Em Làm Cô Dâu Của Anh Nhé !
Chương 13 :
Buổi tối , Vân Nhiễm từ công ty về ghé qua siêu thị mua ít đồ theo thực đơn của Lương Tử Tình .
Tháng 11 , trời rét đậm , từng cơn gió lạnh thổi ồạt xuyên qua lớp áo dày .
Khắp con phố dài , tiếng còi xe vẫn kêu vang tấp nập .
Giờ này , siêu thị thành phố A đã đông nghịt người . Vân Nhiễm run cầm cập kéo
sát chiếc khăn vào cổ , cầm tờ giấy nhỏ trên tay ngó ngó nghiêng nghiêng . Cô lạnh đến phát run , cắn răng . Mẹ à , sao lại làm khổ con như vậy
chứ !
Lúc ghé qua hàng rau , Vân Nhiễm đột nhiên nhìn một bóng
nam quen thuộc , bên cạnh anh ta có một cô gái đang uốn éo chỉ trỏ ,
giọng ngọt như mật . Hai người đưa lưng về phía cô , nhìn thế nào cũng
thấy thật ngả ngớn .
Đi đến gần lựa vài gói rau , Vân Nhiễm gấp
gáp đặt lên xe đẩy , rồi nhanh chóng đi ra quầy tính tiền . Lạnh , lạnh
chết cô rồi ! Siêu thị có máy lạnh đi nữa , nhưng cô vẫn run thế này .
Vân Nhiễm vừa đi , người đàn ông đứng trước hàng rau bị cô gái ôm cánh tay mới xoay đầu nhìn hướng cô chạy đi đầy ý vị .
Không ngờ gặp cô ta ở đây ! Tháng trước anh có điều tra về gia thế cô gái này , nhưng chỉ có vài thông tin . Chuyện cô là học viên Columbia anh khá
bất ngờ , một học viên đạt trường xuất sắc như vậy sao giờ phải học tại
cái thành phố nhỏ thế này ….
Ôn Nhã lắc lư tay Mặc Hàn uốn éo :
- Anh ! Tối nay em sẽ làm cho anh một món thật ngon nha ~
Mặc Hàn dời tầm mắt xuống cô gái bên cạnh , ánh mắt ảm đạm dần .
- Ừ , anh rất mong chờ . Có lẽ bảo bối của anh sẽ làm ngon lắm đây !
Anh cười cười xoa đầu cô gái , hành động nhẹ nhàng như một cặp tình nhân .
Nhưng thực chất anh căm ghét ghê tởm cô ta vô cùng . Ôn Nhã là thiên kim Ôn thị , là mĩ nhân có danh tiếng trong thành phố A . Ôn thị vì muốn
tạo hảo giao với Mặc thị mà đem con gái muốn kết duyên cùng anh . Cái
loại phụ nữ dâm đãng quyến rũ này anh mới không cần !
Nhưng Mặc
gia gia đe dọa gắt gao , cuối cùng thành công ép Mặc Hàn dây dưa với Ôn
Nhã , Ôn Nhã vốn hâm mộ ao ước anh từ lâu , hai người vô duyên trở thành người yêu trong mắt mọi người .
Mặc Hàn vươn tay ôm lấy eo Ôn Nhã như một đôi tình nhân thắm thiết yêu thương nhau .
****
Vân Nhiễm lái xe về đến nhà đã thấy mẹ mình đang đứng trước cổng ăn mặc
sang trọng như quý bà . Khụ , mẹ cô không phải có vấn đề gì chứ ?
- Mẹ ! Trời lạnh thế , mẹở đây làm gì ?!
Vân Nhiễm ngóc đầu ra khỏi cửa xe , tò mò quét Lương Tử Tình từ trên xuống dưới không sót tí nào .
Lương Tử Tình hai mắt sáng lên không thèm trả lời câu hỏi của con gái , chạy
ngược ra đằng sau mở cửa xe ngồi vào . Bên trong xe , không khí ấm thêm
một chút .
- Mẹ ? - Vân Nhiễm khó hiểu nhìn hành động mẹ mình .
- Ha ha , mẹ quên nói với con ! Tối nay mẹ đi dự tiệc ở nhà họ Hàn !
Mặt Vân Nhiễm trực tiếp ngốc trệ . Bắt cô lặn lội đi đến siêu thị mua đồ ăn trong thời tiết giá rét thế này , giờ lại nói đi dự tiệc . Vậy đống đồ
ăn kia thì sao ? Vậy cô phải đi thêm một quãng đường nữa à ?
Nhìn sắc mặt cô không tốt , Lương Tử Tình cứng miệng một hồi mới năn nỉ hạ giọng:
- Hì hì , không phải mẹ cố ý đâu . Chỉ là … - Hai bàn tay bà chọt chọt
vào nhau - Hồi chiều bạn mẹ gọi điện đến nhắc , mẹ mới nhớ ra … Con biết mà , quan hệ giữa mẹ với phu nhân nhà họ Hàn rất tốt !
- Được rồi .
Vân Nhiễm thở dài . Chiếc xe từ từ lăn bánh , chạy dọc trên đường lớn .
Hôm nay là sinh nhật thiên kim nhà họ Hàn , do một tay phu nhân họ Hàn tổ
chức . Bà mới rất nhiều bạn học cũ của mình , trong đó đặc biệt mời đến
Lương Tử Tình . Trong lòng Lương Tử Tình và Du Ngọc đã có tính toán từ
trước . Du Ngọc có một đứa con trai tên là Hàn Thần hơn Vân Nhiễm hai
tuổi , đang tiếp nhận chức phó giám đốc tại Hàn thị . Hai người phụ nữ
suy đi tính lại , cuối cùng quyết định tạo nên duyên phận cho hai đứa .
Du Ngọc và Hàn Thần đều đã từng xem mặt Vân Nhiễm , hai người đều rất
hài lòng , ngay cả Hàn Thần cũng chủ động đề nghị với mẹ hắn cho hắn
tiếp cận cô .
Lương Tử Tình rất đồng ý với hôn sự này , dù hai
người kia không biết lai lịch không phân minh của Vân Nhiễm đi nữa , bà
cũng không có ý định nói , mà họ không hỏi , mình không nói , họ ưng ý
Vân Nhiễm nhà bà là tốt rồi .
- Mẹ , đến rồi . - Vân Nhiễm trầm giọng nhắc nhở , vươn người ra phía trước đẩy cửa xe ra .
Lương Tử Tình gật đầu , vén áo len lên bước xuống xe , không quên nói lại một câu :
- Ngày mai là tiệc chính , con nhớ đến nhé !
Nói xong , tưởng như sợ cô từ chối , bước chân với những bước dài vào cổng chính Hàn gia .
Vân Nhiễm đóng cửa xe lại , đưa tay lên coi đồng hồ . Cô thở dài thườn thượt , dựa người lên ghế chính .
Sáng nay , cô cũng biết đến tiệc mừng của Hàn gia . Hàn thị là một tập đoàn
chuyên về thời trang nhưng có nhiều mối quan hệ với các ngành khác nhau , họ cũng gửi thiệp mời đến Phong Duyệt . Ngưu Ngưu đã chuẩn bị ngày mai
đi rồi . Xem ra … ngày mai muốn trốn thế nào cũng phải tham gia rồi .
- Vân tổng , chị định hẹn gặp mặt với Mặc thị khi nào ? - Tử Đằng ngồi
phía trước trên tay còn giữống gọi , quay sang hỏi Vân Nhiễm .
- Thứ năm tuần sau , bảy giờ tối . - Vân Nhiễm nghĩ nghĩ một lúc mới trả lời .
Tử Đằng khẽ gật đầu , chuyển giọng sang nói chuyện với người bên ống gọi:
- Vân tổng của chúng tôi đã đồng ý . Lịch hẹn là thứ năm tuần sau vào bảy giờ tối . Cảm ơn ! Chào anh !
Cúp máy xuống , cậu ta quay lại bàn làm việc lấy ra một tập tài liệu dày
đặt lên bàn Vân Nhiễm , hành động lưu loát nhưng vẻ mặt có nét băn khoăn .
" Cậu ta sao vậy ? " Vân Nhiễm ngước mắt lên không nói gì .
- Vân tổng , cái đó … Ngưu Ngưu nói anh ấy bị đau bụng đang nằm trong
bệnh viện . - Giọng cậu ta nhỏ dần - Thế nên bữa tiệc tối nay ở Hàn gia , có vẻ anh ấy không tham dự được .
Cậu ta tính trốn việc ! Cây
bút trong tay Vân Nhiễm suýt bị bẻ đến cong lên . Hôm nhận được thiệp
mời , Ngưu Ngưu là người hào hứng nhất tự đề xuất bản thân đại diện tham dự vì cậu ta nói muốn ngắm mĩ nữ các gia tộc khác . Lúc đó , Vân Nhiễm
có hỏi lại :
- Cậu có tính đi thật không đấy ?
Ngưu Ngưu giận dỗi:
- Đại tổng , chị không tin em sao ?
Vân Nhiễm nhất thời không biết nên nói gì cho phải , đành phê duyệt cho cậu ta đi đại diện . Vậy mà hôm nay … cậu ta dám trốn !
" Có lẽ nên cho nhân viên khác đi thay ."
- Nếu Ngưu Ngưu không đi được . Cậu họp công ty bảo ai đó đi đi .
Tử Đằng thật muốn ôm mặt . Bữa tiệc ở Hàn gia kia , mọi nhân viên chi
nhánh không ai có hứng thú gì . Giờ kêu cậu đi chọn người , không phải
gián tiếp đâm cậu một nhát sao ?
- Sao còn chưa đi ? - Thấy Tử
Đằng chần chừ một nửa bước đi còn chưa bước , Vân Nhiễm cầm lấy tập tài
liệu vừa đưa tới , nhíu chặt đôi mi thanh tú , nghiêm giọng hỏi .
- Dạ . - Tử Đằng ủ rũ trả lời , nhanh chóng biến mất .
Sau đó , ở phòng nhân sự liền vang lên tiếng oang oang của Tử Đằng thấp
thoáng ngoài khung cửa phòng . Tiếng cậu ta rất to , lại giống như đang
khóc:
- Tô Hiểu Đường ! Tôi không biết , cậu đi đi !