Khi Bang Chủ Làm Cô Giáo
Việt Nam, 2h sáng
Tại một khu
rừng hoang vu, có 2 người con gái, bên trái là người con gái đeo chiếc mặt nạ đen, bên trái chiếc mạt nạ có 1 chiếc lông vũ
cùng màu, bên phải là một người con gái tỏa ra những hàn khí
thâm độc, nguy hiểm, lạnh lùng đeo chiếc mặt nạ màu đen đính
những viên kim cương chạm khắc thành những bông hoa tuyết tinh
xảo, bên trái chiếc mặt nạ là chiếc lông vũ màu trắng. Cô gái đứng bên phải nói:
~ Băng Nhi, ngươi
hãy từ chức cô giáo chủ nhiệm ở trường Gmanls Woks và làm học sinh để dễ dàng tiếp cận bọn họ hơn ~ Thì ra cô gái đứng bên
trái là cô
~ Vâng, vậy...
~ Ngươi không cần lo ta đã bàn với hiệu trưởng trường đó và họ
cũng đã tuyển được một người thay ngươi rồi ~ Người kì bí đó
trả lời
~ Cô hãy bảo vệ chủ nhiệm lớp 11A1 lần này dùm tôi
~ Vâng, nếu hết rồi tôi xin lui trước? ~ Người bí ẩn đó gật
đầu. Tuy vậy, cô vẫn có điều khó hiểu, vì sao bang chủ lại
cầu xin bảo vệ cho chủ nhiệm lớp 11A1? Người đó thực chất có
quan hệ gì với bang chủ? Đó là ai? Bang chủ chưa từng quan tâm
ai đến như vậy, vì sao bây giờ lại...? Cô vẫn đang còn rất
nhiều thắc mắc nhưng không có ai giải đáp
-------------------------------Tua nhanh----------------------------------
Tại trường Gmanls Woks, 7 giờ 3 phút:
Sân trường bây giờ nhìn thật náo nhiệt, tất cả những học sinh
tại đây mọi ngày khuôn mặt ủ rũ, hôm nay lại phấn khởi giơ
khẩu hiệu, mồm hét to. Nữ :" Hoàng tử Bảo Nam, Nam Phong em yêu
anh", "Hoàng tử của lòng em cuối cùng anh cũng đã đi học
lại",.... Nam:"Công chúa Bảo My, anh yêu em từ cái nhìn đầu
tiên...",... Nhưng đột nhiên đám học sinh im phăng phắc, nhìn từ
trên xuống dưới cô giáo chủ nhiệm lớp 11A1 Phạm Băng Nhi là bộ
đồ học sinh mới toanh, làm học sinh toàn trường(bao gồm bọn
hắn) tưởng mình bị mù, dụi đi dụi lại như muốn lòi cả mắt
ra, hắn là người lấy được bình tĩnh đầu tiên, nhưng Phong lại
là người đi lại hỏi cô:
~ Sao hôm nay cô giáo của chúng ta lại mặc đồ học sinh ta. Không lẽ bị
giáng chức nên định làm học sinh hả? ~ Phong dùng giọng điệu
đả kích cô, làm cô tức quá đáp trả:
~ Tôi làm gì là truyện của tôi, không cần cậu quan tám, không lẽ cậu thích tôi hả, nói trước tôi có chồng chưa cưới rồi nên
mong cậu đừng đau lòng ~ Cô nói thẳng một mạch
~ Cô hình như bị ảo tưởng thì phải, nhìn đầu thì to mà óc như hạt nho
~ Khoan đã, dừng lại. Nhìn kìa, là cái người mà ta đã cứu đó ~ Nhỏ thấy nó thì chạy đến lay tay Phong, chỉ về đằng sau lưng
Phong chỗ nó đang đi vẻ mặt vui mừng. Anh khó hiểu, quay ra
đằng sau, gương mặt thoáng ngạc nhiên, sau đó vui mừng, kéo nhỏ
cùng hắn chạy lại chỗ nó, vừa chạy lại, cái miệng đã thoăn
thoắt:
~ Nhi phải không? ~ Anh nghĩ chỉ là người giống người nên hỏi cho chắc chắn
~ A, anh Phong, anh học đây hả? ~ Nó liền trả lời ngay
~ Ừm, mà mấy hôm trước em sao lại xuất viện, anh đến thăm em mà
không thấy đâu, lại còn xuất viện nữa chứ, xuống quầy lễ tân
thì được trả lại vé máy bay nữa chứ? ~ Anh xị mặt nói
~ Em xin lồi ~ Nó đầu cúi thấp xuống, mặt tỏ vẻ hối lỗi.
~ Ê, quên tôi rồi hả? ~ Nhỏ nhảy ra nháy mắt với nó
~ A, Bảo My ~ Nó khuôn mặt từ ủ rũ, chuyển sang sáng rỡ
~ Tôi tưởng cô quên tôi rồi chứ ~ Nhỏ lấy tay véo 2 đôi má phúng phính của nó. Làm nó đau quá hét toáng lên:
~ A, đau quá. Cậu tha cho tôi
~ Được rồi đó ~ Hắn sau mấy phút yên lặng giờ mới lên tiếng
~ A, Bảo Nam, cậu học ở đây hả ~ Nó mặt hớn hở hỏi
~ Ừm
~ Cậu học lớp nào thế hihi?
~ 11A1
~ Hả?
~ Bộ cô tai điếc hả 11A1, nghe rõ khoong ~ Nhỏ đột nhiên xông vô, hét thẳng vào tai nó
~ Ủa vậy, tôi chuẩn bị làm giáo viên chủ nhiệm của lớp cậu nè
~ Cái gì? ~ Bọn hắn đồng thanh
~ Bộ truyện đó lạ lắm sao? ~ Cô khó hiểu hỏi
~ Rất lạ ~ Bọn hắn đồng thanh tập 2
~ Thì ra là giáo viên chủ nhiệm mới ~ Cô cũng hơi ngạc nhiên,
bang chủ thực ra có quan hệ gì với nó đây. Câu hỏi này cô bay
giờ đã thắc mắc từ đêm hôm qua và thật không ngờ người mà bang chủ quan tâm lại chính là nó
Trong khi đó, những đám học sinh khi nãy thì bàn tán xôn xao:
~ Con nhỏ đó là ai chứ, sao dám tán tỉnh hoàng tử của tôi? ~ Nữ 1
~ Nhìn đã xấu còn bày đặt ~ Nữ 2
~ Nhìn kìa bộ đồ của cô ta đang mặc trông như những bộ đồ ngoài chợ vậy ~ Nữ 3
~ Ừm khuôn mặt cô ta trông cũng bình thường ~ Nam 1
~ Nhìn bộ đồ đã biết nhà cô ta nghèo đến mức nào ~ Nam 2
~ Thật là mất thể diện thay cho cái trường này ~ Nam 3
Bọn hắn, nó cũng không thèm chú ý đi thẳng lên lớp.
ps: sr vì lúc trước đã thất hứa với các bạn tiền bối nhưng tôi sẽ cố gắng đăng nhiều để đền bù hichic