Susan chạy ra khỏi Node 3. MỤC TIÊU: DAVID BECKER - THANH TOÁN XONG
Như trong cơn ác mộng, Susan chạy về phía cửa chính. Giọng Hale vẫn văng
vẳng bên tai: "Susan, Strathmore sắp giết tôi. Ông ta yêu cô tha thiết". Chạy đến cửa chính, Susan đập tay tuyệt vọng lên bàn phím.
Cửa
vẫn đóng, cô lần nữa cố gõ trên bàn phím nhưng cánh cửa quay vẫn không
nhúc nhích. Susan gào lên trong câm lặng, mất điện nên mã số đã bị huỷ.
Cô vẫn không thể thoát ra được. Bỗng nhiên hai cánh tay từ đằng sau ôm
quàng quanh thân thể rã rời của Susan. Một cảm giác quen thuộc nhưng
thật ghê tởm. Cánh tay này không có sức mạnh của một con thú như cánh
tay của Hale, nhưng có có sức mạnh của sự tuyệt vọng, của một ý chí cứng như thép Susan quay lại. Khuôn mặt con người này đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. Một vẻ mặt cô chưa từng nhìn thấy.
Susan ông ôm lấy cô, van nài: - Hãy để tôi giải thích.
Cô cố thoát ra khỏi vòng tay ấy thì ngài chỉ huy càng giữ chặt hơn. Susan
muốn kêu thét lên, nhưng không cất nối nên lời. Cô muốn chạy, nhưng bị
hai cánh tay rắn như thép kìm giữ, níu cô lại.
Ông ta thì thầm: - Tôi yêu em, tôi mãi yêu em.
Susan thấy lòng đau quặn thắt. - Hãy ở lại với tôi.
Đầu óc quay cuồng bởi những hình ảnh ghê rợn: đôi mắt xanh của David nhắm
lại lần cuối, thi thể Hale đẫm máu trên sàn, xác Phil gãy rời và bốc
cháy dưới tầng hầm. - Nỗi đau sẽ qua đi, rồi trái tim em sẽ ấm lại tình
yêu thương.
Không một lời nào lọt được vào tâm trí Susan. - Hãy ở lại với tôi - Giọng nói tiếp tục van nài - Tôi sẽ chữa lành vết thương
lòng của em.
Cô cố dãy dụa, nhưng vô ích. - Tôi làm vậy là vì
hai ta, hai chúng ta sinh ra để yêu nhau, tôi yêu em - Những lởi ấy cứ
tiếp tục tuôn trào như thể chúng đã bị kìm nén từ lâu lắm rồi - Tôi yêu
em, yêu em.
Đúng lúc đó, cách họ ba mươi thước, có tiếng rít man rợ như thể muốn bác bỏ lời tỏ tình đầy tội lỗi của Strathmore. Ngay sau đó, TRANSLTR phát ra một âm thanh ghê rợn và khủng khiếp. Một thứ âm
thanh họ chưa nghe thấy bao giờ, nghe như tiếng một con quái vật mình
rắn đang phun phì phì dưới hầm. Chất freon dường như đã không xuống hầm
kịp thời. Ngài chỉ huy buông Susan ra, quay về phía chiếc máy tính trị
giá 2 tỷ đô la. Mắt trợn tròn kinh hãi, ông ta vò đầu, hét to:
- Không! Không! Cả toà nhà sáu tầng bắt đầu rung chuyển, Strathmore loạng choạng từng bước tới gần rồi khuỵ gối xuống như kẻ tội đồ đang quỳ
trước cơn thịnh nộ của Chúa Trời. Nhưng vô ích. Dưới tầng hầm, những bộ
vi xử lý cấu tạo bằng chất Titan và Stronti bắt đầu bốc cháy.