Ở bên cạnh chị Linh cũng khá lâu, tôi không thể ngờ là còn có nhiều, rất nhiều những thứ mà tôi chưa từng được biết về người con gái mà tôi đã nghĩ là... hoàn hảo. Nhưng chẳng có ai hoàn hảo cả, tôi biết, nhưng thực chất là tôi vẫn không thể chấp nhận được cái sự thật hiển nhiên và khốn nạn đó, vì sự thực là, tôi, cũng như một số thằng con trai khác của chị Linh, cũng chỉ là niềm vui nhất thời.
Sau chuyến đi chơi Vũng Tàu, chúng tôi trở về thành phố với những niềm vui và hạnh phúc riêng, tôi cũng chẳng biết là có phải chỉ có mình tôi vui hay không nữa, nhưng chí ít thì buổi sáng hôm ấy, tôi vẫn còn mơ mộng, vẫn còn viển vông về tương lai tốt đẹp và về người con gái trong mơ của tôi, người con gái mà tôi đã bỏ hơn nửa năm nay để chờ đợi và mong nhớ, rút cục, cũng chỉ là những cơn ác mộng, những cơn ác mộng mà tôi thật sự không bao giờ muốn nhìn thấy lần nữa.
Hôm đó, đang say sưa với mớ kế hoạch trên bàn sau hơn một tuần nghỉ phép, bỗng, tôi nhận được một lời mời kết bạn từ một cậu nhóc, tôi cũng không rõ lắm, vì avatar của nó là hình... chị Linh. Tính tôi thì rất thoải mái trên mạng xã hội, ai muốn kết bạn thì tôi đều đồng ý cả, miễn sao đừng có liên tục gửi lời mời chơi game hay là tag tôi vào mấy cái thứ hàng hóa vô bổ là được. Như thường lệ, ai kết bạn thì người đó phải mở lời trước, cậu nhóc chào hỏi:
- Em chào anh, anh có phải người yêu chị Linh không ạ?
Nhận thấy chẳng có gì phải giấu, à mà hình như tôi thấy thằng nhóc này like ảnh chị Linh trên facebook liên tục, chắc là fan cuồng của cô hot gơn nhà tôi đây mà:
- Chào em, anh là người yêu Linh, có gì không em?
- Em thì theo dõi chị ấy được 3 năm rồi, em nghĩ là anh nên biết chuyện này.
- Gì thế?
Thằng nhóc bắt đầu up mấy tấm ảnh nó chụp lại về status của một thằng con trai, đại khái là người yêu cũ của Linh, hai người gặp chuyện gì đó, thằng kia lên chửi Linh là cave các thứ, nói chung là nghe cực kì chói tai. Và lẽ dĩ nhiên, với trách nhiệm là người yêu của chị Linh, tôi đâu thể ngồi yên mặc cho người khác xỉ vả người con gái của tôi được:
- Anh cứ từ từ để em kể dần dần. Chuyện là chị Linh và anh này quen nhau, lúc đó, anh ấy nói chị Linh đi nhà nghỉ với một ông nào đó, em không biết, nhưng mà không thấy chị Linh phản ứng lại, chỉ thấy ông kia chửi bới rất kinh, em nghĩ là chuyện này cũng có thật.
Chị Linh bối rối ra mặt, mắt đã đẫm lệ. Tôi vẫn hỏi một cách bình thản và nhẹ nhàng, tôi tiến lại gần, lau nước mắt rồi nắm chặt tay chị Linh cho chị Linh ngả đầu lên vai tôi:
- Đừng sợ, anh chỉ hỏi vậy thôi, em cứ trả lời thật đi.
- Khịt... là bạn của chị.
- Anh hỏi em, tại sao em đang quen thằng nhóc TH mà lại nhận lời anh?
- Lúc ấy, chị... tại vì TH, quen một em gái nữa, lúc đó, chị rất buồn... chị...
- Vậy còn tại sao 6 tháng qua em để "Đã kết hôn" với thằng Mạnh, anh không muốn lôi chuyện trên mạng ra ngoài nhưng rõ ràng chuyện này có vấn đề không hề nhỏ, và anh là người yêu của em, anh có quyền được biết, đúng chứ?
- Cô quen bao nhiêu thằng, tôi không cần biết, cơ mà cô bảo với tôi là trước đây cô mới yêu một người, giờ lại lòi ra thêm 3 thằng khác nữa, đấy là chưa kể những thằng mà tôi không biết, có phải là 10 20 thằng không?
- Linh à, anh xin lỗi, thật sự anh không dám nghĩ và không thể nào nghĩ được em lại có thể như vậy, anh đã từng mơ, anh mơ rằng anh thật sự đã tìm được một người con gái hoàn hảo, một người con gái chững chạc và biết nghĩ cho người khác... thế nhưng, giờ, anh nhận lại gì? Một cô gái quen 5 người con trai trong... 2 năm, wow, có phải là quá nhanh không? Anh xin lỗi vì đã nói với em một cách thiếu suy nghĩ như vậy, nhưng có lẽ, chúng ta... nên dừng lại đi, anh sợ mình lại phải thấy người anh yêu đi với một thằng con trai khác, anh sợ lắm, Linh à.
- Chị xin lỗi... nhưng chị sẽ thay đổi mà, gấu... ơi.
- Anh không chắc, anh nghĩ cả 2 đứa sẽ cần thời gian. Em cứ đến dạy nhóc Trân như bình thường, đừng nói gì cả, mọi chuyện có anh lo rồi, cứ thoải mái vui vẻ, từ từ anh sẽ nói với em gái anh. Về thôi.
Chị Linh không nói gì, chỉ lầm lũi đi theo phía sau tôi và lau nước mắt, quả thực lúc này đây, tôi cũng chẳng biết nói gì hơn nữa, những cú sốc về chuyện tình cảm cứ thế ập đến với tôi, người con gái khiến tôi từ bỏ mọi thứ giờ lại chỉ là một cô nàng đa tình và phóng khoáng, có thể cô ấy đã thay đổi, thế nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, biết đâu được một ngày đẹp trời nào đó, cô ấy lại trở về với cái sự đào hoa của cô ấy, lúc đó tôi sẽ ra sao. Thà rằng một lần đau thật là đau để cố quên đi niềm đau...