiên Thần đưa tay mơn trớn
trên người của Hách Cửu Tiêu, đáp lại hắn là một nụ hôn khiến người ta
hít thở không thông, cùng với ngữ thanh mang theo tiếng thở dốc ở ngay
bên tai, “Gọi Tiêu.”
Bên tai vang lên giọng nói trầm ấm, nhưng
lại chấn động đến thâm tâm của hắn, kích thích xôn xao dưới đáy lòng,
tay của hắn được kéo xuống đặt vào hạ thân của Hách Cửu Tiêu, nhiệt độ
có thể thiêu đốt cùng xúc cảm nóng rực làm cho hắn cả kinh, đột nhiên
nâng mắt lên, chống lại đôi mắt đen kịt của Hách Cửu Tiêu, “Ngươi chưa
từng chạm vào người khác, như vậy có từng chạm vào chính mình?”
Hách Thiên Thần nheo mắt một chút, “Ngươi nói nhiều quá.” Trong tay vận lực, không hề ngoài ý muốn khi nghe thấy một tiếng thở dốc, hắn như cười như không nhếch lên khóe miệng. Hách Cửu Tiêu dựa vào lực đạo trong tay của Hách Thiên Thần, sau đó đưa tay xuống dưới hạ thân của Hách Thiên Thần, cũng chạm vào nhiệt độ nóng rực, đôi mắt tà dị lấp lánh lộ ra ý cười,
Hách Thiên Thần bị kéo ngã xuống giường, hắn nhìn thấy người nam nhân
đang áp chế hắn cũng cúi đầu nhìn hắn chăm chú, rốt cục hắn nhíu mi lại, hắn vẫn chưa chuẩn bị cho quan hệ giữa bọn họ tiến triển đến mức này.
“Đừng lo.” Phát hiện phản ứng của Hách Thiên Thần, Hách Cửu Tiêu nói ra một
lời không rõ hàm nghĩa, từ bờ môi của Hách Thiên Thần, Hách Cửu Tiêu hôn dần xuống dưới, bờ môi ấm áp rơi lên giữa thắt lưng của hắn rồi tiếp
tục đi xuống. Hách Thiên Thần chỉ có cảm giác vừa ướt át vừa nóng rực
đang bao lấy hắn, trong khoảnh khắc hắn ngửa đầu nắm chặt tấm chăn trên
giường, “Tiêu?!” Hắn khiếp sợ muốn đứng dậy nhưng lại bị giữ chặt.
Trong miệng của Hách Cửu Tiêu thật nóng, hắn hoàn toàn tưởng tượng không ra
một người lạnh như băng lại vì hắn mà có thể làm đến mức này, hắn cũng
tưởng tượng không ra biểu tình của Hách Cửu Tiêu bây giờ là như thế nào. Nhịn không được mà đưa tay đi xuống, nhưng lại chạm vào tóc của Hách
Cửu Tiêu, hắn không thể khống chế sự run rẩy trên đầu ngón tay, đó là
xung động từ trong thâm tâm cùng dục vọng đồng loạt đánh sâu vào đáy
lòng, không thể ngăn lại khoái cảm làm cho hắn chỉ có thể ngửa đầu thở
dốc, vừa xoa nhẹ vừa giữ chặt mái tóc của Hách Cửu Tiêu. Gian phòng này
không được thắp đèn, ánh sáng ấm áp mơ hồ từ bên ngoài truyền vào, Hách
Thiên Thần chỉ cảm thấy trước mắt trở nên trắng nhòa.
Thỉnh
thoảng Hách Cửu Tiêu lại ngẩng đầu nhìn Hách Thiên Thần, hắn có thể thấy đệ đệ của hắn đang dồn dập thở dốc, lồng ngực cũng đang kịch liệt phập
phồng, những giọt mồ hôi mỏng manh trong bóng đêm u ám trở nên lấp lánh
trong suốt, vài giọt mồ hôi ẩm ướt cùng tiếng rên đầy kiềm nén của Hách
Thiên Thần đều làm cho lòng người si mê mất hồn. Trong khi thưởng thức
Hách Thiên Thần, dục vọng dưới thân của Hách Cửu Tiêu lại đang kêu gào,
hắn quả thật rất muốn Hách Thiên Thần, nhưng hắn cũng biết nếu quá mức
vội vàng kích động thì chỉ làm cho đệ đệ bình tĩnh lý trí của hắn sẽ rời xa hắn.
Trong phòng không ngừng có những tiếng vang rất nhỏ, mồ
hôi hòa cùng hơi thở của tình dục đang lan tỏa trong không khí, cho đến
khi Hách Thiên Thần ngồi dậy thở hổn hển, nhìn thấy Hách Cửu Tiêu lau đi bạch dịch bên khóe môi, hắn không thể dùng ngôn ngữ để hình dung biểu
tình lúc này trên khuôn mặt của Hách Cửu Tiêu là như thế nào. Bỗng nhiên cảm thấy như bị kích thích, hắn nghiêng người rồi đẩy ngã Hách Cửu Tiêu xuống giường, sau đó cười một cách thâm trầm, “Để ta giúp ngươi”
Hách Thiên Thần học rất nhanh, những gì Hách Cửu Tiêu đã làm với hắn thì hắn không hề quên dù chỉ nửa điểm, mới đầu cũng có một chút không thích
ứng, nhưng dần dần thăm dò thì lại bắt đầu trở nên thuần thục. Hách Cửu
Tiêu khẽ rên rồi nâng người nhìn hắn, thật không ngờ Hách Thiên Thần lại làm như vậy, Hách Cửu Tiêu cũng khiếp sợ không thua gì Hách Thiên Thần
lúc trước, thậm chí cảm giác còn mãnh liệt hơn cả đệ đệ của hắn.
Cho đến nay vẫn chưa bao giờ hiển lộ hoàn toàn con người chân thật của mình ra bên ngoài, cũng biết một khi đã xác định thì Hách Thiên Thần sẽ kiên trì cho đến cùng, nhưng không ngờngay cả việc này cũng là như thế. Nam
nhân đang vùi đầu vào giữa hai chân của hắn không còn bộ dáng bình tĩnh
lạnh nhạt, học theo những động tác của hắn một cách thành thục rồi hồi
báo ngay trên người của hắn, ngay cả hắn cũng cơ hồ không thể kháng cự.
Bóng đêm càng thêm thâm trầm, thân thể của Hách Cửu Tiêu dần dần căng thẳng, hắn kề sát người vào Hách Thiên Thần. Phía trên truyền đến tiếng thở
dốc dồn dập làm cho động tác của Hách Thiên Thần càng lúc càng nhanh
hơn, chờ đến khi cảm giác trong miệng rung động, ngay khi hắn lui ra sau thì dĩ nhiên đã không còn kịp, ho nhẹ vài tiếng, những dấu vết bên môi
chảy xuống thân thể, rồi thấm ướt y phục đã được thoát hạ của hai người ở trên giường.
Nhìn những dấu vết ở trên giường, Hách Thiên Thần
xoa trán vài cái, sau đó ngửa đầu thở hắt ra. Hắn quả thực muốn hoài
nghi phải chăng Hách Cửu Tiêu đã mê hoặc hắn, cho nên mới có thể khiến
hắn xúc động mà làm ra chuyện như thế này, “Ngươi quả thật là ma.”
Nghe thấy hắn ảo não nói nhỏ, Hách Cửu Tiêu khó nhịn mà bật cười ra tiếng,
sau đó cúi đầu, tiếng cười rốt cục biến mất trên môi của Hách Thiên
thần.
Liếc mắt nhìn Hách Cửu Tiêu một chút, Hách Thiên Thần kéo
qua y phục không biết của người nào, rồi lau đi dấu vết trên hạ phúc của hai người, dọn dẹp đống ngoại bào trên giường sau đó ngã xuống bên cạnh Hách Cửu Tiêu. Hắn nghĩ rằng mình sẽ không thể an giấc, nhưng lại không ngờ hắn liền đi vào giấc ngủ rất nhanh. Nhiệt độ ấm áp trong vòng tay
của Hách Cửu Tiêu thủy chung bao phủ lấy hắn, không biết từ khi nào thì
tay chân của hắn cũng mở ra rồi quấn lấy Hách Cửu Tiêu, mãi cho đến bình minh.
Sáng hôm sau hai người tỉnh dậy, mặc kệ đáy lòng của Hách
Thiên Thần có phức tạp hay không thì trên mặt của hắn vẫn bình yên như
trước, thần sắc băng lãnh của Hách Cửu Tiêu cũng không hề thay đổi, nhìn không ra có gì khác biệt. Đối với quan hệ huynh đệ giữa bọn họ mà nói
thì đêm qua không khác gì hai người đã phạm vào cấm kỵ, nhưng từ khi
thừa nhận tình ý cho đến nay thì tựa hộ hết thảy đều là chuyện đương
nhiên
Khi hai người từ biệt là lúc ôm chặt đối phương, trao nhau
một nụ hôn thật sâu, Hách Cửu Tiêu có một chút không muốn rời đi, vì thế Hách Thiên Thần hơi cố ý giễu cợt, “Cũng không phải sinh ly tử biệt.”
“Ta về Hách Cốc, ngươi cũng bảo trọng.” Hách Cửu Tiêu nói xong câu này liền rời đi. Bọn họ đều biết phong ba bão táp sắp sửa nổi lên trong võ lâm.
Hách Thiên Thần cũng không lo lắng, hắn tin tưởng Vu Y Cốc ắt hẳn sẽ không
bị ảnh hưởng quá lớn. Nhưng bây giờ hắn lại không biết, lần này xa cách
tuy không phải sinh ly tử biệt nhưng lần sau hai người gặp lại thì cũng
không phải cảnh tượng bình yên như vậy, đó là một ngày phong ba bão táp, cũng không phải như hắn đã suy đoán, không chỉ có người bên ngoài không thể bảo trì bình tĩnh mà ngay cả hắn cũng phải hao tâm tổn trí.