Tối hôm ấy, tôi cứ trằn trọc mãi không ngủ được, hình bóng người con gái xinh xắn ấy cứ nhảy múa liên tục trong đầu tôi. Từ nhỏ tôi đã có nhiều bạn gái, lớn lên thì người yêu thay như thay quần, cứ dăm ba tháng là lại có một cô. Mà tôi cũng không chắc là họ yêu tôi hay yêu tiền của tôi nữa, nói công bằng thì tôi cũng thuộc loại ưa nhìn, tôi cao 1m82, nặng 76kg, cũng có tập thể hình đôi chút nên cũng khá đậm người, mặt mũi sáng sủa. Cơ mà so với ông anh đón chị Linh ban nãy thì tôi thua một tẹo. Dù là con trai nhưng tôi cũng phải công nhận là ông ấy đẹp trai và ăn mặc rất lịch lãm. Nhưng mà thôi kệ, dù sao thì tôi cũng đã quyết định, tôi phải cưa đổ được Phương Ly, cô nàng trợ lý của ông giám đốc công ty tôi, một cô nàng lí lắc, xinh xắn và mắt hí, đáng yêu không kém gì chị Linh, mỗi tội hơi bị hâm quá. Phương Ly có những sở thích quái đản vô cùng, cô nàng luôn muốn buộc tóc... cho tôi, đủ kiểu. Lâu lâu nổi hứng lại bắt tôi dẫn đi công viên chơi... đu quay, to đầu rồi mà cứ thích làm nũng, đáng yêu chết đi được.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định móc điện thoại và gọi cho Ly. Tôi có một thói quen là bất kì cô gái nào mà tôi thích, tôi đều lưu trong danh bạ theo mẫu "Mộng + tên", ví dụ như Mộng Chi, Mộng Hằng, Mộng Dung... cũng may là không có cô nào tên là Tinh, không thì vỡ mồm em luôn. Sở dĩ tôi đặt như vậy là vì tôi rất thích nhân vật Nhiếp Phong trong bộ phim Phong Vân nổi tiếng. Trong phim, anh chàng Nhiếp Phong đẹp trai hào hoa sánh đôi bên nàng Đệ Nhị Mộng xinh đẹp dịu hiền, dù kết cục họ không đến được với nhau nhưng tôi vẫn mong một ngày, tôi cũng có cho mình một cô người yêu như "Mộng" để tiếp bước trăm năm:
- Tiểu Ly eo vấu đang làm gì đấy?
- Em đang ở nhà, anh Phong rước em đi chơi đi!
- 9 rưỡi rồi đấy, đi được không?
- Bổn cung đã muốn thì ai mà cản nổi, hứ!
- Định đưa nhau đi trốn chắc?
- Thích thì đi, tôi ngại ông hay sao?
Chẳng biết cô nàng nghĩ ngợi điều gì mà im lặng mất gần 20 giây, tôi đang định cúp máy thì:
- Anh Phong qua đi, em đợi!
- Cô rủ tôi mà sao giống tôi là osin vậy ta? - tôi cười
- Không qua là tui nói giám đốc ông lười làm việc cho coi, đừng có mà coi thường Ly nha.
- Thôi thôi anh sợ em đấy, chờ tẹo anh thay đồ rồi đi.
- Yeahhh, Hý được đi chơi.
Tôi khẽ gác máy, bật cười trước sự nhí nhố của Phương Ly. Ở công ty thì ai mà chả thích em ấy, mỗi tội là cô nàng lí lắc này chả chịu ngồi yên bao giờ, tối ngày cứ thích chạy nhảy, đã vậy còn tính tình thất thường, lúc thế này lúc thế nọ, chẳng biết đâu mà lần, mà mấy ông anh chỗ tôi toàn 3 mấy 4 mươi cả làm sao chịu nổi cái con bé này, cũng may là tôi hay dẫn nó đi chơi nên mỗi lần nó đòi cái gì là dọa không chở đi nữa, thành ra nhóc Hý cũng nghe lời tôi lắm. Tính đi tính lại, tôi cũng đã ăn chơi đủ rồi, giờ cũng đã đi làm, cũng nên kiếm một cô người yêu để tâm sự và lâu lâu lạnh có cái mà ôm.
Tầm 10p sau tôi có mặt tại nhà Tiểu Ly, cô nàng hôm nay mặc áo thun trắng dài tay kết hợp với quần yếm jeans, cộng thêm cặp kính Nobita to tròn, nhìn không những sành điệu mà còn rất đáng yêu nữa. Vừa thấy bóng tôi, cô nàng đã lạch bạch chạy tới và... bẹo má tôi theo thói quen:
- Hello Phong Nhi, Phong Nhi định dẫn Hý đi đâu đó?
Tôi cũng đưa tay lên bẹo má cô bé, đó là quy ước chung của bọn tôi, gặp nhau là phải như vậy đấy, haizz:
- Tiểu Ly muốn ăn gì anh Phong dẫn đi nào?
- Hý ăn kem, đi nha, đi nha? - cô nàng cười tươi, mấy cô nàng mắt hí mỗi lần cười là cảm giác không thấy mặt trời đâu luôn
- Lên lẹ đi, nhoi hoài.
- Pleuuuu.
Tôi dẫn Ly đi vòng vèo một hồi thì cũng đến được quán kem, cô nàng này như đã nói thì chả bao giờ ngồi yên được quá 5p, cứ ôm eo tôi một lát lại chuyển qua bẹo má rồi xoa đầu các thứ, hết biết:
- Con bé này, ngồi im xem nào, anh đá xuống đường đấy!
- Anh Phong không thương Ly - cô nàng mếu xị, nhìn mặt dễ yêu quá đi mất
- Thương cô chắc tôi không đủ nhiệt đâu, cô nhoi quá
- Vậy thôi em về, thèm vào! - cô nàng giận dỗi tính bỏ đi nhưng có vẻ là thấy đường xa nên lại thôi
Tôi cười, cà khịa:
- Sao không về nữa vậy tiểu thư?
- Để mai giận, bữa nay tạm tha cho Phong Nhi, đi thôi, lẹ coi lề mề như rùa - Phương Ly kéo tay tôi vào trong
Quán kem này tôi cũng ăn liên tục, gọi là quán kem nhưng có nhiều món lắm, tôi thường ăn kem flan, nhóc Hý thì mỗi lúc một khác, nhưng đa phần là bắt chước tôi:
- Cho em 2 bánh flan chị ơi! Nhóc, ăn gì gọi đi? - tôi xoa đầu Ly