Serena đeo lại sợi
dây vào cổ, vặn vòi nước ra rửa mặt để bản thân được tỉnh táo, chuyện
này coi như cho qua, nhưng còn chân tướng của hung thủ thì không như
thế.
Đôi mắt khổng lồ màu vàng, tuy chỉ trong giây lát thôi
nhưng cô có thể xác định nó là một con rắn. Và ai nhìn vào mắt của nó sẽ bị hóa đá hoặc trực tiếp tử vong. Nhưng vấn đề là con rắn to như vậy,
cắn cứ vào mắt của nó thì thân mình cũng phải dài hơn chục mét, nếu nó
trốn ở trong một căn phòng bí mật nào đó của Hogwarts thì còn được,
nhưng khi nó gây án chẳng lẽ không bị những người khác phát hiện? Nó còn làm thần không biết, quỷ không hay.
Có lẽ trừ cô và hung thủ
điều khiển ra thì chỉ có Granger là biết được điều này, nhưng thuốc giải vẫn chưa được chế xong, thầy Snape nói còn thiếu nguyên liệu. Nghĩ đến
đây cô lại nhớ đến món thuốc ‘tăng linh tề’ và ‘giảm linh tề’ có tác
dụng biến người uống nó thành nhỏ đi hoặc lớn hơn. Chẳng lẽ con quái vật cũng có năng lực đặc biệt này?
Vậy cũng quá quái dị rồi. Thân
mình có thể thu nhỏ, đôi mắt có thể giết người, kể cả không nhìn trực
tiếp nhưng thông qua gián tiếp thì bị hóa đá. Cô có thể biết điều này là do liên hệ những vụ án lại với nhau, hiện trường nếu không có nước thì
là vũng máu, kính, máy ảnh hoặc là gương, tất cả đề có tác dụng là phản
chiếu. Riêng cô thì nếu không có sợi dây chuyền này sẽ chết ngay tại
chỗ, bởi cảm giác kia không thể nào giả được, cô đã đối mặt với nó một
lần rồi.
Nếu là như vậy chắc hẳn là phải có một người nào đó nuôi con quái vật này rồi gây án. Người đó phải là thuần huyết, mái tóc màu
đỏ, không cao và...
“Wilson, cậu xong chưa vậy? ở trong đó nãy giờ rồi”
Serena giật mình, có chút khó chịu khi suy nghĩ bị gián đoạn, cô lấy khăn lau
tay rồi mở cửa ra ngoài. Helen Carnay đứng ở cửa khó chịu nhìn cô, cô ta lẩm bẩm điều gì đó rồi đóng sầm cửa lại.
Cô nhún vai, không nghĩ tiếp nữa.
Nó có vẻ giống như một câu đố nan giải, bí mật phủ kín dày đặc như ‘tổ
chức’, trừ khi cô có kiên nhẫn và nghị lực của Kudo thì còn lâu mới tìm
ra chân tướng. Đến ngay cả cô đã từng là một thành viên của tổ chức mà
còn không thể biết tất cả thông tin và boss thì biết đâu được cô tìm ra
người gây án rồi mà hung thủ thật sự vẫn còn là một bí mật, đại boss
phía sau không dễ lộ diện như thế đâu.
Serena cũng không biết vì
sao cô lại chắc chắn rằng hung thủ trong vụ án này phải có ba người. Một là con rắn, một là kẻ bị lợi dụng trực tiếp gây án, kẻ còn lại là người đứng sau mọi việc điều khiển tất cả. Ngay từ lúc đầu cô luôn nghĩ như
thế, bởi vì nếu hung thủ chỉ là phù thủy bình thường trong trường học
thì không thể qua mắt được đôi mắt chim ưng của Dumbledore. Hi vọng suy
luận của cô là đúng.
Trong trường liên tiếp xảy ra những vụ
tấn công không hề ngờ tới khiến cho học sinh từng người hoang mang, kể
cả suy nghĩ khác người Ravenclaw cũng như thế, bởi vì một vị huynh
trưởng đã bị hóa đá, giáo sư Flitwich buộc phải chọn ra một vị huynh
trưởng mới tạm thời thay thế người cũ. Hiển nhiên, chức vị lần này không ai muốn đảm nhận mặc dù danh hiệu này trước giờ luôn được những người
theo đuổi sự ưu tú để ý đến.
“Nhìn biểu cảm gương mặt của Taylor kìa, thật là hài hước” - Lisa ngồi một bên cười ngặt ngẽo.
Luna cầm quyển sách không biết ghi cái gì trên đó, cô bé ngẩng đầu đẩy đẩy
gọng kính, Serena không biết tròng kính đen xì như vậy thì có thể nhìn
thấy cái gì?
“Trên thực tế chị ấy không cần phải sợ hãi, có thể ‘người thừa kế’ chỉ tấn công phù thủy xuất thân Muggle thôi”
“Điều đó vẫn không chắc” - Một nam sinh xen vào, cậu ta làm một vẻ mặt âm
trầm nhưng không thành công khiến khuôn mặt trông cực kì buồn cười -
“Ngay cả cụ Dumbledore cũng không biết mà”
Lisa Turpin khinh thường, giọng điệu rất Slytherin:
“Hiệu trưởng thì không nhất thiết phải biết tất cả, mình bắt đầu nghi ngờ
thầy ấy rồi đấy, trong khi chúng ta ở đây hoang mang lo sợ thì thầy lại
biết mất khỏi trường học”
Vài ngày trước hiệu trưởng Dumbledore
và người bán khổng lồ Hagrid bị Bộ pháp thuật và Ban quản trị nhà trường buộc phải rời khỏi trường học một thời gian và giáo sư Mcgonagall sẽ
tạm thời giữ chức hiệu trưởng. Mặc dù vậy, trường học cũng không xảy ra
biến hóa gì lớn ngoại trừ nhà Slytherin khá là vui vẻ và Gryffindor
không ngừng uể oải, đồng thời học sinh cũng sẽ mất đi tự do với việc
ngoài thời gian đến lớp có các giáo sư dẫn đường và ăn cơm ở đại sảnh
đường ra thì toàn bộ thời gian phải ở lại kí túc xá, không được ra ngoài trong khi không có giáo sư đi cùng. Nếu ai vi phạm sẽ bị kỉ luật.
Đối với Serena, điều đó cũng không có gì phải khó chịu, ngược lại cô thấy
các giáo sư làm như vậy là rất đúng, chỉ cần có người lớn ở đó chắc sẽ
không có chuyện gì xảy ra.
Trên thực tế, phán đoán của cô lần này là hoàn toàn sai lầm.